Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: hungtuquy

Tay Lưu Tố Thanh khoác lên lan can, thấp trào một tiếng: "Giang Tử Sâm, tôi ghét nhất chính là bộ dáng hiện tại của anh, thật giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh qua."

Cô nói xong, xoay người tựa vào lan can, không còn lãnh đạm như lú nayz, ngược lại còn mang theo chút lười biếng, tóc dài lay động theo gió, nghiêng mặt bất cần.

Luận về diện mạo cô cũng không tính là mỹ nhân, ngũ quan thì chỉ có đôi mắt là cực kỳ tinh xảo, mắt xếch hẹp dài, trong lơ đãng có thể gây xích mích tâm thần.

Nhưng mà cô có một loại khí chật độc đáo, làm cho người ta có thể ở trong đám người liếc mắt một cái liền nhìn đến cô, cũng vì cô kinh diễm.

Cho dù là đứng chung với một cao gái xinh đẹp, được người thưởng thức nhất chính là cô.

Giang Tử Sâm cúi đầu rũ mắt, gió lạnh làm lý trí của hắn rõ rành hơn không ít, cười cười: "Gần đây sống tốt sao?"

Người không biết, có lẽ còn tưởng rằng là do Giang Tử Sâm làm sai mới khiến hai người chia tay, cố tình Lưu Tố Thanh rõ ràng biết, mọi chuyện là do cô, mà Giang Tử Sâm từng giữ lại, chỉ có cô cự tuyệt thôi.

"Cũng không tệ lắm." Lưu Tố Thanh nhẹ giọng hồi đáp.

"Anh qua được cũng không sai." Cô dừng một chút, giải thưởng lớn lấy tới tay, chỉ cần cô mở TV là có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn, "Thế nào không tiếp tục uống?"

Giang Tử Sâm cũng cùng một dạng với Lưu Tố Thanh, dựa lưng vào lan can, ngưỡng thân mình: "Không được, uống nhiều hơn, ngày mai sẽ không làm việc được."

Lưu Tố Thanh nhấp môi, ánh mắt nhìn thẳng, bỗng nhiên nói: "Giang Tử Sâm, muốn cùng một chỗ một lần nữa hay không?"

Cô liếc mắt nhìn Giang Tử Sâm, khóe miệng vểnh lên, trong ánh mắt lại là dáng người quen thuộc.

"Không được," hắn bình tĩnh nói, chịu đựng thương hại một lần là đủ rồi, hắn đã già đi, bất luận là người nào đều sẽ để tâm, "Uống nhiều rồi, sớm một chút trở về đi."

Hắn bình tĩnh trả lời, làm cho Lưu Tố Thanh thật bất đắc dĩ.

Cô biết, Giang Tử Sâm cũng không bình tĩnh giống như bề ngoài. Thế giới này liền là như thế này, độ hảo cảm hắn đối với cô ngay từ đầu cũng rất cao, chỉ kém một chút, là chạm tới yêu.

"Kỳ thực tôi vẫn thích anh gọi mình là Thanh Thanh." Lưu Tố Thanh mị nhãn như tơ, ngón tay xẹt qua cánh tay hắn, khoa chân múa tay nói.

Giang Tử Sâm hít sâu một hơi, ôn hòa trên mặt dẫn theo chút bất đắc dĩ lại còn có nhợt nhạt tức giận: "Đừng đến trêu chọc tôi, đi thôi, trở về."

Hắn cùng cô cách nhau càng xa, Lưu Tố Thanh tiến lên từng bước, ôm lấy thắt lưng, như là khiêu khích: "Là anh chủ động đến trêu chọc tôi, tại sao phải đến, đừng nói anh đến để hóng gió."

Giang Tử Sâm nhu nhu mái tóc đen: "Đúng, tôi lo lắng cô, với thân phận bạn bè."

Nhu tình trong nháy mắt bị nước lạnh đổ xuống, Lưu Tố Thanh đẩy Giang Tử Sâm ra, lãnh ngạo nhìn hắn: "Thật có lỗi, quấy rầy rồi."

Liền rời đi cũng không quay đầu lại.

Giang Tử Sâm ở phía sau nhìn bộ dáng giận dỗi của cô, khóe miệng gợi lên một mạt cười nhạt, nhìn ở phía sau, cũng là nửa điểm cũng chưa thay đổi.

Buổi chiều hôm sau, Giang Tử Sâm cùng Lưu Tố Thanh lại gặp mặt.

《 Cạm bẫy trí mạng 》tổ chức quay chụp tập thứ nhất, Lưu Tố Thanh ngồi ở bên cạnh đạo diễn nhìn Giang Tử Sâm cùng nữ chủ diễn Bạch Vi Vu diễn cùng nhau. Hai người ở trong showbiz đều thuộc phái thực lực, quay phim rất tốt, cực kì hiếm khi NG, luôn một lần là qua.

Làm cho mọi người cảm thấy khó có được là, Giang Tử Sâm bất luận là vào lúc diễn hay không diễn vẫn luôn có thái độ rất tốt, cũng không đùa giỡn mọi người.

Quay chụp một hồi, Giang Tử Sâm ngồi ở trên ghế uống nước nghỉ ngơi, ánh mắt vừa nhấc, bỗng nhiên phát hiện Lưu Tố Thanh hướng tới hắn đi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK