Hắn thở dài một hơi, đến Italy là một quyết định hoàn toàn không tốt, nếu không có chuyện đi du lịch này, bản thân hắn hẳn là nhẹ nhàng nằm trên giường của mình, đi làm, về nhà, đi xem Ginny cứ thế mà tiếp tục cái sinh hoạt ba điểm của mình, một chút nho nhỏ rối rắm đó thì có gì quan trọng đâu chứ? Ngược lại vì để thả lỏng việc mình đã quá khẩn trương, hắn chọc tới phiền toái lớn nhất – Draco.Malfoy. Harry lặng lẽ thì thầm, người này vừa mê người lại nguy hiểm, y cứ như ác ma vậy, nếu y muốn đối sự tốt với ngươi, cho dù ngươi là thánh nhân cũng không thể không khuynh đảo vì y, hiện tại Harry vô cùng khắc sâu cảm nhận này, chỉ mới một ngày rưỡi đã có thể làm tình cảm hắn đối với Draco thay đổi, không thể tránh né, ấn tượng của Draco trong lòng hắn càng ngày càng tốt, thậm chí Harry ẩn ẩn cảm giác được nó có tính tàn sát bừa bãi, cứ như hồng thủy mà dâng trào – Harry rất nhanh sẽ bị cảm giác quyết liệt này làm cho tan vỡ.
Harry Potter, những gì ngươi cần phải làm là ngoan ngoãn về nhà, ngủ một giấc thật sâu, tỉnh lại ngươi liền có thể kết hôn. Hắn nói với chính mình, Harry vô cùng thấu hiểu điều này, tha cho hắn đi, trong cuộc đời của Harry luôn tràn ngập đủ các loại mạo hiểm quái dị, lần này hắn muốn lui về sau, không muốn lại gia nhập thêm một cái mạo hiểm nào nữa, xúc động này không phải là tất cả, cho dù Draco rất thích hợp với hắn thì sao nào? Ginny vẫn có thể đem lại hạnh phúc cho hắn, tuy rằng không giống như Draco có thể làm tim hắn đập thình thịch, nhưng cũng có thểan bình như nước chảy. Harry muốn một cuộc sống an ổn, bình đạm.
Hắn nghĩ thông suốt, liền lộ ra một cái mỉm cười nhẹ nhàng, lấy ra đũa phép độn thổ.
- -----
Nhưng mà, Harry nên hiểu tính cách của Slytherin, bọn họ đối mặt với tình cảm thì vô cùng kiên điịnh và chấp nhất.
Mà hắn lại xem nhẹ điểm này.
"Malfoy?" Vẻ mặt Harry đầy hắc tuyến, hắn ghé vào ban công lan can nhìn xuống, người ở dưới ngước lên nhìn hắn, cái tên gia hỏa nên thành thành thật thật ngốc tại Italy đang ở đình viện nhà hắn, "Làm sao ngươi lại biết nhà của ta?"
"Được rồi, ta chính là biết." Draco ngẩng đầu nhe răng cười với Harry. Harry cảm thấy tim mình như vừa bị một mũi tên bắn trúng, tim hắn bắt đầu vui sướng nhảy lên. Hắn yên lặng phỉ nhổ bản thân, đây là cảm xúc ngươi nên có sa? Đừng lầm nữa! Harry lập tức kéo cơ mặt của mình xuống, đem cảm giác dư thừa kia áp lại vào lòng.
Draco hứng thú dào dạt nhìn biểu tình biến hóa của Harry, y đem tay che ở trên miệng, thập giọng cười.
"...Ngươi tới làm gì?"
"Đưa quà cưới ah." Draco chớp chớp mắt, biểu tình vô tội nói. Đối với lý do này, Harry căn bản nói không nên lời, đuổi người đi, hắn nghi hoặc vẻ mặt "Ta vô cùng nghiêm túc" của Draco, trong lòng không khỏi cảm thấy bực bội. Được rồi, các ngươi có thể tưởng tượng được cảm giác này, một ngày trước đó, người này còn vô vàn chiếm hữu mà tỏ tình với ngươi, bây giờ lại vô cùng chân thành chúc phúc ngươi và Ginny hạnh phúc, hơn nữa còn đem theo quà cưới? Úc Merlin! Harry cảm thấy mình như đang bị nướng ở trên lửa, cảm xúc dày vò tràn lan khắp người. Cái tên hỗn đãn này! Hắn hung tợn nghĩ, xem ra quyết định của mình không hề sai?
Tiếp theo Harry cảm thấy trán mình đau xót, hắn bị ném cho tỉnh, duỗi tay che đầu, nhìn về phía Draco, người nào đó vẫn giữ gương mặt vui vẻ đầy ý cười. Một cái hộp nhỏ hình trái tim – hung vật vừa đập trúng hắn, ở trên ban công lăn một vòng, Harry ngồi xổm xuống duỗi tay muốn cầm lấy nó, thế nhưng nó lại lăn đến ngoài biên của ban công lan can, sau đó rơi xuống, đập xuống cái đầu không kịp che chắn của Draco.
"..."Harry sửng sốt một chút, tiếp theo hắn không kiềm được nở một nụ cười. Draco nhìn hắn, cái biểu cảm đắc ý đó như đang thách thức sức nhẫn nại của y, "Đây là báo ứng."
"Được rồi... Sao ngươi không phản ứng nhanh một chút!" Draco lẩm bẩm nói, y vươn tay xoa xoa đầu mình, "Cung phản xạ của Cứu Thế Chủ trì độn quá đó!:
"Cái này không phải lỗi của ta." Harry nhún vai, đắc ý nói, "Ai kêu người nào đó thích đánh lén?"
Khi Draco còn ở đó oán giận, Harry liền cảm thấy một trận thoải mái. "Tại sao ngươi lại không xuống đây lấy?" Draco quơ quơ hộp quà trong tay, y cười xấu xa nói, "Tiểu kinh hỉ nha."
Chỉ là quà cưới thôi, Harry liền cảm thấy một trận khó chịu, chuyện hắn rất nhanh liền phải kết hôn được nói ra từ miệng của Draco làm hắn cảm thấy chán ghét cùng có chút không kiên nhẫn, nó như một cái chú ngữ vô hình, cản hết mọi hành động của hắn, Harry hất hất đầu.
"Ngươi cho rằng ta sẽ ngoan ngoãn xuống đó hả?" Harry hừ một tiếng, nghẹn lửa giận nói, "Đối với tên gia hỏa nào đó, cho dù ta có bắt được quà, ta cũng sẽ không trông mong cái thứ được đặt bên trong – Có thể là bom?"
"Bom là cái gì?" Draco hỏi.
Harry quả thực muốn thoải mái cười thật to, uổng công người này còn ở thế giới Muggle lăn lộn gần một năm, đồ vật có uy lực lớn như vậy mà y còn chưa từng nghe qua? Harry học bộ dáng của Draco nhướng nhướng mày, "Ta có biện pháp bắt được quà của ngươi."
"Ta nghĩ chỉ khi ngươi chịu xuống đây, ở trước mặt ngươi, ta mới có thể đem quà này giao cho ngươi." Draco cười xấu xa nói.
"Nhìn ta đây! Ngươi sẽ hối hận đó – Quà bay tới!" Harry lấy ra đũa phép lớn tiếng đọc, khi Draco còn chưa phản ứng lại kịp, hộp quà trong tay hắn liền bay về phía Harry, y muốn bắt lấy nó, nhưng thất bại, nhìn thấy biểu tình ảo não của Draco, Harry không khỏi nhớ đến vào năm 2, cuốn sổ nhật ký cũng như vậy bị hắn dùng một cái bùa triệu hoán liền nhẹ nhàng mà cướp từ tay y. Harry lộ ra nụ cười chiến thắng, thậm chí kiêu ngạo giơ hộp quà trong tay, hướng Draco vẫy vẫy.
"Ngươi cái tên Cứu Thế Chủ tà ác này." Draco nhún vai, cung không giống như trong suy nghĩ của Harry mà nổi giận đùng đùng, "Ngươi luôn như vậy nhẹ nhàng quấy rầy kế hoạch của ta."
...Y lại có kế hoạch gì?! Harry túm chặt cái hộp trong tay, chuông cảnh bóa trong lòng không ngừng vang lên. Draco nheo lại đôi mắt ngẩng đầu nhìn hắn, cười nhạo một tiếng, "Cũng không phải chỉ có mộtmình ngươi biết thần chú triêu hoán.. Vừa vặn ta cũng mới vừa nghiên được một cái cải tiến thần chú, được thôi, ngươi sẽ người đầu tiên được thử."
"Harry.Potter bay tới!"
Harry còn chưa phản ứng lại kịp, hắn cúi đầu xuống muốn thoát khỏi thần chú của Draco, nhưng mà hắn đã thất bại, hắn nghe thấy Draco nói cái gì...? Harry.Potter bay tới?! Nga! Merlin chơi ta sao! Harry căn bản chưa từng nghe qua có người có thể dùng bùa triệu hoán mà triệu hoán đồ vật còn sống! Nhưng mà hiện tại hắn không thể không tin, vì hắn đã từ ban công nhà mình rơi xuống lòng ngực Draco, làm cho người ta không thể chấp nhận được đó chính là – hắn bị ôm như công chúa!
Toàn thân Harry cứng đờ, đầu óc hỗn loạn.
"Không mở quà ra sao?" Draco dựa sát vào tai hắn nói, Harry vươn tay đẩy cái mặt thiếu đánh đó ra xa. Hắn giãy giũa vài cái, phát hiện không có cách nào tránh khỏi cái ôm ấp của người này, hắn chỉ có thể vô nghĩ mà lẩm bẩm nói mấy câu, tiếp theo liền mở hộp ra. Khi hộp được mở ra, xuất hiện trước mặt hắn là một chiếc nhẫn, hình dáng của chiếc nhẫn này Harry vô cùng quen thuộc, bởi vì một ngyà trước đó, Draco còn ở trước mặt hắn mua cặp nhẫn này, bất quá hiện tại Harry chỉ nhận được một chiếc, hơn nữ là kiểu cho nữ. Harry không chế không được hai mắt mình, hắn nghiêng đầu nhìn xuống cái tay phải phía dưới, cái tay đang ôm hắn kia, ngón áp út đang mang chiếc nhẫn còn lại.
Harry đem mặt vùi vào lòng bàn tay của mình, hắn lẩm bẩm hỏi: "...Ngươi nói đùa sao?"
"Không, ta không có." Draco nói, y buống Harry xuống, "Ta chỉ muốn, ngươi có thể cho ta một cơ hội."
Harry đem nhẫn gắt gao nắm trong lòng bàn tay, hắn cảm nhận được bàn tay của mình trơn trượt, mồ hôi đã làm chiếc nhẫn ướt sũng.
"Ngươi nên biết là, ta còn năm ngày nữa là phải kết hôn rồi." Hăn khô cằn nói.
"Ta biết, ta đương nhiên biết!" Draco kích động nói, nhưng sau đó y nhanh chóng thả lỏng. Y phun ra một hơi, nói, "Nhưng mà bây giờ ngươi vẫn chcưa kết hôn, đúng không? Ta vẫn có tư cách theo đuổi ngươi."
"...Đây là suy nghĩ của ngươi?"
"Đương nhiên!" Draco nói những lời này, y nhìn kỹ Harry, "Ta không muốn chính mình sau này phải tiếc nuối."
"Được rồi, ta hiểu rồi. Ta rất hiểu, ngươi người này." Harry thấp giọng nói, "Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của ngươi, ta thực xin lỗi..."
Draco thật sâu nhìn hắn một cái, đối diện đôi mắt thâm thúy như vậy, đột nhiên Harry cảm thấy đầu lưỡi của mình thắt lại, hắn rốt cuộc cũng nói không được lời nói cự tuyệt.
"Ta biết như vậy là không tốt, nhưng mà," Draco hít sâu một hơi, sau đó nhăn mày lại nói, "Ta vẫn muốn làm như vậy."
Harry yên lặng nhìn y, sau đó Draco cuối xuống vén tóc hắn lên hôn hôn cái trán của hắn, hắn cũng không tránh né, ngược lại có một chút chờ mong. Sau đó Harry tìm lại được thanh âm của chính mình, hắn nghe thấy mình nói với Draco, "... Ngô, có lẽ chúng ta có thể thử xem? Ngày mai thử xem?..Hẹn hò..."
"Ta vô cùng chờ mong" Không cho Harry có cơ hội hối hận, Draco nở một nụ cười vui sướng, "Ta hy vọng ngươi sẽ hưởng thụ cuộc hẹn hò của chúng ta vào ngày mai."
Harry thậm chí, vô pháp ngăn cản chính mình, hắn đem nhẫn thả vào trong túi, lộ ra một cái tươi cười. Hắn hoàn toàn hỗn loạn, hắn hưởng thụ cái ôm cùng tình yêu của Draco, hắn lựa chọn quên đi sự thật là hắn sắp kết hôn, chỉ cần nghĩ đến cuộc hẹn hò ngày mai hắn liền cảm thấy tâm tình không thể bình tĩnh được. Hắn nhớ lời Hermione nói – Có lẽ tim đập thình thịch và an bình như nước chảy vẫn có khác nhau, ít nhất bây giờ Harry thừa nhận, hắn tương đối thích cảm giác tim đập thình thịch, đó là cảm giác lãng mạn và nhiệt tình mà an bình như nước chảy vô pháp có thể cho hắn, Harry có lẽ sẽ tiếp thu lần mạo hiểm này, nếu thích hợp, hắn sẽ ra quyết tâm, hắn sẽ chọn bên thích hợp với hắn hơn.
Gryffindor phải tràn ngập dũng khí.