[Mục ngớ ngẩn: Trâu Dịch là nam hay nữ ấy nhở trong bản dịch để là hắn nên chắc là nam?! Nếu các cậu nhớ ra giới tính thật của nhân vật thì nhắc mình chữa lại...]
-
- -----------
Lúc đang nói chuyện, Tiết Thiệu đã chụp xong ảnh đi tới, nhìn thấy Trâu Dịch liền tươi cười trước: “Anh lại đây?”
“Này, đây là nha đầu tôi nói với anh trước đây đấy.” Trâu Dịch lại dùng tay khẽ ấn Dương Miên Miên cúi xuống, hướng Tiết Thiệu nói: “Nể mặt tôi, nếu có thể anh chỉ bảo cô ấy với nhé, đỡ cho cô ta đem mặt mũi tôi lại ném mất tiêu.”
Tiết Thiệu nhanh chóng đáp ứng: “Không thành vấn đề.” Dừng một chút, hắn nói với trợ lý vừa đi đến: “Đi mua ba ly cà phê lại đây, trong đó một ly thêm nhiều đường, một ly không thêm đường.” Hắn nhìn Dương Miên Miên hỏi: “Cô thích uống như thế nào?”
“Tùy ý đi.” Dương Miên Miên chỉ làm nũng với Kinh Sở, còn với những người bên ngoài vẫn một mặt lạnh lùng, có cái gì ăn cái đó.
Trợ thủ ngoài mua cà phê, còn mua thêm chút điểm tâm, Tiết Thiệu muốn giữ dáng người, chỉ ăn một chút, còn lại đều do Trâu Dịch cùng Dương Miên Miên chia ra, Trâu Dịch vừa ăn vừa nói: “Tôi nói cô, về sau không nên ăn mấy loại đồ nhiều calo, sẽ béo lên đó, lúc đấy xuất hiện trên màn ảnh sẽ xấu chết luôn, phải gầy mới đẹp, biết không?”
“Tôi muốn khỏe mạnh, đương nhiên phải ăn no.” Dương Miên Miên một chút không hàm hồ: “Hơn nữa tôi có béo sao?”
Thật sự cô vốn dĩ đã rất gầy, cằm hơi nhòn nhọn, Kinh Sở dưỡng khá lâu mới đem cô nuôi tốt thêm một chút, nhưng nếu so sánh với bạn bè cùng lứa tuổi mà nói, cô hiện vẫn gầy yếu.
“Ha ha, lại ăn liền chết không có chỗ chôn.” Trâu Dịch cười lạnh: “Đến lúc đó cô nhưng đừng khóc.”
“Khai giảng tôi liền phải hoạt động.”
Dương Miên Miên một chút cũng không thèm để ý: “Kiếm chút sinh hoạt phí mà thôi.”
Trâu Dịch toe vẻ cái xem thường: “Thật không muốn nổi danh khắp chốn sao, bằng không cùng tôi ký hợp đồng đi, cô nhìn xem A Thiệu đó, trước giờ tôi có làm ra người nào kém danh đâu?”
Dương Miên Miên do dự một chút: “Tôi lần này lấy tiền có phải phải chia cho anh một phần không?”
“……” Trâu Dịch đơ người nhìn Miên Miên: “Khó thấy, cư nhiên cô biết có chuyện này nhỉ, bất quá tôi không thu tiền cô, thuần túy là trả lại cô nhân tình, lần sau sẽ không giống lần này nữa.”
“Anh chia tay tên tra nam kia?”
“Ha ha, tôi đã ném mặt mũi hắn đi đó!” Trâu Dịch hiện tại nhớ tới tên vương bát đản kia vẫn còn nghiến răng nghiến lợi.
Tiết Thiệu vẫn luôn uống cà phê không nói lời nào, lúc này mới mở miệng nói: “Tôi trước kia đã nhắc nhở qua, nhưng anh không nghe.” Hắn khe khẽ thở dài: “Như bây giờ cũng không phải chuyện xấu, nếu so với việc mất cả người lẫn của lại còn thời hối hận vẫn tốt lắm.”
Dương Miên Miên tán đồng gật gật đầu, sau đó liền nghe thấy đồng hồ của Tiết Thiệu "rung đùi" đắc ý nói câu: “Ai, thật tốt quá, rốt cuộc chờ đến khi tiểu Dịch chia tay Lạp, A Thiệu nhà chúng ta có cơ hội rồi!”
Đồng hồ của Trâu Dịch cũng tiếp lời: “Ai, hỏi thế gian, tình ái là chi, tiểu Dịch sao lại dễ dàng coi trọng cái tra nam kia, vẫn là a Thiệu thật tốt nhất, nhiều năm như vậy, cũng coi như là có cái kết thúc viên mãn.”
Đồng hồ Tiết Thiệu đi theo thở dài: “Còn không phải sao, hai chúng ta đều là do a Thiệu đi đặt làm riêng, nhưng tiểu Dịch còn tưởng rằng là món vật bình thường……”
Đồng hồ Trâu Dịch: “Tiểu Dịch là man trì độn a, nhưng a Thiệu của các người cũng không nói thẳng, hắn không nói, tiểu Dịch như thế nào biết được!”
Dương Miên Miên: “……” Phốc, cô hình như vừa nghr được một sự việc khó lường thì phải? Thực đáng tiếc tuy rằng cô có tâm nghe bát quái, nhưng đạo diễn ở bên kia kêu cô cùng Tiết Thiệu qua đó, chuẩn bị chụp lại cảnh lần đầu tiẻn hai nhân vật gặp nhau.
Nói đến thì cũng không gì hiếm lạ, đại loại chính là nam nữ vai chính bị yêu nữ Ma giáo vây khốn mau chóng, cô thầm nghĩ cô khốc huyễn lên sân khấu, một mình đấu với một đám chúng ma đầu, lấy mười bảy xuân xanh xử lý mấy cái lão quái vật kia, đem yêu nữ Ma giáo theo mất.
Này nhân vật này khẳng định là chân ái của tác giả. Dương Miên Miên nghĩ như vậy, bị Tiết Thiệu vỗ vỗ bả vai: “Lần đầu tiên đóng phim?”
Cô gật đầu.
“Ở trước máy ảnh không cần sợ hãi, tự nhiên một chút sẽ tốt thôi, tôi sẽ chiếu cố cô.” Tiết Thiệu là người được người người trao thẻ người tốt, thường xuyên chỉ điểm vãn bối, mang theo bọn họ nhập diễn, bởi vậy danh tiếng cực kì tốt.
Nhưng Dương Miên Miên cũng không biết, cô chỉ là cảm thấy hắn đối với cô hiền lành như vậy, có khả năng là bởi vì cô thúc đẩy Trâu Dịch cùng tra nam kia chia tay đã cung cấp cho hắn cơ hội.
Dương Miên Miên rốt cuộc đã không còn là cô gái nhỏ không giữ kỹ miệng, cái ý niệm này cũng chỉ ở trong đầu qua một lần liền chạy sang bên khác mất tích, gật gật đầu nói: “Ừm.”
Qua một giây đồng hồ, lại nói thêm một câu: “Cảm ơn anh, tôi sẽ nghiêm túc học.”
Tiết Thiệu nở nụ cười, đột nhiên cảm thấy cái cô gái còn rất đáng yêu, chỉ tiếc đơn thuần như vậy, không thích hợp với cái chảo nhuộm lớn này, hy vọng cô kiếm được tiền phải hảo hảo đi niệm kinh đi.
Hắn lại chỉ điểm cô một ít kỹ xảo, miễn cho đến lúc bị người đoạt liền mặt cũng chưa lộ biểu tình.
Dương Miên Miên vẻ mặt nghiêm túc nhìn mấy đài máy quay phim kia, nhanh chóng ở trong đầu phân tích một chút góc độ, ánh sáng, người khác thì dựa kinh nghiệm, còn cô lại dựa vào tính toán vật lý.
Tính toán xong, cô biết chính mình chút nữa nên đi đến nơi nào mới dừng lại là thích hợp nhất.
Treo dây thép là việc rất vất vả, nhưng Dương Miên Miên cũng không cảm thấy quá khó khăn, trời sinh cô có cân bằng tốt, lúc trước chơi parkour cũng không thiếu các hành động nhảy nhót, hết thảy đều thực thuận lợi.
Chờ Tiết Thiệu nói xong lời kịch, cô nhẹ một cá thi triển khinh công từ nóc nhà phi xuống dưới, nhất kiếm đâm ra, thân kiếm khẽ run lên, phối hợp y phục thêu tinh xảo để lộ cổ, bên trong mũi kiếm có cơ quan, trực tiếp vẽ ra một đạo huyết tuyến, cũng chính cái được gọi là nhất kiếm phong hầu.
Võ Chỉ ở bên cạnh xem đến lo lắng đề phòng, bộ động tác này bởi vì là Tố Tâm lần đầu tiên lên sân khấu, cho nên thiết kế phá lệ phức tạp, hắn thật đúng là sợ nhân gia tiểu cô nương kia đánh tới một nửa liền quên, tất cả mọi người phối hợp cường điệu tới.
Nhưng Dương Miên Miên không hề có vấn đề nào đáng nói, nhanh chóng hoàn thành phần diễn rồi chạm đất.
Tuy rằng cô đối thể lực của bản thân có đánh giá không cao, chờ đến khi đạo diễn hô Cut chân cô cũng mềm xuống, Trâu Dịch nhanh nhanh chạy tới đem cô nâng dậy, nha đầu này một trợ lý nhỏ cũng không có, hắn cũng không thể nào nói nổi: “Biểu hiện không tồi nha, cô không sợ máy ảnh?”
Dương Miên Miên nghĩ thầm, tôi mỗi ngày bị nhiều con mắt vây xem như vậy đã tập thành thói quen rồi, mấy đài camera căn bản có thể làm lơ luôn!
18:45 - 23/03/19