-"Này, sao em cứ hết làm cho lộn xộn rồi lại sắp xếp thế không chán à???"
Anh chợt lên tiếng khi xe dừng lại ở một cột đèn đỏ
-"Mới không chán a" cô chu môi lên cải lại anh
-"Thật mà tôi thấy thật chán, chẳng có gì vui cả" anh cũng lên tiếng bảo vệ ý kiến của mình vừa nhìn chằm chằm vào cái cặp môi đỏ đỏ tự nhiên của cô.
-"Đã bảo là không chán mà. À hay tại chú không biết cách chơi nên mới chán a???? Phải không?? chú không biết chơi à????" Cô vừa nói vừa đưa cục rubik quơ quơ trước mặt anh
-"Tôi..tôi" Anh ấp úng đỏ mặt
-"Hihi đã lớn thế rồi còn không biết chơi cầu vòng lạ thể (là cục rubik đấy ạ. Tại chị ấy thích kêu như như vậy đó. Còn về phần nguyên nhân thì tại vì thích nên kêu thôi. Hihi) đúng là mắc cỡ quá đi. Hihi" cô quay mặt ra bên ngoài cửa kính để cười miệng còn không ngừng lẩm nhẩm.
Thấy đôi vai nhỏ của cô vì cười mà rung lên làm anh cảm thấy tức giận nhường như đã dồn lên tới não rồi. Anh giật phất cái cục nhiều màu từ tay cô lên tiếng
-"Không biết thì tập có gì đáng buồn cười chứ" anh cầm nó trên tay xoay xoay vặn vặn khiến cô bực bội vội giật nó lại từ tay anh
-"Này khi nãy cháu xếp sắp xong rồi giờ chú lại phá. Hời... giờ phải làm lại từ đầu rồi" lại là cái môi hồng hồng ấy lên tiếng vừa trách anh là kẻ phá hỏng đồ của cô
-"Thì đưa đây tôi sửa lại giúp em" anh chồm người tới muốn lấy lại cục rubik thì cô lại nhanh tay hơn lấy nó bỏ vào trong cặp kéo khóa cẩn thận rồi ôm chiếc cặp vào mình như báu vật làm cho tay của anh gì lên giữa không trung rồi lại thục xuống.
Cô vừa ôm cặp vừa chề môi le lưỡi lêu lêu anh. Hành động đáng yêu này khiến tim anh chợt lệch đi một nhịp. Thấy tim mình hơi kì quái anh vội vàng lên tiếng tránh sang chuyện khác hòng làm phân tán lực chú ý của cô.
Chờ nha, chờ nha!!! Chương tiếp theo sẽ nhanh ra thui!!!! Cảm ơn mọi người đang và đã và sắp đọc truyện của mình nha!!!