Bên trong đại điện, Sở Hư đang thăm hỏi và hàn huyên cùng với mấy vị đệ tử thế gia.
Sau khi những đệ tử thế gia này nghe nói Sở Hư cũng đích thân tới, đều là nhao nhao đến đây bái phỏng.
Tố Thần Hầu phủ chính là một trong quái vật khổng lồ của Đại Chu thần triều, mặc dù xuất thân của bọn hắn cũng bất phàm, nhưng mà xuất thân của thế lực gia tộc phủ liền như là một con kiến hôi ở trước mặt Tố Thần Hậu.
Đối với Tố Thần Hầu phủ cũng có lòng kính sợ.
Vả lại bọn hắn đại biểu cho gia tộc ở phía sau mình, tự nhiên là muốn đến đây bái phỏng, lúc này mới không lộ vẻ thất lễ...
Mà khuôn mặt của Sở Hư cũng là mỉm cười, trò chuyện vui vẻ với mọi người, thái độ của hắn nhu hòa, đối với mọi người cũng không thân mật, không lạnh nhạt.
Khiến cho tất cả mọi người đều như đón lấy gió xuân ấm áp, không khỏi nảy sinh hảo cảm với vị Thế tử của Tố Thần Hầu phủ này.
Nhao nhao cảm khái ở trong lòng, vị Thế tử này quả nhiên là nhân trung long phượng, là hình mẫu của đệ tử thế gia!
Nhưng đối với Sở Hư mà nói, thân là Hầu phủ Thế tử, muốn đặt chân ở Đại Chu thần triều, tu luyện tuyệt đối không phải là tất cả, việc đối nhân xử thế này cũng rất là trọng yếu.
Đặc biệt là những đệ tử thế gia này đều là thiếu chủ của mỗi gia tộc, hoặc là người cạnh tranh trực tiếp cho vị trí thiếu chủ.
Nếu là dùng tốt, cũng là có trọng dụng!
Trong đó cũng có Lý gia Lý Trường Sinh của đế đô.
Đế đô Lý gia chính là một cái nhất lưu thế lực của Đại Chu thần triều, những năm gần đây vẫn luôn muốn tiến thêm một bước, cho nên muốn ôm đùi của Tố Thần Hầu phủ.
Hoặc nói là, đùi của hắn và Trưởng công chúa.
Cho nên trước đó đế đô Lý gia xung đột với Sở Thiên, chính là muốn lấy lòng hắn, chỉ là đáng tiếc có Tô Vi Nhiễm, ngược lại là bản thân mất mặt vài phần!
Mà dung mạo của Lý Trường Sinh người này thanh tú mỹ lệ, khí độ cũng là bất phàm, là nhân vật thiên tài có chút danh tiếng ở Đại Chu thần triều, tu vi bây giờ đã là Niết Bàn cảnh thất trọng, được đế đô Lý gia ký thác kỳ vọng.
Làm thiếu chủ của đế đô Lý gia, hắn ở trong mắt người ngoài vẫn luôn là bộ dáng cao cao tại thượng.
Nhưng mà bây giờ ở trước mặt Sở Hư, thần sắc lại tràn đầy ý vị lấy lòng!
Mà lúc này, Tống Tranh đi vào đại điện, cung kính nói: “Thế tử, Tô Vi Nhiễm đến đây bái phỏng.”
Nghe được lời này, rất nhiều đệ tử thế gia nhao nhao đứng dậy cáo từ rời đi, bọn hắn tự nhiên là biết rõ thân phận của Tô Vi Nhiễm, cũng đã sớm biết rõ Tô Vi Nhiễm đã đến.
Bất quá bọn hắn lại là không hẹn mà cùng đến bái phỏng Sở Hư...
Mà Lý Trường Sinh cũng là cáo từ rời đi, bất quá trong lòng lại có chút thất vọng.
Hắn vốn dĩ muốn nhân cơ hội này kết giao với Sở Hư, thế nhưng mà vẫn luôn không có cơ hội.
Chênh lệch giữa đế đô Lý gia và Tố Thần Hầu phủ cực lớn, lần sau hắn còn muốn bái phỏng Sở Hư, coi như khó rồi...
Mà ngay lúc Lý Trường Sinh rời đi, bỗng nhiên truyền đến âm thanh nhàn nhạt của Sở Hư từ phía sau lưng: “Lúc trước, đế đô Lý gia làm không tệ.”
Lý Trường Sinh nghe vậy, trong lòng giật mình, bỗng nhiên đại hỉ!
Hắn quay người nhìn lại, chỉ thấy Sở Hư đang cúi đầu thưởng thức trà, ưu nhã đến cực điểm, phảng phất là chưa từng nói gì.
Nhưng mà Lý Trường Sinh lại hiểu được ý tứ của Sở Hư.
Tim của hắn đập thình thịch, sắc mặt đỏ lên, thần sắc cuồng hỉ, thật sâu cúi đầu: “Đế đô Lý gia, nguyện vì Thế tử quên mình phục vụ!”
...
Sau khi Sở Thiên và Cung Nguyệt Sương tiến vào Vạn Tượng Lâu, trong lòng Sở Thiên vẫn luôn có chút phức tạp.
Nói thật, mặc dù bởi vì Tô Vi Nhiễm, hắn cùng với Cung Nguyệt Sương xem như là quen biết, nhưng mà hắn đối với Cung Nguyệt Sương lại một mực không có hảo cảm gì.
Hắn luôn cảm thấy tâm cơ của Cung Nguyệt Sương quá nặng, không phải bạn tốt!
Nhưng mà bây giờ, hắn cũng được Cung Nguyệt Sương giải vây...
Mặc dù tính cách của Sở Thiên người này có chút cực đoan, nhưng mà bản tính cũng không tệ, hắn gửi lời cảm ơn với Cung Nguyệt Sương, nói: “Đa tạ Cung tiểu thư giải vây cho ta.”
Trên mặt Cung Nguyệt Sương lộ ra nụ cười thản nhiên: “Sở công tử không cần phải khách khí, dù sao ngươi đều là hảo hữu của Tô Vi Nhiễm, ta tự nhiên là không thể xem ngươi chịu nhục.”
Bất quá nàng lại vừa vặn để lộ ra một tia nghi hoặc, phảng phất là nghi hoặc làm sao Sở Thiên lại xuất hiện ở đây.
Mà Sở Thiên cũng là phát hiện điểm này, trong lòng càng bi thương!
Xem ra Tô Vi Nhiễm thật sự là không có chào hỏi với Vạn Tượng Lâu.
Nếu không, Cung Nguyệt Sương là bạn thân của Tô Vi Nhiễm, làm sao lại không biết rõ việc này được?
Trong lòng Sở Thiên bắt đầu nghi thần nghi quỷ, trong lòng cực kì khó chịu, hắn không khỏi hỏi: “Vi Nhiễm có phải là không có chào hỏi với Vạn Tượng Lâu, nói ta sẽ đến sao?”
Cung Nguyệt Sương trầm mặc một lát, miễn cưỡng nói: “Hẳn là Vạn Tượng Lâu xảy ra chỗ sơ suất gì đó thôi...”
Mặt ngoài, nàng có ý tứ là Tô Vi Nhiễm đã chào hỏi, nhưng mà biểu lộ của sắc mặt, lại khiến Sở Thiên tin rằng, Tô Vi Nhiễm không có chào hỏi.
Cung Nguyệt Sương chỉ là bênh vực bạn thân của mình mà thôi!
Tâm của Sở Thiên, rất đau...
Hắn thấp giọng hỏi: “Bây giờ Vi Nhiễm đang ở nơi nào?”
Cung Nguyệt Sương nhẹ giọng nói: “Hiện tại Vi Nhiễm đang ở chỗ của Sở Hư, đang bái phỏng vị Hầu phủ Thế tử này.”
“Cái gì!?”
Sở Thiên đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt trợn to, trong lòng tràn đầy không thể tin.
Lập tức lại dâng lên nóng nảy và phẫn nộ!
Có một loại cảm giác bị phản bội.
Ngươi biết rõ Sở Hư là sinh tử đại địch của ta, ngươi còn chủ động đi bái phỏng hắn!??