----Cái điệu bộ tình cảm nồng nàn còn thấp hèn hơn cỏ dại này khiến Trình Ly căm ghét đến ngột ngạt khó thở.
"Em nói chỉ cần dựa vào sự nỗ lực của chính mình thì một ngày nào đó chúng ta sẽ có thể có một căn nhà tử tế ở nơi này.
"Hứa Ký Hành ngừng lại nhìn ra ngoài cửa sổ, từ đây có thể nhìn ra Lục Gia Chuỷ phồn hoa ở đằng xa, nơi ấy ngập trong vàng son, khiến vô số người bất chấp mà khao khát.
Hứa Ký Hành: "Ly Ly, em cũng nên thực tế chút đi, tình yêu và lý tưởng không thể kiếm cơm được đâu.
"Thời khắc này, Trình Ly chợt hiểu ra mưu tính của Hứa Ký Hành khi hẹn gặp mình ở đây.
Ngồi ở đây có thể nhìn thấy toà nhà sầm uất nhất thành phố, anh ta muốn dùng cách này để khiến cô nhận ra rõ ràng rằng lý do anh ta ngoại tình là hết sức chính đáng.
Bởi vì chỉ dựa gia cảnh của cô sẽ không cho anh ta có được tất cả những gì anh ta mong muốn.
Cô nên ngoan ngoãn bình thản mà chúc phúc anh ta thành công ăn cơm mềm mới đúng, từ nay về sau một bước lên mây, leo lên đ ỉnh cao đời người.
Đối mặt với người vô liêm sỉ đến vậy, Trình Ly thật sự đã tiêu hao hết toàn bộ sự kiên nhẫn cả đời này luôn rồi.
Cô đang định đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Nhưng cô phát hiện ra từ trước đến nay cô chưa bao giờ tức giận đến mức này, nếu như tối hôm qua cô buồn nhiều hơn giận thì giờ phút này, sự căm phẫn bao trùm hoàn toàn áp đảo cô, khiến cô không kìm được mà run lên.
Hứa Ký Hành nhìn bóng lưng của cô, dường như vẫn còn muốn nói gì đó.
Nhưng Trình Ly chợt ngừng lại, cô nhìn xuống khung cảnh náo nhiệt bên ngoài khung cửa sổ, thấy thật nực cười.
Rõ ràng người ngoại tình là anh ta, hà cớ gì cô lại bị anh ta dạy dỗ một trận, rồi lại còn muốn chạy trối chết.
Trình Ly xoay người hỏi: "Tất cả những gì anh tặng tôi vẫn còn giữ, anh kiểm tra lại xem, chắc không thiếu gì đâu nhỉ.
"Hứa Ký Hành: "Ly Ly, em không cần phải làm như vậy, những món đồ kia là anh thật lòng muốn tặng cho em.
""Ồ.
" Trình Ly bị biểu cảm của anh ta chọc cười, lúc nào rồi mà còn giả vờ thâm tình, cô đáp: "Anh nhận lại là được, bởi vì những gì tôi tặng anh cũng phải được lấy lại.
"Hứa Ký Hành hơi sững sờ, Trình Ly nói dứt lời thì nhanh như chớp chộp lấy điện thoại anh ta đang đặt trên bàn.
"Ly Ly.
" Hứa Ký Hành không biết cô định làm gì.
Anh ta đứng dậy định níu lấy Trình Ly, lấy lại điện thoại.
Nhưng ngay khi anh ta tiến lên, Trình Ly cố tình nghiêng người sang bên cạnh, chiếc điện thoại tuột khỏi tay, bay ra ngoài.
Vang một tiếng "Bịch" to đùng.
Chiếc điện thoại đập vào đài phun nước trang trí trong nhà hàng, màn hình vỡ thành từng mảnh bắn tung toé, rồi "bùm" một tiếng, chiếc điện thoại chìm xuống đáy nước, đã hoàn toàn vô dụng.
Tiếng động lớn như vậy khiến những người khác trong nhà hàng đều ngoảnh lại nhìn.
Trình Ly cố tình nâng cao giọng, nói với giọng điệu khó tin: "Chúng ta chia tay rồi, tôi muốn lấy lại những gì trước đây tôi mua, việc này thôi mà anh cũng không chịu đồng ý sao?"Nhất thời, những ánh mắt trong phòng ăn đổ dồn về phía Hứa Ký Hành, có thể là ánh mắt khinh bỉ, hoặc là ánh mắt lên án.
Chắc hẳn những người ở đây đều nghĩ rằng, ăn mặc như chó thế kia mà lại ăn cơm mềm, chia tay mà cũng không trả lại đồ.
Đúng là không biết xấu hổ.
Kỹ năng diễn xuất cả đời này của Trình Ly đều bộc phát vào giây phút này.
Phát ti3t xong, cô thấy phân nửa khí đục trong lồ ng ngực đã được khơi thông ra ngoài rồi.
Là một người có chuyên môn, đương nhiên Trình Ly hiểu tầm quan trọng của điện thoại.
Càng khỏi phải nói với người trong giới tài chính chỉ nóng lòng cầm điện thoại trên tay như Hứa Ký Hành.
Thằng tồi, còn muốn dùng điện thoại cô mua cho để v3 vãn con giáp thứ 13.
Nằm mơ đi!Trước ánh mắt của tất cả mọi người, Hứa Ký Hành nhíu mày nhìn Trình Ly, hạ giọng nói:"Ly Ly, anh mong rằng chúng ta có thể hợp được tan được.
"Ha, sợ cô chia tay mà không biết giữ thể diện hả?Mẹ nó, lúc anh ta ngoại tình sao không biết giữ thể diện đi?Cô không cam lòng tỏ ra yếu thế, cô nhìn Hứa Ký Hành: "Đứa nào muốn hợp được tan được với anh chứ.
Bây giờ tôi xin thông báo cho anh biết.
""Chúng ta chia tay!"Nói xong, Trình Ly ưỡn ngực ngẩng cao đầu rời đi trước ánh nhìn soi mói của những người trong nhà hàng.
.
Danh Sách Chương: