Editor: Saki
“Linh Linh.”
A! Bảo Linh Linh nghe tiếng, gần như là bị dọa nhảy dựng lên.
“Không có việc gì, không có việc gì! Em trở về phòng ngủ đây, ngủ ngon.” Lúc này, quản cái khỉ gì mà phương pháp với chả nhiệm vụ, lúc này cô chỉ muốn nhanh chóng chạy về phòng mình, vờ như toàn bộ chuyện này đều không phát sinh.
“Linh Linh.” Giọng anh âm trầm, giống như đang cảnh cáo cô, đừng nghĩ chuồn được.
Mới bước được hai bước, nghe được giọng nói cảnh cáo của anh, cô đành ngậm ngùi quay lại.
“Muộn rồi, nên ngủ thôi.” A... cô đúng là càng ngày càng vô dụng, vậy mà lại sợ giọng nói cảnh cáo của Luật Dã mà không dám đào tẩu, nhất định là do đang làm việc xấu bị bắt tại trận đây mà! Ài, làm người thật sự không nên làm chuyện xấu mà.
Đầu cô vẫn luôn cúi thấp, không dám nhìn thẳng anh, nhưng thỉnh thoảng lại vụng trộm liếc anh vài cái.
Trên người anh chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm, mái tóc đen tuyền ướt sũng, đuôi tóc còn ướt, vài giọt nước chảy từ cổ xuống vai, lướt qua cơ ngực đang lên xuống theo hô hấp, lại lướt qua cơ bụng mê người, tiếp đó biến mất tại nơi nào đó...
A... phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn! Mà sao cô lại cảm thấy tim đập nhanh khi thấy cái chỗ đó nhỉ?
Bảo Linh Linh khẩn trương thu hồi ánh mắt.
Chu Luật Dã không thèm để ý trên người vẫn còn nhỏ nước, trực tiếp đi đến bên giường ngồi xuống, quét mắt nhìn qua màn hình tinh thể lỏng 51 inch kia, rồi lại chuyển tầm mắt sang người cô gái nhỏ nào đó.
Hấp dẫn mắt của anh, chính là hình ảnh một cô gái nào đó mặc áo khoác bằng voan mỏng.
Voan mỏng? Cô nhóc của anh lại mặc đồ voan mỏng?
Ánh mắt anh trở nên âm u.
“Linh Linh, lại đây.” Anh vẫy cô lại gần nhưng ánh mắt vẫn thủy chung không dám nhìn thẳng cô.
Rốt cuộc cô muốn làm cái gì?
“A...” Cô một bộ dáng tráng sĩ bóp cổ tay lừng lẫy, không tình nguyện nâng gót đi về phía anh.
“Sao lại lề mề như vậy, em tới phòng anh để xem phim A?” Dù tận lực muốn bỏ qua hình ảnh trước mắt nhưng âm thanh thở dốc trong loa truyền đến khiến anh có muốn mặc kệ cũng không có biện pháp.
“Em đâu có biết anh lại để ngay phim A ở trên desktop chứ...” Cô nhỏ giọng phản bác.
“Đúng là anh có dùng để làm tư liệu.” Khóe miệng anh hơi nhếch.
Ba anh em bọn họ, chỉ có lão mẹ là người phụ nữ duy nhất trong nhà, mà lão mẹ của bọn họ chắc chắn sẽ không đụng vào máy tính, nên việc để phim A ở ngay trên màn hình desktop cũng là bình thường.
“Sao cũng được, nhanh tắt nó đi!” Mặt cô đỏ bừng khẽ quát.
Ông trời, cô biết mình sai rồi! Lần đầu tiên làm chuyện xấu đã bị người ta bắt ngay tại trận, lại còn bị giáp mặt quở trách, lần sau cô cũng không dám nữa!
“Không xem nữa sao? Anh có thể xem cùng em mà.” Anh cười hỏi lại. Bộ dáng cô thẹn thùng thật đúng là cảnh đẹp ý vui, khiến cho anh không khỏi nảy ra ý nghĩa trêu chọc cô.
“Chu Luật Dã!” Bảo Linh Linh cuối cùng cũng chuyển ánh mắt về phía anh, nói chính xác là đang trừng anh, nhưng trên khuôn mặt đỏ bừng của cô lại hoàn toàn không biểu hiện tức giận, ngược lại nhìn giống như đang làm nũng hơn.
“Rồi rồi...” Anh lập tức đầu hàng, cầm lấy điều khiển từ xa trên bàn bấm vài cái, hình ảnh trên máy tính lập tức biến mất, máy tính cũng tự động tắt luôn.
Phản ứng quá mức của cô nhóc trước mắt này rất kích thích giác quan của anh, cộng thêm tiếng thở gấp không ngừng truyền ra từ loa, nếu không nhanh tắt đi, chỉ sợ lý trí của anh cũng sẽ nhanh chóng bay mất.
Thấy hình ảnh nóng bỏng mắt kia đã biến mất, Bảo Linh Linh như được trút gánh nặng mà thở phào một hơi.
“Máy tính của anh đúng là kỳ quái, lần sau em cũng không dám đụng vào nữa.”
“Máy của anh đã được sửa chữa qua, nếu em muốn dùng thì lần sau anh sẽ dạy em.”
Nếu không phải máy tính của mình đã được sửa qua, anh đại khái cũng không nghĩ sẽ được nhìn thấy một màn thú vị như vậy.
“Đèn trong phòng em cũng đã tắt, anh cứ tưởng em đã ngủ rồi.” Anh lười biếng dựa vào đầu giường, nhìn chằm chằm cô nói. Ý là, đối với chuyện cô xuất hiện ở phòng anh rất đáng ngờ.
“Em...” Làm sao đây? Làm sao đây? Hiện tại phải làm sao đây?
Có nên tiến hành theo kế hoạch vốn có không? Tuy giữa chừng có phát sinh nhưng hiện tại bắt cô giải thích tại sao mình lại xuất hiện ở đây, cô nghĩ nát óc cũng không ra được một cái lý do...
Bảo Linh Linh lâm vào trầm tư.
Nhìn biểu tình biến hóa đầy phong phú của cô gái nhỏ trước mắt, anh cũng không vội muốn nghe đáp án, chỉ là lẳng lặng dựa vào trên giường chờ.
Cuối cùng, biểu tình của cô giống như là đã ra được quyết định gì đó rất trọng đại.
“Luật Dã.” Chủ động đến bên giường ngồi xuống. Một tay Bảo Linh Linh thuận thế đặt lên trên eo của anh.
“Hửm?” Trong đầu vang lên hồi chuông cảnh báo, giọng điệu làm nũng này quá không bình thường.
“Anh có thấy nóng không?” Cô nháy nháy mắt, nhìn anh chằm chằm.
Thần kinh toàn thân Chu Luật Dã đều căng thẳng lên nhưng ngoài mặt vẫn giả dạng bất động thanh sắc.
“Hẳn là không.” Toàn thân anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm, sao có thể thấy nóng được?
“Vậy à...” Ách, không phải Bảo Dương nói, những lúc như thế này thân thể người đàn ông sẽ nóng lên mà?
Chẳng lẽ là do cô chưa làm đúng?
“Luật Dã.”
“Hửm?”
“Em!” Cô có chút do dự cắn môi phấn nộn, “Em... giống như...”
“Xảy ra chuyện gì?” Anh bắt đầu thấy hối hận vừa rồi không trực tiếp bảo cô trở về phòng rồi.
Cô đây là muốn khảo nghiệm sự tự chủ của anh sao? Chết tiệt là anh không nắm chắc...
“Em có chút nóng!” Hạ quyết tâm, cô cuối cùng lấy hết dũng khí nói ra câu nói kia, tiếp đó liền đưa tay kéo áo khoác xuống.
Trời ạ! Cô sống hai mươi mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên quyến rũ đàn ông đấy! Cũng không biết phương pháp này có hiệu quả hay không?
“Linh Linh!” Chu Luật Dã nhanh tay lẹ mắt, lập tức bắt được tay cô, ngăn không cho cô tiếp tục cởi áo.
“Hả?” Không đúng sao? Sao phản ứng của Luật Dã lại không đúng như cô mong muốn vậy, còn có giọng điệu của anh nghe như đang rất tức giận? Đáng chết, tiểu tử Bảo Dương kia dám lừa gạt cô!
“Rốt cuộc là em muốn làm gì?” Giọng nói trầm thấp lập tức ngắt lời cô.
“Em...” Nói sao đây?
Không chỉ giọng nói, mà biểu tình trên mặt anh cũng lạnh xuống vài phần, “Linh Linh!”
Nếu cô muốn khiêu chiến sự tự chủ của anh, vậy cô thắng, nhưng anh không muốn làm cô sợ, lại càng không muốn làm tổn thương cô, hiện còn chưa biết được quyết định của cô, anh không dám manh động.
“Anh quát em?” Biểu tình này thật đáng sợ. Cô ủy khuất mím môi.
“Không có.” Ài! Đừng hành hạ anh nữa.
“Biểu tình đánh sợ như vậy còn nói không có!” Cô ủy khuất lên án, “Em chưa từng quyến rũ đàn ông bao giờ, cũng không biết phải làm như thế nào, anh đã không cho em quyến rũ anh thì thôi, tại sao còn quát em?”
Cô bỗng kinh hô một tiếng, trong nháy mắt đã bị anh đè bên dưới.
“Em muốn quyến rũ anh?” Chỉ bằng những lời này, liền đủ để anh hủy bỏ lệnh cấm.
“Đúng!” Cô mặc kệ kêu to, “Ai bảo anh cái gì cũng không nói cho em biết, thân thể anh cũng đâu có vấn đề? Bảo Dương nói, nếu em quyến rũ anh, anh sẽ nói cho em biết hết! Tiểu tử kia vậy mà lại lừa em, cũng không nghĩ lại thường ngày lão nương đây đối đãi với cậu ta không tệ, vậy mà cậu ta...”
“Linh Linh!” Chu Luật Dã dở khóc dở cười cắt ngang lời nói lảm nhảm của cô.
Thì ra là chủ ý của Bảo Dương.
“Vậy em có nghĩ tới sau khi em quyến rũ được anh rồi sẽ xảy ra chuyện gì không?” Bảo bối này vĩnh viễn là tử huyệt của anh, tên cũng đã lên dây, nhưng anh vẫn nhẫn nhịn muốn xác định rõ ràng, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm cô sợ hoặc tổn thương cô.
“Sau khi anh bị em quyến rũ à...” Cô lặp lại câu nói cảu anh. Sau khi quyến rũ thành công, cô đương nhiên biết sẽ xảy ra chuyện gì rồi. Xin nhờ, hiện tại là lúc nào rồi, bọn họ cũng 26 tuổi rồi, kể cả chưa ăn thịt heo cũng phải thấy heo chạy rồi!
“Hửm?” Nếu cô còn không nhanh trả lời, chỉ sợ anh muốn điên rồi.
“Anh nghĩ em là học sinh tiểu học sao?” Không, chỉ sợ hiện tại học sinh tiểu học cũng đã trưởng thành vượt quá tưởng tượng rồi.
Chu Luật Dã trừng cô, “Em thật sự muốn biết thân thể anh có vấn đề gì?”
“Vô nghĩa, anh đừng hòng đùa em!” Nếu anh không thành thật trả lời, cô liền cắn chết anh!
“Anh là lần đầu tiên.”
“Cái gì?”
“Anh là xử nam.”
“Hả?” Lần này cô nghe rõ ràng, lại không biết nên phản ứng như thế nào, chỉ có thể trừng mắt thật to nhìn anh.
“Bởi vì nguyên nhân này, cho nên bọn Bảo Dương mới nói anh có vấn đề.” Đáp án cuối cùng đã được công bố.
“A.......” Đây thật sự là một vấn đề rất lớn, “Cho nên?”
Cô gái này đúng là bạo gan thật.
“Cho nên anh nói anh không có vấn đề.” Anh trực tiếp ấn nơi căng cứng của mình vào chỗ mềm mại của cô, chứng thật câu trả lời của mình, cũng rước lấy một tiếng thét kinh hãi của cô.
“Em đã biết hậu quả của việc quyến rũ anh là gì, đáp án cũng đã có, còn bắt anh làm Liễu Hạ Huệ thì có vẻ không được công bằng lắm nhỉ?” Anh cũng không làm được.
“Em lại chưa nói không cho anh...” Cô nhỏ giọng cãi lại.
Cô nhóc này thật sự muốn hành chết anh! “Em biết không? Em không cần làm bất kì hành động quyến rũ nào, nhưng anh lúc nào cũng cảm thấy em đang quyến rũ anh.”
“Ưm!” Lời nói kế tiếp, đều bị môi mỏng của anh nuốt hết.
Anh dễ dàng cạy mở được miệng nhỏ của cô, tiến quân thần tốc, không ngừng quấn lấy cái lưỡi thơm tho kia, tham lam mút lấy mật dịch trong miệng cô, giống như đã khát vọng từ lâu, muốn thỏa mãn bằng cách hôn càng sâu.
Mà tay anh cũng không nhàn rỗi, lưu loát tiến vào trong áo khoác của cô mò mẫm từng tấc thịt. Nhưng mới mò mẫm không được bao lâu, anh cảm giác có gì đó không đúng, liền đưa tay kéo hẳn áo khoác của cô xuống, mà cảnh tượng trước mắt quả nhiên xác minh xúc cảm của anh không có lầm.
“Em hơi quá đáng!” Anh hít một hơi.
Dưới áo khoác cô chỉ có mặc một cái áo bằng sa mỏng màu hồng nhạt, ngay cả nội y cũng không mặc.
Cô quả thật hạ quyết tâm muốn quyến rũ anh.
“Luật Dã!” Cô có chút bất an kéo kéo áo khoác bị mở rộng, muốn che thân thể trước ánh mắt nóng rực của anh.
“Đừng che.” Anh bắt lấy tay anh, rất nhanh cởi hết đống chướng ngại vật trên người cô. “Linh Linh, em thật đẹp!” Ánh mắt nóng rực như muốn khắc sâu bộ dáng của cô vào đầu, không nỡ bỏ qua mỗi tấc da thịt của cô.
Thân thể trắng nõn kia đã sớm bị nhuộm đỏ vì e lệ, theo hô hấp, hai khỏa tròn trịa đang lắc lư, nụ hoa xinh xắn phía trên giống như đang dụ dỗ anh!
Hô hấp của anh cứng lại, cúi đầu ngậm lấy nụ hoa đã mong chờ từ lâu, động tình cắn mút.
“A!” Khoái cảm thình lình ập đến khiến toàn thân Bảo Linh Linh không tự chủ được run rẩy, than nhẹ ra tiếng.
Không để ý cô thở gấp, đầu lưỡi anh tiếp tục đùa giỡn nụ hoa xinh xắn, khi thì mút, khi thì liếm, khiến cô run rẩy từng trận, thậm chí còn ưỡn cong người theo bản năng, càng khiến cho nụ hoa được tiếp xúc gần hơn với miệng anh, mãi đến khi chặt chẽ.
Hơi thở thô ráp tiếp tục tìm kiếm trên thân thể cô, dọc theo ngực cô, xuống eo, bụng, mãi đến khi tìm được hang động bí ẩn kia. Anh lấy ngón tay nhẹ nhàng ấn vào hoa hạch, nhất thời chất lỏng tràn ra.
“Không!” Bảo Linh Linh xấu hổ nghĩ muốn ngăn cản, nhưng hai chân bị anh dùng đùi chặn mở ra, không chỗ nào che dấu.
Chuyện này có thể sao?
Chu Luật Dã cũng nơm nớp lo sợ nâng mông của cô lên, đặt phái nam cứng rắn của mình tại cửa hoa cốc của cô, nhẹ nhàng ma xát vài cái, mãi đến khi nơi đó trào ra thật nhiều mật dịch mới chậm rãi đẩy vào.
“A!” Một tiếng kêu yêu kiều và một tiếng gầm nhẹ đồng thời vang lên.
“Linh Linh, em thật là chặt!” Anh biểu tình thống khổ dừng lại, không dám gắng gượng đẩy vào sâu hơn nữa.
Xem biểu tình kia, là người đàn ông thừa nhận mọi thống khổ cũng không mảy may làm tổn thương cô gái.
“Luật Dã, anh có sao không?” Tuy lúc anh tiến thẳng vào, một cơn đau sâu sắc đánh úp lại, nhưng không bao lâu, bụng dưới truyền đến cảm giác giống như có vô số con kiến nhỏ đang cắn cô cùng với cảm giác trống rỗng.
Hít một hơi thật sâu, Chu Luật Dã chuyển tầm mắt nhìn cô. “Không có việc gì.”
“Lần đầu tiên của đàn ông cũng đau sao?” Nhìn vẻ mặt anh, nháy mắt cô cảm thấy mọi đau đớn trên người đều biến mất. Chẳng lẽ là do cô cũng biết được anh là xử nữ giống mình sao?
“Anh không biết có phải là do lần đầu tiên hay không.” Nơi đó bị thắt chặt khiến anh vừa thống khổ vừa vui thích, cảm xúc mâu thuẫn kích thích không ngừng cắn nuốt lý trí của anh.
“Linh Linh.”
“Ừ?”
“Có khả năng anh sẽ không trụ được lâu.”
“Cái gì?”
“Lần đầu tiên quá nhạy cảm!”
“Em giống như là hiểu mà lại không hiểu lắm.” Cô cái hiểu cái không đáp lại.
“Vậy chúng ta cùng nhau học nhé?” Tự chủ của anh đã hoàn toàn bị phá vỡ, một đường thẳng tiến, khiến cho phái nam căng cứng hoàn toàn chôn vùi ở trong nơi mềm mại của cô, cũng khiến cho những lời chưa kịp ra khỏi miệng của cô chuyển thành tiếng ngâm nga đầy yêu kiều.
“A!” Cảm giác đau kết hợp với khoái cảm xa lạ khiến đầu óc cô trống rỗng.
Anh bắt đầu làm càn tại trong cơ thể cô, không ngừng ra vào, ma xát trong vùng đất mềm mại của cô, cảm xúc kích thích trước đây chưa từng được trải nghiệm này khiến anh phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú.
Không cách nào chống cự được sự mãnh liệt của anh, Bảo Linh Linh chỉ có thể bất lực cố ôm lấy cổ anh, một lần lại một lần cảm thụ sự xâm nhập như vũ bão kia, miệng phát ra những tiếng ngâm yêu kiều.
Mãi đến khi mặt trời ló lên ở phương Đông, Chu Luật Dã mới thỏa mãnmà buông tha cho cô gái nhỏ toàn thân đã xụi lơ, đến khí lực để bấu ví anh cũng không có. Anh để cô nằm lại ngay ngắn trên giường, cẩn thận như đang che chở một món bảo bối đáng quý, sau khi đắp kín chăn cũng chui luôn vào trong, ôm eo cô.
“Anh yêu em, bảo bối.” Anh nói nhỏ bên tai cô, tiếp đó lại đặt lên gương mặt non mềm của cô một nụ hôn, rồi thỏa mãn đi tìm Chu Công đánh cờ.
Cuối cùng cô cũng đã thuộc về anh rồi.
Trên giường, hai người đều nở một nụ cười ngọt ngào trong mộng.
Xem thêm...