Thứ hai ngày x tháng x. Thời tiết: tốt.
Hôm nay có tiết Thủ Công, thầy giáo muốn làm một đĩa hoa quả, cho nên mình đã đem táo, lê, dâu, chuối, quýt, cả dao gọt trái cây và đĩa nhỏ đều mang lên hết! Dì Thẩm nói là không cần phải mang nhiều như vậy, nhưng mà mỗi quả đều trông thật ngon a, mình liền len lén đem toàn bộ bỏ vào cặp sách, he he.
Hết tiết Ngữ Văn là đến tiết Thủ Công rồi, mình thật hưng phấn, kết quả bị thầy Phương gọi lên trả lời câu hỏi, cuối cùng trả lời sai bị phạt đứng 5 phút. Thế nhưng mình vẫn rất vui vẻ, vì sau đó là tiết Thủ Công a. Giờ giải lao mình lấy tất cả trái cây ra, mấy bạn khác cũng mang theo nhiều lắm, thoạt nhìn đều rất ngon, tiểu mập mập không nhịn nổi rốt cục đem mấy quả mang đến ăn hết, ha ha, vào tiết cậu ta quả nhiên bị thầy giáo phê bình.
Mình làm một đóa hoa cúc thật lớn, lần trước do nhỡ làm chết hết mấy cây hoa cúc mà baba thích nhất, nên lần này mình muốn làm một đóa hoa cúc bù lại cho baba, mình còn được thầy giáo khen nữa nha. Nhưng mà đáng giận nhất chính là, Ân Dự giật lấy đĩa hoa quả của mình ăn mất tiêu, còn kiên quyết muốn đổi quả chuối thối của cậu ta với đóa hoa cúc của mình nữa, mình đương nhiên là không chịu rồi, nhưng vẫn bị cậu ta cướp mất. Ân Dự là tên xấu xa, mình ném bay quả chuối thối của cậu ta, chuối thối ai mà muốn ăn chứ a!
Tối nay mình muốn chơi Thiên Long Bát Bộ, không biết sư phụ và các tỷ tỷ có nhớ mình không.
Lời phê của giáo viên:
Khụ… những từ ngữ này của con, thật sự chỉ là vô ý thôi sao?
======================================================================
Hôm nay Mỹ nhân cốc có chút không giống với bình thường, vì sao ư? Nguyên nhân là anh bạn nào đó biến mất một thời gian rất lâu rốt cục đã login, thế là toàn bộ bọn con gái đều sôi sục.
[Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Tiêu Tiêu, chị nhớ muốn chết a, ôm cái nào !!!
[Bang hội] [thu vũ]: Ai ai ai, là !! Nựng nựng nựng ~~~~
[Bang hội] [tạp mị]: >< Tiêu Tiêu, một cái ~~~ [Bang hội] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Hoan nghênh trở về, , chị cực thích nhân yêu a…
[Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: Cây hoa cúc tự trọng a… Khụ, cho chị nựng nữa !! [Bang hội] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Các tỷ tỷ khỏe không ạ [Bang hội] [mễ lạp lạp]: A a a a, rất ngoan !!! Rất đáng yêu !!! [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Tiêu Tiêu mấy tuổi, chắc là rất nhỏ nhỉ? [Bang hội] [thu vũ]: Có phải đang học sơ trung? [Bang hội] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Em năm nay 10 tuổi.
[Bang hội] [thưởng thu thưởng cây hoa cúc]: Là bé trai chân chính a a a a… [Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Ai, trẻ con bây giờ, thật giỏi! [Bang hội] [voi trên cây]: OMG, năm tớ 10 tuổi vẫn còn đang nghịch bùn… [Bang hội] [tạp mị]: >333< ( tớ đây đứng hình nói không nên lời~) [Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: Nhỏ như vậy… Cái tên đầu heo Lam nhan đúng là sát hại đóa hoa quốc gia mà a !!
Cà phê ° ướp lạnh vừa nói xong, kênh bang hội liền im lặng, tất cả mọi người đang chờ phản ứng của Tiêu tiêu vũ hiết, dẫu sao trước kia hại nhóc ấy rời game lâu như vậy là Thùy gia lam nhan. Tuy nói đối phương cũng không có thật sự làm cậu nhóc tổn thương, nhưng ngay trên kênh đồng minh gào lên Tiêu Tiêu là nhân yêu thì không phải chuyện đùa, kết quả khiến cậu nhóc bị người ta sỉ vả thật sự cũng không phải nghi ngờ. Giữa lúc Cà phê ° ướp lạnh oán giận cái miệng quạ đen của mình, kênh bang hội nhảy ra một câu.
[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Nè nè, mấy bà không nên truyền bá mấy cái tư tưởng kỳ quái cho con nít nha.
Mọi người 囧, Hồ ly cậu tới thật đúng lúc. Dàn hủ nữ trong lòng kêu oan, cái gì mà truyền bá tư tưởng kỳ quái a, rõ ràng là còn chưa có tới cái đoạn truyền bá mà, Hồ ly cậu đổ oan cho người ta a!
[Bang hội] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Sư phụ.
[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: A, đồ đệ ngốc, vào đội.
[Bang hội] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Dạ.
[Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Ế ê, Hồ ly cậu lại định độc chiếm nhóc con sao? [Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: Đúng đó, người ta còn chưa có ghẹo đủ cơ mà
[Bang hội] [hồ ly tu thành tinh]: Đồ đề ngốc, đừng để ý đến mấy bà chị này.
[Bang hội] [thu vũ]: Khỉ, xem như cậu lợi hại !! [Bang hội] [tạp mị]: Tiêu Tiêu nhóc đừng nghe sư phụ a a a a! [Bang hội] [cà phê ° ướp lạnh]: Hồ ly lão đại con sai rồi… T_T, xin đừng bảo nhóc không để ý chúng con… [Bang hội] [lão tử chính là cuồng]: Hồ ly hai người đi vui vẻ~
Phớt lờ tiếng gào khóc thảm thiết trong kênh bang hội, Phương Hãn đem tầm mắt về tổ đội, phát giác tiểu đồ đệ đã ngồi bên cạnh mình, lúc này đang cùng một tên không tưởng đối mặt mắt lớn trừng mắt bé.
[Phương Hãn: Trong game làm sao mà nhìn ra được ‘mắt lớn trừng mắt bé’? Tác giả: A ha ha, BUG chăng, hỏi GM ấy.]
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Này, ngốc cả đôi sao? Cậu tìm Tiêu Tiêu có việc gì? [Đội ngũ] [ba nghìn ★ sát]: Tôi đây là tìm cậu ta, không phải bà mẹ gà.
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Ai cho phép cậu mắng sự phụ tôi! [Đội ngũ] [ba nghìn ★ sát]: Gan to ra nha, Giang Tiểu Vũ.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Cậu là ai? [Đội ngũ] [ba nghìn ★ sát]: Hình như cái này không phải chuyện của cô.
[Đội ngũ] [ba nghìn ★ sát]: Giang Tiểu Vũ, cậu sao không nói gì, bình thường nhìn đã giống một bé gái rồi, kết quả trong trò chơi biến thành con gái thật rồi a.
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Cậu mới là bé gái! [Tác giả: Ta thiếu chút nữa viết thành ‘Cậu mới là bé gái, cả nhà cậu là bé gái!’, rồi rồi, là ta vô dụng.] [Đội ngũ] [ba nghìn ★ sát]: Bình thường mắt kém không tính, sao ngay cả trong trò chơi cũng không phân biệt được nam hay nữ? [Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Cậu, sư phụ đá bay cậu ta đi !!
Phương Hãn nhìn hai tiểu quỷ cãi nhau đến nửa ngày, không nghĩ tới cuối cùng bạn nhỏ Tiêu Tiêu lại phát hỏa. Nhanh chóng đem đội trưởng đưa cho Tiêu tiêu vũ hiết, để tiểu đồ đệ tự quyết định đi, cậu chỉ đứng một bên xem kịch thôi. Không biết là do RP bạo phát (*) hay là do căm gan tím ruột, anh bạn nhỏ Tiêu Tiêu lại rất nhanh nhẹn mà đem Ba nghìn ★ sát đá bay khỏi đội. Phương Hãn chậc lưỡi, tiểu ngây ngô khi phát hỏa cũng có thể biến thành Godzilla, tuy rằng trí lực vẫn duy trì một đường với trục hoành, nhưng hành động có vẻ lưu loát hơn. (*)RP bạo phát (nhân phẩm bạo phát) ý chỉ người có vận khí vô cùng tốt.
[Loa] [ba nghìn ★ sát]: Giang Tiểu Vũ chết tiệt, dám đá tôi, cẩn thận tôi đem nhật ký của cậu dán lên tường đấy!
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Sư phụ, sao con không có loa kia? [Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Muốn mắng lại sao? [Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Dạ.
Phương Hãn nhếch khóe miệng đem mấy cái loa giao dịch qua cho Tiêu tiêu vũ hiết, không nghĩ tới a không nghĩ tới, thế giới game thật nhỏ bé, học sinh lớp mình không ngờ một hơi có tới hai trò. Bên này thầy giáo Phương Hãn trong lòng đang suy tính, bên kia Ba nghìn ★ sát vẫn kiêu ngạo hét loa.
[Loa] [ba nghìn ★ sát]: Giang Tiểu Vũ, mau chóng mời đội tôi, nếu mà không thì, hừm hừm… [Loa] [ba nghìn ★ sát]: Tôi đếm đến ba.
[Loa] [ba nghìn ★ sát]: 1.
[Loa] [ba nghìn ★ sát]: 2.
[Loa] [thùy gia lam nhan]: 2 mẹ người chứ 2 !! [Loa] [ba nghìn ★ sát]: Ô, ra là tên bại tướng dưới tay ta đây mà ~ tên 2B ~[2B=SB=ngu ngốc] [Loa] [thùy gia lam nhan]: ???? Mày mới 2B, cả nhà mày 2B !! [Loa] [456346]: Cho tôi một chỗ a, cảm tạ, thu mua Huyền Hạo Ngọc 35v, có bao nhiêu mua hết, Tô Châu Thương khố giao dịch! [Loa] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Ân Dự cậu rất đáng ghét !!! Tôi ghét tên chết bầm cậu !!!
Cái loa cuối cùng vẫn hiện nguyên ở đó trong tầm mắt của mọi người mãi cho đến khi hết thời gian mới không thấy nữa, nhưng dường như dư âm câu nói vẫn còn lại quấn quanh bên tai những người khác.
Bên trong bang Sát biến thiên hạ, mọi người mắt nhìn kèn đồng, thầm nghĩ, cái tên Ba nghìn ★ sát này không phải là kẻ thù của Thùy gia lam nhan sao, mấy hôm không thấy, càng thêm kiêu ngạo, nhưng Tiêu tiêu vũ hiết lại càng ấn tượng, một cái loa khiến hai tên đang đối đầu nhau gào thét tắt ngúm. Giang Thiên Mộ Vũ cũng mới login, vừa vặn chứng kiến một màn đặt sắc, im lặng 1 phút, quả nhiên nghe bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân ‘thịch thịch thịch’.
“Baba, ô ô ô…” Giang Tiểu Vũ vừa khóc vừa nhào vào ngực ba mình, cọ nước mắt chùi nước mũi.
“Làm sao vậy, ai ăn hiếp con?” Đành ôm chặt nhóc con đang bám vào trên người, Giang Thiên Dự xoa xoa cái đầu nhỏ của cậu, lục lọi lại cuộc đối thoại vừa rồi trên loa.
“Ô ô ô… Đồ đểu Ân Dự…” Nhóc con khóc đến đỏ cả mặt, thảm thương oa oa méc.
“Lại là Ân Dự?” Nhíu mày, nhóc Ân Dự kia, Giang Thiên Dự cũng không xa lạ, bởi vì Giang Tiểu Vũ hầu như ngày nào tan học về cũng đều nói với anh chuyện bị đứa bạn này ăn hiếp.
“Dạ… híc… Cậu ta nói là, nói là muốn đem nhật ký của con xé ra, híc, dán lên lớp học, trên tường, ô…” Đã khóc đến mức nấc cục rồi, Giang Thiên Dự đau lòng mà vỗ vỗ lưng con trai, trong lòng đầy bực bội. Từ sau khi ly hôn, mình đối với đứa con này vẫn mang một phần áy náy, muốn cho con cuộc sống tốt nhất, chuyên tâm dốc sức với sự nghiệp nhưng lại lơ là cảm xúc của con. Bình thường bận rộn làm việc, cái cảm giác này không lộ rõ ra, nhưng đến lúc rảnh rỗi, anh có thể cảm nhận được rất rõ ràng nỗi buồn của cậu con trai, nhưng lại không biết nên làm thế nào để bù đáp cho cậu nhóc khi thiếu đi tình yêu thương của mẹ.
Ban đầu chỉ con chơi trò chơi, là muốn nó có thể vui vẻ, kết quả lại khiến thêm tổn thương. Lần trước là chuyện của Lam nhan, cậu nhóc lúc đó rất buồn, song dù sao cũng là trẻ con, nhanh chóng khôi phục vẻ vui tươi. Thế nhưng lần này lại buồn đến phát khóc, ngày thường mình thật sự thiếu quan tâm đến cuộc sống của con mà.
Lúc Giang baba đang bị tiếng khóc của đứa con trai làm cho nội tâm vô cùng áy náy, cậu nhóc trong ngực anh dần dần nín khóc. Giang Tiểu Vũ dụi dụi cặp mắt, nhìn về phía máy tính của baba nhà mình, rồi kêu lên: “Baba, sư phụ con nói chuyện với baba kìa.”
“Sao?” Giang Thiên Dự còn đang chìm trong dòng suy nghĩ về hoàn cảnh éo le của gia đình mình, trong nhất thời không theo kịp lời của con trai.
“Trong trò chơi a, sư phụ đang nói với baba.” Giang Tiểu Vũ chỉ vào một nhóm chữ màu đỏ trong màn hình game, nói.
[Nói thầm] [hồ ly tu thành tinh] nói với các hạ: Tiêu Tiêu không có việc gì chứ? Tôi gọi nó thế nào cũng không trả lời, có phải đang ở cạnh anh?
Giang Thiên Dự thấy người này, lòng có chút phức tạp, câu nói kia của Quỳ xuống gọi nữ vương anh còn chưa hiểu ra được, lúc này tin nhắn của Hồ ly khiến anh có phần không biết nên phản ứng thế nào. Nhưng may đây là internet, điểm tốt của nó ở chỗ người khác chỉ có thể nhìn thấy chữ của người đánh ra, mà không nhìn ra được ý nghĩ của người kia.
[Nói thầm] các hạ nói với [hồ ly tu thành tinh]: Ở bên cạnh, không có việc gì.
[Nói thầm] [hồ ly tu thành tinh] nói với các hạ: A, vậy là tốt rồi.
[Nói thầm] các hạ nói với [hồ ly tu thành tinh]: Ừ.
Sau khi đánh chữ xong, đối phương thật lâu không có trả lời lại. Giang Thiên Dự thở dài, cái loại tình trạng xấu hổ này không biết còn phải duy trì đến khi nào. Bên kia Hồ ly tiếp tục im lặng, thế nhưng trên loa cái tên nhóc con xấu xa nào đó vẫn còn gào thét.
[Loa] [ba nghìn ★ sát]: Giang Tiểu Vũ, trả lời !! [Loa] [ba nghìn ★ sát]: Giang Tiểu Vũ, cậu có đang onl hay không !?? Hé răng mau !!
“Có muốn hay không nói lại một câu?” Giang Thiên Dự ôm con trai hỏi, nhận được câu trả lời không, anh mang nhóc con để lên vai, “Vậy đi tắm rồi ngủ nha, cũng 9 giờ rồi, ngày mai còn phải đi học, đúng không?”
“Dạ.” Giang Tiểu Vũ bám lấy tay baba, ngồi cho vững rồi hỏi, “Baba, baba thích sư phụ sao?”
“Hỏi cái này làm gì?” Giang Thiên Dự dừng lại, rồi tiếp tục hướng phòng tắm đi.
“Trong bang các tỷ tỷ đều nói như vậy mà, bọn họ nói là, baba cùng sư phụ là một đôi a.” Nhóc con này rõ ràng đã nghe được mấy câu không tốt lành gì.
“Nếu baba nói thích thì sao?”
“Vậy sẽ rất vui, sư phụ vừa đẹp lại vừa lợi hại, con cũng thích sư phụ.” Giang Tiểu Vũ kể kể ưu điểm của sư phụ nhà mình, thật đúng là không ít nha.
“Vậy nếu baba không thích?”
“Vì sao không thích ạ?”
“…” Hình như ngoại trừ việc đối phương là nam ra, đúng là tìm không ra lý do khác khiến anh không thích. Đi vào phòng tắm Giang Thiên Dự đem nhóc con bỏ vào bồn tắm lớn, lấy ra đồ chơi con vịt con màu vàng, nhìn con trai vui vẻ nghịch bọt nước, nỗi buồn khi nãy một điểm cũng không lưu lại.
Lúc này trong game, kênh bang hội của Sát biến thiên hạ cũng đang tưng bừng náo nhiệt, nguyên nhân là có một người đã quay trở lại, người này là ai?