- Thầy đẹp trai đâu rồi ạ? - lũ con gái nhao nhao
- Uhm........... - Sam cười nhưng trong lòng thì muốn bốc hỏa (ghen.... ♥) - Thùy Trâm là em thầy Huy, Thùy Trâm bị ốm thì thầy phải nghỉ để chăm sóc rồi.
- Oh............... - lũ con gái ỉu xìu
- Vậy mà chị lại bắt em đi học. - hắn hậm hực
"Chóc........" một viên phấn bay ngay xuống đầu hắn
- Ai da.......... Sao chị ném em?........... - hắn ôm đầu suýt xoa
- Đi học mà cứ đòi nghỉ. - Sam hừ giọng - Mách ba mẹ đấy!
- Xì.......... - hắn bĩu môi ngồi xuống ghế trong ánh nhìn sốc - toàn - tập của cả lớp
- NHÌN CÁI GÌ MÀ DÒM? - hắn quát
- MINH TUẤN. MẤT TRẬT TỰ. - Sam hét lên
- Hai chị em giống nhau kinh. - Jin nói thầm, ngay lập tức đã nhận những cái gật đầu của lũ còn lại
-----------------
Một tuần sau......... Nó tỉnh lại trong bệnh viện
- Ui.......... - nó xoa xoa thái dương rồi từ từ ngồi dậy - Mình đang ở đâu đây?
- Bệnh viện chớ đâu. - David ngồi vắt vẻo trên bàn
- Uả? Sao anh ở đây? - nó nhíu mày
- Không ở đây thì ở đâu. - David khoát tay - Biết mình nhóm máu hiếm rồi mà còn bày đặt làm anh hùng nữa.
- Anh hùng gì cơ chứ! Mọi người đâu?
- Trên trường. Em nghĩ bây giờ là mấy giờ rồi?
- Sao anh không đi dạy? Trốn?
- Con kia, muốn chết à? - David hằm hè - Ông với cậu bận đi Anh Quốc, anh không cho dì Diệp biết, chỉ nói là em bị ốm nên ở nhà. Dì mà biết em nằm bệnh viện như thế này rồi làm um lên. Em nghĩ ông sẽ để yên cho em à? Không biết ơn rồi mà còn........
- Được rồi - nó xua tay - Cảm ơn, được chưa? Ông già.
- Em nói ai ông già? - David giơ nắm đấm
- Hôm nay ngày mấy? - nó giả ngơ
- Em bất tỉnh một tuần rồi. Hôm nay là 2.10.
- 2.10............ - nó gật gù - Vậy là sắp đến ngày rồi?
- Ukm....... 8 ngày nữa. 10.10. - David đổi giọng - Cuộc thi tranh chấp Chiếc ghế vàng sẽ diễn ra.
- Ukm........ - một bầu không khí im lặng và căng thẳng vây lấy căn phòng