• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Gió biển càng lúc càng lạnh!

Garcia Wimbledon phàn nàn, nàng vuốt mái tóc rối tung trong gió của mình, nhìn về phía chân trời vô tận mang chút tiếc nuối

- Vì mùa đông sắp đến rồi!

Một người đàn ông đẹp mã phía sau nàng đáp lời.

- Tuy rằng nơi này thuộc phương Nam, nhưng cũng không phải vùng cực Nam. Chỉ có người Shamin mới không

biết mùa đông là gì.

- Hạm đội của chúng ta không thể rời cảng vào mùa đông, dòng hải lưu sẽ làm chậm tốc độ di chuyển của hạm đội. Vậy nên lần này chắc là lần cuối rời cảng rồi. – Cô gái kia quay đầu nói.

- Faryan, hạm đội Buồm Đen đã đi bao lâu rồi.

- Hai tháng bốn ngày. – Người đàn ông trả lời không do dự.

- Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trong vòng ba ngày tới họ sẽ đến cảng Greenwater.

Garcia cười lớn:

- Hi vọng bọn họ sẽ mang lại tin vui cho chúng ta.

Faryan nhìn về phía cô gái trước mặt, trong lòng cảm phục vô ngần. Mái tóc màu xám phản chiếu ra những ánh bạc dưới ánh nắng mùa thu, đuôi mắt dài màu xanh lục khi nhìn vào khiến người khác cảm thấy một áp lực đè nặng. Do đã ở vùng ven biển nhiều năm, làn da của nàng trở nên thô ráp, không còn trắng trẻo như những cô gái trong cung đình, nhưng Faryan lại không để tâm đến điều đó. Trong mắt gã, khí chất của Garcia có thể làm lu mờ sắc đẹp của bất kỳ cô gái nào.

Tam công chúa Wimbledon hoàn toàn khác biệt với những người anh em cùng huyết thống ngu ngốc trong Graycastle, nàng thực sự là một thiên tài. Nàng có được trí tuệ và sự kiêu hãnh của giới quý tộc, nhưng không tuân thủ các quy tắc nghiêm ngặt như bọn họ. Về điểm này thì nàng giống với dân thường, luôn phá vỡ mọi rào cản luật lệ, dấn thân vào những mối hiểm nguy.

Tất nhiên không có thường dân nào có được khả năng và tầm nhìn như nàng, đến cả những vương hầu, công tước cũng không thể nhìn xa trông rộng như nàng. Nàng đã đem toàn bộ thu nhập từ giao dịch thương mại tại cảng Greenwater đầu tư vào đóng tàu, không để lại chút tiền của nào trong kho, chỉ riêng điều này thôi đã đủ chứng minh năng lực của nàng vượt xa những kẻ keo kiệt làm nô lệ cho đồng tiền khốn khổ kia rồi.

- Giữ những đồng Rồng Vàng trong ngăn kéo mà không dùng thì chẳng khác gì giữ đá. Chỉ khi ngươi sử dụng, chúng mới thể hiện được giá trị của mình. Điều quan trọng là, sử dụng những đồng Rồng Vàng không có nghĩa là sẽ mất đi, chỉ cần sử dụng hợp lý, thì sẽ được đền đáp bằng giá trị vượt bậc.

Faryan vẫn nhớ như in lời nói của tam công chúa dành cho mình, những lời nói đó như xóa bỏ những quan niệm cố hữu trong đầu gã bấy lâu nay.

Đối với Faryan, so với những tên quý tộc trong triều đình cả ngày chỉ cân đo đong đếm số lượng của cải tích lũy, thì tam công chúa mới là người có phong thái của người lãnh đạo.

Vậy nên gã không có chút do dự mà về dưới trướng Garcia, đi theo nàng đến tận cảng Greenwater.

Sau khi đến đây, Faryan phát hiện những gì mà tam công chúa làm được không chỉ có vậy, nàng không chỉ đưa ra các ý tưởng, mà còn thực hiện chúng. Nàng không những đề ra kế hoạch thành lập hạm đội Buồm Đen đồng thời thực hiện mọi chuyện gọn gang, theo đúng trình tự. Chỉ trong vòng năm năm, thế lực của Garcia đã bành trướng khắp vùng cảng Greenwater, thành lập hạm đội Buồm Đen. Mà khi đó, đức vua Wimbledon III vẫn chưa hề đưa ra “Trò chơi tranh giành ngôi báu”, nói một cách khác, nàng đã đi trước một bước so với tất cả những người thừa kế còn lại.

- Chúng ta về phòng thôi, gió lớn quá. - Garcia ngoảnh mặt nói.

Tẩm cung của nàng ở phía Nam của cảng Greenwater, phía trên bến tàu Salmon. Tòa cung điện hình tháp này như một người lính canh gác bên bờ biển, trên đỉnh tòa tháp là một sân thượng tròn, tầm nhìn rộng, có thể bao quát được toàn bộ cảng và các tàu buôn qua lại nơi đây.

Sau năm năm triển khai, thương mại của cảng Greenwater đã có chút khởi sắc, sau mỗi sáu tháng xưởng đóng tàu cho hạ thủy một tàu ba buồm, gã cũng nhận được sự tin tưởng của đối phương. Nhân lúc tam công chúa có tâm trạng tốt, Faryan do dự hỏi một câu mà hắn đã kìm nén bấy lâu nay.

- Điện hạ, thần có chút khó hiểu. – Gã đóng cửa, chặn lại tiếng gió rít ở bên ngoài.

- Ngươi nói đi. - Nàng mỉm cười đáp lời.

- Tại sao khi mà quốc vương chưa ban bố “cuộc chiến vương quyền” mà ngài đã dự đoán được tất cả chuyện này?

Gã cũng đã từng có suy nghĩ là do đức vua Wimbledon đã báo trước sự việc, nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận liền nhận thấy chuyện này là không thể. Ai cũng biết rằng nhị hoàng tử mới là người được đức vua tin tưởng. Thậm chí “cuộc chiến vương quyền” được sắp đặt dành cho vị nhị hoàng tử, có thể thấy điều đó qua việc hoàng tử kia được giao trị vì thành Golden Harvest.

Chỉ dựa vào khả năng bản thân mà phán đoán được tất cả mọi chuyện, thậm chí trong vòng năm năm thực hiện được kế hoạch? Chúa ơi, nàng mới chỉ hai mươi mốt tuổi mà thôi.

- Dự đoán gì? – Nàng biểu lộ ra vẻ đây là câu hỏi buồn cười lắm.

- Ngươi cho rằng ta là phù thủy sao? Ta nào có năng lực đoán trước tương lai.

- À, vậy nhưng...

- Ta không hề biết phụ hoàng sẽ nghĩ ra kế hoạch đó để dọn đường cho nhị hoàng huynh được chiều chuộng kia. Trên thực tế, việc ta làm với “cuộc chiến vương quyền” liệu có quan hệ gì hay không?

Không liên quan gì sao? Faryan như chợt nhớ ra chuyện gì đó, kinh ngạc không thốt lên lời.

Garcia cười và nói:

- Lẽ nào cứ phải đợi phụ vươngtuyên bố ta có thể tranh đoạt ngai vàng, thì ta mới đủ tư cách sao? Hơn nữa, liệu có chắc chắn rằng ai trị vì tốt nhất thì nhất định có thể ngồi lên ngôi báu không? Ta vốn dĩ cho rằng khi ngươi thấy được kế hoạch Buồm Đen thì sẽ hiểu ra vấn đề.

- Hóa ra là vậy.

Faryan lẩm bẩm, tam công chúa xây dựng hạm đội không chỉ vì giao dịch thương mại. Sau khi giao dịch xong liền đến một nơi cách xa bến cảng, đổi sang buồm đen, cướp bóc các tàu buôn của các thành phố và vương quốc khác. Đồng thời, nàng cũng khuyến khích cư dân của mình tham gia hạm đội, tham gia vào kế hoạch Buồm Đen. Nàng cho phép hạm đội sở hữu tài sản cướp được mà không cần nộp bất cứ loại thuế nào.

Hành động này đã đem đến cho nàng vô số của cải, vì vậy lần này nàng dứt khoát ra lệnh cho hạm đội Buồm Đen đi về phương Nam, cướp đoạt bất cứ con tàu nào trên mũi Endless cùng với tộc Shamin phía Nam.

Mà tất cả những hành động này đơn thuần chỉ vì tiền bạc. Garcia không dùng số tiền cướp bóc được để xây dựng thành lũy hay phát triển thương mại đường bộ, nàng dành toàn bộ số tiền đó để tạo ra những con thuyền to lớn hơn.

Trong vài năm nay, nàng đã thu nhận được một lượng lớn các thủy thủ có kinh nghiệm, các binh lính hung hãn và nhận được sự ủng hộ của dân chúng. Nếu nàng không thể kế thừa vương vị, tất cả những kẻ cùng tham gia cướp bóc sẽ bị đưa lên giá treo cổ.

Không, giờ thì Faryan đã hiểu, chỉ có Garcia Wimbledon, người sở hữu nhiều thuyền chiến và binh sĩ, có thể di chuyển theo dòng sông Sanwan đến thẳng thành Golden Harvest, mới có thể ngồi lên ngai vàng.

- Vậy ngài có biết là mình sẽ bị điều đến cảng Greenwater không?

- Chuyện này hoàn toàn ngoài dự liệu của ta, có thể là hàng khuyến mãi trong một vụ giao dịch. - Garcia nhún vai:

- Ta còn nghĩ là do Giáo Hội đã nhúng tay vào.

Sao lại liên quan đến Giáo Hội chứ? Thấy đối phương không nói gì, Faryan cũng không dám hỏi thêm. Nhưng hắn biết rõ, dù Garcia không đến cảng Greenwater, nơi này cũng sẽ phục tùng theo ý nguyện của nàng và sẽ phát triển theo hướng mà nàng dự kiến.

- Hãy gác chuyện đó sang một bên. - Nàng tự rót cho mình một tách hồng trà.

- Những kế hoạch nho nhỏ lúc trước xem chừng đều thất bại rồi.

- À, vâng. - Faryan vội vàng thu lại suy nghĩ của mình mà đáp lời.

- Chỉ có thị trấn Bentham có tin tức truyền đến, báo cáo nói viên thuốc mất đi hiệu lực. Chỗ khác ngay cả tin tức cũng không có.

- Có lẽ là do các hoàng huynh bưng bít thông tin, điều đó cũng nằm trong dự tính của ta. Ta cũng chỉ nhân tiện sắp đặt những quân cờ đó, không liên quan đến đại cục, chỉ dùng để giết thời gian thôi. Nhưng... - Nàng lập tức đổi chủ đề khác:

- Những quân cờ khác thất bại cũng dễ hiểu, nhưng ta không ngờ rằng đến cả tứ đệ cũng bình yên vô sự. Nói thật ra, ta có chút thất vọng.

- Trong mật thư Chim Bói Cá báo về, tứ hoàng tử đã uống viên thuốc đó, chỉ là...

- Thất bại là thất bại, ta không cần nghe giải thích. - Garcia ngắt lời.

- Vài tháng nữa là Tháng của Quỷ rồi, hoàng tử điện hạ đáng yêu của chúng ta sẽ đến lánh nạn tại pháo đài Epopee đúng không? Đến lúc đó thú quỷ tràn lan, pháo đài Epopee rơi vào cảnh hỗn loạn. Ngươi hãy viết thư cho ả ta, hãy nắm lấy cơ hội. Hãy chờ xem thần may mắn còn ở bên cạnh tứ đệ không?

- Vâng, thưa điện hạ.

- Ngươi lui xuống đi.

Garcia khoát tay, đúng vào lúc Faryan chuẩn bị cáo lui, nàng lại gọi hắn đứng lại.

- À, đúng rồi, ta nhớ là mua viên thuốc đó ở chỗ nhà giả kim Enbis phải không?

Faryan gật đầu.

- Lúc đó hắn đã nói như thế nào? Không màu không vị, tan trong nước, uống vào chết ngay lập tức, vô phương cứu chữa, lại còn là thành quả mới nhất của hắn sao? - Garcia ngáp một cái.

- Treo cổ hắn đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK