Ngày đi học đại học, cô đặc biệt trang điểm một phen, mặc chiếc váy học sinh xinh đẹp, búi tóc dài thành kiểu tóc bánh bao.
Cô ăn mặc xinh đẹp, lúc bước ra khỏi phòng, Cố Bắc Cương cũng phải ngẩn người trong giây lát.
Trong vài tháng này, sự thay đổi của Mạnh Tịch quá lớn, không chỉ là cách cư xử mà cả ngoại hình cũng trở nên quyến rũ.
Cố Bắc Cương đưa Mạnh Tịch đi nhập học, ánh mắt không kìm được cứ liếc nhìn Mạnh Tịch.
Trên đường đến trường đại học, trong lòng Mạnh Tịch cảm khái vạn phần.
Thông qua nỗ lực, cô đã giảm được bốn mươi điểm oán khí của nguyên chủ.
Đến khi vào đại học, cô lại cố gắng thêm để đạt đỉnh cao sự nghiệp, chắc chắn sẽ đạt được một trăm điểm đó trong tương lai gần.
Ở đại học, Mạnh Tịch vừa chữa bệnh cứu người vừa học tập.
Vì cô học khoa Y, có nhiều kiến thức hiện đại, nên dù nhập học muộn hơn Mạnh Dao một năm, cô vẫn tốt nghiệp sớm hơn Mạnh Dao ba năm.
Trong khi Mạnh Dao vẫn còn ở trường học thuộc giáo trình, Mạnh Tịch đã được mời làm bác sĩ ngoại khoa tại bệnh viện Hiệp Hòa.
Lúc Mạnh Tịch mới vào đại học, Mạnh Dao vẫn còn có thể cười nói với cô.
Sau khi Mạnh Tịch tốt nghiệp, bên ngoài bắt đầu nói công chúa giả chính là công chúa giả, cuối cùng vẫn không thông minh bằng công chúa thật.
Những lời đồn này khiến Mạnh Dao ghen tị phát điên.
Điều khiến Mạnh Dao không thể chấp nhận hơn là, cha mẹ cũng bắt đầu có ý nói cô ta không bằng con gái ruột, hôn phu khi say rượu cũng nói lúc đó nên chọn Mạnh Tịch.
Ngay cả Cố Bắc Cương mà Mạnh Dao từng theo đuổi, giờ cũng hoàn toàn đặt ánh mắt lên Mạnh Tịch.
Mạnh Dao vốn là trời sinh kiêu ngạo, là người được sủng ái trong truyện, giờ Mạnh Tịch lại vô hình trung cướp đi nhiều vinh dự vốn thuộc về cô ta.
Để trả thù, Mạnh Dao còn theo dõi Mạnh Tịch, thậm chí muốn đ.â.m c.h.ế.t cô.
May là Mạnh Tịch có hệ thống, Nãi Đoàn kịp thời cảnh báo Mạnh Tịch có nguy hiểm, Mạnh Tịch chuẩn bị trước, mới không để Mạnh Dao thành công.
Mạnh Dao mưu sát không thành, bị bắt vào tù.
Còn Mạnh Tịch, có sự giúp đỡ của hệ thống, đạt đến đỉnh cao sự nghiệp trong những năm tiếp theo.
Dần dần, cô đã đạt được tám mươi chín điểm, chỉ cần thêm mười một điểm nữa là có thể trở về thế giới thực.
Chỉ còn thiếu mười một điểm, Mạnh Tịch cũng không vội vàng nữa.
Trước khi hoàn toàn trở về thế giới thực, Mạnh Tịch muốn từ biệt thế giới này một cách tốt đẹp.
Bảy năm trong truyện, Mạnh Tịch đã kết bạn với nhiều người.
Cô vẫn còn nhiều người không nỡ rời xa.
Đặc biệt là Trần Mai, đối với Mạnh Tịch mà nói, bà không còn là mẹ chồng nữa, đối với Mạnh Tịch bà giống như mẹ ruột vậy.
Cô và Cố Bắc Cương sống với danh nghĩa vợ chồng bảy năm, tuy Trần Mai không biết cô và Cố Bắc Cương là vợ chồng giả, nhưng bà chưa bao giờ trách cô không lo việc nhà, cũng không trách cô không sinh con, đối với Mạnh Tịch mà nói, đây đã là ân đức rất lớn.
Nhân lúc nghỉ ngơi, Mạnh Tịch ngồi xe buýt về nhà họ Cố.
Bình thường cô vẫn thường về nhà, mỗi lần về Trần Mai đều kéo cô hỏi han ân cần, nấu đồ ngon cho cô, như đối đãi với con gái ruột.
Lần này cũng vậy, cô chưa vào cửa, Trần Mai đã đứng từ xa cười với cô.
Những năm này, Cố Bắc Cương cũng phát triển không tệ, tuy anh bị tàn tật nhưng rất có tầm nhìn.
Cố Bắc Cương thầu toàn bộ đất trong thôn để trồng dược liệu, biến thôn Cố gia thành cơ sở dược liệu lớn nhất Yên Kinh.
Hina
Sân đất trước kia đã không còn nữa, thay vào đó là ngôi nhà hai tầng mới.
Thấy Mạnh Tịch về nhà, Cố Bắc Cương đang lật dược liệu trong sân cũng dừng lại, anh đứng từ xa nhìn Mạnh Tịch, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì.
Mạnh Tịch chủ động lên chào Cố Bắc Cương.
Lần này Mạnh Tịch về, ngoài việc đến thăm Trần Mai, cũng muốn tìm Cố Bắc Cương.
Qua nhiều năm, cô và Cố Bắc Cương đã trở thành bạn tốt.
Trước khi rời khỏi thế giới này, Mạnh Tịch quyết định giúp Cố Bắc Cương chữa lành chân, để báo đáp việc anh đã thu nhận mình những năm qua.