Mạn Tử cứ lẩm nhẩm gì đó với chị Carlos rồi quay lại nhìn anh tinh nghịch:
" Em tới đây để giúp cho chị Carlos cải thiện dự án khi trước còn đang dở. Thầy đang nghĩ em tới đây thăm thầy sao? "
Lời nói ngốc nghếch tinh nghịch đó của cô làm cho các nhân viên và Tề Dương phải nở nụ cười. Đâu ai biết được anh chàng Dĩ Đông kia đang tức muốn sôi máu nhưng cũng phải kiềm chế một chút mà khẽ liếc nhìn qua chỗ Mạn Tử đang đứng thôi.
Nhìn thấy hai người cứ như chó với mèo, Carlos vội chuyển chủ đề:
" Chúng ta vào phòng họp để bàn tiếp chuyện chứ? Đừng cãi nhau nữa giám đốc, Tiểu Tử dừng ngay đi! "
Hai người đang gây nhau nghe Carlos nối liền dừng lại không hó hé. Tề Dương quay đi thẳng tới phòng họp, bốn người kia ngơ ngác tí rồi đi vào theo.
---------
Trong phòng họp...
Mặt ai nấy đều nghiêm túc, người thì bấm bấm gõ gõ trên bàn phím, người thì xem đi xem lại tài liệu, nói chung là ai làm việc nấy vậy. Sau khi xem xong tài liệu, Mạn Tử lên tiếng:
" Bản thảo trong tài liệu này đã bị lộ rồi? "
Carlos gật đầu, Dĩ Đằng nhíu mày:
" Tôi thấy có gì đó không đúng ở đây,mọi người nghĩ đi, một bản thảo chưa hoàn thành xong thì lộ như thế nào? "
" Trên website rõ ràng là đã hoàn thành. "_ Dĩ Đông chiếu lên cho mọi người xem và giải thích.
Lúc này Dĩ Đằng đã giãn mày ra ít, chị Carlos ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
" Chị chắc chắn rằng bản thảo bị lộ một phần nửa. Còn phần sau thì bọn họ thêm vào. "
Tề Dương cúi đầu xuống nói thầm gì đó với Mạn Tử, cô đập tay xuống bàn khinh thường nhìn Carlos:
" Carlos, chị đừng giả tạo nửa! Đừng lợi dụng lòng tốt người khác mà tạo lối thoát cho chính mình. Em biết tất cả rồi "
Sau đó Mạn Tử như có thêm động lực, cô lên trước mọi người và đưa ra chứng cứ buộc Carlos nhận lỗi.