Không lâu sau đó, từ trên lầu hai, cặp đôi nam nữ chính của buổi tiệc ngày hôm nay xuất hiện. Lý Mỹ Hy mặc bộ dạ phục màu xanh nhạt, chân đi giày thủy tinh cao gót, trong tay còn cầm túi xách màu xanh dương, trên đầu cũng là kẹp tóc màu xanh, đáng yêu và cao quí. Quang Kiệt thì một bộ âu phục màu trắng cao quý lịch lãm. Sau khi tuyên bố đính hôn, Mỹ Hy cùng Quang Kiệt dắt tay nhau đi chào hỏi từng vị khách mời.
Cô đang quan sát nhân vật chính thì có một vòng tay ôm lấy eo cô, cằm đặt lên vai cô, giọng nói rầu rĩ cất lên
- Băng Băng không để ý em
- Tịch Tịch đáng yêu như thế làm sao mà chị không để ý chứ
- Xạo. Từ lúc vào đến giờ, Băng Băng không ngó đến em
Nói xong còn kèm theo bộ dáng ủy khuất của nàng dâu nhỏ đứng trước mặt cô làm cô dở khóc dở cười.
- Là do chị không nhận ra Tịch Tịch thôi. Hôm nay Tịch Tịch rất đẹp trai nha
- Băng Băng nói thật không?
- Thật mà
Đang cố dỗ dành Dạ Thiên Tịch thì Lý Dạ Diễm từ đâu xuất hiện ôm eo cô
- Băng nhi, em xuất hiện rồi nha
- Lý Dạ Diễm, tôi có thể trốn sao?
- Đương nhiên là không
- ....
- Nhưng mà em vẫn trốn anh nha
- .... không có
Cô thừa nhận là mình trốn anh ta cùng hai người kia nhưng đánh chết cô, cô cũng không dám nói là đúng
- Thật không đó?
Nheo nheo mắt, Lý Dạ Diễm tà mị hỏi cô. Cô không thể không nhận anh ta có nét đẹp yêu nghiệt nhưng sao giờ phút này cô lại thấy sợ hãi
- Thâ.... Thật
Nuốt nước bọt, cô thận trọng trả lời và cũng thận trọng quan sát nét mặt của anh ta. Nhưng chưa được bao lâu thì từ phía xa, hai bóng dáng quen thuộc khác tiến lại gần. Cô chỉ ước mình có thể biến mất ngay lập tức, hai người kia còn ai ngoài Hàn Ngạo Phong và Khương Nhật Khải. Do mải quan sát ba người kia mà cô không để ý trong đôi mắt Dạ Thiên Tịch đầy lạnh lẽo, nó như muốn đông cứng ba người đàn ông kia. "Băng Băng em thật giỏi. Chỉ vài ngày thôi mà em dám trêu hoa ghẹo nguyệt rồi a. Xem ra anh phải trừng phạt em thôi". Chỉ tội Nguyệt Băng nhà ta không biết gì mà vẫn bị phạt, nếu biết suy nghĩ của Thiên Tịch, cô nhất định ngửa cổ nhìn trời mà kêu oan nha. Bên cạnh đó, cũng có vài ánh mắt khác đang nhìn cô chăm chú nha. Âu Thiên Duệ, Dương Minh Triệt, Hoàng Nhật Thiên đều đang khó chịu khi có bốn con ong bay quanh cô, họ chỉ muốn xông lên, ôm cô vào lòng, đem về nhà mà dấu làm của riêng thôi. Còn ở một góc của buổi tiệc thì có một ánh mắt chăm chú nhìn cô mang theo tia ghen tị, oán độc. La Ngọc Hương cô có gì mà thua kém Hoắc Lãnh Nguyệt Băng chứ, tại sao các nam nhân ưu tú lại vây quanh cô ta chứ. Hừ! Đúng là lẳng lơ mà. La Ngọc Hương cô sẽ cho cô ta biết cô mới là người tuyệt mĩ nhất, còn cô ta, chỉ là đồ lẳng lơ thôi.