Thư ký im lặng không biết nói gì.
Tôi gọi điện thoại cho Trưởng bộ phận an ninh của công ty đến tống cổ hắn đi.
Vào lúc đó, một nhóm bảo vệ hung dữ chạy lên, trực tiếp tóm lấy thư ký và Lý Văn Văn rồi tống họ ra bên ngoài.
Luật sư lại tiếp tục hướng dẫn Cố Húc hoàn thành công đoạn cuối cùng.
Tôi cất những bản hợp đồng này, cùng với ổ USB ghi âm và ghi hình vào két sắt.
Két sắt sẽ được gửi vào ngân hàng, đừng hòng ai có thể lấy được tiền của tôi.
Luật sư sẽ giữ bản sao của giấy tờ để đảm bảo tôi lấy được những quyền lợi mà mình đáng được nhận.
Tiền, vốn chủ sở hữu, và cả công ty.
Cố Húc 20 tuổi vẫn còn rất trẻ, nhưng tất nhiên hắn cũng không ngu ngốc.
Cố Húc biết tôi định làm gì nhưng hắn vẫn phối hợp.
Bởi vì tôi là Viên Viên, hắn có cho tôi cái gì thì cũng không tiếc nuối.
Chỉ là trong lòng hắn vẫn còn sót lại một nghi vấn.
Hắn do dự hỏi tôi “Người phụ nữ vừa rồi có phải là tình nhân của anh không?”
"Không lẽ tôi tự đi tìm cô ta về cho anh xem?"
Hắn nghe tôi nói xong thì như nghe được một chuyện hoang đường: "Anh đã có em rồi, sao lại còn đi tìm cô ta được nữa?"
"Chuyện đó anh đã quên mất rồi." Mọi chuyện cũng đã xong xuôi, tôi cũng lười phải diễn kịch với hắn.
Tôi thẳng thắn nói với Cố Húc "Chuyện của hai chúng ta sớm muộn gì cũng kết thúc."
"Hả?"
"Có lẽ là từ khi, con của tôi bị mất."
Tôi bình tĩnh nhìn hắn "Cố Húc, anh còn nhớ không? Đứa con trong bụng tôi là do ba anh hại ch.ết."