• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ochibi

Lệ Đình ho nhẹ một tiếng, cũng thu liễm biểu tình, nhưng trong miệng còn ngậm kẹo que, hắn nghĩ nghĩ, lấy ra.

Hắn ở trên xe lăn nghiêm trang ngồi thẳng, nghiêng người đưa cho Tiên Tảo Tảo, cũng không thèm nhìn tới quản gia một cái, “Giúp em nếm xong rồi, vị dâu tây.”

Tiên Tảo Tảo:…… Gì?

Nhưng vẫn cúi đầu nhìn thoáng qua, hay lắm, còn dư lại một nửa, kẹo hình cầu hồng nhạt ướt dầm dề.

Kẹo bị ăn qua.

Ngẫm lại đây là đối tượng công lược chia sẻ cho cô, Tiên Tảo Tảo một chút cũng không chê.

Ngay sau đó trực tiếp nắm chặt tay Lệ Đình, sau đó đi lên “Ngoàm” cắn một ngụm.

Tiên Tảo Tảo cười ngọt ngào, mặt mày cong thành trăng non: “Lệ ca ca, ăn ngon!”

Trên mặt Lệ Đình trước sau như một lãnh khốc, trong lòng lại kéo đều kéo không ngừng bắt đầu cân nhắc.

Nghĩa mà vật nhỏ nói khác rất lớn, là nói hắn ăn ngon, hay kẹo que ăn ngon?

Nếu để người biết Lệ thiếu tự đem mình và kẹo que đặt ở hai đầu cán cân, không biết bao nhiêu người sẽ kinh ngạc đến ngây người.

Cũng may trên mặt Lệ Đình rất ổn, chỉ là hắn nghĩ nghĩ, bỗng nhiên lại bắt gặp quản gia cười vui vẻ một bên, vì thế, lại lần nữa xụ mặt, thập phần đứng đắn ho khan một tiếng, “Lý thúc, có việc sao?”

Giọng nói thiếu gia không tự nhiên, lại khó có được tinh thần phấn chấn của tuổi tác.

Quản gia biết Lệ thiếu không được tự nhiên, lúc này phải nói không có việc gì, làm bộ cái gì cũng chưa nhìn thấy, sau đó rời đi.

Nhưng ông vẫn là tiến lên vài bước, trong ánh mắt tò mò của Tiên Tảo Tảo, đứng yên trước hai người Tiên Tảo Tảo và Lệ Đình.

Nhẹ nhàng khom người chào, ông cười tủm tỉm nói, “Thiếu gia, buổi tối ăn đường làm tâm tình vui vẻ, yêu cầu lại chuẩn bị kẹo vì ngài và Tiên tiểu thư sao?”

Kẹo?

Lệ Đình nhíu mày, “Không cần.”

…… Hắn đã biết, nhất định bị thấy được.

Cũng không biết, đối phương nhìn được bao nhiêu.

Hắn tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía quản gia.

Lão nhân cười tủm tỉm nhìn Lệ Đình, chẳng sợ ánh mắt người sau không kiên nhẫn, cũng cười nhìn thiếu gia, chính là không đi.

Mà Tiên Tảo Tảo, nguyên nhân bởi vì lão tổ, cô đối với người già từ trước đến nay tính tình luôn tốt, ngậm kẹo thiếu một nửa, cười tủm tỉm ngoan ngoãn dùng sức gật đầu: “Cháu muốn! Cháu muốn!!”

Đồ tham ăn.

“Cho một viên,” Lệ Đình không quên nhắc nhở, nhìn đến vật nhỏ gật đầu, mái tóc dài mềm mại xẹt qua lòng bàn tay hắn, đầu ngón tay có điểm ngứa.

Quản gia đang muốn trả lời Tiên Tảo Tảo, nghe được thiếu gia quan tâm nói một câu, cười tủm tỉm nhìn mắt thiếu gia.

Thiếu gia từ trước đến nay lãnh tình thế nhưng quan tâm người khác, tiến bộ ghê gớm luôn!

Mà hết thảy này, đều là ghê gớm do Tiên Tảo Tảo mang đến.

Lão nhân cười tủm tỉm thả chậm ngữ khí nói với Tiên Tảo Tảo: “Kia một hồi đưa vào trong phòng cho ngài, sau khi ăn đường nhớ rõ đánh răng cẩn thận nha.”

Tiên Tảo Tảo cầm kẹo que ngoan ngoãn gật đầu, sau một lúc lâu vẫn thấy quản gia còn đang cười mị mị không đi, đột nhiên lĩnh ngộ, cô quay đầu lại nhìn Lệ Đình, đối phương không trả lời quản gia, cô cũng không mang thù, chọc chọc nhắc nhở, “Lệ ca ca, nhớ rõ đánh răng nha!”

Cô cười điềm mỹ, âm thanh mềm mại, lá gan lại nhỏ.

Lệ Đình không phản bác, gật gật đầu.

Quản gia vừa lòng, ánh mắt nhìn Tiên Tảo Tảo càng thêm hiền lành.

Đây là có thể là người sẽ thay đổi thiếu gia.

Quản gia rời đi, để lại Tiên Tảo Tảo bởi vì ăn kẹo que “Lệ đình”, bị bắt làm một chuyện.

Cùng Lệ Đình sáng sớm đi nhà cũ Lệ gia.

Ngồi ở trong xe, Tiên Tảo Tảo kéo kéo váy ngày hôm qua, cô không có tiền mặt cũng không còn tiền trên di động, quần áo chỉ có thể tiếp tục mặc lại ngày hôm qua.

Tiểu hồ yêu từ trước đến nay luôn xinh đẹp tỏ vẻ, không vui.

Lệ Đình ngồi cạnh Tiên Tảo Tảo, yên lặng xem vật nhỏ phồng má, ngón tay non mịn nghịch nghịch váy, bộ dáng rất ghét bỏ.

Tuy rằng đã giặt, nhưng là cùng một bộ quần áo.

Lệ Đình xem ở trong mắt động tác nhỏ của Tiên Tảo Tảo, hắn hôm nay thay đổi một thân áo sơmi màu trắng, tây trang màu xanh lá đỉnh cấp định chế, nút tay áo kim cương dưới nắng sớm chiếu rọi xuống rực rỡ lấp lánh.

Sau đó, hắn vươn cánh tay cố ý thoảng qua trước mắt Tiên Tảo Tảo.

Động tác lớn như vậy quả nhiên hấp dẫn lực chú ý của Tiên Tảo Tảo, ánh mắt tiểu cô nương đều dính trên quần áo Lệ Đình.

Biểu tình Lệ Đình vẫn như cũ lạnh nhạt, nhưng quản gia tiễn đưa thấy một màn như vậy, lại che dấu không được khóe môi cười.

Thiếu gia thật đúng là thích trêu đùa Tiên tiểu thư.

Tiểu cô nương này, là một tin mừng!

20/1/2020

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK