Cuộc sống có thể có bao nhiêu tri kỉ, mất đi sinh mạng cũng không tiếc.
Cho nên, anh xin em, đừng để anh rời khỏi em.
Trừ em ra, những người khác, anh không thể cảm thấy, một tia tình ý.
Đúng! Không sai! Anh chỉ yêu mình em, nhưng bà xã thân yêu, em có thể giải thích vấn đề này cho anh hay không?
“Bốp!”
Một cuốn báo đập lên bàn, sắc mặt Tư Hiên Dật xanh mét nhìn chằm chằm Hứa Thiên Ái đang ôm con, “Đây là cái gì?” Hắn chất vấn.
“Báo.”
Vô nghĩa, hắn đương nhiên biết đó là báo. “Anh nói là hình chụp trên báo!”
Hứa Thiên Ái giao con cho hắn, mở tờ báo ra, “Anh lên báo!”
Đúng, đây mới là nguyên nhân hắn tức giận, ảnh chụp khi hắn đang ngủ tự nhiên lại xuất hiện trên tờ báo có số lượng phát hành cao nhất, phía dưới còn ghi chú đây là tấm ảnh đoạt giải nhất của cuộc thi người yêu thích nhiếp ảnh toàn quốc. Lần này hắn không muốn nổi tiếng cả nước cũng khó.
“Hình của anh tại sao lại lên báo?”
“Em làm sao mà biết.” Cô giả ngu. Đều do Lăng Hảo Hảo, lần trước tới nhà cô phát hiện tấm ảnh cô lén giấu năm ấy, tức giận lấy mất tấm ảnh của cô. Chẳng qua cô không ngờ Lăng Hảo Hảo sẽ gửi tấm ảnh đi thi mà thôi. Xem đi, cô không hề có tội.
“Em thật sự không biết?” Tư Hiên Dật không tin Hứa Thiên Ái nói. Có thể có cơ hội chụp hắn ngủ, chỉ có cô.
“Thật sự không biết!” Cô chết cũng không nhận.
Cô chỉ biết là bây giờ cô vô cùng, cực kỳ, rất muốn đến phòng bếp lấy con dao phanh thây Lăng Hảo Hảo!
Ưm – đáng thương cho cô, bây giờ còn một nghi vấn cần phải vượt qua...
Ai tới cứu cô...
Hết