Nó mặc đồng phục trường, tóc dài được uốn bồng bềnh, để mái ngố cùng chiếc bờm tóc hình cái nơ màu hồng. Ji cũng để mái ngố giống giống nó như tóc được buộc cao bằng một sợi dây màu hồng (mượn của nó cho tiệp màu đồng phuc), Yun để mái xéo, tóc búi cao bằng một sợi dây màu hồng (cũng của nó nốt), Kull cũng vẫn để mái ngố và thắt bím, tém gọn sang một bên như mọi ngày bằng chiếc nơ màu trắng.
- Ăn sáng đi rồi đi học - Kull cười
- Đi học..... Chán quá! - Ji than
- Bày trò gì vui vui đi Wen!!!! - Yun đề nghĩ
- Nghe nói trường đó phân biệt giàu nghèo kinh lắm. Học sinh nhận được học bổng bị khinh thường ghê lắm. Còn tụi mình, đặc biệt là Wen, sẽ được đối xử như nữ hoàng đó - Kull nói
- À há! Vậy thì tại sao tụi mình không trở thành nữ sinh học bổng đi. Để trị cái lũ ấy một bài học vì tội dám khinh người nghèo.
- Hay đó! - Ji, Yun vỗ tay
- Nhưng mà..... Bác Diệp (bác nó), anh Gin, anh Cin..... Sẽ tật tẩy mình ngay đó! - Kull lo lắng
- Không sao đâu, để tớ nói với họ
Nói rồi nó nói với bác Lâm (quản gia nhà nó) đem bốn chiếc xe đạp cũ (tụi nó thường dùng để đi học trước khi đi du học) ra khỏi gara và kiểm tra giúp nó.
- Đi thôi..... - Nó, Ji và Yun hét lên
- Tùy cậu..... - Kull hậm hực nhưng cũng leo lên xe.
Bốn chiếc xe đạp chạy song song dới ánh bình minh.