• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Lam Anh

Ngành nghiệp vụ của công ty, nhân viên ra ra vào vào, mỗi người đều là bộ dạng bận rộn.

Rôm rốp rôm rốp, đôi năm ngón tay đặt trên bàn phím vang không ngừng, hình như cảm thấy âm thanh của bàn phím quá đơn điệu, người đàn ông đứng bên cạnh chủ nhân của năm ngón tay lại cố gắng mở miệng, nước miếng bay tứ tung và kẻ kêu người đáp.

“Linh Linh, tài liệu đơn vị và ngải bảo này ngày kia tôi cần dùng, có thể phiền cô chỉnh sửa giúp tôi một chút hay không?” Hoàng Quang Hoa bày ra một tư thế tự nhận là rất tuấn tú, một tay chống ở bên cạnh bàn của cô, cầm trên tay, là vụ án lớn anh ta tìm một khoảng thời gian rất dài, rất không dễ dàng mới đạt được.

“Thời gian hơi gấp, tôi chỉ sợ không có cách.” Bảo Linh Linh khéo léo từ chối, từ đầu tới cuối, ánh mắt luôn luôn dừng lại trên màn hình, nhìn cũng không nhìn đối phương một cái.

“Giúp đỡ tôi đi, vụ án này rất lớn, nếu sau hai quý lợi nhuận xuất ra vượt qua mong muốn, ngành chúng ta lại có tiền thưởng lớn.” Anh ta không nói ra miệng chính là, con đường thăng tiến của anh ta cũng không xa rồi.

“Chủ nhiệm Hoàng, có lẽ anh có thể cân nhắc mời người trợ lý, giúp anh chia sẻ nhiều loại công việc.” Cô lễ phép đề nghị nhân tiện nhắc nhở anh ta, chức vụ của cô là thư ký quản lý kinh doanh, không phải trợ lý của anh ta.

Nhân viên trong văn phòng đã sớm quen chủ nhiệm này không ba thì năm trình diễn màn kịch nhờ vả, chỉ là chiêu thức anh ta dùng thực sự cực kỳ cũ, một khoe khoang cấp bậc, hai khoe khoang tiền lương, mặc dù tuổi tác chưa tới 30, bề ngoài cũng không phải rất kém, lại cảm giác một dáng vẻ lão luyện, cả người giải thích trọn vẹn bốn chữ “Tướng do tâm sinh” (tâm đẹp tướng mạo cũng đẹp).

“Tôi tìm không được người trợ lý có năng lực lại xinh đẹp như cô vậy.” Vẻ mặt anh ta si mê nhìn cô.

Đè nén phẫn nộ bị kích thích, Bảo Linh Linh vẫn cố gắng duy trì nụ cười lễ phép yếu ớt.

Trước đó nhờ phúc của Luật Anh dọa anh ta chạy một trận, không ngờ qua mấy tháng, anh ta lại trở lại rồi!

“Chủ nhiệm, anh đừng phiền thư ký Bảo nữa, người ta có bạn trai rồi!” Bên cạnh có đồng nghiệp nữ cuối cùng nhìn không được nữa, lên tiếng khuyên bảo.

Bảo Linh Linh lập tức gửi ánh mắt cảm kích đến cô ấy.

“Chàng trai kia?” Giọng nói Hoàng Quang Hoa kỳ quái hỏi.

Trước kia anh ta tưởng quản lý Chu của tổng công ty theo đuổi cô, cho nên mới không dám ra tay, nhưng mà quản lý Chu được một thời gian không ló mặt, ngược lại gần đây thường thấy một người trẻ tuổi nhận đưa cô đi làm.

Quản lý Chu thì anh ta không dám tranh giành, nhưng mà cùng với một thằng nhóc, lấy điều kiện của anh ta, anh ta có mười phần nắm chắc chiến thắng.

“Người ta vợ chồng son tình cảm mặn nồng, anh đừng mù quáng quấy rầy!” Đồng nghiệp nam kia cũng lên tiếng giúp đỡ ngay từ đầu, không hiểu được bao nhiêu người muốn hái lấy đóa hoa văn phòng này, nhưng mà qua một thời gian, sau khi chạm mặt vài lần khéo léo d.đ/l.q.đ từ chối, sẽ rõ sau bề ngoài điềm tĩnh của cô thực ra giống như một tòa núi băng, không dễ dàng làm rung động như vậy, dần dần, cũng trở thành yêu thích đơn thuần, có thể nhìn từ xa.

“Điều kiện của tiểu tử kia nào có tốt hơn tôi?” Anh ta chưa đầy 30 tuổi, thì đã ngồi lên vị trí chủ nhiệm đáng kiêu ngạo rồi.

Người nọ anh ta nhìn thấy từ xa vài lần, chỉ biết là trông có vẻ rất trẻ tuổi.

“Dáng vẻ người ta cũng đẹp trai đó!” Lại một tên đồng nghiệp nữ tham gia hàng ngũ thảo luận.

Vài nhân viên trong văn phòng đã từng nhìn thấy Chu Luật Dã phải gật mạnh đầu, lời phát biểu đều được đồng nghiệp vô cùng đồng ý.

“Đẹp trai có thể làm cơm ăn sao?” Hoàng Quang Hoa hừ lạnh, thời gian qua, anh ta có vài phần tự tin với vẻ bề ngoài của mình.

“Đương nhiên có thể, đại minh tinh không phải dựa vào cái này để kiếm sống sao? Bạn trai của Linh Linh tuyệt đối có cái đó!” Mấy người giúp đỡ rất hào phóng cam đoan.

Bảo Linh Linh chỉ mỉm cười tiếp tục công việc trên tay, không để ý bọn họ hiểu lầm Chu Luật Dã là bạn trai của cô. Như vậy trái lại có thể giúp cô thoát khỏi người khác quấy rầy.

Chỉ là cô không để ý nghe thấy bàn luận về mình, khóe miệng lại thoáng qua nụ cười ngọt ngào.

Ngay lúc các đồng nghiệp còn đang thảo luận sôi nổi, điện thoại di động đặt trên bàn của cô vang lên.

“A lô?” Cô rốt cuộc dừng công việc trên tay, nhận điện thoại. “Ừ, sắp tan làm, cậu tới rồi? Vậy phải chờ tôi…” Lời đối thoại của cô đột nhiên bị ép buộc gián đoạn.

“Linh Linh?”

“Xin chào, tôi là chủ nhiệm ngành tương ứng của thư ký Bảo.” Hóa ra điện thoại bị Hoàng Quang Hoa cướp đi rồi.

Vài ánh mắt trong văn phòng mở lớn, chỉ nhìn chằm chằm hành động vô lễ này của anh ta, nhất là chủ nhân chiếc điện thoại, ban đầu tay cầm điện thoại vẫn dừng lại trên không trung, kinh ngạc đến không có cách nào phản ứng.

“Cướp điện thoại của cô ấy?”

Giọng nói ở đầu bên kia điện thoại, trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

“Khụ, tôi nghĩ tôi cần phải nói với cậu, các loại điều kiện tôi đều hơn cậu, nếu như cậu hiểu rõ, thì đừng quấn lấy nữa…” Hoàng Quang Hoa hắng giọng, che giấu cảm giác rùng mình ớn lạnh khi nghe thấy giọng nói lạnh lẽo kia, sau đó, lấy giọng cao ngạo tuyên bố bản thân xuất sắc, muốn thỉnh thoảng áp đảo tinh thần tiểu tử kia một cái, muốn anh biết khó mà lui.

Nhưng không đợi anh ta tuyên bố xong, đáp lại anh ta, quả thật là âm thanh kết thúc cuộc trò chuyện.“Cắt đứt rồi?” Mới nói mấy câu đã bị dọa đến tắt điện thoại, quả nhiên là một thằng nhóc.

Ba chữ cuối cùng kia khiến cho một đám người tỉnh táo lại, gồm cả chủ nhân điện thoại di động Bảo Linh Linh.

“Chủ nhiệm, mong anh tôn trọng!” Lần đầu tiên ở văn phòng cô lộ ra ánh mắt tức giận.

Vẻ mặt của các đồng nghiệp bên cạnh cũng không đồng tình. Hành động này quá không lễ phép, khó tránh Linh Linh điềm tĩnh cũng phải tức giận.

“Tôi là vì tốt cho cô, trước kia quản lý Chu theo đuổi cô, điều kiện anh ta tốt như vậy thì tôi đồng ý, nhưng mà thằng nhóc này vừa không có tiền vừa không làm việc cho tốt, làm không tốt sẽ lừa tiền của cô…”

“Ai nói cậu ấy không làm việc cho tốt?” Nghe được lời phỉ báng Chu Luật Dã, giọng điệu cô càng kém đi, một cỗ tức giận đi thẳng lên cổ họng.

“Cô còn chưa tan tầm, cậu ta đã chờ bên ngoài công ty, đây không phải là không chăm chỉ làm việc sao? Làm không tốt là trốn việc rồi.”Hoàng Quang Hoa càng nói càng cảm thấy có lý, thời gian tụ tập tan tầm là năm giờ, trên cơ bản, không có công ty nào sớm hơn thời gian này.

“Không phải tất cả mọi người đều đi làm sáng chín chiều năm.”

Một đám đồng nghiệp nhìn chằm chằm hai người, lần đầu nhìn thấy đóa hoa văn phòng xinh đẹp này nổi giận.

“Không phải người đi làm sáng chín chiều năm, đó là nghề nghiệp lộn xộn nào?” Trong đầu anh ta hiện lên chính là một đống nghề nghiệp anh ta cho là không có ý nghĩa, điểm chung là tiền lương ít, không có phát triển.

“Anh…” Bảo Linh Linh bị lời nói của anh ta làm cho tức giận đến muốn mắng to.

“Không phải việc của anh!”

Một giọng nam lạnh lùng trước miệng trách mắng cô, sớm đã từng bước hạ xuống.

Tiêu điểm của mười con mắt trong văn phòng, nhất thời tất cả đều tập trung đến nơi phát ra âm thanh.

“Luật Dã.” Nhìn thấy anh xuất hiện, Bảo Linh Linh hơi kinh ngạc, lại không biết vẻ mặt của mình trong nháy mắt nhìn thấy anh, giống như nhuốm lên một tầng mật mỏng, trở nên ngọt ngào.

Cho dù đã nhìn thấy xuất hiện, thái độ của người đẹp rõ ràng khác biệt.

“Còn bao lâu thì chị tan làm?” Ánh mắt lạnh lùng của anh gặp phải cô, lập tức ấm áp vài phần.

“Năm phút nữa.” Cô trả lời, hai tay bắt đầu thu dọn lại đồ đạc trên bàn.

“Ừ.” Khóe miệng anh cong lên đáp lại.

Anh vừa mới tới đây, thì nghe thấy hai câu đối thoại cuối cùng.

Tiểu thư này vậy mà lại cãi nhau với người khác vì anh?

Bởi vì nguyên nhân này, hiện tại khóe miệng anh mới có thể treo lên một nụ cười nhẹ, mà không phải động thủ trước biển người.d;đ;l,q.đ

Nước miếng của nhân viên bộ phận nghiệp vụ bên cạnh đều đã chảy ra, cứ như thế nhìn nam chính, đến gần nữ chính hơn một chút.

Quả nhiên là đại soái ca!

Vừa mới chỉ nghe các đồng nghiệp thảo luận, chưa thấy qua con người tôn quý, lần này tất cả lộ ra ánh mắt tán thưởng.

Dáng người Chu Luật Dã khỏe mạnh cao 182cm, giống như báo trầm ổn tao nhã tiêu sái đi đến dừng lại trước mặt người trong lòng.

Hai người đàn ông, cứ như thế cách một cái bàn nhìn nhau.

“Di động.” Khuôn mặt tuấn tú của anh ngẩng 15 độ, giọng điệu hoàn toàn lạnh lùng, liếc mắt nhìn ruồi bọ đứng bên cạnh bàn Bảo Linh Linh một cái.

Trên người anh phát ra khí phách vô hình, khiến cho đối phương nhất thời thấp hơn một đoạn.

“Cậu, cậu chính là bạn trai của Linh Linh?” Hoàng Quang Hoa vẫn đánh bạo, có ý xem nhẹ cảm giác áp bức kia.

Anh ta vẫn cho rằng điều kiện của mình khá xuất sắc, chẳng qua người thấp hơn mấy xentimet mà thôi.

“Không phải việc của anh.” Câu nói cũ, “Di động.” Lúc này anh vươn tay trực tiếp đoạt lấy, đây là bộ dáng không coi ai ra gì, cũng khiến cho người xem một bên choáng váng.

Oa oa, hôm nay không ra ngoài chạy nghiệp vụ thật sự được lời rồi! So với phim nhiều tập còn đặc sắc siêu cấp đại bát quái thực sự trình diễn ngay trước mắt, mặc dù sắp tan tầm, vẫn còn phát huy tình yêu đồng nghiệp một chút, nhìn xem đồng nghiệp có ở công ty gần đó không, gọi bọn họ mau chóng trở về xem náo nhiệt! Nhất thời, trong đám người xem nổi lên một trận xôn xao nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK