Tề Dương không còn kiềm chế gì nữa mà lao vào lấy chân đá liên tục năm sáu cái ngay bụng và giật tóc màu hồng tím của Lục Tiểu Vi mà chửi mà đánh. Tính của anh không bao giờ kiềm chế được bất cứ điều gì quá giới hạn cho phép, chuyện này cũng vậy, anh tức cho Mạn Tử tại sao lại quá hiền mà không chửi bới Lục Tiểu Vi. Lúc này Tiểu Vi mới hất tay liếc nhìn Tề Dương uất phẫn:
" Tại sao...tại sao anh và con chó đầu đường xó chợ kia lại thân thiết như người yêu, còn tôi thì không được như vậy chứ? Anh Tề, anh nói xem có phải tôi không giỏi giang bằng nó hay thua nó cái gì mà anh lại không yêu tôi? "
" Tôi không hề có chút tình cảm nào với người tôi không thương yêu, cô mới nói...Mạn Tử bình tĩnh đi.. "_ Tề Dương đang lý giải thì từ phía xa, Mạn Tử chạy thật nhanh đến Lục Tiểu Vi đang loạng choạng mà dùng nắm đấm lấy lực rồi đánh thật mạnh lên má trái của Tiểu Vi mà giận dữ tột cùng. Dĩ Đông cũng chạy lại can ngăn nhưng bị cô đẩy ra và cầm cây đánh bóng chày trong xe Dĩ Đông mà hù dọa.
" Chị nói ai đầu đường xó chợ? Ô thế chị Vi đây cũng được nhặt nuôi từ thùng rác chứ có hơn gì ai đâu, nói nghe nè, tôi không hiền như chị nghĩ đâu, thấy trong tay tôi có gì không? Tôi được sinh ra trong gia đình có tiếng nhất Trung Quốc ai mà không biết, đầu đường xó chợ mới là chị!!! "
Nói rồi Mạn Tử túm tóc Tiểu Vi kéo vào lề đường rồi dùng chân đá vào mặt, bụng và lưng, chưa dừng lại khi cô mất cảnh giác liền bị Lục Tiểu Vi đánh liên tục còn tát vào mặt rất mạnh khiến hai người đàn ông ngoài kia xót xa cho Mạn Tử nhưng đang tát thì Mạn Tử đánh gậy bóng chày vào chân Tiểu Vi sau đó còn lấy kéo bị vứt bên đường mà cắt:
" Ngon thì nói lại từng câu từng chữ xem nào? Lúc nãy mạnh miệng lắm cơ mà, còn tát tôi nữa chứ!! Công nhận chị lớn gan thật dám đụng cả tôi nữa cơ, chưa bị tôi đánh bao giờ nên thế à..hả..."
" Tha cho tôi! Dĩ Đông, cứu tôi với..a...đau..đau quá..con điếm thúi này dừng tay lại cho tôi..a "
Bỏ mặc lời van xin của người con gái mưu mô đó, cô ra sức đá vào người Tiểu Vi khiến Dĩ Đông phải vào cuộc can ngăn và kêu Tề Dương đưa cô về nhà kẻo có chuyện lớn. Dĩ Đông dìu Tiểu Vi lên xe rồi chở đến bệnh viện quốc tế khám tổng quát, nhìn Lục Tiểu Vi đau đớn, quằn quại trên giường bệnh mà xót mà thương. Cùng lúc đó, Tề Dương cũng đưa Mạn Tử đến bệnh viện nổi tiếng tốt nhất và cao cấp để khám thì lo lắng vì Mạn Tử bị chấn thương phần hông, cánh tay trái, lưng nên cần nghỉ dưỡng tại bệnh viện để được theo dõi. Tương Tự như Mạn Tử thì Lục Tiểu Vi bị gãy tay trái, bông giân chân và chấn thương vung lưng nên cũng cần nghỉ tại bệnh viện để chăm sóc đặc biệt.
" Ngốc quá! Sao lại đánh nhau để mình bị thương chứ "
Tề Dương nói mà cốc nhẹ lên đầu của học trò cưng đang nhíu mày vì đau. Nói gì thì nói chứ anh vẫn có phần lo lắng cho Lục Tiểu Vi bên kia thế nào nên ra ngoài phòng bệnh gọi cho Dĩ Đông. Đối phương nhanh chóng bắt máy rồi hai người nói vài ba câu xong lại cúp, anh quay trở lại giường bệnh thấy Mạn Tử đã yên giấc thì cũng yên tâm phần nào, nhấn chuông gọi y tá vào dặn dò cặn kẽ các việc cần thiết và không quên nói xem kĩ từng tính trạng của học trò sau đó quay lưng đi ra ngoài bắt xe đi thẳng về nhà.
“ Anh đúng thật ngu để em liên lụy đến chuyện này rồi... “
Vừa nói anh vừa vò đầu tỏ ủa áy náy không thôi đến khi về nhà đi vào phòng nằm xuống nghĩ ngợi một lúc sau đó nhắm mắt như lệ để cho qua một ngày mệt mỏi.