"Đừng mặc nữa." Ngụy Hách nắn vú Nguyễn Miên, "Tội nghiệp nó, bị thít chặt như vậy."
"Làm vậy không tốt đâu ạ." Thoát khỏi trạng thái động dục, cảm giác xấu hổ cũng trở lại với Nguyễn Miên, muốn đẩy bàn tay đang vuốt ve của Ngụy Hách khỏi ngực cậu, cậu còn chưa biết mình đã bị mấy Alpha này đánh dấu vĩnh viễn, "Kỳ động dục của em kết thúc rồi... Không nên làm vậy."
Hơn nữa... Tận bốn Alpha, kỳ động dục qua rồi thì không nên làm vậy nữa.
Mấy Alpha đều không phải loại người dùng chất dẫn dụ để áp chế Omega của mình, hơn nữa một Nguyễn Miên xấu hổ khách sáo như vậy cũng đáng yêu lạ kỳ.
"Anh muốn sờ có được không" Ngụy Hách trêu cậu, không rời tay, "Anh còn muốn bú sữa nữa, vị sữa của Miên Miên ngon quá."
Mặt Nguyễn Miên đỏ lên, vừa thẹn thùng vừa xấu hổ.
"Cảm ơn các anh đã giúp em vượt qua kỳ động dục, nhưng các anh không nên làm vậy... Làm vậy là không đúng đâu." Nguyễn Miên ngây thơ trong sáng không hề nghĩ nếu từ chối như vậy có thể nào bị các Alpha này bắt nạt hay không.
"Không thích anh à?" Ngụy Hách chưa nghi ngờ sức hấp dẫn của mình như vậy.
"Không phải ạ... Nhưng như thế này là không đúng." Là một Omega bảo thủ, Nguyễn Miên cố chấp chuyện này lạ thường.
"Được thôi." Ngụy Hách miễn cưỡng nói, xoay người ra ngoài.
Trên biển, tuy nước ngọt là tài nguyên vô cùng quý giá, nhưng các Alpha đều không phải dạng người sẽ bắt Omega của mình phải chịu khổ. Tuy không thể dùng nước ngọt cho Omega của họ tắm, nhưng dùng nước ngọt để lau mình thì không thành vấn đề, chỉ là rửa sạch kỹ lưỡng thì không có cách.
Nguyễn Miên miễn cưỡng xé đáy quần lót dùng một lần ra mặc lên người, chật hơn rất nhiều so với trước kỳ động dục, hai vú bị bó không thành hình, hơn nữa chỉ cần bó chặt thêm một chút sẽ khiến sữa trào ra làm ướt miếng dán ngực đến mức không còn dính được nữa, thậm chí còn khiến lớp vải mỏng tang bị thấm ướt nhẹp.
Nguyễn Miên đành phải cột dây lưng của váy ngủ hai dây lại, mặc váy ngủ như một chiếc yếm, chỉ là nếu mặc như vậy sẽ để lộ vòng eo, quần lót dùng một lần đang mặc sẽ lồ lộ ra.
Nhìn thấy Ngụy Hách mặt hầm hầm bước ra từ lều cắm trại, Mục Nhung thấy khó hiểu, nhưng Tiếu Lê lại đoán được.
"Không cho chạm vào đúng không?" Tiếu Lê chắc chắn.
Ngụy Hách gật đầu, Alpha cao to ngồi ở mép thuyền có vẻ hơi trầm cảm.
"Miên Miên có phải loại Omega đĩ thõa gì đâu, kỳ động dục qua tất nhiên không cho cậu sờ vào rồi." Tiếu Lê an ủi vài câu, "Không sao đâu, đến tối còn phải ngủ chung một túi ngủ với chúng ta mà."
Quần áo của Nguyễn Miên càng ngày càng ít vải, khi ra khỏi lều liền cuộn mình lại, không tới gần bất kỳ Alpha nào.
Liêu Huy đương nhiên không muốn nhìn Omega của họ phải chịu lạnh như vậy, liền bước tới ôm Nguyễn Miên vào trong lòng.
"Em không sao cả." Nguyễn Miên từ chối.
"Đừng dỗi nữa, em lạnh run lên rồi." Liêu Huy trực tiếp ôm cậu lại vào ngực mình, tùy tay vén áo lên nhét Nguyễn Miên vào.
"Đừng nhúc nhích, em mà đụng vào anh lại phản ứng bây giờ." Quần áo Liêu Huy hiển nhiên không phải loại rộng thùng thình gì cho cam, Nguyễn Miên bị dính sát cả người vào anh sau lớp áo.
Cơ thể lạnh lẽo của Nguyễn Miên dán vào từng thớ cơ bắp rắn chắc của Alpha, không chống cự nữa.
Ngụy Hách nhìn cảnh này xong lạnh lùng mà hừ một tiếng, xoay người nhảy xuống nước.
Mục Nhung bơi dưới nước bắt một con cá biển rất to ném lên thuyền cứu nạn, Tiếu Lê một gậy đập đầu nó rồi ném cho Liêu Huy.
Tuy đang ôm Omega trong lòng nhưng động tác của Liêu Huy không hề bị ảnh hưởng, bàn tay đánh vảy cá vẫn cực kỳ nhanh nhẹn.
"Miên Miên, ăn một chút đi." Liêu Huy không hề nghĩ nhiều đưa phần thịt nạc ở bụng ngon nhất cho Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên vừa qua kỳ động dục, rất cần ăn đồ bổ.
Lúc này Nguyễn Miên mới chui ra từ áo của Liêu Huy, nhỏ giọng nói cảm ơn, cậu không nghĩ nhiều, cũng không hề biết phần thịt cá trên tay mình là chỗ ngon nhất của con cá biển nọ, chỉ là cậu không thích cá sống nên chỉ miễn cưỡng mà ăn từng miếng nhỏ.
Nhìn Nguyễn Miên cắn một cách khó khăn, Liêu Huy đặt luôn miếng cá lên lòng bàn tay mình, cắt thành từng lát nhỏ rồi lại đặt vào tay Nguyễn Miên.
Đang ăn, Nguyễn Miên có chút ngượng nghịu nhìn Liêu Huy một cách cầu xin, "Chảy... chảy ra rồi..."
"Cái gì?..." Lần này Liêu Huy thực sự không hiểu.
"... Tinh dịch..." Cánh môi Nguyễn Miên mấp máy khẽ khàng, tiếng nói cực kỳ nhỏ.
Lúc này Liêu Huy đã nghe hiểu, đặt đồ trên tay sang một bên, dùng khăn lông lau tay, bế Nguyễn Miên lên trong tư thế hai chân tách ra, như bế trẻ con xi tiểu, ôm cậu đến gần mép thuyền.
Nguyễn Miên xấu hổ tới đỏ bừng mặt mà cởi một nửa quần lót xuống, từng ngụm dịch trắng đục chảy xuống từ lỗ *** sưng đỏ, rơi xuống nước biển.
Trải qua một lần bài tiết tinh dịch đáng xấu hổ như vậy xong, Nguyễn Miên cứ co người giấu mình vào trong ngực Liêu Huy.
Các Alpha đều đã ăn xong, Tiếu Lê mở miệng, "Nước ngọt của chúng ta không còn nhiều lắm, không biết phải trôi nổi trên biển bao lâu nữa đây."
Tầm mắt Tiếu Lê dời về phía Nguyễn Miên, "Miên Miên, có được không?"
Ban đầu Nguyễn Miên chưa kịp phản ứng, ngơ người một lát mới hiểu được ý Tiếu Lê muốn nói, là muốn... bú sữa của cậu...
Nguyễn Miên đỏ mặt gật gật đầu.
Vào buổi tối, Ngụy Hách đưa cả tấm lưng về phía Nguyễn Miên, tỏ ý tránh né cực kỳ rõ ràng. Mà Tiếu Lê thì ôm Nguyễn Miên, đang nói chuyện với Nguyễn Miên.
"Không chừng ngày mai chúng ta sẽ gặp một con cá voi há mồm nuốt chửng chúng ta." Tiếu Lê không phải muốn dọa cho Nguyễn Miên bị khủng hoảng, chỉ là muốn giúp Ngụy Hách giải quyết rạn nứt giữa anh và Nguyễn Miên.
"Anh đừng nhắc tới chuyện khủng bố như vậy nữa." Thanh âm của Nguyễn Miên rất mềm mại.
"Miên Miên, anh thật sự không xác định được chúng ta có thể tồn tại trở về hay không." Tiếu Lê cười khổ một tiếng, "Ăn thì có thể ăn cá biển đấy, nhưng ở nơi nước cạn rất ít bắt được cá biển."
Nguyễn Miên im lặng một lát, có chút áy náy cúi đầu, "Em xin lỗi, em không giúp gì được cho các anh."
"Miên Miên, bọn anh đều không nỡ để em chịu khổ, em không cần phải xin lỗi." Tiếu Lê nói, "Ở đây chỉ có chúng ta mà thôi, Miên Miên làm sao cho thoải mái là được, ngực bị thít chặt không thoải mái vậy không che nữa có được không?"
Hiển nhiên Tiếu Lê đang dùng chính sách dụ dỗ, "Sau đó vẫn cần phải xoa bóp nhiều một chút, có vậy thì lượng sữa mới nhiều lên được."
Nguyễn Miên đỏ mặt gật gật đầu.
Tiếu Lê cầm tay Nguyễn Miên trộm chọc Ngụy Hách một cái.
Lúc này Ngụy Hách mới trầm thấp mà mở miệng, xoay người lại, "Miên Miên, anh khát."
"Em xin lỗi..." Nguyễn Miên thấp giọng nói, "Ban ngày em đã quá đáng... Ngụy ca có thể chạm vào ạ."
Nguyễn Miên xoay người, trong bóng đêm không thể nhìn thấy cảm xúc của Alpha, nhẹ nhàng vươn tay chạm lên thân thể Alpha, "Nhẹ thôi nhé..."
Tay Nguyễn Miên lập tức bị Ngụy Hách nắm lấy, "Được, anh sẽ nhẹ nhàng mà."
Cho Alpha trưởng thành bú sữa là một chuyện cực kỳ mắc cỡ, cơ thể Nguyễn Miên khẽ run rẩy, được Tiếu Lê trấn an hôn nhẹ lên tuyến thể.
Tiếng Ngụy Hách liếm mút trong đêm an tĩnh rõ ràng lạ thường.
Cũng không khó chịu như trong tưởng tượng.
Động tác của Ngụy Hách rất mềm nhẹ, đầu tiên đầu lưỡi ái muội liếm ướt đầu v* Nguyễn Miên, sau đó lại nhẹ nhàng mút, sữa thơm ngọt từng dòng từng dòng ùa vào khoang miệng anh.
Thậm chí Ngụy Hách không đành lòng dùng răng cắn, chỉ dám nhấp bằng môi, phối hợp với bàn tay xoa nắn, hút sạch ngụm sữa cuối cùng của Nguyễn Miên, sau đó đổi bên vú.
Nguyễn Miên nhẹ thở gấp, thân thể được chất dẫn dụ của hai Alpha trấn an nên không thấy khó chịu lắm.
"Ít quá." Ngụy Hách ngẩng đầu lên từ dưới ngực Nguyễn Miên, hai đầu v* của Nguyễn Miên bị anh ăn đến ướt dầm dề.
"Xoa một chút đi." Tiếu Lê mở miệng, "Vú Miên Miên to thế này lượng sữa không thể ít như vậy đâu."
Mặt Nguyễn Miên đỏ bừng, "Nhẹ thôi..."
Bàn tay to lớn của Alpha xoa nắn hai vú cậu, động tác rất nhẹ nhàng, khiến cho cơ thể Nguyễn Miên bắt đầu trở nên rạo rực, Nguyễn Miên thẹn thùng nhắm hai mắt lại, vẫn còn quá xấu hổ để yêu cầu Alpha xoa mạnh thêm một chút.
Alpha xoa bóp bao lâu bú mút bấy lâu, hai chân Nguyễn Miên không kham nổi mà nhũn ra, lỗ *** bên dưới dần ướt đẫm.
Ngày thứ năm trên thuyền cứu nạn, Nguyễn Miên dưới sự dỗ dành của hai Alpha, cuối cùng cũng chịu để trần thân trên bước ra từ lều cắm trại, dưới thân chỉ quấn chiếc váy ngủ rách nát, đầu v* vừa cho bú săn lại, ngay cả khi không bị kích thích cũng nhô cao.
Ngay cả lúc Nguyễn Miên hít thở, hai bên vú cũng sẽ hơi đong đưa, các Alpha không tài nào dời mắt khỏi cơ thể cậu, *** của cả đám đều cương cứng đến đau đớn.
"Miên Miên, em thơm quá." Mục Nhung hoàn toàn không thể khống chế, vừa mút hôn tuyến thể của Nguyễn Miên, đôi tay vừa nhào nặn hai vú Nguyễn Miên. Cặp vú ướt dầm dề hiển nhiên do vừa cho một Alpha bú, lượng sữa ít ỏi bên trong không còn lấy một giọt.
Nguyễn Miên ngồi trọn vẹn vào trong lòng Mục Nhung, hai chân miễn cưỡng mà khép lại, cậu thậm chí có thể cảm nhận được con *** nóng bỏng của Mục Nhung đặt giữa hai chân cậu, chỉ cách lỗ *** cậu một lớp vải mỏng manh.
Nguyễn Miên không dám cúi đầu, xúc cảm trơn ướt ở đùi trong cho cậu biết, con *** của Mục Nhung đã thoát khỏi sự kiềm hãm của quần lót, đang tiếp xúc thân mật trọn vẹn với cậu, càng khó để chịu đựng hơn là, Nguyễn Miên cũng cảm giác được bản thân đang ướt đẫm.
"Miên Miên, anh chỉ dùng bắp đùi thôi, anh chỉ cọ cọ thôi không vào đâu, có được không?" Mục Nhung không nhịn được mở miệng.
Nguyễn Miên nghe yêu cầu của Alpha xong cả cơ thể bắt đầu nhiễm hồng, bốn Alpha đều nhìn cậu, chờ cậu trả lời.
Cuối cùng Nguyễn Miên vẫn thẹn thùng gật gật đầu, "Nhẹ thôi..."
Mục Nhung chậm rãi cởi quần lót Nguyễn Miên ra, để Omega thẹn thùng này thả lỏng một chút, anh không cởi chiếc váy ngủ rách nát kia, nhưng như thế hiển nhiên còn gợi tình hơn không mặc gì cả.
"Miên Miên nuốt tinh dịch vào, tạo thêm sữa cho tụi anh uống có được không?" Tiếu Lê hướng dẫn Nguyễn Miên, kéo hai chuyện chẳng liên quan gì lại với nhau, cho Nguyễn Miên ảo giác câu đầu dẫn tới câu sau.
Nguyễn Miên do dự rất lâu, cuối cùng cũng vẫn gật đầu.
Bắp đùi và lỗ *** Nguyễn Miên đều bị ma sát đến sưng đỏ, "bé Nguyễn Miên" cũng bị cọ xát tới bắn tinh, Mục Nhung nói không vào là thực sự chưa vào, chỉ là khi anh sắp bắn, anh kéo đôi tay đang bám vào người của Nguyễn Miên, để cậu nâng *** cho anh, tay anh hướng dẫn tay Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên chậm rãi mở cặp môi ra, khuôn mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng dán cánh môi lên lỗ niệu đạo ở đầu khấc.
Thấy Nguyễn Miên ngoan ngoãn ngậm *** anh rồi, tay Mục Nhung khống chế sau gáy Nguyễn Miên.
"Miên Miên thu răng của em lại đi, anh vào sâu thêm chút nữa." Mục Nhung kiềm chế cảm giác muốn bắn tinh lại.
Nguyễn Miên hơi ngơ ngác không biết làm sao để thu răng của mình lại, ngây ngốc nhìn về phía Mục Nhung.
"Dùng môi của em bao hàm răng lại." Mục Nhung chỉ đạo Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên làm theo.
"Đúng thế, là như vậy đấy, Nguyễn Miên ngoan lắm." Mục Nhung nhợt nhạt đỡ *** thọc vào rút trong miệng Nguyễn Miên.
"Anh sắp bắn, Miên Miên nhận lấy này." Đôi tay Mục Nhung bóp chặt sau gáy Nguyễn Miên, không để cho Omega trốn. Con *** đút hết chiều dài vào miệng Nguyễn Miên, ấn lên hàm trên Nguyễn Miên rồi bắt đầu bắn tinh.
Đột nhiên bị đút *** vào sâu đến vậy làm Nguyễn Miên chưa kịp phản ứng, "Ô..." Nguyễn Miên không nhịn được nức nở một tiếng, chất lỏng nóng bỏng đặc sệt của Alpha bắn vào cổ họng cậu.
Vì không để tinh dịch rơi ra, theo bản năng Nguyễn Miên thả lỏng cổ họng nuốt xuống. Ký ức kỳ động dục dần rõ ràng, khi động dục cậu thường xuyên nuốt tinh dịch của các Alpha như thế này.
"Miên Miên giỏi quá, không để rơi ra một chút nào." Mục Nhung không hề tiếc lời khen ngợi khích lệ Nguyễn Miên, con *** từ từ rời khỏi miệng Nguyễn Miên, Mục Nhung không kiềm được cúi xuống quấn lưỡi với Nguyễn Miên.
"Miên Miên rất giỏi." Liêu Huy đang sóc lọ khi nhìn Nguyễn Miên, "Miên Miên bú giúp anh nữa có được không."
Có chất dẫn dụ của Alpha chỉ dẫn làm bản năng Nguyễn Miên nghe theo.
Nguyễn Miên ôm cặp vú của mình, dùng thịt vú non mềm trù phú mát xa thân *** Alpha, chủ động mở miệng lưỡi hôn lên nó.
Theo bản năng Omega sẽ luôn nghe theo Alpha của mình, Omega đã bị đánh dấu vĩnh viễn như Nguyễn Miên cũng không ngoại lệ.
Thấy Omega chủ động tách chân ra quỳ xuống, Ngụy Hách cũng chớp lấy cơ hội quỳ phía sau Nguyễn Miên, đỡ *** cọ cọ vào lỗ *** và "bé Nguyễn Miễn".
Các Alpha một khi đã hứa với Omega của mình là không ** vào thì thật sự sẽ không ** vào.
Cách cư xử quý ông như thế giúp Nguyễn Miên thả lỏng hơn nhiều, ngay cả khi các Alpha được voi đòi tiên không cho cậu mặc quần lót cậu cũng đồng ý.
"Bọn anh không vào, em cho bọn anh nhìn ngắm thôi có được không?" Lời nói nhẹ nhàng như vậy khiến Nguyễn Miên không sao đỡ được.
Ngày thứ sau trên thuyền cứu nạn, Nguyễn Miên mặc nội y kích dục Alpha chọn cho mình vào. Lớp vải ren ôm lấy chân ngực Nguyễn Miên, hai dây thắt thành chiếc nơ phía sau gáy, hai bên vú tròn trịa được nâng cao lên tạo thành khe ngực sâu hoắm, đầu v* nhô cao không hề được che đậy.
Liêu Huy thắt dây áo ngực ở sau gáy giúp cậu, sau đó vòng tay nâng hai bên vú lên điều chỉnh vị trí cho Nguyễn Miên.
Thân dưới vẫn có quần lót, nhưng cũng chẳng che được cái gì, vì thân dưới của Nguyễn Miên bóng lưỡng nên miệng *** sưng đỏ do bị cọ xát quá nhiều cũng lồ lộ ra.
Liêu Huy cúi đầu khẽ cắn tuyến thể Nguyễn Miên, rót một ít chất dẫn dụ vào, Nguyễn Miên ngoan ngoãn để anh đánh dấu.
"Miên Miên, hôm nay là sinh nhật Ngụy Hách, em có thể là bánh sinh nhật của cậu ta không?" Liêu Huy nhẹ giọng hỏi, thì thầm vài câu bên tai Nguyễn Miên.
Mặt Nguyễn Miên đỏ lựng, ngượng ngùng gật gật đầu.
"Miên Miên đẹp quá." Các Alpha đều khen cậu.
"Chỉ có thân hình quyến rũ đến ngộp thở như Miên Miên mới có thể mặc đẹp đến vậy thôi." Lời khen như vậy làm Nguyễn Miên vừa xấu hổ vừa thẹn thùng.
Lại một ngày dần trôi qua.
Tới chiều, Ngụy Hách bị bắt ngồi đợi bên ngoài, các Alpha cùng Nguyễn Miên mang cá biển vào bên trong lều cắm trại, bắt đầu làm bánh sinh nhật cho Ngụy Hách.
Mặt Nguyễn Miên đỏ hồng, cậu nằm trên tấm thảm đã được rửa sạch không biết bao nhiêu lần, các Alpha bàn bạc để xếp từng lát cá sống lên cơ thể cậu.
"Ngoan nào, Miên Miên đừng nhúc nhích." Tiếu Lê cúi đầu hôn lên lỗ *** ngọt ngào làm người ta mê muội, ngón tay nhẹ nhàng đẩy một lát cá vào bên trong.
Khi Ngụy Hách bước vào lều cắm trại liền ngây người, Nguyễn Miên khỏa thân nằm trên thảm, những nơi nhạy cảm trên cơ thể đều được phủ một lớp cá sống. Cá được thái rất mỏng, lát cá trên ngực Nguyễn Miên được xếp như những cánh hoa, đầu v* đỏ hỏn bị lát cá che đi nhưng vẫn có thể nhìn ra màu sắc quyến rũ của nó.
Hai chân Nguyễn Miên hơi tách ra, từng lát cá được xếp dọc theo đùi trong của cậu.
Bỗng nhiên Ngụy Hách có thể hiểu được tại sao có những Alpha thích ăn đồ ăn trên cơ thể Omega, làn da trắng nõn của Nguyễn Miên tựa như đang tỏa sáng, cậu trông như một món ăn ngọt ngào trên bàn tiệc, như một miếng pudding chỉ cần ngậm vào miệng là tan chảy, được bọc trong một lớp cá thái lát.
Trao lời chúc mừng sinh nhật xong, các Alpha bắt đầu hưởng thụ bữa tiệc hoành tráng này.
Nguyễn Miên cảm thấy rất kỳ dị, các Alpha cứ cố chấp phải dùng môi lưỡi để câu lát cá trên cơ thể cậu vào miệng, tiện mồm mút hôn làn da bên dưới lát cá, Nguyễn Miên bất chợt cảm nhận được cơ thể mình bắt đầu ướt át, đang từ từ chảy nước sốt ra.
Có lẽ do bầu không khí quá mức ái muội dâm loạn, hai vú của Nguyễn Miên dần dần rỉ sữa ra, trên ngực cậu lát cá đầu tiên bị ăn chính là hai lát ở hai đầu v*, những lát cá hình cánh hoa xung quanh chưa được các Alpha đụng vào, lúc này dòng sữa trong veo đang chảy xuống quanh những lát cá hình hoa kia, thu hút sự chú ý của các Alpha từ giữa hai chân cậu về phía hai vú của cậu.
"Sữa của Miên Miên nhiều lên rồi." Giọng nói Tiếu Lê có vẻ rất vui, "Em ngoan quá, chắc chắn đây là nhờ sự ngoan ngoãn của Miên Miên."
Nghĩ đến đống tinh dịch mình đã nuốt xuống, Nguyễn Miên càng thêm ướt át.
"Có sữa Miên Miên ăn càng ngon." Ngụy Hách khích lệ, "Cảm ơn Miên Miên đã cho anh ăn những lát cá ngon như vậy, Miên Miên có muốn nếm thử một miếng không nào?"
Nguyễn Miên đỏ mặt lắc đầu nguầy nguậy, "Ngụy ca thích là tốt rồi."
Rất nhanh, toàn bộ những lát cá trên cơ thể Nguyễn Miên đã bị ăn sạch, Ngụy Hách đang định xếp một đợt mới lên lại bị Tiếu Lê ngăn lại.
"Có một lát cá Miên Miên ngậm lâu rồi, cậu mau ăn đi." Tiếu Lê mỉm cười nói.
Ngụy Hách liếc nhìn cơ thể lỏa lồ của Nguyễn Miên, tất nhiên chẳng còn lát cá nào trên đó, nhưng khuôn mặt bỗng đỏ bừng của Nguyễn Miên đã cho anh đáp án.
"Miên Miên." Ngụy Hách nắm lấy bắp chân Nguyễn Miên, nâng hai chân cậu lên, "Anh có thể ăn nó không?"
Ánh mắt say đắm của Ngụy Hách khiến cả cơ thể Nguyễn Miên nóng bừng, Nguyễn Miên lung tung gật đầu, nhịp thở bắt đầu rối loạn.
Ngụy Hách vùi đầu vào, đầu lưỡi linh hoạt cạy môi con sò thơm ngọt của Nguyễn Miên ra, liếm mút thịt non bên trong. Đầu lướt linh hoạt lại nóng ướt khiến hai chân Nguyễn Miên bắt đầu run rẩy.
"Ưm! Đẩy vào rồi~!" Nguyễn Miên không chịu nổi muốn khép hai chân lại, "A... Sâu nữa rồi..."
Bốn tên Alpha đều muốn nuốt sạch Omega ngon lành này vào bụng, sau khi được trải nghiệm cảm giác tuyệt vời bên trong khoang sinh sản của Omega, tất nhiên việc chỉ được uống canh thịt làm bọn họ càng ngày càng đói khát.
Ngụy Hách hiển nhiên không còn cố câu lát cá kia ra nữa, mà chỉ tập trung ngắm nghía cái *** thơm ngọt này.
"Bọn anh ăn tiếp có được hay không?" Liêu Huy vuốt trán Nguyễn Miên, vén phần tóc thấm mồ hôi của Nguyễn Miên ra phía sau, bọn họ đều rất rõ lát cá kia sẽ không được lấy ra trong chốc lát.
Cơ thể Nguyễn Miên dưới sự linh hoạt của đầu lưới Ngụy Hách không kiềm được mà run rẩy, cặp vú đẹp đẽ cũng lắc lên xuống theo. Nguyễn Miên miễn cưỡng gật đầu, ngón tay nắm chặt thảm lông dưới thân, có vẻ không chịu đựng nổi kích thích đến mức này.
"Cơ thể Miên Miên còn tươi ngon hơn lát cá này nữa." Khi Liêu Huy xếp thức ăn lên cũng không nghiêm túc cho lắm, trộn lẫn ý muốn trêu chọc Omega của họ. Các Alpha đã ăn no đến tám phần hiển nhiên đã dời sự chú ý lên cơ thể Omega của họ.
Nếu không phải do Nguyễn Miên vẫn cứ ngại ngùng không cho bọn họ làm tới cuối, chỉ sợ thân thể Nguyễn Miên lúc này đã bị đút đầy bởi ***.
Đương nhiên, cho dù không đút vào, các Alpha cũng có rất nhiều trò để chơi.
Ngày thứ bảy trên thuyền cứu nạn, bầu trời thay đổi một lần nữa, mặt trời chưa kịp ló dạng, mây đen đã vần vũ kéo đến, bão chưa đến nhưng tiếng sấm đã ầm ầm, gió to quét qua khuấy động mặt biển vốn bĩnh tĩnh.
Bốn Alpha đã nhanh chóng cởi quần áo ra, mạo hiểm sóng to không ngừng đánh vào thân thuyền để củng cố lá chắn cho lều cắm trại.
"Đừng bước ra!" Mục Nhung nhìn thấy cửa lều cắm trại sắp được kéo xuống liền gào to một câu.
"Miên Miên, không sao đâu, em ngoan ngoãn ở bên trong lều cắm trại đi." Liêu Huy mở miệng trấn an một câu, cũng không còn thời gian phân tâm, tìm mọi cách củng cố con thuyền cứu nạn này.
Nguyễn Miên ngồi trong lều cắm trại bị hoảng sợ, chỉ có thể ghé người vào mép lều nhìn các Alpha bận rộn, bứt rứt vì bản thân không thể giúp được gì.
Các Alpha đã chuẩn bị kỹ càng cho cơn mưa sắp tới.
Trước khi cơn mưa hạ xuống, bốn Alpha cuối cùng cũng vào lều, hoàn thành công việc.
Omega xinh đẹp của bọn họ đang mặc nội y hở hang, vội vội vàng vàng cầm khăn lông tới.
Mấy Alpha lau qua loa từng thớ cơ rắn chắc trên người, từng người một ôm lấy Omega của họ hôn nồng nhiệt một cái.
Nguyễn Miên được hôn vừa hoảng loạn lại vừa an tâm, đã được Mục Nhung người hôn cậu cuối cùng thuận tay bế lên nhét vào túi ngủ.
Bão, ầm ầm tiến tới.
Thuyền cứu nạn kịch liệt rung lắc giữa sóng to gió lớn.
Nguyễn Miên trong túi ngủ co mình nhét trọn vào lòng hai người Liêu Huy và Mục Nhung, thuyền cứu nạn đong đưa dữ dội, làm cậu sợ hãi run rẩy không ngừng.
"Đừng sợ, không sao cả." Liêu Huy trấn an Nguyễn Miên, Mục Nhung cũng không ngừng mút hôn tuyến thể của cậu, chất dẫn dụ của hai Alpha dần dần khiến cho Nguyễn Miên bình tĩnh lại.
Nguyễn Miên không biết bản thân đã ngủ thiếp đi lúc nào, tiếng mưa rền gió dữ, thuyền cứu nạn rung lắc kịch liệt, tất cả vốn dĩ có thể khiến cậu thức trắng cả đêm, nhưng có lẽ do cái ôm của các Alpha quá ấm áp quá đáng tin, cuối cùng Nguyễn Miên vẫn ngủ được, cũng không bừng tỉnh lúc nửa đêm.
Chỉ là khi bước ra lều, Nguyễn Miên mới ý thức được, sự an ổn của cậu tối hôm qua đã được đánh đổi bằng cả đêm thức trắng của các Alpha. Nước trên thuyền cứu nạn đã ngập tới cẳng chân, lều cắm trại nổi lềnh bềnh trên mặt nước, phần lót của lều ngăn không cho lều bị chìm trong nước, vịt nhựa đang trôi nổi trên mặt nước, các Alpha thức trắng canh chừng mực nước trên thuyền cứu nạn, điều chỉnh kịp thời vị trí cố định lều cắm trại, nhờ đó mà lều không bị nước nhấn chìm.
Cũng may bão đã dừng vào ngày thứ tám trên thuyền cứu nạn.
Nguyễn Miên càng ngày càng ỷ lại bốn Alpha, Nguyễn Miên hoàn toàn trở thành cục cưng ngọt ngào trong lòng bọn họ, họ hôn hít sờ soạng đều ngoan ngoãn đáp lại, hơn nữa luôn tỏ ra ngọt ngào không hề miễn cưỡng chút nào.
"Các anh nhìn kìa! Đó có phải đảo không!" Nguyễn Miên đang khóa ngồi trong lòng Ngụy Hách trao đổi môi hôn với Alpha, đột nhiên nhảy lên từ trong lòng ngực anh, ngạc nhiên vui sướng chỉ vào nơi xa gọi họ mau đến nhìn.
Các Alpha không muốn giội một gáo nước lạnh lên Omega của mình, Tiếu Lê dỗ dành Nguyễn Miên, "Miên Miên tinh mắt quá đi thôi, thật tiếc là cách xa quá, đến đó có thể phải mất một hai ngày."
Có quá nhiều thứ có thể là điểm đen nho nhỏ khi nhìn ra xa trên mặt biển, dọc theo đường đi bọn họ cũng đã nhìn thấy không ít lần, tỷ như cá voi, rùa biển bơi qua.
Nguyễn Miên vô cùng kích động, nhưng các Alpha của cậu đều không có vẻ phấn khích như vậy, cũng may họ có nhiều người, nhờ thay phiên nhau nên sức lực và trạng thái vẫn còn khá tốt, khi buồn rầu chỉ cần ôm ấp Omega ngọt ngào của họ là tâm trạng sẽ tốt lên rất nhiều.
Nguyễn Miên kích động nhìn chằm chằm điểm đen dần phóng đại kia, "Là đảo thật kìa a a a a!!!" Nguyễn Miên vui sướng hô to.
Bốn tên Alpha ngồi kia cũng nghiêm túc hẳn lên, cẩn thận nhìn chằm chằm điểm đen dần to lên một hồi, lôi mái chèo ra bắt đầu đổi hướng thuyền.
"Miên Miên đúng là ngôi sao may mắn của chúng ta." Ngụy Hách không hề bủn xỉn mà khen.
Bốn Alpha thay phiên cầm mái chèo suốt hai ngày, cuối cùng cũng tới hòn đảo.
Hòn đảo rất lớn, có rừng có núi, diện tích che phủ thực vật rất rộng.
Các Alpha đứng trên thuyền cứu nạn không vội lên bờ, chọn nơi bờ cát thoải để đẩy thuyền cứu nạn lên.
Nguyễn Miên mặc áo của một Alpha trên người, vạt áo khó khăn lắm mới che khuất được phần mông, cũng coi như đã che đậy được thân thể, khi lên đảo mới đưa áo cho Nguyễn Miên mặc, suy nghĩ trong lòng các Alpha cực kỳ dễ hiểu.
"Tiếu Lê, cậu ở đây trông thuyền với Miên Miên, bọn tôi đi xung quanh thử xem." Liêu Huy nói, mấy Alpha đều không yên tâm để Nguyễn Miên đi theo bọn họ, thứ nhất Nguyễn Miên ngay cả giày cũng không có, rất dễ bị thương, thứ hai Nguyễn Miên đi theo chắc chắn sẽ kéo tốc độ chậm lại, cũng bất lợi khi bọn họ thăm dò hòn đảo này.
"Được." Tiếu Lê hiểu rõ ý của họ.
Nguyễn Miên cũng chỉ có thể không tình nguyện nghe theo.
Ba Alpha còn lại phân làm ba hướng, vào đảo.
Năm giờ sau, ba Alpha đã trở lại.
Tin xấu là họ không gặp bất kỳ ai, tin tốt là cây ăn quả trên đảo rất nhiều, không có dấu hiệu của thú ăn thịt cỡ lớn, còn có một hồ nước ngọt.
Nhìn sắc trời, ba Alpha họp lại thương lượng nơi để cắm trại, Tiếu Lê bên kia cũng thu gom đồ đạc vào cùng Nguyễn Miên.
Trên đảo này có một núi lửa chết, quan sát thảm thực vật mà nói, tỷ lệ núi lửa bùng nổ rất thấp, sườn núi có một suối nước nóng, bọn họ quyết định dựng trại ở sơn động dưới chân núi, bên cạnh hồ nước ngọt.
Trên đảo có không ít thỏ cỡ nhỏ, cũng may chúng chưa xâm lấn mạnh, với bọn họ đây có thể coi là tin tốt, vì thức ăn sẽ không hề thiếu.
Ngày đầu tiên trên đảo, các Alpha cực kỳ bận rộn, dựng lều cắm trại xong liền bắt đầu cố định thuyền cứu nạn, sau đó đẩy những hòn đá đến bờ cát làm tín hiệu ét o ét.
1
Mà Nguyễn Miên thì cùng họ đến bờ cát để bắt cua, nhặt hàu, bờ biển của hòn đảo không người tài nguyên vô cùng phong phú, Nguyễn Miên nhanh chóng bắt được đầy một vali hành lý, kéo xềnh xệch nó trên bờ cát.
Con cua lớn nhất không ngừng bám vào thành vali muốn chạy thoát.
Các Alpha bên kia cuối cùng cũng xử lí thuyền cứu nạn xong xuôi, Mục Nhung đi tới gọn gàng bế ngang Nguyễn Miên lên, bàn tay to nâng mông cậu, Tiếu Lê cũng tiếp nhận vali chứa đầy hải sản của cậu.
"Miên Miên giỏi quá, bắt được rất nhiều đồ ăn này." Tiếu Lê không hề bủn xỉn mà khen Nguyễn Miên, "Tối nay ăn hải sản có được không."
"Dạ!" Nguyễn Miên ghé vào vai Mục Nhung gật đầu thật mạnh, đỏ mặt khen lại, "Các anh cũng vất vả ạ."
Thu dọn xong xuôi, trở về nơi cư trú, mặt trời đã sắp xuống núi.
Các Alpha nhóm lửa trại lên, dùng vỏ dừa làm nồi, nước dừa làm canh để nấu cua.
"Hàu Miên Miên nhặt được vừa tươi vừa lớn, ăn ngon quá." Ngụy Hách khen, thực đơn các Alpha thích hoàn toàn không giống Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên tuyệt đối không chấp nhận được chuyện ăn hàu sống, mà các Alpha đang ăn vui vẻ, phần hàu sống của Nguyễn Miên đang đặt trên phiến đá để nướng. Cảm thấy lời khen của Ngụy Hách có hơi kỳ lạ, nhưng cậu không nghĩ nhiều, hàu của cậu cũng được nướng xong rồi.
Liêu Huy đang ôm Nguyễn Miên sợ cậu bị bỏng, cầm giúp cậu rồi thổi cho đỡ nóng, Nguyễn Miên cũng thổi phù phù theo anh.
Cuối cùng cũng được ăn, tay Nguyễn Miên ôm vỏ hàu ăn cực kỳ cẩn thận, ngay cả nước cũng không để phí, đôi mắt sáng long lanh.
Quá đáng yêu, các Alpha nhìn dáng vẻ của cậu, đôi mắt như nổi lửa, chỉ muốn nuốt người ta vào bụng.
Bữa chiều ăn đến một nửa, ấm no rồi lại nghĩ đến dâm dục, hơn nữa phần lớn hàu sống đều đã vào bụng các Alpha.
Bàn tay ôm Nguyễn Miên của Liêu Huy cũng bắt đầu không lịch sự, luồn vào trong áo trên rộng thùng thình của Nguyễn Miên lần mò lên ngực Nguyễn Miên.
Nguyễn Miên sao có thể không cảm nhận được gì, mặt đỏ hồng nhưng cũng không từ chối.
Sau khi được Nguyễn Miên dung túng hành vi này, Liêu Huy càng được voi đòi tiên, nắm vạt áo cậu kéo lên, lại cúi xuống hôn tuyến thể cậu, "Miên Miên, cởi áo ra đi."
Nguyễn Miên đỏ mặt buông con cua ăn được non nửa trên tay xuống, ngoan ngoãn giơ tay, để Liêu Huy cởi áo của cậu ra, sau đó lại im lặng cầm cua lên ăn tiếp.
Cặp vú đầy đặn tròn trịa của Nguyễn Miên lộ ra từ bộ nội y quyến rũ, "Sữa của Miên Miên đầy rồi phải không, đừng để phí." Liêu Huy cầm nửa vỏ dừa lên làm chén, bắt đầu vắt sữa của Nguyễn Miên.
Hai vú đầy đặn bị bàn tay to lớn của Alpha nhào nặn thành đủ thứ hình dạng, đôi lúc sẽ phun một dòng sữa trắng đục vào vỏ dừa.
Nguyễn Miên cố gắng làm ngơ động tác của Liêu Huy, nhưng đôi tay gần như không thể nắm chắc thịt cua đã chứng minh chuyện này là không thể.
Các Alpha lại không vội trêu đùa Omega của họ, chỉ là với sức ăn của Nguyễn Miên sau khi ăn non nửa thịt cua đã không còn ăn thêm được nữa.
"Em ăn xong rồi ạ..." Nguyễn Miên đỏ mặt, tiếng nói có vẻ xấu hổ.
"Miên Miên chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Tiếu Lê hỏi, Omega có ngây thơ hơn nữa nhưng bị bọn họ liên tục hôn hít sờ soạng chơi đùa nhiều ngày như thế cũng phải hiểu rõ chuyện sắp xảy ra là gì.
Nguyễn Miên thẹn thùng gật đầu, Liêu Huy còn đang chơi hai vú của cậu.
"Đừng bảo bọn anh đang bắt nạt em nhé." Liêu Huy khẽ cắn tuyến thể cậu, "Rõ ràng đang yêu thương em."
Thân hình Nguyễn Miên run lên một chút, "Ừm..." Thanh âm đáp lại thấp thấp xen tiếng thở dốc.
Nguyễn Miên được Liêu Huy ôm, năm người đi một đường tới suối nước nóng. Mặt nước hơi nóng, nhưng độ ấm lại vừa đủ.
Nguyễn Miên ngồi trong suối nước nóng, hai vú tuyết trắng nổi trên mặt nước, dưới ánh trăng rõ đến lạ kỳ.
"Bọn anh tắm cho Miên Miên nhé." Liêu Huy vừa bước ra từ suối nước nóng, tóc vuốt hết về phía sau, dáng vẻ càng thêm quyến rũ, vừa ngầu vừa đàn ông.
Nguyễn Miên đỏ mặt gật đầu, ngoan ngoãn để anh kéo lại ôm vào lòng.
Ba Alpha còn lại cũng đến vây quanh, bốn đôi tay tha hồ mơn trớn bất kỳ vị trí nào trên cơ thể Nguyễn Miên, Nguyễn Miên xấu hổ nghiêng mặt cúi đầu, không hề có bất kỳ sự từ chối nào.
"A!" Nguyễn Miên khẽ kêu một tiếng, "Nước, nước vào rồi." Đôi tay hơi sợ hãi gác lên cánh tay của các Alpha.
Hẳn là có một bàn tay của Alpha đang banh lỗ *** của cậu ra.
"Đừng sợ." Liêu Huy lại cúi đầu hôn hôn tuyến thể của cậu, "Miên Miên thả lỏng nào, lát nữa khoang sinh sản còn sẽ bị *** vào đấy."
Dáng vẻ nghiêm túc của Liêu Huy khi nói muốn *** đến khoang sinh sản của cậu khiến Nguyễn Miên càng thêm ướt át mềm mại.
"Nhẹ, nhẹ thôi." Con mồi mềm mại ngoan ngoãn để lộ phần bụng của mình mà khẩn cầu thợ săn.
"Xin lỗi, Miên Miên, bọn anh không thể làm được." Liêu Huy ôn nhu cắn tuyến thể cậu rót thêm một chút chất dẫn dụ vào, "Khoang sinh sản của Miên Miên quá chặt, không *** mạnh hơn làm sao vào được."
Nguyễn Miên quá xấu hổ, nhất thời không đáp.
"Miên Miên, có được không" Liêu Huy hỏi, "Để bọn anh thô bạo *** vào khoang sinh sản của em, *** cho đến khi em khóc lóc tè ra, như một cái chậu thịt bị ** hỏng, sau đó em còn phải ngậm *** trong khoang sinh sản mà trải qua không biết bao nhiêu đêm ngày, để ba cái miệng nhỏ của em nuốt hết lượng tinh dịch vô tận."
"Đừng nói nữa,..." Thân thể Nguyễn Miên run rẩy khẽ gật đầu.
"Trả lời anh Miên Miên, có được không?" Liêu Huy nhất định ép Nguyễn Miên chính miệng nói ra.
"... Dạ được..." Nguyễn Miên bụm mặt thấp thấp nói.
"Miên Miên ngoan lắm." Alpha nói, hôn lên môi cậu, một Alpha khác vác hai chân cậu đặt lên vai, một tay đỡ eo Nguyễn Miên, một tay đỡ *** chậm rãi đẩy vào trong ***.
"Mục ca ư, nước vào rồi... Đừng..." Nguyễn Miên cảm giác hơi đầy trướng đến đau đớn, nhưng là nước trong suối nước nóng rất trơn, giúp Mục Nhung tiến vào dễ dàng hơn một chút. Liêu Huy cũng đỡ *** đút vào lỗ đít của cậu.
"Miên Miên thả lỏng nào, bọn anh *** cho tụi nó mở ra là được mà." Mục Nhung dỗ cậu, hai con *** chậm rãi đi trườn vào đến cuối hai cái lỗ của Nguyễn Miên.
"Ưm," Nguyễn Miên nức nở, cơ thể vừa đau vừa sướng.
Nguyễn Miên không trong kỳ động dục, khoang sinh sản không mở, nhưng cửa khoang từng bị *** mở, hơi để lộ phần miệng nhỏ nhắn, hai Alpha cùng đi vào, đã nhạy bén tìm thấy hai cái miệng nhỏ đang ẩn nấp này, bắt đầu tấn công.
"Hư rồi, hư rồi! Ô!" Nguyễn Miên không chịu mà lắc đầu, cảm giác vừa tê dại vừa mềm người làm cậu không thể chịu đựng, ngón tay đặt trên cánh tay rắn chắc của Alpha không kiềm được mà bấu chặt.
Thể trạng của Alpha hoàn toàn không thể so với cậu, với lực cỡ đấy ngay cả vệt trắng cậu cũng không cào ra được, móng tay mềm mại đã bị cong lại.
Mở khoang sinh sản khi không phải kỳ động dục, cảm nhận đầu tiên của Nguyễn Miên là đau, thân thể như bị xé ra làm đôi, nhưng theo sát sau đó là khoái cảm làm cậu quên cả việc hít thở, Nguyễn Miên ê ê a a dâm đãng mà rên, cơ thể không ngừng run bắn lên. Một lần lên đỉnh lấp đầy toàn bộ giác quan của cậu.
Sự bá đạo của bốn tên Alpha bắt đầu lộ diện, Omega của họ nếu đã mở khoang sinh sản ra thì cũng đừng mơ đến chuyện được khép lại.
Nguyễn Miên bị các Alpha thay phiên nhau ** như vậy một ngày một đêm, ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được, cơ thể chìm trong đỉnh cao khoái cảm vẫn không ngừng run rẩy, nhưng Omega mảnh mai lại có thiên phú nằm cho *** cực kỳ tốt, Nguyễn Miên cũng không bị *** đến hư như cậu nghĩ.
Các Alpha cho cậu nghỉ ngơi hai ngày, lại chơi đùa cậu cả đêm.
Trên hòn đảo vắng vẻ hiu quạnh, nguyên liệu nấu ăn lại không hề thiếu, các Alpha trừ ăn và ngủ chỉ có ** Omega của bọn họ.
Ngày thứ sáu mươi lăm trên hoang đảo, thời tiết sáng sủa, các Alpha lôi hai túi ngủ ra giặt rồi đặt bên ngoài để phơi.
Bụng dưới Nguyễn Miên hơi phồng lên, hai vú lại tròn thêm một cỡ, cậu đang ngồi cạnh đống lửa trại, nấu thịt thỏ cho bữa sáng. Cậu không phải đang mang thai, chỉ là khoang sinh sản ngày ngày đêm đêm đều bị bắn tinh vào đến phồng lên, nhưng không dễ chảy ra, bụng dưới của cậu mới nhô lên như vậy.
Nguyễn Miên đột nhiên kẹp chân ôm bụng đứng lên, run run đi được vài bước đến bụi cỏ ngồi xổm xuống, từng đống tinh dịch chảy ra từ lỗ *** của cậu, Nguyễn Miên vừa thấy khá hơn một chút, đang định đến mép hồ rửa lại, lại lập tức xoay người ngồi xổm xuống.
Lúc này là một đống lớn tinh dịch nhỏ xuống từ lỗ đít của cậu.
Bụng dưới của vừa Nguyễn Miên xẹp xuống, lại đột nhiên bị Ngụy Hách bế ngang lên, "Miên Miên đang đẩy tinh dịch ra à."
Mặt Nguyễn Miên lại đỏ, ấp úng rồi chỉ có thể miễn cưỡng gật gật đầu.
"Miên Miên, lại đây." Ngụy Hách hôn lên tuyến thể của Nguyễn Miên một cái, nhấc tay vỗ vỗ lên mông Nguyễn Miên, "Anh muốn *** khoang sinh sản trong lỗ đít của em."
Nguyễn Miên đứng trên mặt đất, đỏ mặt tách chân ra chổng mông lên, ngón tay banh thịt mông ra, "Ngụy ca... Hãy ** Miên Miên thỏa thích đi ạ."
"Thật là một cục cưng dâm đãng mà." Ngụy Hách cắn tuyến thể Nguyễn Miên thô bạo thúc vào khoang sinh sản của Nguyễn Miên.
Khoang sinh sản của Nguyễn Miên chưa kịp khép lại đã bị thô bạo *** mở toang.
Rất rõ ràng, trong thời gian hơn hai tháng, Omega ngây thơ đã bị bọn họ ** tới khi dâm đãng lạ thường.
Cởi trần phơi vú đã là chuyện thường ngày, cặp vú no tròn thường xuyên thuộc quyền sở hữu của bàn tay và môi của các Alpha.
Ngày thứ 90 trên hoang đảo.
Nguyễn Miên đang nằm trên người Mục Nhung, hai chân bị kéo ra, lỗ *** lộ ra hoàn toàn.
Hôm nay các Alpha muốn tạo "khóa" trong khoang sinh sản của cậu, Nguyễn Miên đã không còn sợ hãi như trước đây, cơ thể đã ướt át vô cùng.
"Liêu ca hãy đến chiếm lấy Miên Miên đi." Nguyễn Miên ngoan ngoãn để lộ nơi mềm yếu nhất của thân thể.
"Miên Miên thật can đảm." Tiếu Lê khích lệ Nguyễn Miên, "Các anh cũng sẽ càng thêm yêu Miên Miên."
Bé Omega xinh đẹp của bọn họ đã ngoan ngoãn bước vào sào huyệt của họ, từ đây không còn cơ hội rời khỏi.
Bụng phồng lên tròn vo, Nguyễn Miên không chịu được khóc thút thít van nài, đã không còn kịp rồi, cậu đã hiến tế bản thân mình cho bốn tên Alpha từ lâu.
Con *** thô dài căng khoang sinh sản của Nguyễn Miên đến mức thành khoang bị dàn mỏng, cực nhiều tinh dịch được phụt vào khoang sinh sản của cậu, bụng dưới của Nguyễn Miên càng thêm trướng đầy, cơ thể run lên bần bật.
Cũng may khoang sinh sản của Nguyễn Miên vì bị *** trong thời gian dài đã không còn khép lại được, lượng tinh quá dồi dào đó sau khi Alpha rút *** đã phun hết ra ngoài.
Chỉ là đây vẫn chưa phải là kết thúc.
.........
"Miên Miên giỏi quá." Các Alpha xuýt xoa khen cậu.
Nguyễn Miên đã quen với chất dẫn dụ của bốn Alpha từ lâu, dấu vĩnh viễn của họ cũng không đối kháng lẫn nhau, trái lại dung hòa hoàn toàn vào với nhau. Cậu cũng ngoan ngoãn mà nằm trong ngực các Alpha.
Ngày thứ một trăm trên hoang đảo.
Trực thăng cứu hộ của họ nhà Ngụy tới rồi.
Các Alpha dùng tấm thảm mỏng to rộng bọc từ đầu đến chân Nguyễn Miên, bế cậu bước lên trực thăng.
Một vụ tai nạn trên biển rồi cứu hộ hoành tráng như thế, chắc chắn sẽ bị phỏng vấn khi trở lại.
Mấy Alpha thương lượng một lát, vài ngày sau mới nhận phỏng vấn, dù sau Omega của họ chỉ vừa qua kỳ động dục, có lẽ do khoang sinh sản bị xâm phạm quá thường xuyên, kỳ động dục của Nguyễn Miên không hề theo quy luật, tần suất dồn dập, nhưng mỗi kỳ chỉ kéo dài từ nửa ngày đến một ngày.
Liêu Huy có một điền trang tư nhân, nơi đó dành cho mục đích nghỉ dưỡng, vừa hay để bây giờ các Alpha đưa Nguyễn Miên tới.
Điền trang tất nhiên không có quần áo phù hợp với Nguyễn Miên, Nguyễn Miên chỉ có thể mặc áo sơmi của Alpha, cặp vú cho các Alpha bú đã lâu luôn rỉ sữa.
Ngụy Hách về nhà xử lý chuyện gia tộc, Mục Nhung cũng quay lại bộ đội trong đêm, Tiếu Lê thì ở lại.
Hôm sau hai Alpha dẫn Nguyễn Miên đi dạo phố mua quần áo.
Nguyễn Miên mặc áo sơmi và quần rộng thùng thình không hợp dáng, ống quần và tay áo đều xắn lên nhiều vòng, nhưng không ai thấy trang phục của cậu khó hiểu cả.
Nơi đầu tiên Nguyễn Miên được các Alpha đưa đến là cửa hàng nội y.
Tất nhiên bản thân Nguyễn Miên chỉ thích những bộ nội y đơn giản nhất mà thôi, loại màu trơn ngay cả hoa văn cũng không có, nhưng đương nhiên các Alpha sẽ không cho cậu mặc mộc mạc như vậy.
Áo ngực làm bằng ren lưới, rồi nội y để cho bú.
Dáng vẻ Omega của họ khi vừa đỏ mặt vừa thử đồ thật sự vô cùng đáng yêu.
"Miên Miên đừng đi học nữa có được không?" Môi Tiếu Lê mơn trớn cổ và tuyến thể Nguyễn Miên.
Tại thế giới ABO này, Omega bị đánh dấu vĩnh viễn như Nguyễn Miên có thể coi như món đồ thuộc quyền sở hữu của bọn họ, chỉ là theo thời đại thay đổi, Omega càng ngày càng có nhiều sự tự do.
Tính cách vốn dĩ của Nguyễn Miên khá mềm yếu, hơi bị ảo tưởng về tình yêu, từ khi có bọn họ trở nên vừa nghe lời vừa ngoan ngoãn.
Nguyễn Miên hơi do dự, trước giờ cậu chỉ biết nghe lời các Alpha, chỉ là người chưa từng trải qua lễ rửa tội của xã hội tàn khốc này như cậu tất nhiên không biết đâu là chỗ hiểm ác.
Các Alpha nhìn thấy cậu mặc những bộ quần áo hở hang khiêu khích sẽ không dứt lời khen cậu đẹp, nếu cậu mặc tương đối kín đáo, các Alpha tuy không nói thẳng là xấu, nhưng cũng sẽ không hề khen cậu, dần dần Nguyễn Miên cũng quen với chuyện ăn mặc dựa theo sở thích của các Alpha.
"Đừng đi học nữa, bọn anh không nuôi em nổi hay sao? Miên Miên của chúng ta có tận bốn Alpha cơ mà." Liêu Huy hùa theo nói.
"Đúng thế, đã vậy mà Miên Miên còn muốn đi học đi làm, quả thực không khác gì một cái tát vào mặt bọn anh." Sự so sánh của Tiếu Lê khiến cho Nguyễn Miên càng thêm dao động.
Sau khi dấu vĩnh viễn được bệnh viện kiểm tra xác nhận xong, bệnh viện cấp cho giấy xin đăng kí kết hôn đặc biệt, vậy là Nguyễn Miên đăng kí cùng bốn Alpha.
"Dạ..." Nguyễn Miên cuối cùng cũng đồng ý, ngày hôm sau liền cùng đi làm thủ tục thôi học với các Alpha.
Ngay từ đầu Nguyễn Miên chưa thể quen được những ngày tháng như vậy, nhưng không gian sống các Alpha dành cho cậu quá an nhàn thoải mái, bên trong điền trang có phòng tập thể thao, có bể bơi, có nhà kính trồng hoa còn có phòng chiếu phim Nguyễn Miên yêu nhất.
Chuyện duy nhất làm Nguyễn Miên xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu chính là, các Alpha rất thích chụp lại cơ thể trần truồng của cậu, luôn yêu cầu khi cậu ở một mình trong những căn phòng này phải bật chế độ cá nhân lên, cởi quần áo ra, hơn nữa phải bật camera trong phòng được liên kết trực tiếp đến bọn họ.
Nếu cậu bước vào phòng nhưng không mở camera, có thể ngay lập tức sẽ nhận được cuộc gọi của một trong các Alpha dỗ cậu mở nó lên. Hơn nữa ngay cả khi lên giường các Alpha cũng đều ghi hình lại, còn sẽ đưa cậu đến tủ sắt, cùng cậu đặt memory card chứa đầy video sắc tình của cậu vào bên trong.
"Miên Miên hôm nay đẹp quá." Mục Nhung khen Nguyễn Miên.
Liêu Huy đang ngồi cùng anh bên mép giường, Nguyễn Miên nằm trên giường hai chân mở ra thành hình chữ M hình mở ra, trên chân đeo dây xích, trên đùi mang vòng chân, trang phục trên người hơi có cảm giác giam cầm trói buộc.
Đã là năm thứ năm kể từ khi Nguyễn Miên trở thành Omega của bọn họ, thân thể vì khoang sinh sản bị xâm phạm quá thường xuyên dẫn tới kỳ động dục không hề có quy luật.
"Rất yêu dáng vẻ này của Miên Miên." Liêu Huy cũng khen Nguyễn Miên, "Vẻ ngoài phóng đãng này thật sự quá dễ thương, muốn *** hư Miên Miên quá đi thôi."
Nguyễn Miên đỏ mặt, nhẹ nhàng gật đầu, hẳn là đã nhận lời.
Vũ trụ của Nguyễn Miên quá nhỏ, trong mắt trong tâm chỉ còn chuyện làm sao để thỏa mãn các Alpha của cậu, ngay cả khi tham dự tiệc tùng cũng sẽ lo lắng về cách ăn mặc rồi cử chỉ của mình có thể gây ảnh hưởng không tốt nào hay không.
Các Alpha dùng cách khen ngợi có chọn lọc để thay đổi Nguyễn Miên thành một Omega bị họ thao túng trong lòng bàn tay.
Khi các Omega khác bắt đầu độc lập tự chủ, Nguyễn Miên lại sống dựa hoàn toàn vào các Alpha của mình.
Thậm chí kể cả khi Nguyễn Miên mang thai cũng sẽ áy náy xin lỗi vì không thể cho các Alpha ** khoang sinh sản, các Alpha cực kỳ hài lòng khi một tay biến Nguyễn Miên thành như ngày hôm nay, một Omega được nuôi dưỡng dựa trên yêu thích cá nhân của bọn họ, Omega như thế sẽ mãi mãi không thể rời khỏi họ.
Từ khi kết hôn với bốn Alpha, tính cách của Nguyễn Miên càng ngày càng mềm mại, luôn phục tùng yêu cầu của các Alpha, đôi khi Alpha chơi những trò ác liệt hơn một chút cũng đều chấp nhận, sau khi các Alpha làm chuyện gì quá đáng, chỉ cần dỗ dành cậu vài câu cậu đã dễ dàng tha thứ.
Vốn dĩ tuổi của Nguyễn Miên đã nhỏ rồi, từ khi cha mẹ rời đi cậu trở nên hơi khép mình, những người bạn thân của cậu cũng không thể làm bạn bên cậu thường xuyên, những người bạn cũ đều đi học, giữa cậu và bạn bè dần dần không có đề tài chung, từ sau một lần tụ họp bạn bè cậu lại về nhà khóc, các Alpha không cho cậu ra đường khi không có Alpha ở cạnh nữa. Ngay cả những cuộc tụ họp bạn bè các Alpha cũng không cho cậu tham gia.
Trong số các Omega, Nguyễn Miên lấy chồng quá sớm, vừa thành niên không được bao lâu đã kết hôn với các Alpha, hơn nữa còn bỏ học, cho nên cậu không hợp với các bạn bè đồng trang lứa. Các bạn khuyên cậu đi học, nhưng Nguyễn Miên biết rõ các Alpha không ủng hộ chuyện cậu đi học, vì vậy khi về nhà mới òa khóc.
Các bạn của Nguyễn Miên đều thấy mấy Alpha của Nguyễn Miên kiểm soát quá nhiều, sau này các bạn rất khó khăn mới thuyết phục được họ cho Nguyễn Miên tham gia họp mặt, cho dù có Alpha đi theo cũng được. Thế nhưng khi đến cuộc gặp gỡ, Alpha kia ôm rịt lấy Nguyễn Miên suốt cả buổi, hình thành thế giới riêng của hai người họ khiến đám bạn không sao chen vào bắt chuyện được. Nếu họ bắt chuyện với Nguyễn Miên, người trả lời cũng là Alpha, lúc này mới chính thức không bao giờ có thể rủ Nguyễn Miên đi chơi.
Nguyễn Miên dần dần mất đi những người bạn Omega độc lập tự chủ này.
Vòng quan hệ bỗng chốc thu bé lại vừa bằng các Alpha của cậu.
Sự đánh dấu giữa AO cực kỳ vững chãi, huống chi là Omega mỗi ngày đều được củng cố đánh dấu như Nguyễn Miên, cho nên trong hầu hết mọi chuyện cậu không có quá nhiều lo lắng hay băn khoăn gì.
Đôi khi phát hiện một Omega khác cực kỳ xuất sắc bên cạnh các Alpha của mình mới cố ý phô trương vị trí vợ cả cùng vết đánh dấu vĩnh viễn của mình.
Omega vừa ngoan ngoãn vừa chịu đựng sự chơi đùa của họ như Nguyễn Miên, đối với các Alpha mà nói tựa như một bé thú cưng ngọt ngào ngoan ngoãn, cho nên đôi khi các Alpha sẽ cực kỳ quá đáng mà quay lại dáng vẻ của Nguyễn Miên khi bị ***, thậm chí còn quay cả khi Nguyễn Miên trần trụi hoàn toàn.
Mấy năm qua đi, bạn bè của Nguyễn Miên đều kết hôn, mà Nguyễn Miên thậm chí đã có vài đứa con.
Cuối cùng lại có một cuộc họp mặt. Chúng bạn lén gặp mặt, Nguyễn Miên cuối cùng cũng thành công từ chối các Alpha đi cùng mình.
Các Omega quây lại gần tâm sự những chuyện kín đáo.
"Omega mà bú *** cho Alpha không phải quá dâm đãng à?" Chúng bạn thấp giọng trò chuyện cười đùa, sắc mặt Nguyễn Miên lại hơi trắng bệch mà ngồi trong góc.
"Còn nữa, làm gì có chuyện cho Alpha ** mỗi ngày, một tuần hai lần là đủ rồi." Đề tài của chúng bạn Nguyễn Miên không muốn nghe tiếp nữa... Cậu giả bộ thấy khó chịu rồi rời đi.
"Hai ngày nay có phải Miên Miên kháng cự hơi quá không?" Ngụy Hách xoa nắn hai vú Nguyễn Miên thô bạo *** Nguyễn Miên.
"Em xin lỗi..." Nguyễn Miên nghẹn ngào nói, "Khoang sinh sản, khoang sinh sản của em hơi khó chịu..."
"Không sao cả, để anh kiểm tra một chút." Liêu Huy thò qua cúi đầu hôn Nguyễn Miên một cái, lấy nội y và đồ chơi tình thú bọn họ chuẩn bị từ sớm ra, "Nếu không sao là bọn anh sẽ trói Miên Miên lại rồi *** chết em đấy."
Nguyễn Miên đột nhiên thấp giọng nói, "Có thể... cho em nghỉ cả đêm nay không ô ư..."
Ngụy Hách mặt tối sầm lại, siết chặt cằm Nguyễn Miên, "Miên Miên không muốn làm với bọn anh hả? Từ khi đi họp mặt về tới giờ Miên Miên có gì đó không giống, vừa mắt Alpha nào khác à?"
"Không có mà!" Nguyễn Miên lập tức lắc đầu nguầy nguậy, "Nhưng mà... nhiều quá, em muốn... muốn nghỉ ngơi..." Thanh âm của Nguyễn Miên hơi nghẹn ngào.
"Năm phút." Ngụy Hách dừng mọi động tác, đợi Nguyễn Miên bình tĩnh lại.
Nguyễn Miên đột nhiên nhận ra, cậu không có cách nào từ chối các Alpha, bọn họ từ lâu đã trở thành những vị chúa tể của cả thân thể và linh hồn cậu.
_______________________________________________
Nai có lời muốn nói:
Sáng mai đăng tiếp phiên ngoại ạ. Buồn ngủ quạ. Tính sửa giọng văn cho nó mượt mà thêm tí nhưng buồn ngủ quạ.