Chương 1103
‘Văn phòng của Lê Chí Sơn được bài trí rất trang nhã, hầu hết tất cả đồ nội thất đều là hàng cao cấp được đặt làm riêng, trông có vẻ khiêm tốn mà lại sang trọng.
Trước cửa phòng làm việc của anh ta có một tủ rượu rất lớn, chứa đầy những loại rượu đã lâu năm rất quý.
Vài năm trở lại đây, cuộc sống của Tô Bích Xuân không dễ dàng như vậy, mỗi khi Tô Văn Tâm giao dịch cổ phiếu không thành công, ông ta đều đòi tiền Lư Tuyết Cầm hoặc đòi tiền cô ta.
Ngay cả khi cô ta sẵn sàng hạ thấp bản thân mình để đi cùng với những người giàu có và trẻ tuổi, nhưng cả cái giới nhà giàu ở thành phố Ninh Lâm lớn tới như vậy, trong vài năm qua, cô ta đã vơ vét mọi thứ mà cô ta có thể vớ vét rồi Bởi vì trong lòng cô ta chỉ muốn tiền, cho nên danh tiếng của cô ta ở đây cũng không tốt lắm.
Bây giờ không còn cách nào, cũng không tìm được kim chủ nữa, Tô Bích Xuân lại chú ý tới Tô Kim Thư.
Bởi vì cô ta nghe nói răng trước đó hai người Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm vừa mới đến văn phòng làm việc của Tô Kim Thư một chuyến.
Tô Bích Xuân vốn tưởng rằng dựa vào hai người bọn họ, ít nhất có thể lừa được một ít cổ phần đấu vẫn không đủ, không cần nói nhiều cứ đòi thêm mấy tỷ tiền mặt là được!
Nhưng ai biết rằng ả khốn nạn Tô Kim Thư mới sống được có bằng đấy tuổi mà đã lợi hại như vậy.
Họ không những không lấy được chút cổ phần nào, thậm chí còn khiến cho Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm phải tay trắng ra về.
Chính vì sự việc này mà Tô Kim Thư đã hoàn toàn khiến Tô Văn Tâm tức giận.
Tô Văn Tâm đã sử dụng những tài nguyên ítỏi còn lại để hỏi về Công ty Điện ảnh và Truyền hình Mq Ông ta cũng biết răng Lệ Hữu Tuấn đã cho.
Tô Kim Thư cơ hội liên lạc này, sau đó Tô Bích Xuân liền biết được chuyện này.
Cô ta lăn lộn ở trong cái giới này nhiều năm như vậy, cô ta vẫn sẽ có một chút đầu óc.
Thế là cô ta nghĩ nghĩ, rồi lập tức đến tìm Lê Chí Sơn.
Dù sao cô ta cũng hay làm tình nhân cho mấy đám nhà giàu đó, kiếm tiền nhờ nhan sắc mà thôi, bắt đầu từ bây giờ cô ta phải lên kế hoạch thật tốt cho tương lai của mình.
“Cô nói mình là chị em ruột của Tô Kim Thư?”
Lê Chí Sơn lúc này đang ngồi trên ghế ông chủ, hai tay vẫn khoanh trước ngực, trong ánh mắt đầy ẩn ý, Tô Bích Xuân rất tự giác mà ngồi ở trên ghế sô pha da mềm đối diện, cô ta cố gắng làm cho mình trở nên tao nhã hơn một chút.
Mặc dù biết rãng với tư cách là anh trai của Lê Duyệt Tư, thì chắc hẳn bề ngoài của Lê Chí Sơn sẽ không tệ.
Nhưng giờ đã được tận mắt chứng kiến, thấy rằng anh ta còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng!
Tô Bích Xuân âm thầm bình tĩnh lại tâm trí, ép bản thân không để lộ ra vẻ tham lam giống như khi vẫn còn làm tình nhân.
Phải biết răng Tập đoàn Tô Thị đã phá sản nhiều năm rồi, cô ta gần như quên mất cách trở thành một cô chủ nhà giàu rồi.
Lúc này, trên khuôn mặt cô ta có một nụ cười hơi dè dặt: “Đúng vậy, hai chúng tôi là chị em cùng cha khác mẹ”
“Nói thử xem, sao hôm nay cô lại tới tìm tôi?”
Tô Bích Xuân biết Lê Chí Sơn là một người đàn ông rất thông minh và xảo quyệt, nếu như trước mặt anh ta khoe ra chỉ số thông minh của mình thì e là cô ta sẽ bị bẽ mặt, thà răng cứ nói thẳng ra hết những suy nghĩ trong lòng.
Sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng xong xuôi, Tô Bích Xuân trực tiếp lên tiếng nói: “Điều tôi muốn nói là nếu anh Lê muốn đối diện tranh giành với Tô Kim Thư, thì phải có một người hiểu rất rõ về cô ta làm đối thủ của cô ta”