Mục lục
Quái Phi Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, thế gian này không có chuyện dễ dàng như thế.

Ninh Anh đi qua một sơn thôn, trong thôn đang bùng nổ ôn dịch, nàng thấy được không ít người chạy nạn trốn vào đồng hoang, nhìn đến địa phương cằn cỗi này có đôi phu thê gạt con cái, trộm cắt thịt chính mình để cho chúng ăn, nàng lập tức bừng tỉnh.

Nàng nghĩ tới thời điểm nàng 6 tuổi sốt cao không hạ, nha hoàn phụ trách chăm sóc nàng bởi vì ngăn không được cơn buồn ngủ mà ngủ gật, vô ý để nàng đá chăn ra ngoài suýt mất cái mạng nhỏ, mẫu thân nàng cũng là cực nhọc ngày đêm, không nghỉ ngơi canh giữ trước giường nàng. Mẫu thân vì sợ hãi nàng ban đêm đột nhiên tỉnh lại, sợ hãi nàng không chịu nổi nhiệt lại đá đệm chăn, dùng cây trâm của mình không ngừng đâm vào mu bàn tay, dùng sự đau đớn để khống chế cơn buồn ngủ, chờ đến sau khi nàng hạ sốt tỉnh lại, mẫu thân tay đã đầy vết thương.

Mẫu thân cùng phụ thân là như vậy yêu thương nàng, tựa như đôi cha mẹ này yêu thương con cái của họ, bọn họ nguyện ý cắt thịt cho hài tử, chính là hy vọng đứa nhỏ có thể sống sót. Cha mẹ nàng nhất định cũng hy vọng nàng sẽ sống tốt. Một khắc này, Ninh Anh như được sống lại.

Sau ba tháng, rốt cuộc Ninh Anh cũng nói câu đầu tiên với Vũ Thừa Ngạo: “Chúng ta cứu bọn họ đi.”

“Được được được.” Vũ Thừa Ngạo kích động đến không thể nói trơn chu, Vũ Thừa Ngạo cũng không biết luyện đan như thế nào, liền hai người bọn họ dù hao hết tu vi cũng không thể làm đủ cho nhiều người như vậy, cứu được cũng không thể chặt đứt căn nguyên.

Nhưng mà, đây là lần đầu tiên Ninh Anh cầu hắn, hắn tất nhiên phải làm đến tận thiện tận mỹ, vì thế hắn đi tìm hảo hữu chi giao ngày xưa, đáng tiếc hắn lại không biết hắn vì một nữ nhân mà thoát ly tông môn, đem chức vị thiếu tông chủ vứt bỏ không thèm nhìn lại, làm tổ phụ hắn rất tức giận, hạ lệnh bất luận kẻ nào tương trợ cho hắn, kẻ đó chính là muốn đối nghịch với toàn bộ Thiên Vũ Tông.

Kết quả đã biết trước, hắn là bị cự tuyệt. Hắn biết đây là tổ phụ đang ép hắn cúi đầu trở về, buộc hắn chịu thua. Phải nói Vũ Thừa Ngạo cái gì cũng đều không có, nhưng cái hắn có chính là một thân ngạo cốt. Nhưng trên thế gian này, ngoại trừ Ninh Anh thì không có người nào có thể làm hắn bỏ đi cốt khí, hắn tìm không được người luyện đan chế dược liền đi tìm đại phu trong dân gian, nhưng đại phu vừa nghe là ôn dịch, chạy trốn còn nhanh hơn thỏ.

Mộc Tiên Tông thật ra có người thông hiểu dược lý, người này xưa nay cùng Ninh Anh không thân cận, nhưng chỉ như vậy cũng làm Ninh Anh một lần nữa bốc cháy lên hy vọng. Ninh Anh không muốn vùng đất này trở nên hoang vắng.

Cuối cùng, Ninh Anh lựa chọn phương pháp vụng về nhất, chính là đem ôn dịch trong người bệnh như độc mà ép ra ngoài, đáng tiếc phương thức cứu người như vậy chẳng những là cố sức hao phí tu vi, hơn nữa Ninh Anh không thể phòng bệnh sau này cũng như trừ tận gốc bệnh. Nàng mới cứu được ba đợt người, nhưng trong nhóm đầu tiên lại có người mắc bệnh lại.

Cho dù có Vũ Thừa Ngạo ngớ ngẩn trợ giúp nàng, nàng cũng biết căn bản vô lực cứu bọn họ. Nhìn Ninh Anh phảng phất lại quay về sự uể oải của ba tháng trước, Vũ Thừa Ngạo tâm một trận quặn đau.

Hắn chung quy là vì nàng mà cúi đầu, hắn liền về Thiên Vũ Tông cầu tổ phụ hắn, quỳ ba ngày ba đêm, biết Ninh Anh bên này không chờ quá lâu được, hắn thậm chí từ cửa Thiên Vũ Tông đánh vào. Rốt cuộc gặp được tông chủ Thiên Vũ Tông, hắn chịu đựng mọi sự trách phạt của tổ phụ, chỉ cầu tổ phụ hắn cho mượn người.

Vũ Thừa Ngạo bị đánh suýt nữa thành một phế nhân, nhưng rốt cuộc vẫn là người thứa kế, lão gia tử cũng luyến tiếc nên không đánh chết hắn, vì thế đưa ra một điều kiện, muốn Vũ Thừa Ngạo từ đây quên Ninh Anh nữ nhân này, hắn sẽ lập tức thả người!

Vũ Thừa Ngạo không biết làm thế nào bò dậy, vết thương chồng chất vết thương về tới bên cạnh Ninh Anh, ánh mắt hắn trống rỗng cùng chút sợ hãi nhìn Ninh Anh: “A Ninh, nàng thật sự muốn cứu những phàm nhân đó.”

Ninh Anh phát hiện cảm xúc hắn khác thường, nhưng nàng không muốn lừa gạt hắn: “Ngươi đừng đi tìm người nữa, chính chúng ta nghĩ cách, ta muốn cứu bọn họ, có lẽ là chấp niệm. Ta ở chỗ này tìm lại được sinh cơ, nếu như ta cứu không được bọn họ, ta cũng sẽ sống không nổi.”

Nàng rốt cuộc không phải người sinh ra ở cảnh giới tu luyện, nàng trải qua tám năm phàm tục, có tâm của phàm nhân, nàng phải làm một chút gì đó chứng minh nàng tồn tại là có ý nghĩa.

“A Ninh, nàng có từng nghĩ sẽ gả làm vợ ta?” Ánh mắt Vũ Thừa Ngạo đột nhiên lóe sáng, tia sáng kia phảng phất là tia sáng duy nhất trong bóng tối vô biên.

Ninh Anh biết được ánh sáng kia sẽ bởi vì câu trả lời của nàng mà bị tiêu diệt hoặc là lộng lẫy hơn, nàng thực nghiêm túc suy xét, sau đó nói với hắn: “Ngoại trừ cha mẹ ta cùng sư bá, chưa từng có người nào đối đãi với ta tốt như ngươi, ta nguyện ý gả làm vợ ngươi.”

Ninh Anh nhớ tới ba tháng này bên nhau, nàng thật sự bị nam nhân này làm cảm động, cũng là thiệt tình xúc động. Ninh Anh rõ ràng biết, giờ khắc này tâm nàng đã động.

Những lời này làm Vũ Thừa Ngạo cười, cười để lại nước mắt.

“Ngươi khóc.”

“Ta đây là quá vui mừng mà khóc.” Vũ Thừa Ngạo nắm tay nàng, “A Ninh, ta sẽ dùng tất cả những thứ ta có thể làm, làm nàng nhìn thấy tất cả những điều nàng mong muốn thấy.”

Đêm hôm đó, Vũ Thừa Ngạo ôm lấy Ninh Anh cả đêm nhìn bầu trời sao. Bọn họ hàn huyên rất nhiều chuyện, nhiều ngày sau Ninh Anh nhớ không nổi bọn họ rốt cuộc đã hàn huyên những chuyện gì.

Ngày hôm sau, bạn thân Vũ Thừa Ngạo là thiếu tông chủ Thần Đan Tông tới, bọn họ ba người hợp lực rốt cuộc cũng chữa khỏi ôn dịch cho thôn trang gàn như bị vất bỏ kia, đáng tiếc khi màn đêm của ngày giải quyết xong ôn dịch buông xuống, Vũ Thừa Ngạo hạ dược Ninh Anh, dược kia sẽ làm Ninh Anh ảo giác như bọn họ đang xuân phong, nhưng kỳ thật hắn chỉ canh giữ ở trước giường nàng, si ngốc nhìn nàng suốt một đêm.

Ngày kế, thời điểm Ninh Anh tỉnh lại, nàng phảng phất cảm giác nàng cùng Vũ Thừa Ngạo đã làm phu thê, nhưng mà nàng lại không tìm được Vũ Thừa Ngạo, chỉ còn phong thư hắn để lại cho nàng. Trong thư, hắn dùng những lời lẽ ngả ngớn thậm chí là nhục nhã đâm thẳng vào trái tim Ninh Anh. Vũ Thừa Ngạo thậm chí nói tâm nguyện một đêm với nàng để chỉ mối quan hệ giữa bọn họ.

Cuối cùng, phát hiện đau khổ theo đuổi một người bất quá cũng chỉ như thế, còn tưởng rằng Ninh Anh đại danh đỉnh đỉnh khó có thể tới tay cỡ nào, chẳng qua so với người tầm thường phải trả giá thêm một chút thôi.

Ninh Anh một khắc kia thật sự như bị sét đánh, nàng không biết những lời này ẩn hàm một mảnh thâm ái chi tình đối với nàng. Hắn đột nhiên biến mất, nàng không ngốc tất nhiên sẽ đi tìm, hỏi rõ ràng hắn vì sao đi không từ biệt, nhưng tổ phụ hắn đã nói qua, chỉ cần lại phát hiện hắn cùng Ninh Anh dây dưa, bọn họ như vậy tất nhiên sẽ có một người chết, nghĩ tới Ninh Anh chết, hắn cũng không thể sống, nhưng nếu Ninh Anh biết được lại trơ mắt nhìn hắn chết, hắn không thể để Ninh Anh nhận thống khổ cùng áy náy như vậy. Hắn vĩnh viễn cũng quên không được ba tháng trước của Ninh Anh.

Chỉ có phương pháp này, bọn họ mới có thể đủ chân chính coi nhau như người lạ.

Ninh Anh đóng cửa phòng một ngày một đêm, cũng vì Vũ Thừa Ngạo mà chảy không ít nước mắt, nhưng nước mắt đã chảy đủ, nàng tự giễu cười, nàng không hận Vũ Thừa Ngạo, nàng chỉ trách chính mình, hơn nữa chính như lời Vũ Thừa Ngạo, bọn họ là giao dịch công bằng.

Khóa lại vết thương trong lòng, Ninh Anh về tới Mộc Tiên Tông, mà lúc này Mộc Tử Tà đã xuất quan.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Q
QX07 Tháng một, 2023 09:46
Truyện hay.....
HN
Hằng Nguyễn26 Tháng mười một, 2022 03:57
Truyện gần 3000 chương, không biết bao giờ mới xong...
HN
Hằng Nguyễn26 Tháng mười một, 2022 03:57
gần 3000 chương bạn ạ, dài nên oải quá :D
TT
Trang Trang22 Tháng mười một, 2022 15:24
Lại hóng
TT
Trang Trang18 Tháng mười một, 2022 15:47
Nay không có hả , buồn ghê
TT
Trang Trang17 Tháng mười một, 2022 14:45
Ngày lên coi không biết bao nhiêu lần
TT
Trang Trang16 Tháng mười một, 2022 15:05
Lót dép hóng mỗi ngày ạ
TT
Trang Trang15 Tháng mười một, 2022 11:45
Hay quá
TT
Trang Trang15 Tháng mười một, 2022 11:45
Hóng hóng hóng
TT
Trang Trang12 Tháng mười một, 2022 03:03
Ôi mong ra đều đầu
TT
Trang Trang12 Tháng mười một, 2022 03:03
Truyện này bao nhiêu chương vậy ạ
TT
Trang Trang09 Tháng mười một, 2022 00:23
Hay quá
TT
Trang Trang25 Tháng mười, 2022 14:46
Ôi ad đã quay lại.Mãi yêu ❤️ và cảm ơn nhiều !!!
TT
Trang Trang14 Tháng năm, 2022 01:54
Lâu quá rồi ad ơi , ad vẫn khỏe chứ, ad có bận gì hông? Mong ad sớm ra chương mới
TT
Trang Trang14 Tháng năm, 2022 01:53
Ngày nào cũng lên canh
TT
Trang Trang14 Tháng năm, 2022 01:52
Hóng.Chờ đợi mỏi mòn
TT
Trang Truong07 Tháng ba, 2022 08:17
Hóng
TT
Trang Truong22 Tháng mười hai, 2021 12:56
Ad ơiiiiioiiiiiiii
TT
Trang Truong20 Tháng mười hai, 2021 02:20
Hóng
CT
Candy Tran06 Tháng mười một, 2021 06:34
Truyện rất hay.Đã đọc
TT
Trang Truong22 Tháng mười, 2021 12:11
Hóngggggggggggg
TT
Trang Truong27 Tháng chín, 2021 12:50
Lót dép hóng tiếng ạ
9
91231125 Tháng chín, 2021 11:40
Cùng hóng!!!
K
KimAnh25 Tháng bảy, 2021 14:41
Ad ơi bạo chương luôn đi_1 ngày/20 chương đọc cho đã. Hóng đến mòn đến mỏi rồi.
TDT
Thị Diễm Trang Trương30 Tháng sáu, 2021 03:45
Hóng
BÌNH LUẬN FACEBOOK