"Ngươi xích qua một chút ah!" Harry lớn iếng nói, dùng tay đem dầu Draco đẩy qua một bên. Draco thế nhưng rất ngoan cường không nhúc nhích, đồng thời dùng châm chọc ngữ điệu độc đáo của y nổi trận lôi đình nói mát: "Ta còn chưa ghét bỏ cái tay đang đánh lên mặt ta của ngươi đâu!"
"...Cái tên không biết xấu hổ." Harry lẩm bẩm nói, hắn nổ lực chiến đấu với mực nước trên mặt mình. Nói đến cũng lạ, loại mực này dùng phép thanh tẩy đổi mới hoàn toàn không có tác dụng, xem ra Ginny lần này vô cùng quyết tâm tìm phiền phức cho hắn, làm cho đầu óc đần độn của hắn dưới sự lạnh lẽo của nước có thể thanh tỉnh một chút. Harry dưới nước căn bản không thể mở mắt lên được, điều này làm cho tâm tình của hắn ác liệt lên, miệng không khỏi kiêu ngạo mà nói: "Malfoy! Tóc của ngươi có khi nào sẽ bị nước rửa trôi đi luôn không? Merlin thật đáng thương! Mép tóc còn có thể cứu vãn không?"
Bên kia không đáp lại hắn, chỉ có tiếng nước ào ào, Harry cảm thấy kỳ quái, Draco thế mà không có lấy chiều cao ra đả kích hắn, mà hắn còn không nghĩ tới ác chiêu còn ở sau đó. Bởi vì hắn đột nhiên cảm giác được có một đôi tay đặt ở eo mình, Harry sợ hãi kêu ra tiếng, tiếp theo hắn cảm giác được mình bay lên trên không trung, cái tên đáng ghét kia cứ thế trầm mặt đem hắn ôm lên, Harry giãy giụa, hắn nổ lực mở to mắt, phát hiện mình lúc này thế nhưng có thể cuối xuống nhìn Draco, bởi vì người nào đó đem hắn nâng lên cao, Harry bị tư thế đặc thù này làm cho mặt nóng lên, bởi vì thoạt nhìn họ giống như đôi vợ chồng ngọt ngào trong phòng bếp, mà vai chính bây giờ là hắn cùng Draco.
"Như thế này ngươi có thể thấy được mép tóc của ta rồi đúng không?" Draco cười xấu xa nói, bỏ một tay ra chỉ chỉ tóc bạch kim của mình: "Ta đã vô cùng tri kỷ vì ngươi cung cấp ưu thế về chiều cao rồi đó."
Tim Harry đạp thật nhanh, hắn vặn vẹo thân thể, muốn từ người Draco leo xuống, nhưng mà sức lực mà y sử dụng rất lớn, thân thể Harry lại đang ở trạng thái vô lực, hắn nói không lên lời cảm gíc của mình bây giờ là gì, một dòng điện chạy ngang cả người hắn, phần eo bị Draco ôm lấy càng ngứa ngáy. Hắn quả thật muốn ghé vào vai Draco. Nhưng mà Harry lập tức phủ nhận cảm giác này, hắn tức giận bóp lấy cổ Draco, nhưng bởi vì một số nguyên nhân nào đó, tay Harry ở trên cổ Draco gần như là xoa xoa.
Draco lộ ra một cái tươi cười lóa mắt, làm Harry không được tự nhiên mà dời mắt đi, trong miệng lẩm bẩm nói: "Mau buông ta xuống! Malfoy! Nhanh lên!"
Bản thân hắn cũng không phát hiện trong giọng nói chính mình mang theo giọng điệu làm nũng. Draco thế nhưng không có quậy lớn lên, mà thật sự nghe lời thả Harry xuống dưới. Khi hai chân tiếp xúc với mặt đất, Harry không biết tại sao trong lòng có một tia mất mát. Hắn lắc lắc đầu, giống như làm như vậy có thể đem cái cảm giác xa lạ vừa rồi ném đi.
Nói thật Harry cùng Ginny quen nhau đã được mấy năm, nhưng hắn cùng Ginny càng giống như lão phu lão thê, bình đạm vô vị. Chưa bao giờ có một lần tim đập nhanh như vậy, có một âm thanh nói cho hắn, đây mới là cảm giác mà hắn muốn có được. Harry thế nhưng trong vô thức đã đem Draco cùng vị hôn thê của mình ra so sánh, ngạc nhiên hơn nữa là đưa ra được một kết luận: Hắn càng thích cảm giác được ở chung với Draco, hơn nữa – Draco so với Ginny càng thích hợp làm người yêu. Không thể phủ nhận, khi Draco không cùng hắn bất hòa cãi nhau,đối chọi gay gắt, mà chung sống hòa bình, y quả thật là một đồng bạn tốt.
"Làm sao vậy? Tiểu Harry của chúng ta có chứng sợ độ cao?" Draco vui sướng khi người gặp họa nói, y đem thời gian Harry đang trì độn tự hỏi thành biểu hiện sợ hãi. Sau đó, Harry lại bị Draco dùng lại tư thế đó bế lên một lần nữa. Lần này hắn phản ứng kịch liệt, nhưng mà Draco cũng không có tính nghe lời giống như trước đó, mặc kệ Cứu Thế Chủ có phản kháng như thế nào đi chăng nữa, cứ thế bế hắn lên cao, một đường đi đến phòng khách.
"Chúng ta đang đi đâu!" Harry tức giận quát. Draco nhún vai: "Xem xong thư viết hồi âm là một thói quen tốt." Hắn ôm Harry ngồi xuống bàn làm việc trước mặt, khi ngồi xuống tay y còn không cẩn thận chạm vào hông của Harry, người nào đó cả người đều cứng đờ.
"..."Harry muốn nhảy dựng lên, nhưng mà Draco dùng tay ngăn lại eo của hắn, cho nên hắn chỉ có thể đáng chết mà duy trì tư thế biệt nữu ngồi trên đùi Draco, khi viết chữ, bởi vì khoảng cách chiều cao, càng ngày càng có vẻ Harry bị Draco kéo vào trong lòng ngực. Trong lòng Harry mắng nói: Đáng chết! Mình như thế nào mà để quên đũa phép ở bên cạnh bồn rửa mặt vậy! Nếu bây giờ hắn có đũa phép bên người, hắn nghĩ hắn sẽ không chút do dự mà cho Draco một cái Avada để y chết trước mặt mình!!
"Ta không muốn viết thư!" Harry nói, "Ta muốn ra ngoài một chuyến."
"Làm gì?" Draco cau mày hỏi. Y một chút cũng không ý thức được bộ dáng bây giờ của mình rất giống như người có thể quản lý hành động của người nhà. Hiển nhiên y đã đem Harry trở thành người đã nằm trong lòng bàn tay mình rồi.
"Không cần ngươi quản ah!" Harry biệt nữu nhích tới nhích lui trên đùi của Draco, "Ngươi trước đem thả xuống rồi nói."
Draco nhịn xuống không đẩy ngã Harry. Y một chút cũng không muốn buông tay, y thật sự cứ muốn như thế mà ôm Harry cả đời, quả thực là cô cùng hạnh phúc. Nhưng mà y không thể.
"Thả ngươi xuống để ngươi cho ta một cái Avada?" Draco châm chọc nói. Bị Draco nói trúng tâm đen, lỗ tai có chút nóng lên, nhưng tuyệt đối không phải vì tâm ý tương thông này nhé.
"Như thế nào ngươi mới chịu thả ta xuống?" Harry nôn nóng hỏi, hắn chỉ còn thiếu một cơ hội để trực tiếp bạo phát mà thôi đó.
Draco trầm mặt nhìn chăm chú hắn, sau đó có chút do dự, trầm trọng nói: "Ta cũng không biết... Ta bây giờ như bị trúng vật gì kỳ quái vậy..." Nga là tình yêu đó.
"Merlin ah, trúng vật kỳ quái!" Harry nhịn không được nói, hắn tinh tế nghĩ quả thật là có khả năng đó, bởi vì Draco sẽ không làm ra nhưng hành động thâm mật này, hơn nữa đối tượng lại là hắn. Kết luận này làm hắn không vui một chút nào hết.
"Được rồi... Ngươi biết bây giờ phải làm sao không?" Harry nửa tin nửa ngờ hỏi. Draco làm ra một vẻ mặt thống khổ nói: "Theo ta được biết... Có lẽ một cái hôn từ Potter có thể đi."
"... Ngươi đi chết đi!" Harry đột nhiên đẩy Draco một cái, hắn phẫn nộ khi biết mình vừa bị lừa, nhưng Draco mất đi trọng tâm cứ thế té trên mặt đất, cái ghế dựa và Harry đều ngã thẳng lên người y. Người nào đó thống khổ mà hô đau một tiếng, tay chân Harry luống cuống ngồi dậy, bây giờ hắn đang khóa ngồi trên người Draco, khẩn trương hề hề nhìn Draco.
"Ngươi không sao chứ?" Hắn hỏi. Draco lắc lắc đầu, ý bảo Harry đem đầu ghé sát miệng y, Harry cho rằng Draco muốn nói cái gì đó, vì thế không chút phòng bị mà ghé qua, sau đó Draco nhanh chuẩn hôn lên vành tai hắn. Harry như bị điện giật nhảy dựng lên.
"Ngươi đang làm gì ah!" Hắn gầm nhẹ. Draco thống khổ nhún vai, trong miệng y lại phát ra vài tiếng: "Ta chỉ là không cẩn thận... Ai kêu ngươi tiến gần như vậy chứ..."
"...Được rồi." Harry mặt vô biểu tình liếc mắt nhìn y một cái. Xem ra là do hắn nghi thần nghi quỷ, cái này thật không nên, ai bảo Draco cứ có những hành động làm dây thần kinh của hắn căng ra như vậy, đều là y sai!
"Ngươi cứ nằm như vậy luôn đi." Harry nhẹ nhàng nói, "Ta muốn ra ngoài mua đồ cho Ron."
Trong ánh mắt khiếp sợ của hắn, Draco cứ như không có việc gì xoay người đứng lên, y hoạt động thân thể một chút, hướng Harry lộ ra một nụ cười đắc ý: "Ta nói rồi, một nụ của Potter đối với một Malfoy là vạn năng giải dược."
Hắn khẳng định người trước mắt đang giở trò lưu manh với hắn?! Đừng cản hắn hắn phải cho Draco một cái Avada!