Mục lục
Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong rừng cây này, có cảm giác vô cùng âm u, cô cảm thấy lưng phát lạnh, Hiên Viên Tiểu Nha lừa gạt cô đến nơi này làm gì? Chẳng lẽ muốn đem cô cầm tù ở chỗ này sao? Không đúng... Mặc kệ Hồng Tuyết Mai muốn chỉnh cô, bây giờ dù sao cô cũng là vị hôn thê của Hiên Viên Liệt, hẳn là cũng sẽ không dám quá phận mới đúng.
"Mộ tiểu thư, thực sự thật có lỗi, cô ở lại đây đi."
Bên ngoài truyền đến giọng nói của Hiên Viên Tiểu Nha.
"Các người muốn làm cái gì? Coi như nhốt tôi ở chỗ này có ích lợi gì?!"
"Đợi chút nữa cô sẽ biết."
Hai tay Tiêu Tiêu đặt ở bên trên chốt mở cửa sắt, đáng chết, cái này không có chìa khoá căn bản mở không ra! "Gào hô... Gào hô..."
Đột nhiên phía sau truyền đến tiếng rít trầm thấp.
Thân thể cô run lên. Một loại dự cảm không tốt bỗng nhiên chạy đến trong lòng, bỗng nhiên xoay người, vậy mà một đám sói từ trong rừng cây chậm rãi tới gần. Toàn bộ chúng nó lộ ra răng nanh, như hổ rình mồi nhìn cô chằm chằm!
Đồng tử phóng đại, cô không khỏi lùi lại một bước, thân thể dính sát đến cửa sắt, nơi này vậy mà nuôi sói? Mà lại, những con sói nàyxem ra đều là Dã Lang.
"Hú... Hú... Gào hú..." bầy Dã Lang phát ra tiếng hú,
Tiêu Tiêu nuốt khan mấy ngụm nước bọt, dán ở trên cửa sắt không dám nhúc nhích, Hiên Viên Tiểu Nha nói đợi chút nữa sẽ biết? Chẳng lẽ ám chỉ là những con sói này? Bọn họ muốn giết cô sao?
"cô, các người muốn giết tôi sao? Mặc kệ các người thừa nhận hay không thừa nhận, tôi cũng là vị hôn thê do anh cô mang tới." Ép buộc mình tỉnh táo nói, làm sao có thể? Hồng Tuyết Mai coi như hận cô hạ độc cũng sẽ không hạ sát cô trắng trợn như thế!
Không biết phía ngoài có phải Hiên Viên Tiểu Nha hay không, vẫn luôn không có trả lời.
"Hô... Hô... Gào hô..." Dã Lang vô cùng cẩn thận, đều đứng ở nơi xa xa, không có tiến công.
Một giây... Hai giây... Thời gian giống như trôi qua đặc biệt chậm, trái tim Tiêu Tiêu cũng phập phồng kịch liệt, nơi này tối thiểu có bảy, tám con sói, mà sói thuộc về động vật quần công, khát máu, tàn bạo, bị coi là con mồi, nó tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
"Mộ tiểu thư, tôi nghĩ cô cũng cần phải thấy được, một mình cô làm thế nào trốn khỏi miệng sói, hết hy vọng đi. Người mẹ cháu muốn giết chết, cô giãy dụa thế nào chỉ có phí công." Tiếng Hiên Viên Tiểu Nha vang lên lần nữa, giờ phút này cô ta cũng vô cùng nặng nề.
"Các người như vậy..." lời Tiêu Tiêu còn chưa nói hết, liền bị Hiên Viên Tiểu Nha cắt ngang.
"Mẹ cháu đã biết, Miêu Miêu không phải con trai ruột của anh tôi. Yên tâm, sau khi cô chết, tôi sẽ thay cô làm hậu sự của cô thuận lợi vui vẻ."
Đồng tử Tiêu Tiêu thu nhỏ, thu nhỏ... Hồng Tuyết Mai biết rồi hả? Biết bí mật của cô sao? Sao có thể như vậy? Trời ạ khó trách bà ta sẽ ra tay độc ác đối với cô, thì ra đã biết: "Miêu Miêu! Miêu Miêu đâu? Các người muốn làm gì Miêu Miêu!" Cô căn bản cũng không có giải thích, lập tức nghĩ tới Miêu Miêu, nếu như Hồng Tuyết Mai đối với cô như thế, Miêu Miêu sẽ như thế nào?
"cô cũng thừa nhận rồi hả? Yên tâm, Miêu Miêu sẽ không chết." Nói xong, Hiên Viên Tiểu Nha rời đi rồi...
"này, này... Tiểu Nha, Hiên Viên Tiểu Nha!" "rầm"rầm "rầm" cô liều lĩnh đánh cửa sắt kịch liệt.
Cô làm ra tiếng vang kịch liệt, để Dã Lang sau lưng bắt đầu rục rịch. "Ngao hô..." gầm lên giận dữ, một Dã Lang đánh tới trước.
Ngay sau đó tất cả sói đều dốc sức hướng tới Tiêu Tiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK