• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn dĩ Tiềm Bác cho rằng chờ mây tan sẽ thấy trăng sáng, rốt cuộc Khương Lâm cũng nhìn thấy tấm chân tình của hắn ta, nguyện ý cùng hắn ta ở bên nhau.

Dù sao thì cô và Biện Hải Đào cũng không bao giờ có khả năng bên nhau, cô cũng không có tình cảm với Trình Như Sơn, nam nhân mới kết hôn mấy ngày đã bị bắt đi, cô chẳng khác nào là quả phụ.

Hắn ta tin tưởng vững chắc, chân thành sẽ vượt mọi chông gai, nhất định cô sẽ bị chính mình làm cho cảm động.

“Lâm Lâm, em…… Đây là có chuyện gì vậy? Anh chờ em nửa ngày rồi.” Hắn ta nháy mắt với Khương Lâm, ý bảo cô đi ra ngoài rồi nói chuyện.

Hai cặp mắt của Trình Đại Bảo và Trình Tiểu Bảo nhìn hắn, một là đề phòng một là tò mò.

Khương Lâm muốn nói không đi, nhưng trong đầu ong ong vang vọng, lập tức lại đau đớn, đậu xanh, sức mạnh tới rồi phải không.

Cô chậm rãi đứng lên, dọa Tiềm Bác nhảy dựng.

Trình Đại Bảo cũng khẩn trương lôi kéo em trai né tránh bọn họ, vừa ra khỏi nhà cậu liền lo lắng bất an.

Khương Lâm quay đầu lại, liếc mắt nhìn hai đứa trẻ một cái, ý bảo bọn nó chờ một lát, cô với Tiềm Bác ra ngoài nói chuyện.

Ra khỏi tiệm cơm, Tiềm Bác dẫn cô tới một góc vắng vẻ: “Lâm Lâm, em sao vậy, không phải chúng ta đã ước định xong xuôi, buổi trưa sẽ gặp nhau ở nhà khách sao? Tại sao em còn dẫn hai đứa nhỏ theo?”

Đại não Khương Lâm không ngừng châm chích đau đớn, dứt khoát không nói lời nào, tạm thời nghe hắn ta bô bô nói không ngừng nghỉ.

Tiềm Bác đưa tay ra nắm lấy tay Khương Lâm, cất giọng ôn nhu: “Lâm Lâm, có phải em luyến tiếc bọn nó không?”

Khương Lâm lập tức né tránh: “Tôi cảnh cáo anh đừng có động tay động chân.”

Hắn xấu hổ thu tay lại: “ Là do anh quan tâm em mà. Cái đó…… em có đem tiền theo chứ?”

Khương Lâm: “……” Tôi mẹ nó đau đầu muốn chết anh lại ở đây đòi tiền với tôi? Tôi muốn mạng anh có cho không!

“Được rồi, nếu như em không có đủ tiền anh sẽ góp thêm. Em biết……” Hắn ta hạ thấp giọng, ánh mắt sáng quắc mà nhìn cô: “Vì em, cái gì anh cũng nguyện ý làm.”

Khương Lâm: “…” Tôi muốn ói lắm rồi đây này, anh mau cút đi, đừng chờ tôi hết đau đầu, đến lúc đó tôi sẽ đánh chết anh.

“Hai đứa nhóc kia……” Giọng nói của Tiềm Bác có chút bất mãn: “Không thể mang về, tạo quan hệ cũng không thể bỏ qua hộ khẩu. Nếu như em muốn đứa nhỏ, chúng ta…… Tính toán một chút, thuê người đưa bọn nó về lại trong thôn.” Hắn ta thấy Khương Lâm không nói chuyện liền xích lại gần một chút, ngữ khí ái muội nói: “Lâm Lâm, hay là buổi tối chúng ta thuê phòng trọ ở một đêm, ngày mai lại đi tiếp.”

Hắn ta không giấu được sự phấn khích, mặt đỏ bừng, tim đập mạnh hơn.

“Anh có thể cút đi được rồi.” Trong lòng Khương Lâm vô cùng tức giận, không chút khách khí đạp hắn ta một cái, tuy rằng do đau đầu nên sức lực không đủ, nhưng lại đánh vào đúng chỗ hiểm.

“A ——” Tiềm Bác kẹp chân che lại chỗ quan trọng, hai chân nhảy nhảy không ngừng: “Em, em……”

Khương Lâm nhướng mày, không hề áy náy chút nào, cùng anh thuê phòng, mặt mũi của anh sao lại lớn như vậy.

Cô hừ lạnh nói: “Sau này không được kêu Lâm Lâm, chúng ta cũng không thân quen đến mức đó. Nếu anh còn nói với tôi những lời không đứng đắn nữa, tôi sẽ phế chết anh!”

Tiềm Bác vừa phẫn nộ vừa thương tâm mà nhìn cô: “Khương Lâm, em, em tại sao lại như vậy? Anh còn không phải là muốn tốt cho em sao? Em đường đường là một thanh niên trí thức vừa có tài vừa có sắc, sao lại muốn đắm mình trong trụy lạc, gả cho một thằng chó con địa chủ? Với lại chồng em cũng không về được, em còn muốn vì hắn thủ tiết để lập cái đền thờ trinh tiết sao?”

Bởi vì ghen ghét phẫn nộ nên hắn ta nói mà không lựa lời.

Khương Lâm lại nhấc chân lên đá hắn ta, Tiềm Bác cuống quýt trốn tránh.

“Chú mới là chó con, đừng mơ dụ dỗ mẹ cháu!” Trình Đại Bảo đột nhiên xông tới, hết đánh lại đá vào người Tiềm Bác.

Khương Lâm là người hiện đại, bỗng dưng nghe được kiểu xưng hô này nên không kịp phản ứng. Nhưng Trình Đại Bảo thì khác, cậu nhóc hận nhất là việc có người kêu cậu nhóc là chó con địa chủ. Bởi vì đây là lời nói cực kì ác ý, ai cũng không thể nhịn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK