- Lợi hại!
- Cũng chỉ có Bạch Minh đan sư mới có thực lực này, trong hoàn cảnh như vậy mà luyện chế thành công Nhuận Huyệt đan!
- Nhuận Huyệt đan rất khó luyện chế. Thủ pháp của Bạch Minh đan sư càng phức tạp, đến ta cũng chưa từng nhìn thấy. Vì vậy ta muốn xem Trương Huyền này có thể nói ra khuyết điểm gì!
- Hắc hắc! Chờ xem trò hay đi!
Rất nhiều luyện đan sư nhìn thấy Bạch Minh đan sư luyện chế ra Nhuận Huyệt đan đều nở nụ cười.
Đan dược càng cao cấp, thủ pháp luyện chế càng phức tạp. Nhuận Huyệt đan là một trong những đan dược xếp hạng khá trong số đan dược nhất phẩm. Thủ háp luyện chế càng phức tạp vô cùng, ngay cả bọn họ đều không thể xác nhận sai lầm trong đó. Trương Huyền chỉ là một học đồ, làm sao có thể nhìn ra được?
- Được rồi! Đan dược đã luyện thành. Ngươi hay nói một chút về tên và khuyết điểm của thủ pháp đi!
Bạch Minh đan sư ổn định lại hơi thở, cười khẩy một tiếng.
Một kẻ ỷ vào không biết từ nơi nào thăm dò trước tin tức và nhược điểm liền muốn luận đan thành công sao? Nằm mơ đi!
Nếu ngươi không có kiến thực thực sự mà muốn dựa vào vạch ra sai lầm trong luyện đan để làm ta bội phục, không có cửa đâu!
- Ngươi chắc chắn muốn ta nói ra? – thần sắc Trương Huyền đầy cổ quái.
- Ngươi đừng đứng đó giả thần giả quỷ! Nếu không nói ra được thì nhận thua đi! – Bạch Minh đan sư hừ lạnh.
- Được thôi! – Trương Huyền lắc đầu, hai ta chắp sau lưng, chậm rãi đi vào giữa gian phòng.
- Thủ pháp ngươi dùng được gọi là Thiên Phong Thủ. Truyền thuyết kể rằng, thủ pháp này được một vị nhị tinh luyện đan sư sáng tạo ra. Dược liệu được đưa vào lò luyện đan theo một trình tự đặc biệt, giống như dãy núi từng tầng từng tầng liên tiếp, một đợt kế tiếp một đợt. Cách khống chế ngọn lửa cũng tương tự như vậy, uy lực lúc lớn lúc nhỏ. Thông qua đó, dược hiệu được dung hợp đầy đủ, vì vậy rất dễ thành đan! Nhưng thiếu hụt cũng hết sức rõ ràng. Đó chính là muốn tăng phẩm cấp của đan dược là vô cùng khó khăn!
- Vì vậy, dù cho ba viên Nhuận Huyệt đan này được luyện chế thành công, nhưng phẩm cấp cũng chỉ ở mức thấp nhất. Muốn cho Nhuận Huyệt đan này đạt đến cấp độ sung mãn, gần như không có khả năng. Loại thủ pháp luyện đan này chỉ thích hợp luyện đan sư trình độ thấp sản xuất đại trà. Nói thật, luyện đan sư hươi có tay nghề sẽ không lựa chọn học tập loại kỹ thuật luyện đan này. Bởi vì thủ pháp này chẳng khác nào gông cùm xiềng xích ràng buộc con đường tiến lên phía trước. Dù cho luyện đan sư có luyện tạp bao nhiêu lần cũng khó có khả năng khiến phẩm chất của đan dược tăng lên một phân một hào. Vậy thì học có tác dụng gì?
- Trừ khi… Bản thân cảm thấy không còn tiềm lực để phát triển hơn, lúc này mưới cam chịu!
Trương Huyền mỉm cười đầy thâm ý nhìn sang:
- Bạch Minh đan sư, không biết ta nói đúng không?
- Hừ! – Nghe những lời vừa rồi của đối phương, Bạch Minh cắn răng, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
Bản thân hắn là người cầm lái của Bạch gia, lại là nhất tinh luyện đan sư, vì vậy địa vị tôn quý. Vậy mà đến miệng đối phương lại trở thành… luyện đan sư tài nghệ thấp… không có tiềm lực phát triển…
Tuy vậy, hắn lại không có cách nào cãi lại.
Khuyết điểm của Thiên Phong Thủ giống y như hắn vừa nói, mặc dù luyện chế Nhuận Huyệt đan rất dễ dàng, nhưng lại không cách nào tiến bộ.
- Ngươi cũng đừng đắc ý! Ngươi mới nói những điều vừa rồi đều vô dụng. Chỉ có nói ra được sai lầm trong quá trình luyện đan vừa rồi mới được tính là thắng. – Bạch Minh cố nén lửa giận, thở ra một hơi.
- Được thôi!
Trương Huyền không tiếp tục nói nhảm, tiến lên hai bước đi về phía trước đan lô:
- Vậy trước hết ta sẽ bắt đầu từ cơ bản nhất đi!
- Chỉ cần là luyện đan sư, hẳn có vị đều biết để luyện chế được đan dược tốt, nhất định phải kiểm soát tốt ngọn lửa và lò luyện đan. Vừa rồi khi luyện chế, Bạch Minh đan sư vừa cầm dược liệu lên đã bắt đầu, đối với lô đỉnh này ngươi biết được bao nhiêu? Còn ngọn lửa thì sao?
- Các ngươi không cần phản bác lời ta nói rằng quy cách của đan lô đều không khác mấy nên không cần quá để tâm. Ta có thể nói rõ ràng cho các ngươi biết, đồng dạng dược liệu, đồng dạng đan lô, đồng dạng ngọn lửa, có thể luyện chế ra đan dược không giống nhau. Bởi vì chắc chắn sẽ có một chút khác biệt, thậm chí chỉ cần hơi không cẩn thận liền có thể để đan dược được uyện chế ra bị giảm xuống một cấp bậc!
Tay Trương Huyền lướt nhẹ qua đan lô, tiếp tục nói:
- Nếu không tin, bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết.
- Cái đan lô này cao bảy thước ba tấc, rộng ba thước hai thốn, do thợ thủ công ba vạch của Thạch Tỉnh phường tại bảy năm ba tháng trước luyện chế. Tổng cộng nó đã luyện chế một trăm bốn mươi bảy lần đan dược, trong đó tám mươi tám lần luyện chế nhất phẩm đan dược, thấp hơn nhất phẩm nắm mươi chín lần. Quá trình vận chuyển đã trải qua ba lần va chạm, toàn thân từ trên xuống dưới tổng cộng có mười ba vết nứt nhỏ. Mặc dù những vết này không ảnh hưởng đến việc luyện chế đan dược phổ thông, nhưng lại làm dược lực bị phân tán, nguyên khí tán loạn, đến thời điểm đan thành dược lực lại không đủ dẫn đến hạ thấp đẳng cấp đan dược!
- Đỉnh này dày hơn một tấc, muốn để nhiệt độ hoàn toàn đun nóng lô đỉnh cần tốn một nén hương và ba mươi hô hấp. Độ dày hai bên trái phải nắp đỉnh hơi khác biệt, hơn kém nhau ba đầu tơ. Các ngươi chớ xem thường độ dày này. Tương tự như tình hình của ngọn lửa, hại bên sẽ chênh lệch năm phần trăm nhiệt lượng. Bởi vậy, vị trí phân bố dược liệu khác nhau sẽ làm cỏ Bồng Hoa, cỏ Độc Nhãn Long trong Nhuận Huyệt đan phát huy dược hiệu hoàn toàn khác nhau!
(1 thước = 30,3 cm ; 1 tấc = 3,03 cm)
- Thật hay giả?
- Một cái lò luyện đan mà có nhiều vấn đề như vậy?
…
Rất nhiều luyện đan sư sau khi nghe được Trương Huyền chậm rãi giải thích đều há hốc miệng. Cả đám đều sắp điên rồi.
Tuy rằng bọn họ cũng biết lò luyện đan không giống nhau sẽ luyện chế ra đan dược có cấp bậc khác nhau. Nhưng tất cả có nằm mơ cũng không nghĩ đến chuyện một chiếc đan lô mà có nhiều thuyết pháp như vậy.
Hơn nữa…
Đây là lô đỉnh do Luyện đan sư công hội chuẩn bị đặc biệt vì lần Luận đan này mà vận chuyển vào đây, hắn làm sao có thể biết chi tiết như vậy? Thậm chí vị trí sản xuất, độ dày, kích thước của lô đỉnh, từng luyện chế đan dược bao nhiêu lần… đều rõ như lòng bàn tay?
Mẹ nó! Điều này cũng quá nghịch thiên đi a!
Liếc mắt liền nhìn ra từng này vấn đề. Ngươi… là quái vật sao?
- Nói xong về lô đỉnh, ta sẽ nói về lò lửa một chút!
Không để ý tới mọi người trợn mắt kinh ngạc, Trương Huyền chỉ tay về phía ngọn lửa dưới đan lô:
- Đây là ngọn lửa do thiêu đốt Thiên Đô than đá mà thành, là địa phương nóng nhất. Ngọn lửa này có thể hòa tan cả sắt thép. Kết hợp với chân khí của võ giả, Luyện đan sư có thể dễ dàng khống chế ngọn lửa to nhỏ, từ đó điều chỉnh nhiệt lượng cao thấp.
- Đáng tiếc… Hỏa diễm và dược liệu cũng không phải trực tiếp tiếp xúc với nhau. Luyện chế đan dược chính là tại bên trong lô đỉnh hình thành đan dược. Ngọn lửa ở bên ngoài sẽ xuyên thấu qua nắp đỉnh, phần nhiệt lượng chúng ta cần nắm giữ chính là phần còn lại bên trong lô đỉnh.
- Thiên Đô than đá là than đá dùng để luyện đan tốt nhất. Không những nhiệt độ cao mà lực xuyên thấu cũng mạnh. Phổ thông than đá sau khi xuyên thấu qua nắp đỉnh dày một tấc sẽ còn lại ba mươi bảy phần trăm nhiệt lượng, mà loại than đá này có thể lưu lại bốn mươi sáu phần trăm! Chỉ người nào biết được quy luật này mới có thể xác định dược liệu có thể chịu đựng nhiệt độ bao nhiêu, bao lâu mới có thể để dược hiệu dung hợp tốt nhất, thành công luyện chế phẩm cấp đan dược cao nhất!
- Đương nhiên, những điều này chỉ là căn bản nhất của luyện đan sư, cũng không được tính là khuyết điểm. Ta chỉ thuận miệng giới thiệu một chút.
Trương Huyền nở nụ cười, nhìn sang bên cạnh:
- Nhưng là, ta muốn hỏi Bạch Minh đan sư một chút, trước khi luyện chế đan dược, ngươi… từng chú ý những thứ này sao?
Bạch Minh đan sư chỉ cảm thấy da đầu tê rần, suýt chút nữa ngất đi.
Chú ý? Chú ý muội muội ngươi a!
Ta chỉ luyện chế một viên đan dược mà thôi, những điều phức tạp như vậy, ta… làm sao biết được?
Hơn nữa, dù ta có chú ý cũng không có cách nào biết được a! Chẳng lẽ trước khi luyện đa phải đem thước ra đo đan lô một lần, rồi sau đó lại kiểm tra ngọn lửa, nhiệt độ một lượt?
Nếu làm như vậy thật, tốn mất hai, ba ngày, còn luyện đan cái len sợi a!
Chương 117 Bạch Minh đan sư tan vỡ (2)
Trong lòng phiền muộn, Bạch Minh đan sư cũng biết là không cách nào trả lời.
Trước khi luyện đan, phải kiểm tra lô đỉnh, lò lửa, đây là sự tình cơ bản nhất, coi như một cái học đồ đều có thể đọc làu làu, bản thân vừa ra tay liền lập tức luyện đan, rất rõ ràng chính là một sai lầm lớn.
Nói theo kiếp trước của Trương Huyền, trước khi lái xe không thắt dây an toàn, không nhìn săm lốp xe, cảnh vật chung quanh thân xe, trực tiếp vào số, coi như xuất hiện sự cố, cũng không có lý do để cãi lại.
Hiện tại Bạch Minh chính là trạng thái như thế, bị một cái học đồ giáo huấn trước mặt mọi người, rõ ràng tiến thoái lưỡng nan, lại phản bác không được, buồn bực trong lòng có thể tưởng tượng được.
- Đã nói lô đỉnh, lò lửa, tiếp theo chúng ta nhìn độ dung hợp dược liệu!
Biết đối phương không có cách nào trả lời, Trương Huyền lười tiếp tục truy hỏi, đi tới chỗ phần dược liệu còn thừa :
- Nhuận Huyệt đan, tổng cộng cần bốn mươi bảy gieo thuốc, trong nhiều dược liệu như vậy, dược tính có tương hợp, có xung đột lẫn nhau, nếu như không khống chế được rất dễ dàng để đan dược báo hỏng!
- Trước tiên ta nói một chút về trình tự Bạch Minh đan sư!
- Dược liệu thứ nhất mà hắn thả vào là Thông Tâm thảo! Thông Tâm thảo thông tâm thuận khí, chịu nổi nhiệt độ cao, dược lực cần lửa lớn rèn luyện mới có thể tinh luyện ra, là dược liệu thứ nhất thả vào lô đỉnh, Thông Tâm thảo có thể càng sớm tiếp xúc với nhiệt lượng hơn, kích phát dược tính càng nhiều, này là đúng. Bất quá... Sai lầm ở chỗ, sau khi hắn thả vào Thông Tâm thảo được bảy cái hô hấp, đã thả vào dược liệu thứ hai, Chưởng Liệt hoa!
- Cây Thông Tâm thảo mà Bạch Minh đan sư sử dụng, nếu như ta không nhìn lầm, chắc là chỉ có nửa năm dược linh, dược lực không tính là hùng hậu, cơ bản đều tập trung tại trên lá cây, không có thấm vào kinh mạch, loại dược liệu này nếu gặp nhiệt độ cao, dược lực sẽ tản mát ra, ở tình huống bình thường, bốn cái hô hấp là nên thả Chưởng Liệt hoa vào, mà hắn lại chờ đến trọn vẹn bảy cái hô hấp, để dược hiệu không công tổn thất mười ba phần trăm, thất bại!
- Chưởng Liệt hoa thì có năm năm dược linh, dược lực tương đối hùng hậu, thời điểm luyện chế, tốt nhất nên để ở bên trái lô đỉnh rồi để chậm rãi lăn xuống, quá trình rơi xuống đại khái khoảng một nửa hô hấp, khoảng thời gian này, lô đỉnh cực nóng có thể làm cho dược hiệu phát huy được càng tốt hơn, có thể dễ dàng dung hợp hơn cùng Thông Tâm thảo. Mà Bạch Minh đan sư, trực tiếp đem dược liệu ném vào đi, để mất đi thời cơ tiếp xúc lô đỉnh, dược hiệu không có triệt để phát huy, tổn thất mười bốn phần trăm, thất bại!
- Hai thứ dược liệu này, dược tính thoáng xung đột lẫn nhau, tiếp theo tốt nhất là đem Bồng Hoa thảo có thuộc tính trung hoà bỏ vào, hắn lại thả Độc Dương căn có thuộc tính cuồng bạo vào để hai loại dược liệu bởi vì xung đột lẫn nhau, lần thứ hai tổn thất mười một phần trăm, thất bại!
- Độc Dương căn có chứa dương thuộc tính, trời sinh khô nóng, tiến vào lô đỉnh cực nóng, lập tức thả Thanh Lương thảo có thuộc tính trung hoà vào mới là chính đạo, Bạch Minh đan sư lại thả Tri Mẫu thảo, dược tính của Tri Mẫu thảo có thể tương dung cùng bất luận dược liệu gì, là là dược liệu tốt nhất để trung hoà hết thảy, tuy nhiên chính là bởi vì như vậy, triệt để hóa giải dương thuộc tính của Độc Dương căn, dẫn đến Nhuận Huyệt đan hiệu quả giảm nhiều, thất bại!
- ... Thất bại!
- ... Thất bại!
- ... Thất bại!
...
Trương Huyền càng nói càng nhanh như là súng máy, mỗi một câu nói đều có lý có chứng cứ, có căn cứ có thể tìm ra, mỗi một cái thất bại, đều như búa lớn nện ở trên mặt Bạch Minh đan sư, để sắc mặt hắn càng ngày càng trắng, thân thể càng là không tự chủ được run rẩy.
Luyện đan, không phải trò đùa, tương tự dược liệu, năm không giống, dược hiệu cũng không giống, trong đó liên luỵ đủ loại kiến thức về phối hợp cùng lô đỉnh, dung hợp,.., rườm rà phức tạp, liền một cái Nhuận Huyệt đan, muốn nói tỉ mỉ, không có ba ngày đều nói không hết!
Chính vì như thế, chức nghiệp luyện đan sư này mới có thể xếp hạng cao tại bên trong thượng cửu lưu.
- Hắn... Nói đều đúng!
- Chỉ liếc mắt nhìn, có thể nhớ kỹ trình tự Bạch Minh đan sư đưa bốn mươi bảy vị dược liệu vào, nói không sai một chút nào? Đây là trí nhớ kinh khủng đến mức nào?
- Nhớ kỹ trình tự không tính là gì, then chốt là... Liếc mắt là đã nhìn ra niên linh của mỗi một cây dược liệu, làm sao phối hợp mới có thể phát huy dược hiệu càng tốt hơn... Còn có phải là người hay không?
- Nghe hắn vừa nói như vậy, luyện đan muốn kết hợp sự tình quá nhiều, khó trách Đan dược mà ta luyện ra trước sau không đạt tới hoàn mỹ thậm chí đan văn, thì ra là như vậy...
...
Nghe được Trương Huyền nói, tất cả mọi người đều yên lặng, từng cái từng cái như là bị đập một gậy vào đầu, trợn mắt ngoác mồm.
Mẹ nó!
Đây mới gọi là luyện đan!
Chúng ta từ trước đến nay vốn là đang lãng phí dược liệu, sỉ nhục chức nghiệp luyện đan sư này!
Có thể dự kiến, nếu như thật dùng phương pháp này của hắn để luyện đan, đan dược tất nhiên sẽ tăng lên một cấp bậc, hoàn mỹ, đan văn đều không còn là giấc mơ!
Lý luận cỡ này đã không phải cấp bậc mà nhất tinh luyện đan sư có thể tiếp xúc, mà là đồ vật do đan sư cấp cao hơn mới có thể nắm giữ.
Mọi người kinh ngạc, một bên Bạch Minh đan sư, nhưng là tâm muốn tự tử đều có.
Nghe đối phương vừa nói như thế, hắn tất cả đều là thất bại, hắn đâu phải là luyện đan, quả thực là đang luyện cứt!
Then chốt là... Luyện cứt chí ít không lãng phí, mà hắn luyện xong đan dược, tương đương với đem hết thảy dược liệu đều lãng phí hết...
Phốc!
Ngực càng ngày càng phiền muộn, một ngụm máu tươi phun ra.
Cho tới nay, hắn đều cho là mình rất có thiên phú luyện đan, là một luyện đan sư cao minh danh xứng với thực, nghe được lời của đối phương, mới biết trình độ loại của mình còn không bằng một đứa trẻ
Trước còn có rất tin tưởng, nghe đối phương nói liên tục, lòng tự tin đánh mất, hắn bây giờ, e sợ liền lò luyện đan cũng không dám tiếp tục đến gần rồi.
Thân thể run rẩy, mới vừa rồi còn hăng hái, muốn tìm Trương Huyền để gây phiền phức, sắc mặt của Bạch Minh đan sư càng ngày càng khó coi, như là tẩu hỏa nhập ma.
Một lát sau, cắn răng một cái.
- Đúng đấy, trình độ như ta, còn luyện đan cái gì? Quả thực chính là phung phí của trời, lãng phí dược liệu! Bắt đầu từ hôm nay, Bạch Minh ta sẽ không luyện chế một viên đan dược nào nữa, nếu làm trái lời thề này, trời tru đất diệt!
Một cái lời thề vang lên.
- Cái gì?
- Không luyện đan nữa?
- Bạch Minh đan sư...
...
Nghe được hắn phát xuống lời thề, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, từng cái từng cái không tự chủ được run cầm cập, trong lòng bốc lên cảm giác giống như mèo khóc chuột.
Đường đường luyện đan sư, xin thề không luyện đan nữa chẳng khác nào triệt để cáo biệt đan dược giới, cả đời nỗ lực khổ cực, đều như nước chảy đi.
Mà xuất hiện chuyện như vậy, nguyên nhân dĩ nhiên chỉ là một cái luyện đan học đồ, vạch ra khuyết điểm trong quá trình luyện đan của hắn!
- Hắn có phải là quá lỗ mãng hay không?
Một cái luyện đan sư không nhịn được nói.
- Nếu như đổi làm ngươi bị chỉ trích, đứng mũi chịu sào, sẽ như thế nào?
Một cái khác luyện đan sư không nhịn được nói.
- Ta... Cái thứ nhất luyện đan sư dừng lại, không nói ra được nửa câu.
Đối phương nói không sai, nếu như vừa nãy không phải Bạch Minh đan sư, mà là hắn, sau khi luyện chế ra đan dược mới phát hiện thủ pháp, cử động của chính mình, hết thảy nỗ lực đều như rắm chó không kêu, e sợ tự tin kiên trì nhiều năm cũng sẽ trong nháy mắt đổ nát!
Loại tự tin một khi mất đi, coi như sau đó muốn luyện đan cũng không có cách nào,đằng nào cũng thế, còn không bằng trực tiếp xin thề không tiếp tục luyện đan!
Luyện đan không phải rang đậu, không phải trò đùa, tâm cảnh, thủ pháp, tự tin... Thiếu một thứ cũng không được, lòng tự tin mất đi, còn luyện đan thế nào được?
- Chỉ bằng vào việc vạch ra khuyết điểm liền để một vị luyện đan sư lâu năm đánh mất tự tin, cũng không dám luyện đan nữa. Việc này .. quá kinh khủng
Trong đầu mọi người đồng thời bốc lên ý nghĩ này, lần thứ hai nhìn về phía Trương Huyền, trái tim tất cả đều liên tục co giật.
Khó trách hắn vừa bắt đầu liền cho thấy thái độ, không muốn nói thiếu hụt trong quá trình luyện đan, vốn đang cho rằng là hắn không thấy được, cố ý nghênh ngang tu bổ khiếm khuyết, bây giờ mới biết... Người ta ở đâu là không biết, mà là biết quá nhiều, sợ nói ra đả kích ngươi, thật muốn độn thổ cho xong!
Đại ca, chúng ta liền muốn hỏi một chút, đến cùng ngươi là luyện đan học đồ, hay là chúng ta là luyện đan học đồ?
Chương 118 Chân chính luận đan (1)
–Ta nhận thua!
Nói xong câu đó thì đan sư Bạch Minh không tiếp tục luyện đan nữa mà khom người xuống.
Từ lúc bắt đầu luận đan cho tới giờ, cộng thêm thời gian luyện đan thì cũng không quá một canh giờ, vậy mà đã có đến bốn vị luyện đan sư nhận thua rồi!
Kết quả này vượt qua dự đoán của tất cả mọi người, ngay cả Âu Dương Thành cũng run rẩy cả người vì không thể tin được.
Trước đó ông ta không hề coi trọng Trương Huyền, có nằm mơ ông ta cũng không nghĩ đến sẽ có kết quả như thế này!
Quả thật là áp đảo!
Khó trách hắn có thể đạt được điểm cao nhất trong cuộc khảo hạch học đồ, thậm chí ngay cả ông ta cũng phân biệt sai vài loại dược liệu, năng lực người này quá mạnh mẽ!
Văn Tuyết đứng bên cạnh cũng hoảng sợ vô cùng, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Bản thân mấy vị đan sư từng chế nhạo Trương Huyền đều câm nín. . . Là đầu óc họ có vấn đề hay là lá gan họ quá to rồi?
May mắn là đối phương không hề để bụng, nếu không thì… Chỉ sợ là công hội luyện đan sư sẽ không thể ngồi yên nữa rồi!
–Đến lượt ta đi!
Thấy Bạch Minh nhận thua, người từng muốn tỷ thí trước đó là Đỗ Mãn bước ra trong sự im lặng của mọi người.
–Mong đạo hữu thủ hạ lưu tình!
Đỗ mãn cười khổ bước lên trước lò luyện đan.
Hắn ta luyện chế là nhất phẩm đan dược Tăng Khí Đan, loại đan dược này đều kém Nhuận Huyệt Đan và Tĩnh Tâm Đan.
Thủ pháp của hắn ta vô cùng thuần thục, tốc độ cũng rất nhanh, chỉ tốn chút thời gian đã luyện chế thành công, tất cả đều là mãn cấp.
Thấy đối phương thái độ ôn hòa, hơn nữa lúc làm quen ngày hôm qua, Trương Huyền không nói bao nhiêu câu, hắn chỉ cần chỉ chỉ ra vài chỗ thiếu hụt thì những người kia da lập tức nhận thua.
Cho đến bây giờ, tổng cộng mười vị luyện đan sư thì hắn đã đấu với năm người rồi.
Luận đan cũng tiến hành được một nửa.
–Tiếp tục, vị kế tiếp là ai đây?
Hai tay Trương Huyền chắp ở sau lưng, nhàn nhạt nhìn hết bốn phía, mọi người đều lặng ngắt như tờ
Người khác luận đan đều là người tham dự khảo hạch cảm thấy sợ hãi, sợ đối phương đưa ra đề mục khó làm khó họ. Tên này thì ngược lại, hắn làm cho mấy vị luyện đan sư còn lại đều phải rụt cổ, sợ bị hắn kêu lên, nếu như không phải tận mắt chứng kiến thì nếu nghe kể cũng sẽ không có ai tin.
–Ta lên!
Trong không khí bức bối, một vị lão giả đứng dậy.
Luyện đan sư Lâm Mộ!
Đan sư Trình Giang từng lấy cớ nghiên cứu thảo luận kỹ nghệ để học lén thủ pháp độc môn Băng Ti Ngưng Thủ của ông ta.
–Xin Lâm đan sư chờ một chút! Lần này chúng ta cùng lên đi!
Lâm Mộ mới vừa đứng lên thì một vị đan sư trung niên cũng đứng theo.
Đan sư Kim Thần!
–Muốn cùng lên chung à? Lâm Mộ nhíu mày.
Luyện đan để người khác phát hiện khuyết điểm thì làm sao hai người có thể làm chung được?
–Hắn có thể phát hiện ra chỗ thiếu hụt thì chúng ta có thể thấy rõ là nhãn lực của hắn cực kì tốt, được dạy dỗ vô cùng kỹ càng, thậm chí rất có khả năng hắn có một vị danh sư chống lưng. Dù thế thì ta cũng không tin tuổi hắn còn trẻ như vậy mà kiến thức còn nhiều hơn chúng ta được! Cho nên… Bây giờ hai người chúng ta đừng luyện đan nữa mà hãy trực tiếp hỏi đáp đi! Đừng để hắn lừa gạt qua mặt nữa!
Đan sư Kim Thần khẽ nói.
–Điều này…
Lâm Mộ có chút sửng sốt.
–Đúng ha! Sao chúng ta không nhớ ra còn có phương thức này chứ?
–Hắn còn chưa tới hai mươi tuổi, dù cho hắn vừa ra đời đã biết chữ thì cũng có thể đọc được bao nhiêu thư? Nhớ được bao nhiêu thứ chứ?
–Luận đan chân chính thật ra là hỏi về vấn đề trong phương diện luyện đan để cho hắn trả lời. Khẳng định là hắn cũng biết bản thân không đủ tri thhức nên mới cố ý tăng lên độ khó. Nhìn ra điểm thiếu hụt, đích thật là tăng lên độ khó khăn cho việc luận đan, nhưng nếu như hắn thật sự có danh sư chỉ điểm, lại được tiếp xúc với sự giáo dục ưu tú từ nhỏ thì chuyện hắn có thể nhìn ra chỗ thiếu hụt của chúng ta cũng không phải là không có khả năng!
–Đúng vậy! Danh sư có kiến thức rộng rãi, còn chúng ta cũng chỉ là nhất phẩm luyện đan sư. Nếu hắn thực sự là đệ tử của một danh sư nào đó thì nhìn ra khuyết điểm của chúng ta cũng là hợp lí!
Đan sư Kim Thần nói ra suy nghĩ của mình làm trong lòng ba người còn lại trong góc bốc lên ngọn lửa, dần dần lấy lại tự tin.
Đối phương nhìn bọn họ luyện đan mà lập tức có thể nói ra khuyết điểm của mọi người thì cũng chỉ nói rõ nhãn lực của hắn rất tốt, chứ không có đại biểu là hắn có tri thức phong phú.
Đã như vậy thì chỉ cần đơn giản hỏi đáp là được, không làm thì không bị hắn uy hiếp, cho tới giờ này thì tất cả mọi người đều bị tên này lừa rồi!
–Không sai!
Đan sư Lâm Mộ nghe xong mới kịp phản ứng,
Lâm Mộ cũng gật đầu đồng tình.
Cũng không thể trách mọi người nghĩ như vậy, học tập tri thức cần phải hao phí thời gian cùng tinh lực. Tuổi Trương Huyền này tính tới tính lui đều không quá hai mươi, dù mỗi ngày đều đọc sách thì cũng đọc được bao nhiêu đâu!
Đặc biệt là hắn còn phải nhớ kỹ nội dung mà hắn đã đọc nữa kìa!
–Muốn hỏi đáp với ta sao?
Không có ngờ những người này xoắn xuýt lâu như vậy lại cho ra cái phương thức này, Trương Huyền cười nhạt một tiếng:
–Vậy thì tốt thôi! Cứ bắt đầu đi!
Sau khi xem hết sơ đẳng Tàng thư khố cùng Tàng Thư Các trong học viện giáo sư thì tri thức trong đầu hắn nhiều hơn so với mấy vị luyện đan sư có tuổi này rất nhiều, cho dù là phải đối đáp thì hắn cũng chả có gì phải sợ cả!
–Chờ tí nữa mà không trả lời được thì xem ngươi sẽ làm sao đây?
Thấy đối phương thản nhiên như thế, mắt đan sư Kim Thần sáng lên:
–Dựa theo quá trình luận đan bình thường, ta có thể hỏi ngươi ba vấn đề, nếu như ngươi có thể trả lời thì ta sẽ lập tức nhận thua! Còn nếu như ngươi không thể trả lời được thì… tất nhiên là ngươi sẽ thất bại, công sức từ đầu đến giờ đều bị xóa bỏ!
Luận đan có một bộ quy tắc hoàn chỉnh, mười vị luyện đan sư sẽ đặt câu hỏi hoặc vấn đề, tất nhiên cũng không thể cứ liên tục như vậy hoài nếu không thì chắc người tham dự sẽ mệt chết.
Luyện đan sư đặt câu hỏi thì mỗi người chỉ có thể hỏi ba vấn đề, nếu đối phương đều trả lời chính xác thì chỉ có thể ngoan ngoãn nhận thua, nhưng một câu không trả lời được thì những câu trước đó cũng trở nên vô dụng dù cho đã trả lời bao nhiêu câu đi chăng nữa.
–Được!
Trương Huyền cũng biết quy củ nên nhẹ nhàng gật đầu.
–Vậy thì tốt, ta vấn đề thứ nhất là: khi luyện chế nhất phẩm Thối Thể đan, nếu cùng một lô đan dược, cũng đạt tới mãn cấp, nhưng có viên thì có hiệu quả vô cùng tốt, có viên thì có hiệu lực cực kém, ngươi hãy nói thử nguyên nhân vì sao có chuyện này đi!
Đan sư Kim Thần mở miệng hỏi.
Nghe xong câu hỏi thì các đan sư còn lại đều mừng rỡ.
Thối Thể đan là dược vật thường dùng nhất của võ giả tầng bốn. Nó có tác dụng rèn luyện thân thể người dùng để có thể nhanh chóng tiến vào Bì Cốt cảnh.
Chính vì vậy, bọn họ rất thường xuyên luyện chế loại đan dược này, nhưng họ cũng thường xuyên bị như đan sư Kim Thần vừa nói: cùng một lò đan, cùng chung lần luyện, cùng một cấp bậc nhưng dược lực lại không đồng đều.
Cùng một lô dược vật, có viên phục dụng hiệu quả vô cùng tốt, có thể khiến người ta trực tiếp đột phá cảnh giới, tiến vào Bì Cốt cảnh và còn cao hơn nữa. Nhưng cũng có vài người ăn lại không có mảy may tác dụng.
–Câu hỏi của đan sư Kim Thần thật làm khó người khác nha!
Trương Huyền nhịn không được mà lắc đầu:
–Vấn đề này trong toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc cũng không có đáp án chính xác, ngài lại hỏi ta câu này thì ta nên trả lời thế nào đây?
–Bất quá. . . Nếu đổi lại là người khác thì rất có khả năng không trả lời được, nhưng không sao, ta đã có câu trả lời rồi!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng rồi bắt đầu trả lời:
–Câu ngài hỏi thì ba mươi bảy năm trước đã có một vị luyện đan sư tên là Trình Dã từng đề ra. Lúc ấy người đó triệu tập hai mươi ba vị luyện đan sư, cùng nhau nghiên cứu ba ngày ba đêm rồi đưa ra kết luận! kết luận này cũng được ghi lại ở trong một quyển sách tên là“Trình Dã tôi thể luận”, nếu chư vị từng xem qua quyển sách này chắc sẽ biết câu trả lời!
–Trình Dã cho rằng sự khác biệt này xuất hiện là do thể chất của người tu luyện, có vài người trời sinh thích hợp sử dụng Thối Thể đan, có vài người thì trời sinh đã có kháng tính, giống như có người có thể uống rượu, có người thì không thể uống vậy!
–Cái lý luận này lúc ấy rất được mọi người tán đồng, bất quá, mười tám năm trước, tam tinh luyện đan sư Chương Kiến đã đưa ra ý kiến khác là: nếu như liên quan đến thể chất thì vì sao có vài người ăn một viên Thối Thể đan thì vô dụng, rồi họ ăn thêm một viên nữa lại có hiệu quả lớn!
Chương 119 Chân chính luận đan (2)
- Hiển nhiên, thể chất thuyết pháp là không hợp lý!
- Bởi vậy, Chương Kiến đan sư cũng nghiêm túc nghiên cứu và đưa ra kết luận của chính mình tại “Thối Đan luận”. Quyển sách này ghi lại rõ ràng quan điểm của hắn, cho rằng Thối Thể đan có hiệu quả không giống nhau không phải do thể chất mỗi người khác nhau, mà do trong quá trình luyện chế đan dược, dược lực phân tán không đồng đều gây nên! Dù cho được luyện chế cùng đan lô, cùng cấp bậc đan dược, cũng có thể tồn tại việc dược hiệu không giống nhau.
- Lý luận này duy trì được mấy năm, mãi đến mười hai năm trước lại bị người lật đổ bằng câu hỏi khác. Người đưa ra chất vấn không phải luyện đan sư, mà lầ một vị nhất tinh danh sư. Hắn nói, nếu như thời điểm luyện đan, dược lực phân tán không đều, vậy tại sao chỉ có Thối Thể đan mới xuất hiện tình huống đó, mà những đan dược khác không có?
- Vì lẽ đó, hắn đưa ra một ý tưởng táo bạo, được ghi lại ở “Ninh Hàn Ngữ Lục”. Lượng tiêu thụ của quyển sách này trên thị trường rất nhỏ, vì vậy chỉ có một quyển được lưu trữ trong sơ đẳng Tàng Thư khố. Nếu mọi người chưa từng đọc, rảnh rỗi có thể đến xem. Nó nằm ngay tại một góc hẻo lánh ở giá sách thứ mười chín phía bên phải.
Trương Huyền nở nụ cười, tiếp tục nói:
- Vị này chính là Ninh Hàn danh sư. Hắn đưa ra một suy đoán lớn mật rằng, Thối Thể đan sở dĩ xuất hiện tình huống như vậy là bởi vì sự khác biệt số năm trưởng thành của dược liệu chính hoặc thủ pháp luyện chế tạo thành. Đương nhiên, hắn chỉ đưa ra lý luận, chưa được chứng minh bằng thực tiễn.
- Tám năm trước, Triệu Nhạc luyện đan sư của Hồng Hiên vương quốc sau khi đọc được cuốn sách này đã đạt được cảm ngộ. Hắn chuyên môn thí nghiệm, thay đổi mười tám dược liệu chính và bốn mươi hai phương pháp luyện đan, cuối cùng đưa ra kết luận. Hắn viết ra một quyển sách tổng hợp kết quả nghiên cứu, đặt tên là “Tôi thể nói tỉ mỉ”. Rất trùng hợp, sơ đẳng Tàng thư khố của chúng ta có quyển này, đặt tại hàng thứ hia mươi bảy, góc trên bên trái, cạnh hai bản “Dương Chân luyện đan thuyết” và “Bích Huyết đan phương pháp luyện chế”. Nếu các ngươi không tin có thể tìm người lấy đến đây xem một chút.
- Ta cho rằng, đáp án trong quyển sách này là chính xác, đủ để trả lời vấn đề của ngươi!
Nói đến đây, Trương Huyền ngừng lại, vẫy tay ra hiệu cho Âu Dương Thành phái người đi lấy.
- Không cần…
Kim Thần đan sư vừa rồi còn dương dương tự đắc. Hiện tại nghe được câu trả lời của Trương Huyền, sắc mặt trở nên giống như nước lẩu. hắn liên tiếp lui về phía sau hai bước, phảng phất như già đi vài tuổi.
- Sao vậy? Nếu không mang thư tịch ra đối chiếu, ta sợ Kim đan sư sẽ không thừa nhận đáp án của ta đi! – Trương Huyền nói.
- Câu trả lời của ngươi là chính xác. Quyển sách này ta đã xem giống, hoàn toàn giống như ngươi nói! – Kim Thần đan sư gật đầu.
- Chính xác?
- Giống như đúc?
- Chuyện này không thể nào… Kim Thần đan sư chỉ ngẫu nhiên nhắc đến một vấn đề, hắn lại có thể nhẹ nhóm trả lời, còn dẫn chứng ra nhiều sách như vậy, thậm chí nhớ vị trí để sách cụ thể… Cái này sao có thể?
- Còn là người sao? Thật hay giả?
…
Nghe Kim Thần đan sư thừa nhận, mọi người trong căn phòng bỗng như ong vỡ tổ.
Vừa rồi, đám người tự cho là đúng bọn họ nghĩ rằng, Trương Huyền vì hạn chế tuổi tác sẽ không thể đọc nhiều sách. Giờ chính tai nghe mới biết, so sánh với hắn… bọn họ mới là người chưa đọc sách!
Người ta xem xong, chẳng những có thể nhớ rõ ràng nội dung và thời gian, lại có ther nói ra tên sách, thậm chí cả vị trí đặt sách trong thư khố cũng nhất thanh nhị sở…
Mà bọn họ… có thể nhớ kỹ nội dung đã tốt lắm rồi!
Xem ra giữa người và người… thật tức chết người!
- Nếu Kim đan sư đã thừa nhận câu trả lời của ta là chính xác, vậy xin mời hãy hỏi câu thứ hai đi! – Trương Huyền cười cợt.
So trí nhớ?
Đùa giỡn! Trong đầu có Thiên Đạo thư viện, hắn chỉ cần hơi nghĩ đến, thư tịch sẽ bay đến, bản thân hắn đọc theo là được. Ký ức của ngươi dù tốt, chẳng lẽ có thể chính xác hơn hắn đọc sách?
- Vấn đề thứ hai là, thời điểm luyện chế Tăng Lực đan, vì sao lò luyện đan sẽ xuất hiện vết rách, dù không đáng kể?
Kim Thần đan sư hơi do dự, mười phút sau mới mở miệng.
- Lợi hại!
- Vấn đề này thật sắc bén!
- Đúng đấy! Thời điểm luyện chế Tăng Lực đan thường xuất hiện tình trạng đan lô vỡ vụn. Mặc dù bên ngoài đây là vấn đề của luyện đan sư, nhưng thực chất lại có quan hệ với luyện khí sư!
- Đúng vậy! Xem hắn trả lời thế nào!
…
Nghe được câu hỏi thứ hai của Kim Thần đan sư, mọi người lần nữa xôn xao.
Lò luyện đan của luyện đan sư do luyện khí sư rèn đúc. Việc đan lô bị vỡ vụn trong lúc luyện đan đã không hoàn toàn thuộc về lĩnh vực của luyện đan sư nữa rồi.
Đương nhiên nếu cẩn thận cân nhấc, chuyện này vẫn như cũ thuộc về vấn đề của luyện đan sư. Nhưng bởi vì nó nằm ở ranh giới của hai bên nên không ít luyện đan sư sẽ không để ý đến vấn đề này, không nói đến trả lời câu hỏi.
Tất cả mọi người đều nhận ra thâm ý của gã, làm sao Trương Huyền không biết. Khóe miệng hắn nhếch lên:
- Vấn đề này đã được nêu ra trong “Bảo dưỡng lò luyện đan” của Ngô Hiểu đan sư, “Công việc cần chú trọng đối với lò luyện đan” của Triệu Khiêm đan sư, “Việc vặt vãnh nói tỉ mỉ” của Ngưu Tuyền đan sư, “Bảo dưỡng lô đỉnh mới” của Bàng Bác đan sư…
Hắn vừa mở miệng liền nói ra mười mấy tên sách, không dừng lại chút nào. Cuối cùng mới nói:
- Bên trong những thư tịch này đều có ghi chép lại. Thực ra đây cũng không phải vấn đề lớn gì. Lò luyện đan các ngươi vẫn sử dụng đềy được chế tạo từ phổ thông cửu luyện thiết. Loại thiết này tuy cứng rắn nhưng lại không chịu được nóng lạnh cùng lúc. Chủ dược liệu của Tăng Lực đan là huyết dịch của hàn băng man thú, có chứa khí chí âm chí hàn, kết hợp với lô đỉnh đang nóng, dĩ nhiên khó có thể chịu được!
- Nếu muốn giải quyết, cách tốt nhất chính là sử dụng Huyền Thiết lô đỉnh, hoặc luyện chế một lò Tăng Lực đan liền thay đổi một lô đỉnh!
Trương Huyền cười khanh khách nói.
Vấn đề này nhìn như khó nhằn, trên thực tế trong sơ đẳng Tàng thư khố đều có ghi chép. Chỉ có điều, trong Tàng thư khố có quá nhiều sách. Học đồ của công hội đều muốn thi tốt khảo hạch luyện đan sư, vì vậy đều chọn xem một số loại sách về phương pháp luyện đan, không mấy ai sẽ nghiên cứu cẩn thận một số thư tịch nhìn như vô dụng này!
Hơn nữa, sau khi trở thành luyện đan sư chính thức, địa vị xã hội cao, có nhiều mối quan hệ xã hội và quyền lợi, vì vậy thời gian để đọc sách dĩ nhiên cũng ít đi. Rất nhiều tri thức có thể tìm thấy trong Tàng thư khố đều bị bọn họ bỏ qua, thậm chí không biết đến.
Bởi vậy, những vấn đề này đối với đan sư khác đều không đáp lại được, nhưng đối với Trương Huyền có trong đầu một Tàng thư khố phục chế bản lại không có gì khó khăn.
- Không biết câu trả lời này của ta có thỏa mãn Kim Thần đan sư hay không? Nếu không hài lòng, ta có thể nói tiếp…
- Không cần! Câu trả lời của ngươi rất chính xác! – Kim Thần đan sư đổ mồ hôi lạnh.
Thời điểm hắn mới luyện chế Tăng Lực đan đã vấp phải vấn đề này. Sau khi dò hỏi khắp nơi, cuối cùng mới tìm ra câu trả lời trong một quyển sách, chính là quyển “Bảo dưỡng lô đỉnh mới” của Bàng Bác đan sư mà vừa rồi Trương Huyền đã nhắc đến.
Hắn vốn tưởng rằng chỉ có một quyển sách đó ghi chép về vấn đề này nên nhân cơ hội làm khó đối phương. Không nghĩ đến, kẻ trước mắt này một hơi nói ra mười mấy bản.
May mà hắn không hấp tấp nói ra tên cuốn sách. Nếu không, đối phương một hơi liệt kê nhiều như vậy, bản thân khẳng định mất mặt xấu hổ.
Mẹ nó! Đầu óc tên này đến cùng được làm bằng cái gì?
Làm sao hắn có thể nhớ rõ ràng như vậy?
Nhìn thấy dáng vẻ của gã, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn liếc mắt nhìn nhau, cùng cười khổ. Đây chưa là gì hết! Nếu Kim Thần đan sư biết rằng tên này thậm chí có thể chỉ ra từng trang sách cụ thể, chỉ sợ gã sẽ không tự tìm ngược đòi tiến hành Luận đan!
Nói thật, người ta nói muốn vạch ra thiếu hụt trong quá trình các ngươi luyện đan, chính xác là tăng lên độ khó. Ngươi so tri thức với người ta, còn muốn thắng sao?
E rằng chỉ có nằm mơ đi!
Chương 120 Không phải thứ tốt
- Nếu cái thứ hai ta cũng trả lời chính xác, vấn đề thứ ba là cái gì, nhanh chóng nói ra đi!
Thấy đối phương thừa nhận, Trương Huyền lười nhác tiếp tục nói.
- Ta nhận thua! Vấn đề thứ hai muốn ta trả lời cũng đã là một chuyện khó khăn rồi chứ nói gì đến vấn đề thứ ba! - Kim Thần đan sư lắc đầu.
Đối phương nói ra nhiều tên sách một lúc như vậy, đã đả kích lòng tin của hắn hoàn toàn, biết tiếp tục hỏi tiếp, người mất mặt cũng chỉ có thể là bản thân mình, không bằng hành quân lặng lẽ, chí ít còn có giữ lại chút thể diện.
- Ngươi không hỏi sao? - Trương Huyền sững sờ, lập tức giật mình.
Sau đó hắn liền có thể hiểu ra: vấn đề khó khăn nhất, mình cũng có thể trả lời một cách suông sẻ, hỏi càng nhiều, người mất mặt hơn chính là đối phương!
Không thể không nói, vị Kim Thần đan sư này, vẫn có đủ quyết định rồi.
- Đến phiên ngươi! – Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Lâm Mộ.
Nhìn thấy hắn chỉ thẳng mình, Lâm Mộ đan sư cắn răng một cái, nói:
- Nói thật, đối với vấn đề này, chính bản thân ta cũng không có kết luận, nếu như ngươi không đáp lại được, không thể tính là ta thua! Đương nhiên, nếu như ngươi có thể trả lời được, còn lại hai vấn đề, cũng không cần hỏi nữa, bởi vì ta biết, hỏi càng nhiều, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Tiến hành luận đan, người đặt câu hỏi, cho đề, nhất định phải là người biết được đáp án của câu hỏi đó, nếu không, chính ngươi còn không hiểu, sao có thể phán định đáp án của đối phương là đúng hay không đúng được chứ?
Lâm Mộ đan sư nói thẳng, vấn đề này hắn cũng không trả lời được, dựa theo đạo lý, đã vượt ra khỏi phạm trù của việc luận đan, Trương Huyền có thể lựa chọn cách không trả lời.
Làm như vậy, cũng sẽ không phán là hắn đã thua.
- Nói đi! - Trương Huyền tùy ý nói.
Không trả lời sao? Nói đùa, có thể ít trả lời hai vấn đề, đương nhiên phải đáp ứng.
- Ta gần nhất đang nghiên cứu thủ pháp Khoách Mạch đan vô luận, vật liệu, lô đỉnh, đều chuẩn bị đầy đủ rồi, không có vấn đề chút nào, nhưng lại không biết tại sao luyện mãi vẫn không thể nào thành đan được, hi vọng ngươi có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là sai ở chỗ nào!
Chần chừ một lát, Lâm Mộ đan sư chậm rãi nói.
- Đây là vấn đề gì?
- Hình như làm người khác hơi khó chịu rồi đó.
- Đúng vậy a, ngươi không thể luyện thành đan, hẳn là phải tự mình nghiên cứu tìm ra nguyên nhân, lúc này nói ra, bắt người ta phải trả lời thế nào đây chứ?
. . .
Nghe Lâm Mộ nói xong, tất cả mọi người đều sững sờ, sắc mặt từng người đều trở nên cổ quái.
Tự nhiên đi hỏi chuyện luyện đan của mình, sao người khác có thể trả lời được, ngươi chạy tới hỏi người ta, trên người của ngươi có mấy khỏa nốt ruồi, hôm qua ăn mấy bữa cơm, từng có quan hệ với mấy người phụ nữ. . . Thần tiên cũng không đáp lại được a!
Hiện tại tên Lâm Mộ này, chính là có loại câu hỏi kiểu như vậy, nói thẳng Khoách Mạch đan của ngươi không luyện chế được, muốn người khác phải trả lời thế nào?
- Khụ khụ, Lâm Mộ đan sư, hỏi vấn đề phải có căn có cứ, câu hỏi này không thích hợp, ngươi vẫn nên đổi một câu khác đi. . . - Âu Dương Thành chủ trì luận đan ở một bên cũng không nhịn nổi, nhịn không được mở miệng.
- Là ta lỗ mãng rồi. . .
Nghe được đám người nói như vậy, Lâm Mộ cũng phát hiện mình có chút lỗ mãng, lắc đầu, đang muốn nói chuyện, liền nghe đối diện Trương Huyền mở miệng:
- Cũng không thể cho là lỗ mãng, như vậy đi, ngươi bây giờ luyện chế Khoách Mạch đan cho ta xem một chút, không luyện đan, chỉ thuật lại như vậy, ta cũng không thể nói cho ngươi biết sai ở chỗ nào!
- Được! - Không ngờ đối phương lại đáp ứng, Lâm Mộ gật gật đầu, đi về phía đan lô.
Trên thực tế hắn đưa ra vấn đề này, cũng là ý muốn nhất thời.
Gần nhất hắn vẫn muốn luyện chế Khoách Mạch đan, đáng tiếc thử mãi vẫn không có cách nào thành công, nghiên cứu các loại thư tịch, đủ loại thủ pháp, đã dùng hết tất cả biện pháp cũng đều không được! Vừa rồi gặp Trương Huyền thuận miệng có thể nói ra thiếu hụt trong lúc luyện đan của mọi người, lúc này hắn mới nhịn không được mở miệng hỏi vấn đề của mình.
Chỉ cần có thể tìm được khuyết điểm, hắn tin tưởng dựa vào Luyện đan thuật, khẳng định có thể luyện chế thành công.
Lúc đầu nghĩ đến lý do này đúng thật là rất vô lễ, đối phương có thể từ chối, nhưng không ngờ hắn lại đồng ý rồi.
Hừng hực!
Lô hỏa thiêu đốt, các loại dược liệu cuồn cuộn bay tán loạn.
Mười ngón tay của Lâm Mộ như đang gảy đàn, không ngừng vung vẩy, từ xa nhìn lại, không giống như là đang luyện đan, mà là tại diễn tấu khiến người khác động lòng trong nhạc khúc.
Chỉ nhìn thoáng qua, Trương Huyền liền biết, vị luyện đan sư trước mắt này đã dày công nghiên cứu đan dược trong nhiều năm, thủ pháp dĩ nhiên thanh thuần lưu loát.
Thủ pháp như thế, phối hợp với trình tự không sai lầm chút nào, kết quả vẫn là không thể nào điều chế thành đan dược được, điều này càng khiến hắn ngu muội, không biết làm sao.
- Là không có chút sai lầm nào!
- Thủ pháp này của hắn, muốn luyện chế Tăng Lực đan cũng có thể thành công, sao có thể luyện Khoách Mạch đan thất bại?
- Đúng vậy a, thật kỳ quái. . .
Từ lúc Lâm Mộ đan sư bắt đầu luyện đan, mọi người đều tập trung nhìn thủ pháp của hắn, càng xem càng cảm thấy khó hiểu.
Cho dù là từ khâu nguyên liệu cho đến thủ pháp và các chi tiết nhỏ khác đều hoàn toàn không có chút sai sót nào, nếu là bình thường, chí ít cũng đều thành đan hết rồi, thậm chí uống vào thậm chí còn có thể như uống nước tăng lực!
Không cách nào thành đan. . . Không thể nào!
Đáng tiếc, sự thật đang ở trước mắt, rất nhanh lô hỏa liền dừng lại, nắp đỉnh mở ra, một đống cặn thuốc đen nhánh xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thất bại!
- Không thể nào như vậy được a! – Ngay cả Âu Dương Thành cũng mày nhíu lại thành một cục.
Hắn thân là hội trưởng của công hội, lại là người có thực lực cao nhất nhất trong các đan sư tinh trung phẩm, cũng là người có đôi mắt tinh tường nhất, nhìn hồi lâu, giống như ý nghĩ của mọi người, nhất định sẽ thành đan, kết quả lại là dạng này, mặt hắn liền hiện lên vẻ khó hiểu, nghĩ đi nghĩ lại vẫn không có cách nào giải thích lý do tại sao không thể thành đan.
- Ai! - Nhìn lấy trong lò luyện đan đen kịt bám đầy cặn thuốc, Lâm Mộ đan sư thở dài lắc đầu, ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên trước mắt:
- Cái này chính là vấn đề của ta, nếu như ngươi có thể trả lời được, ta trực tiếp nhận thua! Không đáp lại được, ta liền đổi vấn đề khác, không ảnh hưởng luận đan!
- Không đáp lại được gì chứ? - Trương Huyền cười một tiếng, đi vào lô đỉnh trước mặt, dạo qua một vòng, nhìn kỹ cặn thuốc trong đó một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Mộ đan sư trước mắt, trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái:
- Lâm đan sư càng già càng dẻo dai, ta thật không ngờ ngươi lại còn có thể như vậy!
- Càng già càng dẻo dai?
Lâm Mộ sững sờ.
Ta luyện đan luyện không thành công, ngươi nói ta càng già càng dẻo dai làm gì?
Càng già càng dẻo dai có quan hệ quái gì đến chuyện luyện không thành đan?
Những luyện đan sư khác cũng đều không hiểu nhìn hắn.
Nếu như là trước đó, bọn họ chắc chắn sẽ lại bắt đầu nghi vấn, chửi rủa, bất quá trước đó họ đều đã nhìn thấy được sự bác học và năng lực của đối phương, biết hắn nói như vậy, tất sẽ có thâm ý bên trong đó.
- Đúng vậy a, ta vừa rồi đi tới, liền ngửi được trên người Lâm đan sư có mùi như mùi thơm trên mùi nữ tử mới có, hơn nữa, khí tức tươi mát thuần khiết, khí chất bừng bừng, nếu như ta không đoán sai, chắc cũng chưa đến mười tám tuổi đâu đúng không! - Trương Huyền nói.
- Đúng, ta mới vừa nạp cái tiểu thiếp, năm nay vẫn chưa tròn mười tám! - Lâm Mộ đan sư hơi đỏ mặt.
Hắn đã sáu, bảy mươi tuổi sắp xuống lỗ rồi, lại nạp tiểu thiếp chưa đầy mười tám tuổi, mặc dù ở cái thế giới này không phải là chuyện to tát gì, nhưng bị nói ra ngay trước nhiều luyện đan sư mặt như vậy, sẽ khiến họ không có hảo cảm.
- Chẳng lẽ. . . Chuyện ta luyện chế không thành Khoách Mạch đan có liên quan đến việc ta cưới tiểu thiếp? - Rất nhanh, Lâm Mộ nghi ngờ nhìn qua.
Nếu như không có quan hệ , dựa theo tính cách nãy giờ của Trương Huyền này, hẳn là sẽ không nhiều lời.
Chỉ là. . . Cưới thiếp và luyện đan thì có liên quan gì?
Không liên quan nhau nha!
- Không sai. . . Nếu như ta không nhìn lầm, tiểu thiếp này của ngươi không phải là một người tốt. - Trương Huyền suy nghĩ một chút, thản nhiên nói.
- Không phải là một người tốt?
Lâm Mộ đầu tiên là sững sờ, lập tức mày nhăn lại, thoáng có chút tức giận, mặt mũi tràn đầy không vui:
- Sao người có thể nói người khác như vậy?