Chương 84: Thử thách của thần linh
“Hiện tại với khả năng của ngươi, không thể thực hiện được nhiệm vụ này”
“....” Yuri, Seichi.
“Cái...cái quái gì? Muốn có Tử thạch phải làm nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ lại không thể thực hiện được? Lão đang đùa tôi đấy à?” Seichi khóe miệng hơi giật.
“Ta không nói là không thể thực hiện, chỉ là ngươi không thể thực hiện lúc này được”
“Thế có khác gì nhau đâu? Tôi đang cần gấp Tử thạch để cứu người, nếu như đợi đến lúc hoàn thành cái nhiệm vụ quái quỷ gì đấy thì e là người tôi cần cứu cũng không cần cứu nữa...”
Seichi giọng nói khẩn trương.
“Ngươi không cần lo về chuyện đó, ta có thể đảm bảo với ngươi, người ngươi cần cứu sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm nào”
“Lão lấy gì đảm bảo?”
“Bởi vì ta là thần, ta có thể biết được việc đó”
“.....” Seichi.
“Seichi kun, anh cứ thử tin tưởng ông ấy xem. Nếu như Liễu muội có vấn đề gì, chính tay em sẽ đốt trụi cái ngôi Đền này” Yuri lên tiếng.
Nguyệt lão khóe miệng co giật
‘Còn dám đe dọa cả thần linh cơ đấy...’
“Được rồi, tôi tạm tin lão. Vậy lão hãy nói xem cái nhiệm vụ tôi cần làm là gì?” Seichi nói.
Nguyệt lão ngón tay vẽ nên một bản đồ.
“Đây là bản đồ của Tokyo hiện tại, ngươi có nhìn thấy năm điểm màu đỏ kia không?”
Trên bản đồ hiện ra năm chấm đỏ lớn.
“Thấy. Thì sao?”
“Nếu ta nối chúng lại, sẽ tạo thành một ngôi sao”
“Đây...đây là...” Gương mặt Seichi hiện lên ngưng trọng.
“Đúng vậy. Đây chính là biểu tượng của ác quỷ.
Tại mỗi chấm đỏ kia có ẩn chứa một viên Ma hạch.
Chính những viên Ma hạch này đang khống chế Tử thạch.
Ngươi sẽ không thể chạm vào Tử thạch này nếu như không phá hủy được năm viên Ma hạch kia.
Tìm và phá hủy Ma hạch, ngươi sẽ có được Tử thạch, đây chính là nhiệm vụ của ngươi”
Gương mặt Seichi hiện lên ngốc trệ.
“Nếu chỉ đơn giản là phá hủy Ma thạch thì sao lại không thể tiến hành?” Yuri ngạc nhiên hỏi.
“Đúng vậy. Đúng là chỉ phá hủy Ma thạch thì rất đơn giản. Nhưng mà...”
“Nhưng sao...?”
“Ngươi chắc đã nghe nói đến những truyền thuyết đô thị về ma quỷ rồi đúng không?” Nguyệt lão hỏi Seichi.
“Đã từng nghe qua. Đừng nói là...”
Nguyệt lão gật đầu.
“Mỗi viên Ma thạch đều được canh giữ bởi một con quỷ trong những truyền thuyết đô thị ấy, tổng cộng là năm con quỷ, và ngươi phải tiêu diệt chúng mới có thể tìm được Ma thạch”
Seichi khóe miệng co giật.
“Truyền thuyết đô thị, ta cứ tưởng chỉ là do người ta tưởng tượng ra thôi chứ... rốt cuộc là cái thế giới yên bình này đã xảy ra chuyện quái gì thế?”
“Từ khi viên Tử thạch này xuất hiện ở đây. Thế giới này đã bắt đầu thay đổi.
Cái ác, ma quỷ bắt đầu xuất hiện ngày càng nhiều. Ta cảm thấy có một thế lực tà ác đang bắt đầu trỗi dậy...”
“Vậy sao lão không ngăn lại?”
Nguyệt lão lắc đầu.
“Như ta đã nói, cùng với sự xuất hiện của ma quỷ, thần linh cũng dần dần biến mất. Số lượng các vị thần còn lại rất ít”
Nguyệt lão trầm ngâm
“Ta cũng là một vị thần, nhưng chỉ quản lý về chuyện tình duyên của con người, sức mạnh của ta là không thể chống lại bọn chúng. Nhưng ngươi thì có thể”
“Tôi...? Tôi chỉ là một người bình thường mà thôi, lấy đâu ra sức mạnh để chống lại ma quỷ?”
“Bên trong ngươi có một nguồn sức mạnh tiềm ẩn vẫn đang ngủ say. Chỉ cần đánh thức được nó, ngươi có thể...”
“Cứ cho là vậy. Vậy có cách nào để đánh thức thứ sức mạnh đó không?”
“Ừm...đúng là có cách, nhưng...”
“Lại nhưng...có gì lão cứ nói thẳng ra xem nào...”
“Để đánh thức sức mạnh đang ngủ say trong ngươi, ngươi cần phải hoàn thành sứ mệnh của mình, đó chính là điều kiện thứ hai”
“Vậy cái sứ mệnh đó là...?”
“Sứ mệnh của ngươi là phải cứu được hai mươi cô gái”
Seichi cùng Yuri khóe miệng co giật.
“Ừm...”
Nguyệt lão gằn giọng
“Hai mươi cô gái này đều là bạn tâm giao của ngươi”
“Bạn tâm giao?”
“Là người yêu ngươi say đắm ngay cái nhìn đầu tiên, là người dù có chết cũng vẫn sẽ yêu ngươi” Nguyệt lão giải thích.
“....” Yuri.
Seichi gương mặt hiện lên đặc sắc.
“Cái...cái sứ mệnh vớ vẫn gì thế này?”
“Nói cách khác là Seichi kun sẽ có thêm hai mươi người vợ, đúng không?” Yuri hầm hầm hỏi.
“Đúng...đúng là vậy...”
Nguyệt lão thừa nhận
“Đây là sai sót của ta, lúc trước vì cảm thấy ngươi đáng thương nên quyết định trao tặng một mối lương duyên cho ngươi, nhưng lại nhầm lẫn lên thành hai mươi người....”
Nguyệt lão đổ mồ hôi hột.
“Ta sẽ đốt trụi ngôi Đền này của ông” Yuri gằn giọng.
“Khoan...Yuri...em đừng manh động” Seichi vội vàng ngăn cản nàng.
Yuri ánh mắt lạnh lẽo liếc Seichi
“Sao? Anh cũng muốn có thêm hai mươi cô vợ nữa à?”
“À thì....” Seichi gương mặt sắc xanh.
“Nếu như không cứu hai mươi người kia thì chuyện gì sẽ xảy ra?” Yuri gằn giọng hỏi Nguyệt lão.
Nguyệt lão lao mồ hôi trên trán.
“Nếu không cứu hai mươi người kia, thì sẽ không thể đánh thức được sức mạnh tiềm ẩn kia, và hai mươi cô gái đó vì là bạn tâm giao của ngươi, vì một vài lý do gì đó sẽ...”
Nguyệt lão ngưng lại một giây
“....Chết”
“....” Seichi, Yuri.
“Vậy...” Yuri ngập ngừng.
“Tất cả sẽ chết sao?” Seichi hỏi lại.
Nguyệt lão gật đầu.
Seichi nhìn Yuri bằng ánh mắt cầu xin.
Yuri thở dài, sau đó bình tĩnh lại nói.
“Nếu như là sứ mệnh mà anh bắt buộc phải làm, thì cứ làm nó thôi....”
“Yuri...Cảm ơn em” Seichi ôn nhu nói.
“Đừng cảm ơn em. Quyết định là ở anh. Dù anh quyết định thế nào, em cũng sẽ theo đến cùng”
Yuri ngưng lại
“Vì em là vợ anh mà” nàng mỉm cười.
Seichi quay lại nói với Nguyệt lão.
“Vậy cách để cứu những cô gái kia là gì?”
“Ngươi chỉ cần hẹn hò với họ, là đã hoàn thành sứ mệnh. Cứ một người được cứu, ngươi sẽ nhận được một phần sức mạnh để đánh thức thứ sức mạnh kia”
“Vậy làm sao để biết được người đó là bạn tâm giao của ta?”
Nguyệt lão liền hai ngón tay chạm vào trán Seichi.
Seichi bất động vài giây sau đó bừng tỉnh.
“Lão vừa làm gì?”
“Ta vừa truyền cho ngươi một ít năng lực. Chỉ cần nhìn vào mắt một cô gái, nếu xuất hiện một luồng điện chạy qua tâm trí ngươi, thì người đó chính là bạn tâm giao của ngươi”
“Seichi kun, tiếp theo anh định sẽ làm gì?” Yuri hỏi.
Hai người đang từ từ đi xuống bậc thang sau khi chào tạm biệt Nguyệt lão.
“Anh định sẽ mua một cái nệm mới, lớn hơn. Dù sao cũng không thể để em ngủ dưới sàn nhà được” Seichi trả lời.
“Không. Ý em không phải chuyện đó. Ý em là về cái sứ mệnh kia của anh cơ...”
Seichi suy nghĩ giây lát.
“Anh sẽ cố gắng hết sức. Mau chóng đạt được sức mạnh. Anh sẽ cứu Doanh Doanh bằng mọi giá”
Seichi nắm chặt tấm bản đồ mà Nguyệt lão đưa cho.
“Vâng” Yuri mỉm cười, khoác tay Seichi.
Seichi và Yuri dừng lại trước một cửa hàng.
“Seichi kun, anh sao thế?”
‘Quên mất là ở thế giới này, mình không hề có nhiều tiền....’ Seichi đổ mồ hôi hột.
Hai năm trước, ba mẹ của Seichi đã qua đời trong một vụ tai nạn xe.
Toàn bộ tài sản họ để lại đều bị họ hàng tranh giành, vì lúc đó Seichi vẫn chưa đủ tuổi để có thể nhận được tài sản từ ba mẹ.
Thế là từ đó, Seichi sống một mình, mọi việc đều phải tự lo lấy.
Số tiền Seichi kiếm được từ việc đi làm thêm cũng chỉ đủ đóng tiền học, tiền trọ và tiền ăn, không hề có dư.
Đôi khi còn không có tiền đề mua đồ ăn, phải cầu cứu Akami.
“Số tiền hiện tại của chủ nhân: 7999 tỷ yên” hệ thống nhắc nhở.
‘7..7999 tỷ yên??? Đâu ra cái con số đó vậy?’ thiếu chút nữa Seichi đã hét toáng lên.
“Số kim tệ chủ nhân tích góp được ở thế giới kia, sau khi dịch chuyển đến thế giới này, đã tự động chuyển thành đơn vị tiền tệ của Nhật Bản” hệ thống giải thích.
‘Vậy...hiện tại ta là tỷ phú sao?’
“Nói chính xác thì hiện tại chủ nhân là người giàu thứ hai ở thế giới này”
Seichi hiển hiện lên nụ cười gian trá.
Ở cái thế giới này, tiền là tất cả, có tiền là sẽ có mọi thứ.
Bây giờ hắn có nhiều tiền như thế, còn vấn đề gì phải lo lắng nữa chứ?
“Đây là ví tiền của chủ nhân, chủ nhân có thể rút ra bao nhiêu tùy thích” hệ thống dứt lời liền trong túi Seichi xuất hiện một cái ví tiền.
Thoải mái.
Siêu cấp thoải mái.
“Seichi kun?”
“Chúng ta vào thôi” Seichi nắm tay Yuri đi vào cửa hàng.