Mục lục
Thanh Xuân Vội Vã - Ta Đã Cuồng Nhiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 124


Kể từ khi ra mắt hãng thời trang mang thương hiệu Queen Fashion, chỉ trong vòng mấy ngày đã càng quét mọi bản xếp hạng thường cho đến khi ngồi ngạo nghễ dẫn đầu bảng Fashion
Mouth hạng bạc.

Mà cái tên Princess Fashion cứ như bị thời gian lãng quên ngồi ở top 2 hạng thường không động đậy cũng chẳng di dời.

Solar nhìn cay cả mắt, Nhiệt Tịnh nhất quyết rời khỏi PCF không luyến tiếc gì, ngay cả những lời ngon ngọt Solar nói đến khô cổ họng cũng không níu được góc áo người.

Mà cô chủ nào đó lại chẳng hề để tâm, Solar lo đến quầng thâm cả mắt, giờ chỉ còn 1 bản thiết kế cuối cùng do Nhiệt Tịnh để lại.
Nhiệt Tịnh đứng trước QF cao lớn gấp mấy lần PCF cảm thấy ai mới là chị cả chân chính, kẻ nắm giữ sức ảnh hưởng trong nghành.

Thực sự muốn có một cửa hàng mang thương hiệu dành cho riêng mình, cao lớn có tầm ảnh hưởng giống như QF vậy, nhưng bây giờ phải nổ lực đi từ thấp lên, đáy lòng Nhiệt Tịnh hiện ra một ý tưởng mãnh liệt, nếu không thể làm nên một cửa hàng như vậy thì chi bằng vào QF làm nhà thiết kế chính, một nhân tài thiên phú QF không thể nào bỏ qua được.

Nghĩ rồi lại nghĩ vẫn chưa thể là lúc vào QF bây giờ, cứ tạm vài ngày xem sao, bóng dáng thấp thoáng của Nhiệt Tình khuất dần.
Tiếng lớn vang rộng, cuối cùng cũng đến tai người, Mẫn Phương Kiều nghe xong liền tái mặt phải tức tốc gấp rút chạy về, vừa vào cô ta đã tức tối cả mặt, nhìn Solar như muốn ăn tươi nuốt sống, giọng điệu rõ tức giận: "Tôi cho cô dẫn dắt PCF sao bây giờ lại thành ra như vầy, đã thế còn thua một QF chỉ mới ra đời như vậy, rốt cuộc cô đã dẫn dắt PCF của tôi đi vào cái xó nào vậy hả" cô ta điên tiếc, gương mặt biến hoá dữ dội, gạt sang cái tài liệu trên bàn, phút chốc căn phòng trở nên hỗn loạn, giấy tờ bay tứ tung cả phòng.

Mà Solar vẫn đứng đó, cúi đầu nghe những lời sỉ vả, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần nghe những lời đó từ trước nhưng vẫn phải ngạc nhiên với tính khí bốc đồng nóng nảy của Mẫn Phương Kiều.
Rõ ràng PCF đâu phải cô ta mở, mà người này - vị cô chủ khó tánh này đích thân mở, đã thế còn phó mặc hoàn toàn cho một quản lý như cô ta, rõ ràng cô chủ này không quan tâm đến lợi ích của PCF cuối cùng đổ hết trách nhiệm lên một nhân viên, còn liên tục nói cái gì mà coi trọng nhân viên nên ủy thác tất cả vào Solar, đến cuối người nhận đắng cay không thể chối từ này cũng chỉ có một người.
Solar không dám nói ra những gì mình nghĩ, đứng một bên thấp thỏm nói: "Thưa cô chủ, tôi đã cố gắng hết sức, nhưng hình như sếp lớn bên QF là một đại nhân vật"
Mẫn Phương Kiều đang điên cuồng làm gì còn để tâm đến sếp lớn QF là ai, cái cô ta để tâm ngay lúc này là phải làm sao đưa PCF trở lại phong thái lão đại như cũ, trở lại cái dáng vẻ đi đến đâu người người đều phải nghêu ngao khen ngợi, hơn hết phải vượt qua cái nhãn hiệu rẻ rách QF.

Ngay từ đầu nghe tên là cô ta đã chướng tai rồi, bởi vì cậy PCF mạnh nên mới hoàn toàn không để vào mắt.

Coi như đây là sơ xuất của cô ta đi.
"Tôi không cần biết, bây giờ cô ngay lập tức cho ra mẫu thiết kế của Nhiệt Tịnh đi, còn nữa bảo cô ta gấp rút vẽ ngay để kịp tiến độ tham gia vào các chương trình thi đấu của JayB sắp tới" Mẫn Phương Kiều quát tháo.
Solar lại hồi hộp, lời như nghẹn ở cổ: "Nhiệt...Nhiệt Tịnh cô ta đã rời khỏi PCF rồi, em không giữ chân được cô ta"

Dứt lời, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên, làm cho Solar hoảng hốt sợ hãi, ánh mắt thất kinh lo sợ.
"VÔ DỤNG"
"Nếu biết trước cô vô dụng như vậy mọi cách tôi cũng sẽ không nhìn đến cô.

Mỗi việc giữ chân một người cũng không xong" lửa giận còn chưa kịp rút mà lại phải thêm một việc khác khiến Mẫn Phương Kiều muốn nổ tung não.
"Là Nhiệt Tịnh cố chấp, em nói cách nào cũng không giữ cô ta lại được, ngay cả góc áo cũng không thể níu" Solar ra sức giải thích thành khẩn mà nhìn Mẫn Phương Kiều.
Mẫn Phương Kiều rối trí, đập mạnh tay lên bàn, giọng điệu hầm hực khó chịu liếc nhìn Solar bên cạnh càng chán ghét hơn, cô ta thở hì hục lửa bùng bùng cháy trong ánh nhìn tối sầm.
"Công bố mẫu thiết kế đó ra đi, đồng thời lấy mẫu đó làm biểu tượng cho Princess Fashion tạo ra một màn công phá, trang trí giống như một lâu đài cổ tích với một chiếc váy lộng lẫy diện trên người một công chúa thanh tao, cao ngạo thông qua ánh nhìn, lần này nhất định phải kéo hào quang về phía PCF, bằng mọi giá phải làm được"
"Còn nữa, kiếm lại tất cả các bản thiết kế còn dở dang hay những bản mà Nhiệt Tịnh vứt đưa cho tôi, tôi sẽ cố gắng biến tấu nó trở nên độc lạ để có sản phẩm duy trì tiếng tăm PCF"
Solar dè chừng, nhỏ giọng thắc mắc: "Làm vậy có được không cô chủ"
"Chứ cô nói xem còn cách nào khác hay không" cô ta quát nạt làm cho Solar phải sợ hãi lùi về sau nhiều bước, sau đó đi thẳng ra ngoài, Mẫn Phương Kiều máy móc gọi điện thoại.
"Alo" giọng một người đàn ông lãnh đạm vang lên.
Cô ta cười ngọt ngào: "Chào CEO Tịnh, tôi là Mẫn Phương Kiều, nhà thiết kế chính của PCF.

Tôi hân hạnh khi biết rằng sàn thi đấu về thời trang của ngài JayB sắp bắt đầu không biết CEO Tịnh có đồng ý hợp tác diện thiết kế bên tôi để cùng nhau dự thi cuộc thi đó không ạ"
Cô ta có thể thi cuộc thi đó nhưng người mẫu chuyên nghiệp để diện sản phẩm thiết kế thì không có, mà Tịnh Vân là công ty chuyên quản lý người mẫu chuyên nghiệp lần trước ngỏ ý mời cô ta, nhưng cô ta cao ngạo không đồng ý hợp tác giờ thì hay rồi chuyển sang chủ động cầu xin, nghĩ thế cô ta càng siết chặt tay hơn.

Nếu không phải sơ suất cô ta cũng đâu bị dồn vô mức này.
"E là phải xin lỗi cô Mẫn rồi, hiện tại chúng tôi đang ra sức kêu gọi QF vì QF đang là cơn bão trong giới thời trang, rất nhiều các hãng kêu gọi QF để có thể diện trang phục dưới tay nhân tài như QF, vừa được lợi vừa được nâng cao danh tiếng nếu bắt tay hợp tác với QF thì chẳng khác nào diều gặp gió.

Cô Mẫn, thật là có lỗi vì lời mời của cô" CEO Tịnh đáp, giọng tiếc nuối.
Mẫn Phương Kiều như muốn chửi thề, mặt cô ta có thể sánh với đít nồi, nhưng vẫn phải cắn răng diễn tròn vai của mình, cô ta cười nhưng nghe rõ là cười gượng: "Vậy thì tiếc quá, bên Hoa Tổng cũng có ý định mời tôi nhưng tôi nhớ lần trước Tịnh Vân có ý mời nên đã từ chối Hoa Tổng"
Làm gì có Hoa Tổng nào chứ, cô ta chỉ muốn không mất mặt khi một người cao ngạo như cô ta đề xuất với một người mà người đó lại từ chối, làm sao cô ta chịu được.
"Ơ, mới sáng tôi còn thấy trợ lý của Hoa Tổng chạy vào QF còn chen lấn cả trợ lý của tôi cơ.

Thì ra là đã từ bỏ chọn PCF rồi, vậy chúc mừng cô Mẫn nhé" giọng nói như mừng rỡ vì loại một đối thủ khi cạnh tranh giành lấy QF.

Dứt lời liền cúp máy, mặt cô ta dữ tợn nghiến răng ken két, vò đầu bứt tóc.

Bây giờ kiếm đâu ra người mẫu chuyên nghiệp.

Trong sự lo lắng khôn nguôi ấy, điện thoại cô ta có thông báo gửi đến, người trên đề tài tranh luận là JayB - người sáng lập cuộc thi thời trang nổi tiếng.
*Rất xin lỗi với các nhà thiết kế tài ba, bởi vì có trục trặc với kế hoạch của cuộc biểu diễn sắp tới cho nên tạm thời chương trình dời sang một thời điểm khác.

Chúng tôi sẽ trở lại trong một thời gian nào đó, mong mọi người thông cảm.

Xin cảm ơn*
Đọc xong tâm tình mới tốt hơn hẳn, cô ta vui còn không kịp bây giờ chỉ còn việc phải cho ra những mẫu thiết kế độc lạ để lôi kéo sự thu hút của mọi người từ đó PCF mới lấy lại mặt mũi đuổi cổ QF.
Thượng Yến Phi trong coi cửa tiệm mắt buồn ngủ dường như muốn sụp đến nơi.

Cô em gái nhỏ vẫn miệt mài vừa đi học vừa đi làm, kết thúc buổi học liền chạy đến đây suy nghĩ ý tưởng, bái phục bái phục mà.
Mễ Nguyên gõ cửa sau đó mới đi vào, cô gái nhỏ nhỏ nhưng gương mặt bầu bĩnh đáng yêu đặc biệt nụ cười rất duyên dáng, nhìn Thượng Khiết My đang chuyên tâm nên không tiện quấy rầy liền nói với Thượng Yến Phi đang rảnh rỗi bên cạnh.
"Chị Phi, dưới sảnh có người muốn gặp chị ạ, cô ấy liên tục bảo muốn tìm Sếp lớn, nhưng chúng em nói là sếp bận, cô ấy lại muốn gặp quản lí em đành lên đây làm phiền chị rồi"
QF từ lớn đến nhỏ đều cung kính gọi Thượng Yến Phi một tiếng *Chị Phi* thay vì gọi quản lí như bao cửa hàng khác, đối với Thượng Yến Phi mà nói hai chữ quản lí quá bình thường không ngầu như hai chữ *Chị Phi* được.

Thượng Yến Phi nhanh chóng bỏ điện thoại trong tay xuống, lơ ngơ vác thân xác hao mòn vì cô đơn đi xuống 4 tầng lầu, không phải đi cầu thang bộ mà là thang máy dành riêng cho quản lí và sếp lớn.

Có thang máy chuyên dụng dành cho nhân viên và khách hàng ai muốn chụp hình hay tập thể dục thì đi cầu thang bộ, còn không thì đi thang máy tiện nghi.

Nói đơn sơ là cầu thang bộ nhưng ai cũng đổ bộ về cầu thang mà ghét bỏ thứ được gọi là thang máy tiện nghi vì đơn giản một điều cầu thang được trang trí cứ như bậc thang hoàng gia vậy.

Hai bên thành cầu thang được lấp bằng kính dày trên thành cầu là những bóng đèn màu vàng lấp lánh, mọi thứ được phủ một màu vàng như đặc trưng của QF vậy, cầu thang còn được lót một thảm đỏ nguy nga bởi vậy mới được mệnh danh là cầu thang hoàng gia, không chỉ đơn giản như vậy là được đặt một cái tên mỹ miều mà điểm nhấn là đèm chùm lớn được đặt giữa sảnh như một khinh khí cầu nhuộm màu vàng lánh lánh làm tâm điểm sáng khi mọi người bước vào.
Hầu như từ trong ra ngoài QF đâu đâu cũng lấy màu vàng ánh kim làm biểu tượng không thể thiếu, người khác đi vào còn tưởng đi lạc vào cung điện cho nữ hoàng, đúng thật là chỉ có Queen Fashion mới làm ra ý tưởng lớn này.

Mà cái người làm nên ý tưởng đó không ai khác là Ngao Tổng - người con trai đi đôi với màu trầm, lại có thể tha hoá chọn một màu lấp lánh như vậy để làm biểu tượng cho QF.
Trong QF không ai biết sếp lớn QF tên họ là gì chỉ biết gọi là sếp lớn có thân hình nhỏ nhắn lại xinh đẹp, trong cả cửa hàng người được nhân viên biết rõ nguồn gốc nhất chỉ có Thượng Yến Phi.
Ngáp dài ngáp ngắn cuối cùng cũng hạ chân xuống tầng một đông khách.
Nhiệt Tịnh ngồi sofa dành cho khách, cô cũng cảm thấy bất ngờ với QF, vừa vào đã bị vẻ đẹp hoành tráng của QF làm cho đớp hồn, ngồi lên sofa cứ nghĩ ghế cho công chúa, ngay cả ghế ngồi cũng lấp lánh, Nhiệt Tịnh đã làm khó một vài nhân viên khi đòi gặp sếp lớn của họ nhưng nhân viên như thể được đào tạo phải nói là hoàn mỹ, náo loạn vẫn được cung phụng rót nước tới tay, bọn họ còn cười lịch thiệp, dáng vẻ tận tình chăm sóc khách hàng cứ như được đào tạo từ trong một hoàng cung nào đó bước ra, so với PCF thô lỗ cọc cằn với khách, Nhiệt Tịnh lắc đầu, PCF còn phải thua xa.
PCF bởi vì cậy thế lớn mạnh nên không xem trọng khách hàng, nếu vào mà không mua, lựa hàng lâu nhân viên sẽ tỏ thái độ không lịch sự liền, đôi khi còn ngấm ngầm thái độ đuổi khách khinh miệt ra mặt.

Nhưng vì PCF đa dạng phong cách, lại độc lạ nên cho dù có thái độ xấu tiếng tăm vẫn vang xa thu hút được nhiều khách hàng.
Thượng Yến Phi đi đến bộ dáng lười nhác, dụi dụi mắt hít một hơi: "Tìm tôi có việc gì"
Nhiệt Tịnh cứ nghĩ quản lý sẽ là một bà trung niên dày dặn kinh nghiệm ai ngờ lại là một cô gái có thể đoán mò là chưa đến 22 tuổi, nhìn còn nhỏ tuổi hơn mình, bản thân Nhiệt Tịnh cũng đã hơn 25 tuổi rồi.

Đam Mỹ Hài
Nhiệt Tịnh cứ như không tin, ánh mắt ngập ngừng nhìn Mễ Nguyên: "Cô ấy là quản lý thật sao"
Mễ Nguyên gật đầu, thấy rất bình thường: "Chị Phi là quản lý ở đây"
Thượng Yến Phi nhìn rõ sắc mặt không tin của Nhiệt Tịnh, ngồi xuống ghế lại có người đưa nước đến, nhấp một ngụm nước chậm rãi nói chuyện: "Tìm tôi có việc gì" giọng nói không mấy kiên nhẫn, hỏi câu này cũng đến 2 lần rồi ấy chứ.
Nhiệt Tịnh ngồi xuống, gần như vẻ nghi ngờ đã không còn, đưa ra bản thành tích quán quân cuộc thiết kế thời trang cấp quốc gia.

Thượng Yến Phi nhìn xong sau đó không quan tâm, ờ cũng giỏi.

Nhưng mà khi nhìn tấm bằng chói loá đó, Thượng Yến Phi lại nghĩ đến cuộc nói chuyện vài ngày trước giữa ba người....
"Tiểu Khiết, chị nghĩ em nên tham gia thi một cuộc thi để lấy bằng nhà thiết kế quốc gia đi, lúc đó điều hàng một nhãn hàng cũng dễ, mọi người nhìn vào thành tích ít nhiều gì cũng sẽ bái phục em"
"Cấp quốc gia không bằng đa kế sách" Ngao Trạch Vũ phun một câu lên mặt, thấy rõ sự chê bai.
Lại nói: "Chỉ cần có kế sách, có ý tưởng, có sáng tạo và nguồn cảm hứng, bỏ thời gian thi cái giải ao làng đó thì chỉ thêm phí thời gian" giải quốc gia trong miệng người nào đó như một giẻ rách, ao làng...Thượng Yến Phi cười như không cười.
Cho nên thấm thía lời của EM RỄ ĐẠI NHÂN bây giờ đối với cô mà nói cấp quốc gia không bằng đa kế sách, có nhiều kế sách cùng ý tưởng sáng tạo mới là nhân tài trong lĩnh vực thời trang, huống hồ cái bằng cấp trước mặt này tuy có chút giá trị nhưng cuộc thi quốc gia gì đó nghe nói năm đó thí sinh được quyền lấy cảm hứng còn biết trước đề tài cho nên cũng thực sự không tài giỏi mấy.
Haizz cô em gái nhà mình chắc siêu cấp quốc tế rồi! Cái bộ não quái vật đó cô gái này nhắm đấu lại hay không?
Nhìn rõ sự dửng dưng của Thượng Yến Phi, Nhiệt Tịnh không hài lòng mà nói: "Chị cũng biết, trước khi QF tạo ra cơn sốt thời trang này thì PCF được coi là viên ngọc quý của thời trang, mà tôi chính là người tạo ra những sản phẩm được cho là viên ngọc quý đó"
Thượng Yến Phi cảm thấy chán ngắt với đề tài này, ưỡn lưng mệt mỏi ngáp một cái: "Nếu đã quý hoá như vậy còn chạy đến đây làm gì, khen à?"
Nhiệt Tịnh nói thẳng vào vấn đề: "Bởi vì PCF lợi dụng tài năng thiên phú của tôi, tôi đã rời khỏi PCF, muốn đầu quân vào QF.


Tôi có thiên phú trời cho, các người không ngốc mà không chào đón tôi về QF chứ"
Nhiệt Tịnh đang nói, cửa thang máy được mở ra, cô gái mặc chiếc yếm jean áo trắng tay dài như một đứa trẻ học sinh tuổi ăn tuổi lớn lại còn xinh đẹp như thiên thần, vậy mà vừa bước ra các nhân viên chỉnh tề cúi người...
"Sếp lớn"
Nhiệt Tịnh tròn xoe mắt, mồm như muốn rời xa, ban nãy đã sốc với một cô quản lí trẻ tuổi, bây giờ còn sốc não hơn khi biết Sếp lớn QF lại là cô học sinh chưa đầy 18 tuổi, một học sinh còn nhỏ lại đảm nhận đưa một QF trở thành tâm điểm toàn nước.

Không thể tin nổi!
Nếu mà Thượng Khiết My biết trong mắt Nhiệt Tịnh cô là cô học sinh chưa đầy 18 tuổi chắc chắn sẽ tống cổ Nhiệt Tịnh ra ngoài mất.
Thượng Khiết My tìm thấy chị gái liền chạy đến, bắt gặp cô gái cầm một chiếc bằng lấp lánh, cô ngồi xuống, ghé người sang hỏi: "Chị! Đang tuyển nhân viên thêm sao"
Thượng Yến Phi mắt lờ đờ ghé người sang: "Người ta muốn đến làm nhà thiết kế cho QF, người ta còn bảo thiên phú trời ban, bắt buộc phải nhận người ta vì người ta như viên ngọc quý, vào QF coi như QF may mắn có được" nói xong lại ngáp dài một hơi.
Cô giật giật khoé môi, có quản lí nào mà dáng vẻ như chị ấy chứ.
Cô thôi để tâm chị gái nhìn người đối diện cho một nụ cười hảo cảm.
"Chào chị, chị đến đây có việc gì vậy"
Nhiệt Tịnh vẫn còn trong cơn mơ hồ: "Đến làm nhà thiết kế chính cho QF, cô là...CEO của QF thật sao" đôi mắt gần như mở to hết cỡ rồi.
Cô gật đầu: "Em 18 tuổi rồi, thật xin lỗi QF đã có nhà thiết kế chính rồi.

Chỉ còn một chỗ là phụ trợ bên cạnh nhà thiết kế chính là chưa có thôi"
Nhiệt Tịnh bất ngờ vì cái ghế mình nhắm tới đã có người rồi, thật tò mò: "Nhà thiết kế chính là ai vậy"
"Là tôi" Cô đáp.
Nhiệt Tịnh lại như thêm nhiều cú sốc lớn, mở to mắt nhìn cô, miệng không khép lại được.

Vào đây chưa đến 30 phút mà Nhiệt Tịnh đã làm dáng vẻ này rốt cuộc không biết bao nhiêu lần rồi.
Thượng Khiết My lại hỏi: "Cô trông tôi không giống nhà thiết kế lắm có đúng không"
Nhiệt Tịnh vốn nghĩ lời ban nãy cô nói đùa, định vui mừng, người nào đó lại nói...
"Nhưng tôi là nhà thiết kế chính"
Nhiệt Tịnh: "...." như một gáo nước lạnh vừa dội vào người.

Nhiệt Tịnh cứ nghĩ cô gái nhỏ này tâm tư đơn thuần không ngờ lại biết cách làm người khác thầm vui mừng rồi lại đạp nát niềm vui như vậy..

Chương 125:

Nhiệt Tịnh không từ bỏ, cố chấp bảo vệ tài năng thiên bẩm của mình: "Nhưng tôi dám cá là tôi giỏi hơn cô, dựa vào thành tích tôi tạo ra cho PCF trong mấy tháng ngắn ngủi vừa qua cũng đủ chứng tỏ tôi giỏi hơn cô rồi" thiên phú này là thứ duy nhất khiến Nhiệt Tịnh kiêu ngạo, mà cao ngạo bao nhiêu lâu làm sao có thể chấp nhận việc người khác tài giỏi hơn mình chứ, đã thế cái thứ khiến mình kiêu ngạo bao lâu nay trong mắt người khác còn nhẹ hơn lông tơ.


Thượng Khiết My chỉ nói đơn giản một câu: "Nhưng tôi chỉ cho ra mắt 1 sản phẩm trong 1 ngày mà thôi"


Ý trên mặt chữ, người ngu mới giữ ý tứ ban đầu. Mặc dù tôi không ra nhiều sản phẩm như cô nhưng tôi vừa cho ra 1 sản phẩm trong 1 ngày thôi mà tiếng tăm đã hơn gấp mấy lần cô tích góp lại rồi, ý như này Nhiệt Tịnh làm sao không hiểu.


Gân cổ cố gắng cãi lại: "Cô không bằng tôi, tất cả đều không bằng, cô chưa xem tài năng của tôi làm sao lại cao ngạo như vậy chứ"


Thượng Yến Phi bị làm ồn liền nhăn mặt, ngoáy lỗ tai buồn bực nói: "Này này có ai đi xin việc mà quát vào mặt sếp lớn như cô chứ, đã thế còn bảo sếp không tài giỏi, không tài giỏi thì làm sao QF được ra đời, nếu cô tài giỏi hơn như vậy chi bằng tự mình làm nên thương hiệu riêng đi, có ai như cô chứ, ồn ào chết đi được" dứt lời còn tặng cho Nhiệt Tịnh một ánh mắt cảnh cáo.


Thượng Khiết My bèn nghĩ ra một ý kiến: "Nếu nói cô không tin thì chúng ta so tài đi"


Thượng Yến Phi vỗ cánh tay cô nghiến răng nói nhỏ càm ràm: "Em có bị gì không vậy, em là Sếp lớn so tài cái gì mà so, chẳng lẽ so tài thua là em nhường luôn chức Sếp cho cô ta à, đây là tài sản của ông chồng..."


Lời nói bị nuốt ngược vào trong khi bắt gặp ánh mắt bất mãn kia.


Nhiệt Tịnh đầy tự tin mà đồng ý, ra khỏi QF còn cười đắc ý dáng vẻ hiên ngang y như có thể đánh bại sếp lớn thậm chí ngồi vào chỗ nhà thiết kế chính vậy.


Mà Ngao Trạch Vũ sau khi biết vụ đánh cược này, Anh không đồng tình đưa ánh mắt không mấy vui vẻ.


Liếc cô.


Cô lườm lườm.


Anh cúi mặt.


Thượng Yến Phi: "Đã nói rồi, không bật nóc nhà được thì đừng có giang hồ, ở ngoài đường như chơi đó đừng có dại dột em rễ à"


Cuộc tranh tài diễn ra sau 3 ngày tới, cô lựa ngay chủ nhật để có thời gian hơn cũng không ảnh hưởng đến việc học. Nhiệt Tịnh nhiệt huyết khí thế ngút ngàn vào phòng dành riêng cho khâu thiết kế.


Thượng Yến Phi và Ngao Trạch Vũ đồng thời có mặt, dạo gần đây có bà chị và anh rễ gánh thay công ty nên Anh khá nhàn rỗi.


Mễ Nguyên nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó đứng ở giữa hai chiếc bàn, hô to: "Có 4 tiếng để hoàn thành sản phẩm của hai người bao gồm thời gian phác hoạ tác phẩm và cho ra thành phẩm, ai đưa ra một mẫu thiết kế có số phiếu bình chọn cao nhất, và để bình chọn công bằng chúng tôi sẽ đăng trên trang chính của QF nhờ các chuyên gia thiết kế hàng đầu công tâm chấm điểm, đương nhiên tên sẽ không công khai chỉ để ảnh và thể lệ cuộc thi thôi. Cô Nhiệt, cô có ý kiến gì không?"


Nhiệt Tịnh lắc đầu, như vậy quá hoàn mỹ không có gì khiến bản thân phải chịu thiệt.


Cuộc thi chính thức được bắt đầu. Nhiệt Tịnh ngồi vào chỗ ngồi, cố gắng để bản thân nhập tâm vào tác phẩm khi có được ý tưởng liền cắm cúi phác hoạ từng đường nét. Mà bên này, Thượng Khiết My chậm rãi ngồi vào chỗ bản thân không gấp rút như Nhiệt Tịnh, tay bình thản chống cằm nhắm mắt hít thở thật sâu, nhìn dáng vẻ này Thượng Yến Phi biết chắc em gái mình đang tìm kiếm xúc cảm, cái dáng vẻ trầm ngâm đó không lẫn vào đâu được, lần đầu nhìn dáng vẻ đó Thượng Yến Phi còn cho rằng em gái mình ngủ say ai ngờ vừa đi lại liền chợt mở mắt hú hồn một phen.


Khi có được ý tưởng khoé môi của cô sẽ cong lên ẩn hiện nụ cười sâu, sau đó từ từ mở mắt bàn tay tinh tế khéo léo phác hoạ lên giấy những đường cong tuyệt mỹ. Ngay cả khi bắt gặp dáng vẻ dường như thảnh thơi không lo ngại thời gian của cô, Nhiệt Tịnh càng gấp rút hơn rất nhiều, cắn răng mà cố nghĩ nhưng vì sự háo chiến cùng vội vã suy nghĩ bị rối loạn, nhất thời chẳng nghĩ ra được gì, không muốn thua vì ước mơ và cả tương lai cố gắng áp chế mớ cảm xúc đang xen kẽ sự phức tạp, dần dần cảm xúc được ổn định lý tưởng mới từ đó mà hình thành.


Thượng Yến Phi ngồi coi đến buồn ngủ, Ngao Trạch Vũ không muốn rảnh rang nhàn rỗi nên lấy máy tính ra làm việc, chỉ cần một chiếc máy tính quản lý công ty là một chuyện dễ dàng đối với Anh. Sợ làm ồn nên Anh sang gian phòng làm việc của cô, vừa mở cửa mùi hương nhàn nhạt xộc vào mũi Anh khẽ cười đi vào.


Phác hoạ xong Thượng Khiết My bắt đầu lấy dụng cụ, vải và mô hình người mẫu, kim, thước đo, kéo. Nhanh nhẹn mà dứt khoát từng động tác, Nhiệt Tịnh đang hăng say với tác phẩm, ngẩng đầu liền thấy cô bắt tay vào công việc, nhìn lại bản thảo còn phần cuối liền hoảng loạn vẽ bừa vài nét sau đó vội vàng lấy dụng cụ, bắt tay vào việc chính. Ngay lúc này, Ngao Trạch Vũ cũng hoàn thành xong công việc trở lại thì thấy sản phẩm trải qua 4 tiếng cũng đã hoàn thành, nhìn tác phẩm tựa như có một trên đời, tác phẩm của cô mang 1 màu tím hoàn toàn. Phần trên là màu tím đậm dần xuống tà váy lại mang màu tím nhạt, tà váy dài trãi đều ra phía sau như vây cá, chiếc váy cúp ngực thêm một vài hạt đính phần tay được chấm phá cho thêm một tà bắt chéo sang vai bên kia và rồi thả tự do sau lưng.


Lưng áo cắt xẻ bạo đến tận thắt lưng phô diễn hoàn toàn phần lưng ngọc ngà, vải cô chọn là loại vải có chứa những hạt lấp lánh tăng thêm sự sang trọng cùng nổi bật. Thượng Yến Phi và Mễ Nguyên nhìn đến thoát hồn đôi mắt không thể cưỡng lại vẻ đẹp của nó, ma mị quý phái lại quyền lực quả thực là một tác phẩm sáng giá, mặc dù bộ lễ phục chỉ được treo trên một người mẫu mô hình nhưng cũng không thể nào ngăn cản sự đẹp đẽ cao sang của nó.


Thượng Khiết My thả tay áo xuống, mệt mỏi cả người nhưng nhìn thấy thành phẩm khiến mọi cảm giác uể oải của cô cũng tan biến.


"Lễ phục này tôi đặt là Giọt Lệ Tím"


Nhiệt Tịnh gần như hoá ngốc, lễ phục đối thủ mang lại cho cô ấy quá nhiều kinh ngạc, ngay cả khi chiếc váy ấy được hạ màn Nhiệt Tịnh không thể giấu nổi cảm xúc bất ngờ của mình nhìn Giọt Lệ Tím đến ngớ ngẩn. Định hồn lại sau khi tiếng kêu của Mễ Nhiệt, Nhiệt Tịnh thu hồi ánh mắt hâm mộ mở chiếc màn đang phủ sản phẩm của mình ra.


Một chiếc váy long trọng màu vàng, trên ngực là một đoá hoa lớn, váy không dài chỉ hơn gối một chút, cũng thuộc dạng váy cúp ngực sau lưng dùng dây cùng tông màu thắt chéo hình X vừa gợi cảm lại thêm sáng tạo, giống như một chiếc đầm hợp với tiểu thư giàu có không tôn lên sự cao quý như Giọt Lệ Tím mà nó mang vẻ xinh đẹp giống như công chúa được nâng niu thông qua từng đường kim mũi chỉ. Nhiệt Tịnh cảm thấy yếu thế khi đặt sản phẩm của mình gần với Giọt Lệ Tím, dường như bị lu mờ hoàn toàn, Nhiệt Tịnh cố tình dùng tông vải màu vàng để tăng thêm sự phối hợp với biểu tượng của QF hơn nhưng không ngờ ý tưởng vốn cho rằng hoàn mỹ của mình lại bị đè bẹp bởi Giọt Lệ Tím. Hơi xấu hổ, giọng nói cũng chẳng có chút tự tin kèm theo đó có sự hối hận: "Đây..đây là Kiêu Sa Nhất"





Thượng Yến Phi nghe xong không hiểu, suy ngẫm một hồi khiến đầu đau mà lại không hiểu ý.


"Kiêu Sa Nhất là cái gì chứ, đặt tên mà cũng khó hiểu y như con người của cô vậy"


Nhiệt Tịnh giải đáp: "Kiêu Sa trong hãnh diện tự hào, vẻ đẹp kiêu sa của bộ váy sẽ mang lại chiến thắng cho tôi, ý nghĩa của nó là vậy"


Nhiệt Tịnh nhìn sang cô hỏi: "Vậy ý nghĩa của Giọt Lệ Tím là gì"


"Cô có thấy lệ nào màu tím chưa" Cô đáp.


Nhiệt Tịnh lắc đầu.


"Cho nên nó mới độc lạ khác biệt, một vẻ đẹp độc đáo một ý nghĩa độc nhất vì thế trở thành thứ độc nhất vô nhị ai ai cũng muốn có. Mà thứ độc nhất vô nhị sẽ luôn luôn chiến thắng và toả sáng nơi hào quang"


Nhiệt Tịnh cúi mặt vẻ mặt thất vọng không giấu nổi qua ánh mắt ngập tràn tủi thân kia. Rất lâu sau Nhiệt Tịnh mới lên tiếng, giọng nói còn kèm theo cái run run: "Không cần bầu chọn đâu, tôi thua rồi, thua tâm phục khẩu phục. Ngay cả ý nghĩa của bộ lễ phục mình làm ra còn vô nghĩa thì nói gì đến thành phẩm của nó chứ. Cô thực sự rất tài giỏi, như lời đã nói tôi thua tôi sẽ rời khỏi đây, xin lỗi vì những lời trước đó" dứt lời nụ cười chua chát hằn lên môi, gương mặt dường như mất sự tự tin chỉ còn hụt hẫng không còn dáng vẻ háo thắng như lúc ban đầu nữa.


Ngay lúc dáng hình gần như bước ra khỏi cửa, Thượng Khiết My lên tiếng.


"Cái tên không hề vô dụng, nó có ý nghĩa rất đẹp đó cô có biết không, kiêu sa như nữ hoàng, để làm gì thì trong ta mới có được sự kiêu sa đó chính là cái tự tin háo thắng của cô làm nên kiêu sa cho bộ váy, nếu bộ lễ phục này của cô được ra mắt tôi chắc chắn nó là một bộ váy được nhiều người quan tâm. Một thành phẩm siêu nhiên không thể thiếu cái tên hoa mỹ vì thế cô đã làm rất tốt rồi, nếu cô không chê có thể vào QF làm nhà thiết kế chính, tôi sẽ mở rộng bộ phận thiết kế QF sẽ có hai nhà thiết kế chính. Cô có muốn gia nhập QF không"


Quả thật, thực lực của Nhiệt Tịnh cũng khiến cô ngạc nhiên chỉ là thiết kế của cô có hơi phá cách không theo một đường lối thời trang mà mọi người đi theo, cho nên đứng cùng tác phẩm Kiêu Sa Nhất của Nhiệt Tịnh mới hoàn toàn lu mờ, điều đó cũng không đánh giá Nhiệt Tịnh không có tài. Người đã từng đến QF tự hào vỗ ngực thiên tài giờ đây lại u buồn ủ rũ cô thực sự không nỡ bỏ lỡ nhân tài này, bản chất Nhiệt Tịnh lương thiện chỉ vì tự hào với thiên phú của mình nên mới tự kiêu nhưng khi người thực sự giỏi cũng không thể cấm cản sự tự hào kiêu hãnh của họ được, đó là thành quả và là cái quyền được tự đại sau vất vả cơ mà.


Bả vai Nhiệt Tịnh run run tiếng thút thít lại truyền đến, quay mặt sang gương mặt đã đẫm lệ. Chạy đến ôm chầm lấy cô mà khóc như một đứa trẻ, cô cười cười ôm lấy thân hình đang run rẩy, dịu giọng an ủi: "Đừng khóc nhé"


Nhiệt Tịnh ngọ nguậy vẫn không dứt.


Cô kiên nhẫn dỗ dành, giọng nói như một người mẹ dỗ dành con trẻ.


"Khóc như vậy lỡ người ta thấy là xấu hổ lắm đó"


Ngao Trạch Vũ thầm cười trong lòng. Biết xấu hổ vậy mà vẫn có người chuyên gia khóc nức nở, mặt mũi tèm lem như chú mèo con không nơi nương tựa, đã vậy khóc còn để nước mắt nước mũi lên áo Anh, lâu lâu ấm ức lại cắn Anh mấy phát. Xấu xa!!!


Nhiệt Tịnh đứng thẳng lưng, không khóc những vẫn còn dư âm nức nở, lau đi nước mắt, ổn định cảm xúc mãnh liệt.


Cô giơ tay ra híp mắt cười: "Xin chào, đồng nghiệp mới Nhiệt Tịnh"


Nhiệt Tịnh thút thít từng hồi, bắt lấy bàn tay đang chào đón mình, mỉm cười nhưng vừa mới khóc xong lại cười trông không đẹp mắt lắm nhưng trong mắt cô điều đó rất đáng yêu nha, nhìn ngốc ngốc muốn đối đãi thật tốt.


Giọng Nhiệt Tịnh nghẹn ngào lại vì khóc: "Xin chào sếp lớn, tôi là Nhiệt Tịnh 25 tuổi, đến từ thành phố Vu Ưu. Hân hạnh được làm cùng mọi người, tôi sẽ cố gắng hết sức vì QF cũng như vì sếp lớn"


25 tuổi!!!!


Ngao Trạch Vũ: "...." hơi lớn chút.


Thượng Khiết My: "...." khoảng cách khá xa.


Thượng Yến Phi: "...." không nói nên lời.


Mễ Nguyên: "..." khiếpppp.


Cả 4: *Chẳng lẽ gọi bằng chị* lớn nhất trong số 4 người ở đây rồi còn gì.


Thượng Khiết My gãi đầu cười ngốc nghếch: "Hơ hơ vậy phải gọi bằng chị rồi, chị Nhiệt Tịnh"





Nhiệt Tịnh khôi phục lại dáng vẻ tự tin, chống hông hất cằm ra oai: "Tất nhiên rồi, phải gọi một tiếng chị Tịnh đó nha"


Ngao Trạch Vũ: "Nhưng em ấy là CEO"


Nhiệt Tịnh xìu xuống: "Sếp lớn"


"Hài lòng" Thượng Khiết My cao hứng đáp.


Thượng Yến Phi nhí nhố cũng đòi theo, chỉ chỉ vào mình: "nào, gọi một tiếng chị Phi coi nào"


Nhiệt Tịnh đen mặt: "Quản lí"


Người nào đó cau có, ghét nhất là hai chữ quản lí này, vừa già lại vừa không ngầu.


Nhiệt Tịnh: "Sếp lớn, tôi không cần nhà thiết kế chính đâu, chỉ cần cho tôi làm trợ lí bên cạnh là được rồi, dù sao tôi còn kém cỏi hơn cô nhiều vị trí đó tôi đảm đương không nổi nữa đâu" bản thân cũng cảm thấy mình nên học hỏi nhiều hơn, vừa rồi đã thua không thể để sếp lớn chịu thiệt vì mình được.


Cô sản khoái đáp: "Lời sếp nói ra rồi không thể rút lại được, dù sao chúng ta hợp tác sẽ có nhiều thiết kế vươn tầm cao hơn"


Cuối cùng Nhiệt Tịnh nghe theo cô.


"Nhưng thiết kế của chị còn dư âm một chút bên PCF, em mong chị hãy thoát khỏi phong cách của PCF mà mang lại cho QF một phong cách mới, một điểm xuất phát mới, thoát khỏi hoàn toàn PCF trở thành một nhà thiết kế của QF"


Solar vừa ra khỏi PCF sau khi tan làm chiều liền bắt gặp Nhiệt Tịnh đang đi ra từ QF dáng vẻ còn rất cao hứng cười tươi thật tươi, linh cảm mách bảo có chuyện không bình thường liền theo sát Nhiệt Tịnh nhưng cuối cùng chỉ biết Nhiệt Tịnh đến tiệm bánh để ăn sau đó về nhà. Solar đành mang một bụng nghi ngờ chờ ngày mai.


"Sao rồi sao rồi, thám thính được gì chưa"


Solar kéo tay nhân viện lại, liên tục hỏi.


Nhân viên thở không kịp, hít lấy vài cái liền sau đó mới nói: "Nghe nói có một người đầu quân vào QF, còn được vào vị trí nhà thiết kế chính cho QF nữa"


Solar đập tay: "Người đó chắn chắn là Nhiệt Tịnh rồi, chê PCF xuống dốc nên cô ta mới đầu quân vào QF, chắc tưởng QF được nâng cao danh tiếng chê PCF không có nguồn thu nhập tốt nên mới chạy sang QF. Đúng là lòng tham không đáy, PCF có đối đãi tệ bạc với cô ta đâu mà cô ta dám gạt bỏ PCF như vậy, ăn cháo đá bát mà"


Nhân viên kia hoàn thành nhiệm vụ liền rời đi, còn Solar thì bận tay chân gọi điện thoại.


"Alo"


Đầu dây bên kia lười nhác vang lên.


"Cô chủ, có chuyện không hay rồi"


Mẫn Phương Kiều ngày đêm mệt mỏi sửa bản thiết kế, đã mấy hôm không được ngon giấc, ngủ vợ chồng Mẫn Thiên Tứ nhìn mà xót trong lòng, vừa mới ngủ được chút lại bị điện thoại phá giấc ngủ của mình.


Cô ta cau mày không vui, lại chuyện gì nữa đã biết bao nhiêu chuyện không hay xảy ra rồi. Tiệm coffee của cô ta dạo gần đi gặp chút vấn đề bên thị trường nên cũng vò đầu bứt tóc dữ lắm, lại thêm tiệm giày mới mở bị đối thủ mở thêm chi nhánh chặn đầu chặn đuôi cô ta càng bức xúc hơn.


"Nói đi"


"Nhiệt Tịnh cô ta đầu quân vào QF, em cho người thám thính mới biết được, nghe nói cô ta vừa vào ngày hôm qua đó cô chủ"


"Cái gì" Mẫn Phương Kiều nâng cao giọng khiến Solar phải đem điện thoại để ra xa sau đó mới dám trả lời.


"Ngày hôm qua em nhìn thấy cô ta từ QF đi ra bán tính bán nghi đi theo sau coi chừng nhưng không tra được gì, cho nên sáng nay em bảo nhân viên sang dò xét, tin tức này là thật"


Mẫn Phương Kiều bứt tóc đi đến đi lui đá luôn đôi dép lê bên cạnh vẫn không khiến bản thân hạ hoả, cô ta tức giận nghiến răng dần cục tức cũng như nén cơn mệt mỏi trong người xuống: "Tôi sẽ qua liền"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK