Mục lục
Quái Phi Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dao tỷ tỷ…”

“Ăn cơm đi.”

Để tiện bề trông nom Tiêu Sĩ Duệ, Ôn Đình Trạm dọn đến ở cùng hắn. Dạ Dao Quang đương nhiên giơ hai tay tán thành, một mình cô có thể độc bá một căn phòng, đóng cửa phòng Tiêu Sĩ Duệ lại liền tự do. Tiêu Sĩ Duệ thấy bộ dạng này của Dạ Dao Quang, thật lòng có chút không nỡ đả kích cô. Hắn đang định nói ra chân tướng, chợt đôi mắt cảnh cáo của Ôn Đình Trạm ngầm quét tới, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng ăn cơm.

“Hai người đang gạt ta chuyện gì đấy?” Gác đũa trên miệng bát, hai tay chống cằm, đôi mắt hoa đào của Dạ Dao Quang dò xét nhìn bọn họ.

“Ta đói quá.” Tiêu Sĩ Duệ lúng búng nói một câu, ánh mắt không dám nhìn thẳng Dạ Dao Quang, chỉ chuyên tâm cúi đầu và cơm.

Dạ Dao Quang chỉ có thể liếc mắt sang Ôn Đình Trạm, Ôn Đình Trạm đặt miếng cá đã được gỡ xương sạch sẽ vào trong bát cô: “Ăn cơm đi, nàng muốn biết cái gì ta sẽ nói cái đó.”

Dùng đũa chọc chọc miếng cá đặt trong bát cơm mà Ôn Đình Trạm vừa mới gắp cho, Dạ Dao Quang lạnh lùng quét mắt về phía hai người bọn họ. Bữa cơm vừa mới bắt đầu, ngoại trừ Ôn Đình Trạm ai cũng không thoải mái. Dạ Dao Quang tất nhiên là trong lòng khó chịu, mà Tiêu Sĩ Duệ cứ chốc chốc lại hứng chịu ánh mắt Dạ Dao Quang liếc qua, sợ đến kinh hồn bạt vía. Thật vất vả mới ăn xong bữa cơm, Tiêu Sĩ Duệ để bát đũa luôn ở đó, nằm vật ra giường, chưa bao giờ cảm thấy cảm giác giả bệnh lại hạnh phúc đến vậy.

Ôn Đình Trạm nắm tay Dạ Dao Quang tản bộ trong sân. Trong sân có một cây hoa hạnh, lúc này đang chính vào mùa hoa, từng cánh hoa tuyết trắng theo gió bay lả tả. Thỉnh thoảng, có vài cánh hoa chạm qua tóc mai hai người, cũng có những cánh hoa nghịch ngợm, quyến luyến dung nhan tuyệt thế của bọn họ mà dừng lại.

Ôn Đình Trạm đột nhiên dừng chân, giơ tay gỡ xuống một cánh hoa tuyết trắng còn vương trên tóc mai Dạ Dao Quang.

Dạ Dao Quang ngượng ngùng, vuốt loạn tóc trên đầu, nói: “Nói đi, chàng rốt cuộc tính như thế nào?”

“Dao Dao muốn biết gì?” Ôn Đình Trạm dắt Dạ Dao Quang ngồi xuống bên cạnh hành lang uốn khúc.

“Muội đương nhiên là muốn biết, chàng đã sớm biết đối phương sẽ nhờ vào một chiêu cờ này của chàng mà phanh phui sự việc ra, cũng là chàng sơ suất. Vậy hiện tại chàng định làm thế nào?” Dạ Dao Quang trừng mắt nhìn Ôn Đình Trạm.

“Ta chẳng qua chỉ sờ đá mà dò đường thôi.” Đôi mắt Ôn Đình Trạm chỉ những khi hướng về Dạ Dao Quang mới lộ ra sự dịu dàng không giấu được.

“Chuyện này manh mối quá ít, hơn nữa có học viên đã trúng độc năm ngày rồi, chỉ sợ nếu chưa giải được độc, tính mạng bọn họ khó có thể chống đỡ, không còn nhiều thời gian cho ta nữa.”

“Nên chàng để Sĩ Duệ giả bệnh, thực ra không phải đặt Sĩ Duệ vào nguy hiểm, mà là đặt chính bản thân chàng đúng không.” Dạ Dao Quang là người thông minh, cô nháy mắt đã nhìn thấu toàn bộ ý định của Ôn Đình Trạm.

Ôn Đình Trạm cố ý để Tiêu Sĩ Duệ và cậu cùng đi phá giải ván cờ, lại để Tiêu Sĩ Duệ giả bệnh là bởi vì đối phương đã biết được thân phận của Tiêu Sĩ Duệ. Đây thực chất chỉ là lý do ngoài mặt, chỉ có đầu óc cô lười biếng mới tin tưởng lý do này! Lúc này Tiêu Sĩ Duệ mắc phải chứng bệnh giống hệt với các học viên khác hoàn toàn không hợp lẽ thường, tất cả mọi người sẽ nghĩ không ra. Bởi vì Ôn Đình Trạm đã phá giải thế cờ, Tiêu Sĩ Duệ rõ ràng chỉ đứng bên cạnh quan sát, vì đâu mà suy nghĩ quá độ? Nếu là bởi vì lúc sau cục diện bế tắc thì có thể hỏi ngay Ôn Đình Trạm, Ôn Đình Trạm chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn ưu tư quá độ mà lại không nói cho hắn?

Bởi vì một điểm không hợp lẽ thường như vậy nên kẻ ngấm ngầm hạ độc phía sau sẽ vạn phần bị động, e rằng đó cũng không phải thời khắc lý tưởng nhất mà bọn chúng định làm cho sự kiện bùng phát, thế nhưng ngoài ý muốn lại bị Ôn Đình Trạm ép tới nỗi không thể không bùng phát. Thực ra đây cũng là cơ hội thu tay mà Ôn Đình Trạm đưa ra cho đối phương, lặng yên không tiếng động giải độc cho học viện. Chuyện này cũng không tổn hại gì đến Ôn Đình Trạm, đang khi chưa có số lượng lớn học viên vì chuyện này mà bỏ mạng, Ôn Đình Trạm sẽ giao chuyện này cho Tuyên Lân. Dù sao chuyện này rõ ràng là nhằm về phía Tuyên Lân nên cậu cũng sẽ không truy cứu tới cùng.

Nhưng hôm nay bùng phát, rõ ràng cho thấy người sau lưng kia không cam lòng thu tay về, như vậy chuyện này đến đây, chậu nước bẩn này hắn muốn tạt vào người Tuyên Lân. Bước đầu tiên là phải ra tay với Ôn Đình Trạm, bằng không người thực sự phá giải ván cờ của Tuyên Lân này có thể kết bạn tương giao với hắn. Có cần phải vì sợ ván cờ của chính mình bị phá giải, địa vị thần thánh không giữ được mà giết người đó đi không?

Nên người thật sự gặp nguy hiểm lúc này căn bản không phải Tiêu Sĩ Duệ, mà chính là bản thân Ôn Đình Trạm!

Dạ Dao Quang càng nghĩ càng tức giận, lại nhớ đến những lời cô vì muốn biện bạch cho Tuyên Lân mà nói, quả thực chẳng khác nào lửa cháy đổ thêm dầu. Cho dù đối phương có kiêng dè bản lĩnh được bộc lộ ra của Ôn Đình Trạm trong lúc đấu cờ với Tuyên Lân ngày đó, cũng tuyệt đối không dễ dàng dừng tay, nếu không chính là tự vả vào miệng mình. Không cần thực sự giết Ôn Đình Trạm, chỉ cần khiến tất cả mọi người đều biết Tuyên Lân không tha cho Ôn Đình Trạm, chậu nước bẩn này có thể vững vàng tạt vào người Tuyên Lân rồi.

“Ôn Đình Trạm!” Dạ Dao Quang nghiến răng nghiến lợi:

“Chàng… ưm…”

Dạ Dao Quang vừa nghĩ tới cậu chẳng những dùng lý do quang minh chính đại gạt mình, đánh lạc hướng mình che đậy mục đích thật sự mà còn tự đặt bản thân cậu vào nguy hiểm một lần nữa, lập tức máu nóng dồn lên não. Thế nhưng không đợi cô kịp hét lên, hai cánh môi mềm mại đã bị chặn lại.

Đôi mắt hoa đào diễm lệ sáng rực mở to, trong lúc nhất thời cô quên cả phản ứng, trong đáy mắt cô là hình ảnh hoa hạnh bay tán loạn cùng với khuôn mặt của cậu. Trên đôi môi là một cảm giác mềm mại dịu dàng. Nụ hôn của cậu vẫn thuần khiết như vậy, lần trước chỉ là khe khẽ chạm vào, lần này cậu đã học được cách ngậm bờ môi cô, nhẹ nhàng mút nó…

Hai người cứ như vậy hôn, cánh hoa hạnh trắng vẫn bay tán loạn trong không trung không ngừng nghỉ…

Tim Dạ Dao Quang cũng không đập rộn lên, đầu óc cô trống rỗng. Cô nghĩ mình chắc là say rồi, say trong ánh nắng rực rỡ lóa mắt, say trong gió xuân nhè nhẹ mơn man, say trong cánh hoa tuyết trắng phiêu diêu, say trong sự dịu dàng triền miên của ai đó…

Qua một lúc lâu, cậu mới khe khẽ buông ra cánh môi đã bị mút đến có chút sưng đỏ ra, nhẹ nhàng tì trán mình lên trán cô. Gió xuân khe khẽ thổi, tóc mai hai người rủ xuống quấn lấy nhau. Ánh mắt trời sau giờ Ngọ ấm áp chiếu xuống, xuyên qua tán cây hoa hạnh đầy cành nở bông tuyết trắng, chiết xạ ra vầng sáng mộng ảo nhiều màu bao phủ hình bóng hai người bọn họ.

Cậu đưa tay ôm lấy khuôn mặt mềm mại của cô, hào quang trong đôi mắt đen nhánh như trân châu phản chiếu trọn vẹn dung nhan của cô, giọng nói của cậu mềm nhẹ lưu luyến: “Dao Dao, trên thế gian này, chỉ duy nhất nàng mới có thể khiến ta rơi vào nơi nguy hiểm. Ngoại trừ nàng, không có một ai xứng đáng cho ta hy sinh. Vì nàng, ta cũng sẽ làm một người ích kỷ, luôn luôn bảo vệ thật tốt chính mình. Cho nên, hãy tin tưởng ta, ta sẽ không để cho bản mình bị thương.”

Cô ngước mắt, lẳng lặng nhìn cậu, khoảng cách giữa bọn họ gần như vậy, cô thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của cậu, còn cả mùi thơm đặc biệt thơm mát lượn lờ trong hơi thở. Cô nhẹ nhàng gật đầu.

Hoa hạnh rơi tựa mưa, tình dài không thể nói, càng chẳng thể kể xiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Q
QX07 Tháng một, 2023 09:46
Truyện hay.....
HN
Hằng Nguyễn26 Tháng mười một, 2022 03:57
Truyện gần 3000 chương, không biết bao giờ mới xong...
HN
Hằng Nguyễn26 Tháng mười một, 2022 03:57
gần 3000 chương bạn ạ, dài nên oải quá :D
TT
Trang Trang22 Tháng mười một, 2022 15:24
Lại hóng
TT
Trang Trang18 Tháng mười một, 2022 15:47
Nay không có hả , buồn ghê
TT
Trang Trang17 Tháng mười một, 2022 14:45
Ngày lên coi không biết bao nhiêu lần
TT
Trang Trang16 Tháng mười một, 2022 15:05
Lót dép hóng mỗi ngày ạ
TT
Trang Trang15 Tháng mười một, 2022 11:45
Hay quá
TT
Trang Trang15 Tháng mười một, 2022 11:45
Hóng hóng hóng
TT
Trang Trang12 Tháng mười một, 2022 03:03
Ôi mong ra đều đầu
TT
Trang Trang12 Tháng mười một, 2022 03:03
Truyện này bao nhiêu chương vậy ạ
TT
Trang Trang09 Tháng mười một, 2022 00:23
Hay quá
TT
Trang Trang25 Tháng mười, 2022 14:46
Ôi ad đã quay lại.Mãi yêu ❤️ và cảm ơn nhiều !!!
TT
Trang Trang14 Tháng năm, 2022 01:54
Lâu quá rồi ad ơi , ad vẫn khỏe chứ, ad có bận gì hông? Mong ad sớm ra chương mới
TT
Trang Trang14 Tháng năm, 2022 01:53
Ngày nào cũng lên canh
TT
Trang Trang14 Tháng năm, 2022 01:52
Hóng.Chờ đợi mỏi mòn
TT
Trang Truong07 Tháng ba, 2022 08:17
Hóng
TT
Trang Truong22 Tháng mười hai, 2021 12:56
Ad ơiiiiioiiiiiiii
TT
Trang Truong20 Tháng mười hai, 2021 02:20
Hóng
CT
Candy Tran06 Tháng mười một, 2021 06:34
Truyện rất hay.Đã đọc
TT
Trang Truong22 Tháng mười, 2021 12:11
Hóngggggggggggg
TT
Trang Truong27 Tháng chín, 2021 12:50
Lót dép hóng tiếng ạ
9
91231125 Tháng chín, 2021 11:40
Cùng hóng!!!
K
KimAnh25 Tháng bảy, 2021 14:41
Ad ơi bạo chương luôn đi_1 ngày/20 chương đọc cho đã. Hóng đến mòn đến mỏi rồi.
TDT
Thị Diễm Trang Trương30 Tháng sáu, 2021 03:45
Hóng
BÌNH LUẬN FACEBOOK