Sớm biết Vương Hán ghê gớm như vậy, làm sao cô ta dám khinh bỉ thuyết phục họ ly hôn và đòi Vệ Uyển Nhi kết hôn với Trịnh Đông Dương? Hiện giờ hối hận cũng đã muộn, Vệ Uyển Nhi đã biểu thị rõ, sẽ không bao giờ nhận người bạn thân này nữa, cô ta vẫn muốn làm lành, mượn Vệ Uyển Nhi để la liếm Vương Hán.
Copy từ web VietWriter
Giờ hết thật rồi, cô ta ngoạc mồm khóc lớn, hối hận muốn chết đi sống lại.
“Cảm ơn cô Vệ, cảm ơn cô Vệ!”, Lý Đại Kiều ngây ngẩn cả người, tát thêm vài cái nữa mới dừng lại, sau đó nhìn Vương Hán cầu khẩn.
Cậu Vương, cô Vệ đã tha thứ rồi, mong cậu giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho nhà họ Lý, tôi cầu xin cậu đó!
Đọc tiếp tại TАмliπh247 .com nhé !
Vương Hán im lặng gật đầu.
Một nhân vật nhỏ bé như Công ty Thương mại Lý Thị cũng không thể lọt vào mắt của Vương Hán, vung tay là có thể giết chết. Có diệt hay không thì hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của anh, xem hiện giờ, Lý Đại Kiều vẫn coi như biết điều, nên cho hắn ta một con đường sống sót.
Còn nếu nói báo thù về sau… Bọn họ dám ư?
“Hai người đi đi”, Vệ Uyển Nhi không muốn dây dưa nữa, phất tay nói: “Tôi với Vương Hán còn phải dùng bữa, Vương Hán đói rồi”.
Vệ Uyển Nhi đã lên tiếng, Lý Đại Kiều làm sao dám ở lại lâu hơn, hắn ta gật đầu như bổ củi: “Cô Vệ, mời dùng bữa, cậu... Anh Vương, chúc ngon miệng”.
Nói xong vội kéo Dương An Ni bỏ chạy.
Vương Hán cũng không để ý, bắt đầu ngấu nghiến.
Vệ Uyển Nhi cũng không từ chối.
Ông xã cô dùng 10 triệu để mua, gắp đồ ăn cho cô là đúng thôi, quan trọng là lúc anh gắp thức ăn, ánh mắt vô cùng chân thành, chuyên tâm, khiến cho Vệ Uyển Nhi không cách nào từ chối.
“Một lát nữa ăn tối xong, tôi sẽ đưa anh đi mua một bộ quần áo tử tế”, Vệ Uyển Nhi như nghĩ ra điều gì, nói nhỏ: “Anh đừng mua quần áo giả nữa, là ông xã của tôi, phải chú ý đến hình ảnh. Tôi cũng coi như có chút địa vị ở Yên Kinh, anh nên mặc đẹp một chút mới được”.
Vương Hán lại cảm động rồi.
Mời anh ăn cơm, lại mua quần áo cho anh, bà xã đúng là đối tối với mình quá, mau mau ăn nhanh, xem bà xã định mua quần áo như thế nào!