Trong ba năm này, Lận Thiếu Trì chưa bao giờ nhận được sắc mặt tốt từ Tần tiên sinh.
Nhưng dù là như vậy, mọi người xung quanh như Trần Đức hay bác Phúc đều có thể nhận thấy Tần tiên sinh dần dần thay đổi thái độ của mình: Tuy rằng bề ngoài Tần tiên sinh vẫn tỏ ra không đồng ý, lúc nào cũng hằm hè Lận Thiếu Trì, chẳng qua đối với tình cảm của hai người trẻ tuổi này ông cũng đành cam chịu rồi, sau cùng lại mở một mắt nhắm một mắt.
Nếu không phải như vậy, bằng vào mấy người bảo tiêu ngầm mà Tần tiên sinh phái đi bảo vệ Tô Bối, thì Lận Thiếu Trì dù cho có mọc thêm cánh cũng chẳng thể đến gặp được Tô Bối, nói gì đến việc ở sau lưng Tần tiên sinh lén lút mang Tô Bối ra ngoài hẹn hò.
Hơn nữa, nếu như Tần thị thật sự muốn chèn ép Lận thị, trong mấy năm này Lận thị sớm đã biến mất khỏi thương trường rồi.
Tâm tình của Tần tiên sinh hiện giờ chính là nỗi lòng của người cha lúc sắp phải xa con gái, do vậy mới cố gắng kiên trì lập trường mà thôi.
Chẳng qua biểu hiện của Lận Thiếu Trì trong mấy năm nay mọi người cũng xem ở trong mắt.
Nếu như không phải thật sự quá si tình với Tô Bối rồi, anh cũng không cần vì một câu "Không được làm phiền đến thời gian học hành và sinh hoạt của Tiểu Bối" của Tần tiên sinh mà đem toàn bộ thời gian làm việc của mình điểu chỉnh theo đúng thời gian biểu của Tô Bối.
Chưa kể đến mấy năm nay áp lực mà Tần thị ép lên Lận thị không phải người nào cũng đủ khả năng chịu đựng được.
Mà việc thực sự khiến mọi người phải thay đổi cách nhìn nhận về tình cảm của Lận Thiếu Trì vẫn là chuyện của hai năm trước.
—— Sau khi khảo sát "NST" xong, Lận Thiếu Trì lái xe đưa Tô Bối vê nhà. Trên đường đi, hai người bị đối thủ cạnh tranh tập kích.
Vào lúc đó thì phải nói là Lận Thiếu Trì giống như không muốn sống nữa, anh liều mạng cũng muốn che chở cho Tô Bối an toàn.
Sau lần đó, mặc dù Tần tiên cũng không nói gì thế nhưng đại để là đã chấp nhận mối quan hệ của hai người này rồi.
Ngày mà Tô Bối tốt nghiệp đại học cũng là lúc mà Lận Thiếu Trì đứng trước sự chứng kiến của tất cả mọi người ngỏ lời cầu hôn với cô.
Khi đó đương nhiên Tần tiên sinh cũng đang có mặt. Mặc dù trong lòng ông thật sự không muốn, nhưng là cuối cùng vẫn không đứng ra phản đối.
"Chủ tịch của Lận thị đã ngỏ lời cầu hôn với thiên kim của Tần gia!" khi mà tin tức này vừa mới đưa ra, ngay lập tức toàn bộ dư luận đều nổ tung.
Bản thân hai tập đoàn lớn là Tần thị và Lận thị luôn là tiêu điểm hot nhất được tất cả mọi người chú ý. Mặc dù trong mấy năm này, hai người thừa kế Tần thị là Tô Bối và Tô Tiểu Bảo rất kín tiếng cùng khiêm tốn, thế nhưng họ vẫn không thể tránh khỏi sự quan tâm của quần chúng.
Rất nhanh, chuyện Tần gia cùng Lận gia muốn kết thân đã dấy lên rất nhiều dư luận trái chiều.
"Trời ạ, Tần gia và Lận gia muốn liên hôn rồi! Hai nhà này thực sự muốn cường cường hợp tác để làm bá chủ nắm quyền toàn bộ thương trường hay sao?”
"Làm sao mà tôi cứ cảm thấy cuộc hôn nhân này là vì lợi ích nhỉ, dù sao mấy năm này việc Tần thị liên tục chèn ép Lận thị đã làm cho tập đoàn nhà họ Lận lao đao không ngừng, chuyện này cũng làm cho mọi người rất khó hiểu."
"Đúng vậy! Hồi trước cũng từng có một bản tin nói về việc Tần thị đang cố ý chèn ép Lận thị."
"Sao lại như vậy? Chẳng phải trước giờ hai nhà này vẫn luôn là đối tác kinh doanh rất tốt sao?"
"Bác hỏi vì sao à? Tất nhiên là vì lợi ích, vì tiền chứ gì nữa, trong giới thường trường vốn dĩ không có ai mãi mãi là đồng minh cả."
"Cho nên mới nói chuyện liên hôn lần này thực chất là chỉ dùng để níu kéo quan hệ hợp tác của hai nhà?"
"Đây vốn là quy luật của mấy đại thế gia mà, đối với điểm này tôi chẳng hề hâm mộ mấy thế gia giàu có này chút nào."
"Đúng! Lại nói về đại tiểu thư của nhà họ Tần, lúc trước đầy tin tức đều là nói Tần chủ tịch cực kì cưng chiều con gái rượu của mình, rốt cuộc dính dáng đến lợi ích, thì con gái cưng như Tần tiểu thư vẫn bị đem ra làm vật hy sinh cho việc liên hôn thôi." "Làm con gái trong gia đình giàu có cũng chẳng sung sướng gì nhỉ. So sánh một chút tôi vẫn thấy làm người nghèo có khi còn thoải mái hơn, ít nhất về việc hôn nhân hoàn toàn có thể tự do lựa chọn, haha."
"Rõ ràng là hôn nhân vì lợi ích, vậy mà còn cố tình làm ra vẻ như là tình cảm rất thân thiết vậy, nào là công khai cầu hôn lãng mạn, quá dối trá."
"Nói đúng lắm, mấy thế gia giàu có này cũng lắm trò thật, khiếp."
"Cứ chờ đi, nếu như thật sự là Lận thị cùng Tần thị hai nhà này không hòa hợp thì chỉ một hai năm là sẽ có tin tức ly hôn truyền ra ngay thôi."
Một khi đã có dư luận, chắc chắn là sẽ có một đám đông anh hùng bàn phím không hiểu sự thật mô tê thế nào đứng ra hưởng ứng.
Nhưng rất nhanh thôi, đám người ba phải hùa theo này đã bị sự thật vả thẳng vào mặt.
Một cái tài khoản phụ của chủ tịch Lận thị bị người khác đào ra.
Đám người này bỏ công sức đi lần mò tài khoản phụ của Lận Thiếu Trì cốt là để tìm hiểu xem thử đối với chuyện hôn nhân lần này của hai nhà, anh ta có ý kiến phản đối gì không, nhưng mà khi sự thật lộ ra thì làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc cùng thất vọng.
— Cái tài khoản phụ này đã được lập ra từ tận bốn năm trước, hơn nữa còn rất đều đặn mỗi ngày đăng một trạng thái.
Tin đầu tiên: Cô ấy hôm nay thật sự đã làm tôi lo lắng muốn chết. Cũng may là người bị tai nạn không phải cô ấy, nhưng là hình như lời tỏ tình của tôi làm cho cô ấy không vui rồi.
Tin thứ hai: Hình như là cô ấy thật sự ghét tôi rồi.
Tin thứ ba: Có phải là nên từ bỏ rồi không? Để tất cả mọi thứ trở về như lúc ban đầu.
Tin thứ tám: Cuối cùng cô ấy đã đồng ý làm bạn gái của tôi rồi.
Tin thứ mười sáu: Anh chính là thích nhìn thấy nét mặt hoảng hốt của em đó.
Tin thứ mười bảy: Vấn đề lớn đây mà, làm cách nào mới có thể làm vừa ý cha vợ tương lại đây.
Tin thứ N: Chúc em sinh nhật thật vui vẻ hạnh phúc nhé cô gái của anh (cuối cùng thì em đã đủ tuổi để làm vợ anh rồi, nhưng mà chúng ta vẫn còn phải chờ thêm một chút nữa.)
Tin thứ N+1: Cực kỳ phản đối em mặc váy ngắn!!!.
Mãi cho đến tận tin mới nhất: Cảm ơn em đã đồng ý, anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống hạnh phúc nhất.
Trừ ra mấy cái tin này, thực chất ở trước đó vẫn còn vài tin khác đăng sớm hơn nữa, chẳng qua chỉ là đăng ngắt quãng mấy chữ làm cho người đọc chẳng thể hiểu được: chuyện này đúng là sai lầm, có lẽ là không có khả năng, thật xin lỗi...
Xuyên suốt hơn một ngàn dòng trạng thái đều chỉ nói về "người con gái của tôi". Nội dung trong tài khoản này khiến người ta không thể tưởng tượng nổi chủ nhân tài khoản này lại là một vị chủ tịch tập đoàn lớn như Lận thị. Trong tài khoản này không có ông lớn, không có thương trường, ở trong này Lận Thiếu Trì giống như một chàng thanh niên trẻ rơi vào trong bể tình không thoát ra được, xúc động mà cuồng nhiệt, hơn nữa thậm chí là còn có chút khờ.
Tuy rằng tất cả các dòng trạng thái được đăng lên không có cái này nói rõ ra "Cô gái" này là ai, nhưng từ những thông tin này đám đông hoàn toàn dễ dàng đoán ra được danh tính thật của cô gái đó là Tân Nguyệt - cô công chúa của tập đoàn Tần Thị.
Suốt thời gian bốn năm ròng, làm sao mà có thể gọi là giả vờ cho được, đặc biệt từng câu từng chữ trên những dòng trạng thái đó còn làm cho người ta cảm nhận được một tình yêu nồng nhiệt. (Cảm nhận được mùi vị của cẩu lương thì đúng hơn, dân FA như mềnh không thích điều này -. -)
Trên diễn đàn ngay lập tức nổ tung.
"Trời mát! Nhìn cái màn hình thôi mà tui cũng cảm nhận được mùi sến súa rồi!"
"Cái này mà còn không xem như là chân ái nữa thì tôi cũng mất niềm tin vào thế giới này luôn."
"Cho nên sự thật là, Lận chủ tịch cùng với Tần tiểu thứ sớm đã là một đôi từ bốn năm trước rồi? Mấy năm nay họ chỉ là không công khai mà là thâm meo meo yêu đương với nhau?!"
"Chồi ôi, nhìn mấy cái trạng thái này cứ bị ngọt quá mức."
"Nhìn chuyện tình của hai người này mà bị ngán đồ ngọt luôn á!"
"Chân ái nè, hâm mộ hai người này ghê."
"ha ha ha, hình như mị mới đoán được cái gì rồi, Tần tiểu thư cùng công tử nhà họ Lận sớm đã đồng ý ở bên nhau, nhưng mà ba ba lại không đồng ý."
"Cục cưng mà Tần tiên sinh yêu quý nhất đột nhiên bị Lận chủ tịch bắt cóc đi mất, ông ấy không vui là đúng rồi, haha." "Vậy nên là mấy năm này Lận thị liên tục bị Tần thị "đè ép" chỉ là do Tần tiên sinh đang trút giận vì con gái cưng của mình bị lừa đi mất?"
Đang ngồi xem chùa ở khung bình luận, Trân Đức thấy được cái tin này thì lặng lẽ bắn cho một like: Vị nhân tài này, cậu rất tỉnh tường đã đoán trúng sự thật rồi.
Vốn là ban đầu Trần Đức còn muốn đi lên xử lý một chút những bình luận tiêu cực trên diễn đàn, chẳng qua là lúc mà ông lên tới thì chủ đề bàn tán của cả câu chuyện sớm đã được dẫn sang một hướng khác rồi nên chẳng cần ông phải làm cái gì nửa.
Tần tiên sinh bất mãn vì con gái bảo bối nhà mình bị một thằng nhóc ất ơ lừa đi mất, chuyện này đúng là sự thật. Do vậy nên là đến tận ngày cưới của hai người ông vẫn không có cho Lận Thiếu Trì sắc mặt tốt.
Còn có một chuyện là lúc mà người ngoài đang suy đoán rằng Tần tiên sinh không hề coi trọng cuộc hôn nhân này, họ đang sôi nổi bình luận: Con gái gả đi rồi như bát nước đổ ra ngoài. Vào lúc này Tần tiên sinh đã làm ra một quyết định khiến cho đám đông khiếp sợ: Ông giao toàn bộ 51% cổ phần của "NST" cho Tô Bối làm của hồi môn.
"NST" phát triển đến nay, sớm đã không còn là một cái công ty nhỏ như lúc trước nữa, đến hiện tại dù là tách hẳn "NST" ra khỏi Lận Thị cùng Tần Thị thì nó vẫn là một tập đoàn tài chính khổng lồ trong giới thương trường.
Hơn nữa mấy năm nay Tần tiên sinh còn để Tô Bối tiếp nhận thêm 10% cổ phần của Tần thị, cộng thêm 51% cổ phần của "NST" lần này tính sương sương ra thì ông đã giao cho Tô Bối một khối tài sản gần bằng một nửa Tần thị rồi!
Của hồi môn giá trị một nửa Tần thị, đến lúc này còn ai điên dám đứng ra nói rằng Tần tiên sinh không xem trọng cuộc hôn nhân của con gái, không quan tâm đến bảo bối cưng nhà mình nửa?
Trước khi đi, Tô Bối lại tới phòng của Tần tiên sinh.
Nhìn người đang đứng trước cửa sổ, khóe mắt cô không nhịn được mà nước mắt tràn mi chảy xuống.
"Ba ba." Tô Bối chạy qua, rúc vào trong lòng Tần tiên sinh khóc lên.
"Đừng có khóc nhè nữa, lem hết phấn mắt bây giờ." Tần tiên sinh vừa xoa đầu con gái, vừa cảm thán trong lòng: Con gái đã lớn thật rồi.
"Nhất định không được để thằng nhóc kia ăn hiếp biết không." Tần tiên sinh nói với Tô Bối.
"Nếu mà nó dám làm con không vui vậy trực tiếp đá nó ra khỏi nhà."
Sau khi mà Tô Bối cùng Lận Thiếu Trì kết hôn rồi, hai người họ sống ở Hoa Khuê Uyển, rất gần với Cảnh Viên, mà lại vừa khéo nơi này là bất động sản thuộc Tần thị.
Nghe được lời của Tần tiên sinh, Tô Bối cuối cùng ngừng khóc mà cười lên: "Vâng."
"Thằng nhóc đó tới rồi, con đi ra đó đi."
Hôm nay, Tô Tiểu Bảo đang mặc một đồ vest rất bảnh, cậu cùng với Tô Bối bước ra cửa trước ánh mắt chúc phúc của bao người.
Tiểu Bảo nhìn người đàn ông cũng rất đẹp trai lại giỏi giang đứng ở cách đó không xa, rốt cuộc trong lòng cậu lần đầu tiên có cảm giác mình sắp phải đưa một bảo bối quan trọng cho người khác.
Còn may là người này đáng giá cho Tô Bối phó thác cả đời.
"Tiểu Bối."
"Ừm?"
"Phải hạnh phúc nhé."
(Chính văn xong)