• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Tiểu Tiểu lo lắng hỏi “ Nếu bọn họ không thích em thì sao?”

Cung Chính sờ đầu cô nói “ Sẽ không. Thật lòng anh không muốn em ở lại nơi đó, cho nên tìm cách đưa em về đây, bất quá em cũng biết với thân phận của anh hiện giờ, mọi cử động luôn bị người khác nhìn chằm chằm, đành ủy khuất em một chút, trở thành bảo mẫu nhà anh, Cố Di tuổi tác cũng lớn, rất cần người giúp đỡ, vậy em có nguyện ý ở lại đây không?”

“ Nguyện ý “ Ninh Tiểu Tiểu gật đầu, nói tiếp “ Tuyệt đối không ủy khuất, em rất muốn hầu hạ anh, chỉ cần được ở bên cạnh thôi cũng được “

“ Bé ngoan “ Cung Chính vuốt tóc cô “ Mấy ngày qua có nhớ anh không?”

“ Dạ “ Ninh Tiểu Tiểu thẹn thùng nói.

“ Nơi nào nhớ?”

Ninh Tiểu Tiểu chỉ vào vị trí trái tim nói “ Nơi này “

Cung Chính vừa cười, vừa ôm lấy cô đặt lên đùi mình nói “ Trước để anh ôm một chút, anh cũng rất nhớ Tiểu Tiểu “

“ Thế sao lại đón em trễ như vậy “ Ninh Tiểu Tiểu ôm lấy cổ Cung Chính, đầu nhỏ dụi dụi vào ngực anh, cô nhớ lại đêm đó bị Tần Chí Xuyên ép buộc, trong lòng tràn ngập khổ sở.

Cung Chính thở dài “ Thân bất do kỷ, công việc quá bận rộn, ngay cả nhà cũng không thể về “

Bất quá hiện tại ôm cô trong lòng, anh cảm thấy thỏa mãn, cô bé này về sau thuộc về anh, chỉ cần vừa nghĩ, dục vọng trong cơ thể liền trở nên phấn chấn, cô bé như một loại thuốc trợ tim làm cả tinh thần và thể xác anh trầm tĩnh lại, bất quá có một bộ phận hưng phấn bừng bừng, bị cô đè lên, càng ngày càng khó nhịn.

Ninh Tiểu Tiểu cảm nhận được một cự vật cứng rắn chống lên mông mình, có chút kinh hoàng, lập tức nhảy ra khỏi đùi anh.

“ Sao vậy?” Nhìn bộ dạng sợ hãi của Tiểu Tiểu, Cung Chính nhíu mày hỏi.

“ Em sợ...” Vẻ mặt co rúm vì sợ, Tiểu Tiểu ấp úng.

“ Sợ cái gì?” Cung Chính vẫy tay, gọi cô đi lại.

Ninh Tiểu Tiểu chậm rãi bước lại gần anh, Cung Chính nắm tay cô kéo lại nói “ Nói cho anh biết. em sợ cái gì?”

“ Em sợ...” Ninh Tiểu Tiểu nhìn bộ phận ở giữa hai chân anh nói “ Cái vật kia...”



Cung Chính bật cười ôm lấy cô “ Có phải hôm đó anh làm em đau đúng không? Anh xin lỗi, anh biết em rất không thoải mái, cho nên anh đã cố kiềm chế không chạm vào em lần nữa, tha thứ cho anh nha, được không? Chờ em chậm rãi thích ứng, anh sẽ thật nhẹ nhàng, để em cảm nhận được vui vẻ khi làm chuyện đó “

Ninh Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Cung Chính, bị hơi thở mát lạnh của anh vây lấy, dần bình tĩnh lại, dù nghe có chút không hiểu, nhưng vẫn vui vẻ gật đầu.

“ Đi, chúng ta tắm rửa một chút “ Cung Chính ôm lấy cô đi vào phòng tắm, Ninh Tiểu Tiểu như một đứa trẻ vùi mặt vào ngực anh, bị động nghe anh phân phó. Cung Chính buông cô ra, hết sức tự nhiên đem quần áo cởi ra. Tiểu Tiểu tâm tư đơn thuần, tay chân luống cuống đứng bên cạnh, nhìn đến quần áo trên người Cung Chính từng món thoát ra, mặt cô đỏ rực, không biết nên dời ánh mắt đi đâu.

Đem bản thân cởi sạch sẽ, Cung Chính bắt đầu xả nước bồn tắm. Năm nay anh đã ba mươi sáu tuổi, công việc luôn bận rộn nên cũng không có thời gian tập thể hình, cho nên cơ thể chẳng có chút cơ bắp, bất quá anh vẫn bảo dưỡng được vóc dáng cân đối trời sinh, trên da không có vết sẹo nào, thân hình cao lớn hoàn mỹ. Cung Chính còn cố tình ở trước mặt Tiểu Tiểu bày ra vật nam tính dũng mãnh, đang cực kỳ hưng phấn.

Tiểu Tiểu nhìn chăm chú cự vật phía trước, mặt đỏ như táo chín, tim đập ầm ầm muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

“ Thế nào lại nhìn chằm chằm như vậy, anh sẽ hiểu lầm đó “ Cung Chính nhéo mũi coi, trêu đùa nói.

“ Em không có nhìn chằm chằm “ Tiểu Tiểu xấu hổ cúi đầu.

“ Còn nói dối “ Cung Chính cười xoa đầu cô “ Nhìn thì nói nhìn, anh rất thích ánh mắt em đuổi theo anh “

“ Ừm “ Ninh Tiểu Tiểu nhìn anh thẹn thùng gật đầu.

Cung Chính nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tiểu, phát hiện bản thân đối với cô bé này có chút nghiện, rất thích sờ nắn người cô, anh nói “ Bé ngốc, đến đây, anh giúp em cởi áo đi tắm “

Nói xong anh ngồi xổm xuống, cẩn thận giúp cô cởi đồ. Ninh Tiểu Tiểu ngoan ngoãn phối hợp, cúi đầu nhìn người đàn ông có thân phận tôn quý đang giúp cô cởi quần áo, trong lòng bỗng cảm thấy rất ấm áp, môi mấp máy, ngay cả cô còn chưa ý thức được mình muốn nói gì thì âm thanh đã bật ra khỏi miệng “ Ba “

Tiếng kêu tinh tế vang bên tai anh, Cung Chính sửng sốt, cho rằng bản thân nghe lầm, nên ngước đầu lên hỏi lại.

“ Em nói cái gì?”

Khóe môi cô cong lên, ánh mắt vui vẻ, sáng lấp lánh, nhìn anh lắc lắc đầu “ Cái gì cũng chưa nói “

Cơ thể trần trụi của Tiểu Tiểu bày ra trước mặt Cung Chính, trắng nõn nà như tuyết, chưa phát dục hoàn toàn, ngây ngô e ấp.

Cung Chính ôm cô bỏ vào trong bồn tắm, thân thể nho nhỏ rất nhanh bị vây trong bong bóng xà phòng, làm cô sinh ra ảo giác bản thân đang nằm trên bọt biển mềm mại, cực kỳ thoải mái, lại rất thích thú, dùng tay bắt lấy bong bóng, thổi thổi, rồi vui vẻ cười.

Mà Cung Chính đứng cánh đó không xa, nhìn cô hồn nhiên đùa nghịch bong bóng, rồi ngây thơ cười thành tiếng, cự long rục rịch căng cứng, trướng đau kêu gào được giải thoát. Rốt cục thấy cô chơi đùa đủ lâu, anh bước qua, ngồi vào bồn tắm, đem cơ thể nhỏ bé ôm vào lòng.

“ Hi hi, thật vui “ Ninh Tiểu Tiểu nói, cánh tay tinh tế ôm lấy thắt lưng Cung Chính. Cung Chính hô hấp dồn dập, anh quỳ lên, đưa tay định kéo hai chân cô, không nghĩ tới Tiểu Tiểu bỗng nhiên đứng lên, chạy nhanh ra khỏi bồn tắm, nước văng tung tóe đầy mặt anh. Tiểu Tiểu cứ vậy lùi về phía sau, đến khi đụng phải góc tường, hai tay nắm chặt run rẩy, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi.



“ Sao vậy, Tiểu Tiểu?” Trong lòng Cung Chính có chút nghi hoặc, nhìn bộ dáng cô giống như trải qua việc gì đó rất kinh hoàng.

“ Em sợ...” Lại lài câu nói đó, kèm theo âm thanh run run.

Một ý nghĩ không hay xẹt qua đầu anh, Cung Chính nghiêm khắc hỏi “ Có phải khoảng thời gian anh rời đi, mấy người đó bắt em làm gì khác? “ Anh không muốn nói ra hai chữ tiếp khách, cảm thấy hai chữ ô uế đó sẽ làm bẩn tâm tư thuần khiết của cô.

“ Không có “ Tiểu Tiểu trả lời, tuy rằng cô ngây thơ hồn nhiên, nhưng cũng biết không nên đem chuyện Tần Chí Xuyên nói ra.

Cung Chính bước tới, ôm lấy cô nói “ Vậy sợ cái gì, em sợ anh sao? “

Ninh Tiểu Tiểu vội vàng ôm lại anh, liên tục lắc đầu.

Cung Chính lần nữa ôm cô vào trong bồn tắm, dịu dàng nói “ Đừng sợ, anh sẽ không làm em bị thương. Tiểu Tiểu, để anh nếm thử môi em có được không? Chờ phía dưới thật ẩm ướt, chúng ta mới làm, như vậy em sẽ không đau “

Lời của anh, Tiểu Tiểu nghe câu hiểu câu không, nhưng trong đầu dường như có âm thanh vang lên, không ngừng nói người đàn ông trước mặt rất tốt, sẽ không bao giờ hại cô, cứ yên tâm giao bản thân cho anh, anh và Tần Chí Xuyên không giống nhau.

Cung Chính dựa lưng vào bồn tắm lớn, thân thể chìm trong nước, Tiểu Tiểu ngồi lên người Cung Chính, hai chân tách ra ôm lấy lưng anh, hai tay anh đặt lên cặp mông nho nhỏ của cô vuốt ve xoa nắn. Khuôn mặt Tiểu Tiểu đỏ hồng, giơ tay ôm lấy cổ anh, khom người, hai luồng ngực rung động đong đưa, tràn ngập dụ hoặc rủ xuống trước mắt anh.

Tiểu Tiểu ngượng ngùng nắm một bên ngực, dâng tới trước miệng Cung Chính, anh im lặng nhướng mày chờ cô nói. Tiểu Tiểu có chút chần chờ, sau đó ngoan ngoãn nói “ Chú, nếm thử viên anh đào của Tiểu Tiểu xem ngon không?”

“ Tốt “ Cung Chính đáp lời, há miệng ngậm lấy, lè lưỡi liếm mút, hai tay còn không quên xoa bóp cặp mông căng mềm của cô.

Hai khỏa anh đào nhỏ bé rất nhanh dựng đứng, bị nước bọt lau qua lấp lánh, ướt át, một cảm xúc vui sướng dâng tràn khắp người, cô mở miệng rên rỉ.

“ Ừm...ừm ...a....a...”

“ Thoải mái sao?” Anh dùng đầu lưỡi liếm quanh đỉnh anh đào.

“ Ừm...thoải mái...ừm...”

Tiểu Tiểu thật sự rất thoải mái, tuy cô không biết đây là tư vị tình dục, nhưng cô muốn anh cứ vậy liếm mình, thậm chí cắn mút lấy nó, mỗi lần như vậy như có một dòng điện chạy qua người cô tê dại, vui sướng. Cung Chính đang đặc biệt lấy lòng cô, tận tình phục vụ, chỉ một lát nữa thôi, cô sẽ dùng cái miệng nhỏ phía dưới bao vây cắn mút, an ủi cự vật đang trướng đau của anh.

Bởi vì khe huyệt của cô dán lên ngực anh, nên anh có thể cảm nhận miệng huyệt đang tiết ra mật dịch nong nóng, lối vào âm đạo đã ẩm ướt đang mời gọi anh .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK