Mục lục
Hoành Hành Ngang Ngược
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó bản thứ sáu: Show thực tế (27).
_______________________________


Mà trong đại sảnh, bọn họ mới vừa thở dài nhẹ nhõm một hơi liền phát hiện cư nhiên lại rớt mất một người, người này còn ở bên ngoài xin bọn họ giúp đỡ, tức khắc kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời ai cũng không nói gì.


“Mau mở cửa cho tôi vào đi!” Bên ngoài truyền đến giọng nói kinh sợ của cô ấy.


Phó Lê như là đột nhiên bừng tỉnh, lập tức tiến lên muốn mở cửa, lập tức bị một người ngăn lại, “Anh làm gì? Những con quái vật đó sẽ chạy vào!”


Phương Văn Tuấn lập tức lên tiếng: “Tìm vũ khí đi!”


Tuy rằng không có ký ức, nhưng vẫn còn ăn ý, bọn Lâm Gia Ảnh lập tức phân tán tìm công cụ, nhưng mà đây là một căn biệt thự rất lớn, phòng bếp lại cách phòng khách có chút xa, dao gọt hoa quả thì thoạt nhìn không có bao nhiêu tính công kích.


Mà giọng nói cầu cứu của cô gái bên ngoài còn đang kích thích thần kinh của bọn họ, bất đồng nổ ra trong tích tắc, một đám người bắt đầu cãi nhau.


“Nếu mặc kệ thì cô ấy sẽ chết mất!”


“Gần như vậy, cửa vừa mở ra thì chúng nó đều vào được! Con mẹ nó! Gặp quỷ! Con mẹ nó! Đó là thứ gì?!”


“Chúng ta có nhiều người như vậy, không đến mức phải sợ chúng nó……”


“Nếu như bị cắn trúng thì làm sao? Hàm răng của chúng nó có thể có độc, hoặc là cũng có bệnh chó dại!”


“Này! Tư Tư, cô nói nên làm sao bây giờ?!” Đột nhiên, Tần Hữu lên tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm cô ta.


Vì thế trong phút chốc, tất cả mọi người dừng tranh chấp, nhìn về phía Tần Tư Tư.


Chuyện Tần Tư Tư sợ nhất lại tới. Bị mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Tần Tư Tư đột nhiên oán trách bản thân trong quá khứ, vì sao phải thiết lập nhân thiết leader cho mình chứ? Cái này không phải là tự tìm khổ ăn sao?!


Tần Tư Tư vài giây cũng không lên tiếng, thời điểm cô ta há mồm muốn lên tiếng, thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết của cô gái, mọi người bỗng nhiên cả kinh.


Bọn Phương Văn Tuấn cầm dụng cụ cắt gọt tìm được trong phòng xông tới, muốn mở cửa lao ra, nhưng lại lần nữa bị ngăn cản.


“Không có âm thanh, khẳng định là không cứu được!”


“Các người muốn đi ra ngoài thì đi từ cửa sổ đấy!”


Bên ngoài đã hoàn toàn không có thanh âm gì.


Trong lòng Tần Tư Tư trộm thở dài nhẹ nhõm một hơi, không cần cô ta đưa lựa chọn.


Sắc mặt của tiểu đội cứu vớt đều rất khó xem, trong lòng cực kỳ không thoải mái.


【 Ghi vào vở nhớ kỹ, những người vẫn luôn ngăn cản là ai? Quá CMN ích kỷ, nôn mửa, về sau có tham gia bất luận phim truyền hình gì, cho dù có nữ thần của tôi thì tôi cũng sẽ không cống hiến một lượt xem. 】


【 Nếu nữ thần của tôi cộng diễn với bọn họ, thì tôi một giây thoát fans, cảm ơn. 】


【 Tần Tư Tư là thật sự trong ngoài như một, trước khi mất trí nhớ thì không có kim cương thì thích ôm đồ sứ sống, sau khi mất trí nhớ cũng vẫn là không có kim cương thích ôm đồ sứ sống. 】


【 Làm ơn, đổi thành các người đứng ở vị trí của cô ấy thì các ngươi có thể lập tức đưa ra quyết định sao? Cô ấy không cần phải phụ trách các đồng đội khác sao? 】


【 Tôi chỉ muốn nói, có một số vị trí không phải ai cũng có thể ngồi, vô năng chính là tội. 】


【 Nếu là Lăng Phỉ, thì căn bản không phải là kết quả này.】


°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°


Bình luận trên làn đạn lập tức tăng lên rất nhiều, mấy nhân mã khắp nơi cộng với thuỷ quân, ồn ào đến oanh oanh liệt liệt.


Mà quan hệ của mọi người trong thế giới giả thuyết cũng đã sinh ra khe hở không thể vãn hồi.


Bọn Phó Lê rất rõ ràng là đã không muốn hành động cùng nhóm người này, tam quan không hợp, ngày thường ăn uống đùa giỡn nhìn không ra, thời khắc mấu chốt quá mức trí mạng. Nhưng thế giới này có lẽ thật sự chỉ còn lại mấy người bọn họ còn sống sót, bên ngoài còn những quái vật ngoài hành tinh, không biết nên đi nơi nào.


Lúc này Tần Tư Tư đưa ra giải pháp, cô ta đề nghị nói: “Lúc này đây, sự kiện thật sự quá đột nhiên, mọi người đều bất lực, cũng đều là do tôi sai, do tôi không phát hiện cư nhiên còn có loại quái vật như thế tồn tại. Thành phố này còn có một căn cứ công nghiệp quân sự, bên trong có rất nhiều vũ khí, tôi nghĩ chúng ta nếu như đi tới đó có khả năng sẽ an toàn hơn rất nhiều, nếu như gặp lại mấy thứ đó, thì sẽ không còn bất lực như vậy nữa.”


Mọi người đều tiếp nhận đề nghị của cô ta, bầu không khí đọng lại cũng thoáng buông lỏng một chút.


Có vài chiếc siêu xe trong gara của biệt thự, như thế cũng đã đủ cho bọn họ ngồi. Mang theo một ít lương khô và nước, bọn họ lái xe đi đến căn cứ công nghiệp quân sự, những ngay sau đó, những con tay sai loại 1 đã phát hiện tung tích của bọn họ, nhe răng xông lên.


“Lão tử đâm chết mấy thứ kinh tởm các ngươi!” Nói xong liền điều khiển xe va chạm trái phải, đâm cho bay mấy con tay sai loại 1. Bản thân có lắp bắp kinh hãi, rồi cũng đắc ý, nhưng ngay sau đó, đột nhiên có một con quái điểu cũng có diện mạo xấu xí nện trên kính chắn gió, tầm mắt bị ngăn cản, xe không cẩn thận một phát liền không biết đụng vào cái gì mà phải ngừng lại.


Tay sai loại 2 cũng được thả ra. Lúc này, tựa như ngốc ưng bay quanh không trung, mang đến một cổ hơi thở tử vong.


Người ở phía trước quay đầu nhìn ta phía sau, liền nhìn thấy kính chắn gió của chiếc xe đang dừng lại đã nát, những con quái vật ngoài hành tinh như ngốc ưng và linh cẩu đang chen vào bên trong, hình như là có máu tươi phun ra.


Trừng lớn đôi mắt, đột nhiên hít hà một hơi, bọn họ ai cũng không dám dừng lại, nhanh chóng lái đến phía trước.


Nhưng mà nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.


“CMN, không xong rồi, dường như hết xăng rồi!”


“Chúng tôi cũng không còn xăng!”


Bình xăng trong xe của phú hào không có một chiếc nào đầy, có xe thậm chí còn đã thấy đáy, chỉ là bọn họ bởi vì đang đầu óc lộn xộn nên không có chú ý tới. Lúc này, người lái chiếc xe sắp hết xăng không thể nghi ngờ chính là người xui xẻo nhất. ba người mới bọn Lộ Dao chính là ngồi cùng một chiếc xe, vừa vặn cũng là cái xe mau hết xăng nhất.


“Sắp tới rồi, kiên trì chống đỡ!” Tần Tư Tư hét to.


【…… CMN chứ kiên trì chống đỡ! 】


Cổng lớn của căn cứ công nghiệp quân sự đã tiến vào phạm vi tầm mắt, ngốc ưng vẫn luôn đi theo bọn họ ở trên trời, linh cẩu trên mặt đất cũng đuổi theo không bỏ, đáy lòng bọn họ bồn chồn, ánh mắt không ngừng chuyển động qua lại giữa đồng hồ xăng và cửa lớn phía trước, “Làm ơn làm ơn làm ơn……”


Nhưng Thần May Mắn không đến, bọn họ vừa mới đi qua khỏi cổng của căn cứ, ba chiếc xe liền liên tiếp bởi vì hết dầu mà dừng lại.


Mọi người phản ứng nhanh chóng lập tức mở cửa xe xông ra bên ngoài, chạy như điên tới phía trước, mấy kẻ săn mồi tham lam chảy nước miếng điên cuồng đuổi theo phía sau, trên không trung cũng lao xuống dưới, trong lúc nhất thời trình diễn một màn sinh tử cấp tốc. Giống như một cảnh quay đang thả chậm tốc độ của phim điện ảnh, cơ hồ là mỗi người cũng muốn bay lên rồi, trên mặt bởi vì khẩn trương kinh sợ mà vặn vẹo, sự cầu cứu hiện lên trong mắt, tất cả đều rõ ràng có thể thấy được.


Chỉ có xe của Phó Lê Phương Văn Tuấn Lâm Gia Ảnh lập tức quay đầu đi cứu người.


Mà sau khi bọn Tần Tư Tư lái xe vào trong nhà lập tức xuống xe, đóng hai cánh cổng sắt nặng nề lại, vừa kéo vừa la to về phía những người còn ở trên đường lớn: “Nhanh!!! Nhanh lên!!”


Sau đó, bên tai bọn họ đột nhiên vang lên một trận âm thanh máy móc vận chuyển, ngay sau đó, chỉ thấy mấy chiếc xe kia và những người đó giống như bước vào một ranh giới vô hình, ngốc ưng với linh cẩu vừa muốn đến gần bọn họ, thì mưa đạn đầy trời phóng tới, mật độ dày đặc, tiếng vang đinh tai nhức óc, mỗi một con tay sai đều bị bùm bùm bắn thành cái sàng.


Bọn họ theo bản năng mà ôm đầu ngồi xổm xuống, cho đến khi tiếng vang lớn ngừng lại, bọn họ mới thận trọng mở mắt, cả người cứng đờ xoay lại, mồ hôi lạnh bá một tiếng rơi xuống dưới, ngay ở phía sau bọn họ, chỗ cách mông bọn họ không đến 20 centimet, những viên đạn bắn ra vô số cái lỗ nhỏ, những con quái vật tay sai kia so với nói là bắn thành cái sàng, nói là bị bắn đến huyết nhục mơ hồ thành một đoàn thịt nát còn thì chính xác hơn một chút.


“…… Tôi, mẹ kiếp……” đầu Phó Lê thò ra bên ngoài cửa sổ xe tìm tòi, thì nhìn thấy mông xe của bọn họ đã bị bắn đến không thể nhìn, một nửa phía trước của chiếc siêu xe xa hoa này thì ngăn nắp xinh đẹp, còn một nửa phía sau thì rách nát tung toé.


Bọn Tần Tư Tư cũng sợ ngây người, rốt cuộc thì bọn họ tận mắt nhìn thấy vô số viên đạn từ trên trời giáng xuống, sau đó bắn chết hết tất cả địch nhân.


Đúng lúc này, Tần Tư Tư đang chặn cửa đột nhiên bị một bàn tay vươn ra từ phía sau đẩy ra. Bọn họ kinh nghi bất định nhìn nữ nhân không biết là nhảy ra từ chỗ nào. Lại thấy cô mang trên vai một khẩu súng bắn tỉa tầm cao, nhìn không có vẻ gì là mạnh mẽ, mắt đẹp nhìn vào ống ngắm, nhắm ngay mấy con cá lọt lưới đang có ý đồ đào tẩu trên không trung.


“Phanh!”


Một con rơi xuống.


“Phanh!”


Hai con rơi xuống.


“Phanh!”


Ba con rơi xuống.


【6666666!!! 】


【 Quá soái a a a a!!! 】


【Leader luôn có thể khiến người ta thoải mái cực độ a, có cô ở đây thì cảm thấy nan đề gì cũng không tính là nan đề, làm đồng đội của cô ấy khẳng định là siêu có cảm giác an toàn.】


【 Thật sự, mỗi lần Lăng Phỉ vừa xuất hiện, thì Tần Tư Tư liền trở nên rất ảm đạm thất sắc. 】


Mọi người nhìn An Thúy trợn mắt há hốc mồm, hiện trường yên tĩnh không tiếng động.


Khi An Thúy buông khẩu súng ngắm trên vai xuống, thì bọn họ mới thấy rõ gương mặt của cô, lại phát hiện nữ nhân thần bí này lớn lên mười phần xinh đẹp bắt mắt, da thịt trắng nõn, môi đỏ như lửa, chỉ là biểu tình ngạo mạn, thoạt nhìn cũng không hòa đồng, khiến con người vô cớ sinh ra cảm giác kính sợ. Đặc biệt là dưới tình huống có một chiếc máy tính nhỏ mà cô đeo trên cổ tay đang đọc thông tin danh tính của từng người trong số họ:


“Công kích kết thúc, toàn bộ xâm nhập giả đã bị giết hết, trong phạm vi theo dõi may mắn còn tồn tại tổng cộng 18 con người. Căn cứ vào gương mặt mà so sánh với cơ sở dữ liệu đã có thể xác nhận, thân phận của bọn họ là: Giáo sư Phương Văn Tuấn của đại học Hí kịch, nam thần tượng Lâm Gia Ảnh của nhóm nhạc REP……”


Không có người nào nói chuyện, chỉ im lặng nghe tiếng máy móc không có phập phồng gì, trái tim đập bùm bùm.


Thần sắc An Thúy nhàn nhạt quét qua bọn họ liếc mắt một cái, từ hộp thuốc lấy ra một điếu thuốc, ngay sau đó lập tức có người xông tới, khom lưng ép thân, ngọn lửa của bật lửa trên tay nhảy lên.


Chính là Lâm Gia Ảnh không có chút rụt rè nào.


Thấy An Thúy rũ mắt nhìn mình, cậu ta liền nở một nụ cười lấy lòng với An Thúy.


【 Hà ha ha ha ha còn châm thuốc cho lão đại nữa chứ!】


【 Không cảm thấy xấu hổ ha ha ha ha 】


【 Tư thái liếm cẩu quá xấu hổ ha ha ha ha ha ha ha 】


【 Nội tâm của thiếu gia OS: Cút ngay để cho ta tới! 】


__________
11/09/2021.
♪~(´ε` )

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK