- Em ấy à, có chiều được em thì phải thêm cha của hoàng tử là đạigia giàu xụ thì mới chiều được em.
Linh chẳng nói chẳng rằng nhưng lại nhắm bàn chân mình mà dẫm mạnh bằng đôi bốt đế dày đến 3 phân. Thằng Hòa kêu toán lên một tiếng rõ to,lấn át cả tiếng thét trong phim làm cả phòng lại tưởng xem 2D âm thanh chân thực hơn cứ như là 3D. Linh rối rít xin lỗi rồi ngồi xem tiếp với tư thế ngoan ngoãn như con mèo con làm đổ vỡ chậu hoa nhưng vô tình chứ khôngcố ý. Hòa có chút an ủi là Ly Ly cứ liên tục hỏi nó có làm sao không, có đau lắm không.
Đến đoạn cuối phim, phòng chiếu tắt đèn để thêm phần kịch tính. Mình giơtay khoác vai Hòa thân thiết chẳng kém gì anh em sát sườn an ủi nó về cáiđạp của Linh. Nó véo tay mình rõ đau, lẩm bẩm nói gì đó, có lẽ là chửi mình nhưng lúc đó âm thanh lớn quá chẳng nghe thấy gì cả. Tự nhiên màn hình tối om lại rồi uỳnh một cái tạo cảm giác mạnh cho người xem. Cứ như ông trờivừa đánh rắm ra sấm sét một cái.Thằng Hòa ôm mình! Trời ơi thằng biến thái! Hay là do ngồi cạnh một người đẹp trai như mình nên nó chợt nhận ra thật con người của mình? Một tiếng to đùng nữa làm rung chuyển cà phòng chiếu. Thằng Hòa nhào khỏi ghế, ôm chặt lấy mình.
Mình hết hồn hét lền " Mày làm gì đấy, mày làm gì đấy, buông tao ra"nhưng Hòa càng ôm chặt hơn. Thôi xong mình rồi. Qua đoạn gay cấn đó thìcũng là đến kết phim, đèn mở trở lại và thấy Linh chứ không phải là Hòa.Thằng Hòa chuyển sang ngồi cạnh Ly Ly lúc nào mà mình chẳng biết thếnày. Linh nhìn mình mếu máo nói.- Ra ngoài đi... ra ngoài đi mà. Tôi sợ tiếng sấm lắm.- Nhưng đó có phải là tiếng sấm đâu, giá tiếng sấm thôi mà.- Tôi không phân biệt được. Tôi sợ tiếng sấm nhất đấyLinh nói vớigiọng van nài cứ như khóc đến nơi.- Ừ thì ra.
Mình đưa Linh ra trong tình trạng Linh người mềm nhũn như cọng bún, runrẩy vì sợ và vẫn ôm chặt mình. Đùa chứ khi mình đi ngang qua Ly Ly, Hòavà Dũng thì chẳng đứa nào để ý cả, những đứa xem phim cũn vậy. Cả lũđang xem cảnh cuối khi hai nhân vật chính hôn nhau cứ như thể chính bọnnó đang hôn nhau. Duy chỉ có một con bé, có lẽ bằng tuổi với Linh cứ nhíumày nhìn căm giận giống như vừa cướp mất bịch bắp rang bơ vậy.
Mình dìu Linh ra sofa ở ngoài ngồi một lát thì em dần tỉnh lại. Trong lúc ấythì Linh vẫn ôm chặt lấy mình. Lần đầu như vậy mình cũng choáng ván không kém. Ai đi qua cứ tưởng hai đứa là một đôi đang yêu đang ngồi tâm sự tình cảm rất là mũi mẫn. Mình lần này có hai cái may không thể tả hết nỗi sung sướng. Thứ nhất là Linh ôm mình chứ không phải thằng Hòa, thứ hailà lần đầu tiên mình với em có một kỉ niệm chung thân mật và đẹp như vậy.Linh trông không khỏe chút nào,nhưng mình cũng đang say nắng mất rồi.Hai đứa cứ như vậy cho đến khi nào Linh trở lại bình thường thì thôi.
Em dần dần buông mình ra, từng chút một dịch ra một khoảng cách vớimình và sau đó thì đỏ mặt giải thích.- Tôi sợ tiếng sấm từ nhỏ. Lúc đó... Lúc đó tôi cứ tưởng là Ly Ly nên anh đừng tưởng bở đây nhé. Như thế này thì thiệt cho tôi quá- Ôm anh chật cứng như gối ôm thích thé lại còn giả vờ. Mình giả vờ lẩm bẩm để Linh nghe thấy.
Linh quay mặt ra chỗ khác tỏ ra không quan tâm những gì mình nói. Nhưn gem đang xấu hổ và ngại ngùng khi nhớ lại lắm đây
Mấy phút sau phim hết thì cả phòng chen nhau đi ra. Con bé kia thấy mình thì lại cau có lườm một cái rõ dài, đã vậy nó còn chỉ trỏ cho đám bạn và cả bọn hùa với nhau nói gì đấy không rõ nữa. Mình xin thề là nếu như bây giờ hắt hơi vì có đứa nào nói xấu thì cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Thằng Dũng,Hòa với Ly Ly cũng đi ra ngay sau đấy. Vừa gặp thì trước khi hỏi nguyênnhân tại sao mình với Linh ra trước thì thằng Dũng cứ ôm bụng cười ngặt ngẽo.- Mày bị thế lâu chưa? Cười gì mà sắp sái quai hàm đến nơi rồi đấy?Mình hỏi.- Thế lúc nãy có đứa nào nhìn mày với ánh mắt viên đạn không hả Hưng. Thằng Dũng vẫn cười.- Sao mày biết, còn tao thì chẳng hiểu gì cả.- Nó là đứa ngồi cùng hàng với mình đấy, mày có để ý không?- Đi qua tao cũng thấy thế, nhưng có liên quan gì với việc mày cười như thằng điên vậy.- Thế bắp rang bơ tao đưa mày chén hết rồi à. Nói thật với mày làkhông phải của tao đâu, con bé đó đi toa-let thì phải, nó để ở bên cạnh nên tiện tay tao lấy đưa mày đấy. Khi bịch bắp rang vừa đếntay mày thì cũng là lúc nó quay lại ghế ngồi đấy. Giờ thì mày đã biết tại sao nó nhìn đểu mày chưa?
Mình ngớ ra khi thằng Dũng nói thế. Thế là ngày hôm nay một nửa Hà Nộibiết chuyện này rồi. Có lẽ con bé kia đang cùng với các bạn loan tin nàykhắp Vincom mất. Không chạy nhanh lên mà đợi đến lúc có ai chỉ mặt mànói thì hết đường về quê mẹ. Đúng là trên đường lánh nạn còn gặp tai nạn!Chỉ tại mình kém thông minh, chọn toàn đứa bạn tốt thôi.
Lúc này Linh cũng đã không còn dấu hiệu gì giống như trong phòng chiếunữa. Cả bọn kéo nhau đi ăn pizza ở dưới tầng, rồi cả kem nữa. Tiền thì có bao nhiêu góp bấy nhiêu, may mà nhờ vào sự hào phóng bất thường của thằng Hòa và ví tiền dày như cuốn sổ của Dũng nên cả buổi năm đưa ăn chơi hết cỡ. Khi ngồi thì nhiều chuyện ngày xưa lôi ra nói lắm. Học hành thì bâygiờ đố đứa nào giải được bài toán nâng cao cấp 1, nhưng trò nghịch ngợmhết cỡ ngày trước thì cứ như vừa được chơi hôm qua. Nào là ném quả thố isang lớp bên cạnh, đẩy thằng nào nhát gái vào phòng vệ sinh nữ trong giờ ra chơi, rồi thay phiên ném phao cho nhau khi thi cuối năm. Nhớ lại để kể thìcó mà hết ngày.
Thằng Dũng chuyển đề tài rồi nổ phát súng đầu tiên luôn- Thế kế hoạch tiếp theo là gì hả mấy vợ chồng?
Mình nhìn Linh, Hòa nhìn Ly Ly rồi cả bốn đứa đều đồng thanh đáp- Vợ chồng nào cơ?- Vẽ chuyện! Tôi biết tỏng rồi, định giấu người đã yêu và đã có vợchắc. Dũng bĩu môi.
Ly Ly với Linh thì chỉ cười trử, luôn miệng nói " Không ạ với đâu ạ". Cònmình với Hòa thì vung nắm đấm lên bảo thằng Dũng chuyển chủ đề.- Ngại cái quái gì, toàn thanh niên với nhau mà cứ giả vờ thế. Thích thì nói là thích. Yêu thì nói là yêu là xong xuôi hết. Nếu bị từ chốithì yêu lại từ đầu. Cứ như tao đây này, chỉ nói vài câu là vợ tao đổ như ngả rạ.
Đúng lúc này thì chuông điện thoại trong quần Dũng reo lên. Nó mở mày thì đổi giọng ngay. Hình như bạn gái gọi điện kiểm tra và nó đang cố tỏ ra rất tự kỉ khi hai đứa cãi nhau.- A lô vợ à, anh đang chong đèn khi trời sáng, dọn máng lợn vàobuổi trưa và ngắm mưa đến chiều tối khi không cớ vợ đây này...Đâu, anh có đi đâu đâu, đập vào mặt đứa nào nói vợ thế đấy. Thế hôm nay vợ nghĩ làm à, vậy anh về đón đi chơi nhé.
Xoen xoét cái mồm xong là Dũng xin kiếu về sớm và hẹn gặp lại vào mộtngày đẹp trời nào đấy. Trước khi về nó đưa mắt nhìn cặp giò của Linh lần cuối làm mình bực quá chẳng biết làm thế nào. Mình hiểu chỉ là bình thườngvì nếu mình là nó thì mình cũng nhìn Linh như thế, nhưng mà vẫn thấy khóchịu quá. Mà nó về cũng đúng lúc thật, mình với Hòa đều cần có không gian riêng danh cho hai cô gái mà chưa biết đuổi khéo thằng Dũng đi đâu đây.Ngay sau đó Hòa với Ly Ly liền chào mình để tách ra tìm không khí riêng.Trông Hòa bớt nhát gan hơn và tỏ ra đúng là một người đàn ông thật thụrồi, dù cho nó chẳng có một chút cơ bắp nào và bụng chỉ có một múi đangtrương phình lên vì pizza và kem.
Lúc này chỉ còn mình với Linh còn ngồi lại. Linh quay sang hỏi mình kinhphí còn bao nhiêu để còn biệt liệu chọn chỗ mà chơi.- Còn đủ để có thể lên phố lượn lờ rồi mua cái gì đó được không?- Vẫn còn 50 nghìn, nếu như ăn chơi mà thiếu thì anh sẽ bắt emđứng múa để thu tiền đây. À, hay là mình làm thế đi. Ý kiến hay phải không- Hay cái đầu anh ấy. Anh nói thì cởi trần khoe 36 cái xương sườnrồi ngoáy mông trước mặt thiên hạ đi. Thôi, mình đi làm một vòng,tìm chỗ nào ngồi lâu lâu rồi tối về ăn nốt cỗ thừa đi.
Mình gật đầu dù cho cái viễn cảnh phía trước không phải hoàn hảo lắm,nhưng Linh chấp nhận được thì mình cũng chấp nhận được. Linh muốn gì thì mình sẽ làm như vậy dù biết rằng Linh thiệt thòi khi đi với mình. Linhcó lẽ lúc này đang ngồi ở đâu đó đẹp và thú vị hơn nhiều lần khi đi với mình nếu như thằng đó không phải là mình. Khi mình ý thức được điều này thì mình càng trân trọng tùng giây phút này hơn nữa. Trên đường, mình vừanghĩ ra những câu chuyện thật vui để lần đầu tiên đi chơi chung của hai đứa thật là đẹp đẽ và khó quên. Nhưng cũng chính từ lúc này mình đã bắt đầu nghĩ đến một công việc để giúp cho mình với Linh sẽ có nhiều ngày vui nhưthế này trong thời gian tới.