"Thầy ơi, vậy mai mìn sẽ làm gì vậy thầy?" Dương Tề Dân phấn khích hỏi nhanh.
"Mai các em sẽ có một buổi sinh hoạt cùng với thầy tổng phụ trách đoàn ngoài trời sau khi dựng liều xong."
"Sau đó thì sau ạ?" Đinh Thư Di cũng háo hức không kém.
"Sau đó sẽ nghỉ ngơi, rồi chiều đi tham quan sở thú ở trong khu vực thành phố, đến tối sẽ đi ăn ở công viên cho các em thỏa thích hoạt động. Các hoạt động vào hai ngày sau thầy sẽ gửi thông tin trong nhóm sau."
"Thích quá đi." Tiểu Vy vui vẻ.
"Chuyến dã ngoại này không chỉ là đi chơi mà các em có một chủ đề về môi trường và cần phải nộp báo cáo sau khi dã ngoại. Thời gian nộp là vào thứ sáu tuần sau." Thầy giáo cười với vẻ thỏa mãn.
"Hả."
"Đi chơi cũng không vui vẻ gì."
"Sao bây giờ."
* * *Hàng ngàn câu than vãn khắp cả căn phòng. "Cả lớp im lặng." Lớp phó trật tự lên tiếng.
"Vậy mai mấy giờ xuất phát thầy?" Hàn Dân Khê hỏi.
"Các em sẽ tập trung vào lúc năm giờ ba mươi, sáu giờ sẽ xuất phát. Bây giờ sẽ bốc thăm chia nhóm dựng liệu."
Thầy đưa cho cả lớp một thùng thăm đã chuẩn bị sẵn truyền từ đầu lớp đến cuối lớp, bạn nào có số giống nhau sẽ chung một nhóm.
"Ai số năm vậy ạ?" Tiểu Vy hô to.
"Tớ." Cao Vũ Ninh trả lời với khuôn miệng cười nhếch lên.
"Tớ với Dân Khê nữa nè." Dương Tề Dân chen vào.
Ở trường này, chuyện yêu đương là bình thường chỉ cần học hành không sa sút là được. Chuyện nam nữ hoạt động hay ở chung liều thì không nằm trong nội quy của trường nên sẽ được cho phép, cô hiệu trưởng rất hiểu tâm lí học sinh và cũng thoải mái, dễ chịu. Cộng với việc trường có kỉ luật nghiêm nên học sinh rất ngoan và nghiêm chỉnh. Trong lớp ngoài Tiểu Vy chúng nhóm với ba bạn nam thì còn có rất nhiều nhóm khác có nam lẫn nữ.
"Tốt quá rồi. Có chơi cái gì thì nhóm mình cũng sẽ mạnh nhất." Tiểu Vy cười hả hê.
Vẻ mặt của Hàn Dân Khê không chút biểu cảm. Có lẽ không thích bạn học mới cho lắm. Khi Tiểu Vy ở gần Cao Vũ Ninh cậu có chút không vui trong lòng. Tiếng chuông của sự ghen tuông đã bắt đầu rung lên trong người Dân Khê thật rồi. Dương Tề Dân nhạy bén thấy bầu không khí có chút căng thẳng ngoại trừ Tiểu Vy vẫn vui vẻ cười nói. Cậu nhanh nhẹn kéo Hàn Dân Khê và Tiểu Vy đi ăn trưa vì đã tan học rồi. Hôm nay Dân ca ca chịu bao đi ăn đúng là có chuyện lạ có thật. Từ trước đến giờ có vậy đâu.
"Mai năm giờ rưỡi đấy nhé!" Cao Vũ Ninh nói với theo Tiểu Vy.
"Ok." Cô giơ tay ra hiệu rồi bị Dương Tề Dân lôi đi.
"Các cậu thân như vậy từ lúc nào?" Trên đương đi Hàn Dân Khê vừa chạy xe vừa hỏi Tiểu Vy với khuôn mặt không vui vẻ gì. Dương Tề Dân chề chạy xe kế bên, chề môi lắc đầu. Cậu biết anh bạn này ghen rồi.
Tiểu Vy vén tóc mái một bên lên tai rồi ra vẻ thanh lịch nhã nhặn trả lời: "Mới hôm kia á." Dương Tề Dân lắc đầu nhăn mặt nhìn cô ra hiệu rằng Hàn Dân Khê đang không vui. Hàn Dân Khê nghe câu vừa rồi đã lập tức dừng xe lại, đuổi Tiểu Vy xuống xe, cậu không muốn đi ăn.
"Tớ không đi ăn nữa, cậu qua xe Dương Tề Dân đi."
Tiểu Vy ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng cô vẫn ra hiệu đã hiểu những gì Dương Tề Dân muốn nói.
"À à không, không phải. Ý tớ là bạn bè trong lớp thì cũng nên thân thiện chút, với lại cậu ấy là bạn mới nên phải càng thân thiện hơn. Cậu nói có đúng không?"
Không đợi Hàn Dân Khê trả lời, Dương Tề Dân đã lên tiếng: "Đúng, đúng vậy." Vừa vỗ tay vừa đưa ngón cái ra cười to tỏ vẻ đồng ý. Hàn Dân Khê không còn gì để nói, bất lực trước sự lươn lẹo của hai người này, cậu tiếp tục chở Tiểu Vy đi ăn trưa.
Tới chỗ rồi, không khí đông vui ở tiệm lẩu và đồ nướng khiến Tiểu Vy mê mẩn. Cách trang trí hài hòa, không gian rộng rãi thoáng mát, món ăn bắt mắt làm cho Hàn Dân Khê cũng hài lòng về lần chiêu đãi anh em này của Dương Tề Dân. Ba người vào tiệm gọi món. Nào là lẩu thập cẩm, gà chiên giòn, sushi, xiên que.. Hàn Dân Khê nói riêng với chị phục vụ: "Đồ ăn cay vừa thôi chị." Cậu biết Tiểu Vy đang đến tháng nên không được ăn cay, ăn cay rất dễ lên mụn mà đến tháng thì mụn sẽ bị thâm và lâu lặn. Đúng thật là cậu bạn thân nhà người ta. Đây là mẫu hình bạn trai chu đáo trong tương lai.
Đồ ăn được bày ra rồi. Thật là bắt mắt, đợi từ nãy đến giờ xung quanh ai cũng ăn rất ngon miệng. Tiểu Vy và Tiểu Tề thèm đến xém chảy nước dãi. Cuối cùng cũng được ăn.
"Ngon quá." Tiểu Vy ăn miếng gà đầu tiên rồi hít hà một cái khen ngon lia lịa.
"Cay à?" Hàn Dân Khê hỏi.
"Không có. Tại nó ngon quá ấy mà." Tiểu Vy vừa ăn vừa vui vẻ trả lời. Còn Dương Tề Dân thì đã cấm đầu ăn đến nỗi không còn biết cái gì rồi. Mùi lẩu thơm lừng đã thu hút Dân Khê nếm thử. Cậu đã mê lẩu ở đây, không ngừng khen ngợi. Còn định sau này sẽ nói ba mẹ thường xuyên đến đây ăn.
"Sau này mà có đến thì nhớ tớ đấy." Tiểu Vy nhắc nhẹ.
"Cậu là cái đuôi của Hàn Dân Khê, làm sao cậu ấy quên mang theo được." Dương Tề Dân đang ngốn xiên que cũng nhiều chuyện.
"Cũng phải, tớ là cái đuôi nhỏ đáng iu dễ thương của cậu, sao cậu nỡ quên tớ đúng không?" Cô ra bộ dễ thương đưa hai tai lên má rồi ghé sát vào Dân Khê. Cậu không nhịn được cười rồi lấy ngón trỏ chỉ vào trán Tiểu Vy đẩy ra.
"Nổi hết da gà rồi."
Ba người cùng nhau cười nói vui vẻ. Đây cũng là ngày xả những mệt mõi và áp lực sau những ngày học. Cảm giác được bung xõa cùng bạn bè làm cả ba người cảm thấy thoải mái vô cùng. Tối nay về nhà không cần học bài, không cần làm bài, có thể cày phim và chơi vui vẻ rồi. Tiểu Vy đang cảm thấy hạnh phúc, vui mừng vô cùng.
"Tối nay tớ qua chơi với cậu" Tiểu Vy nói.
Dương Tề Dân nghe vậy liền bị sặt lên tục, ho lên ho xuống. Có lẽ vì ngạc nhiên với những gì mà Tiểu Vy vừa nói. Cậu nghĩ: "Tối thế còn qua được à?" Nhưng vì họ là bạn thân nên điều đó cũng có thể coi là chuyện bình thường.
Hàn Dân Khê nói: "Qua phá tớ à? Đúng là cái đuôi hay gây phiền."
"Dù gì cũng không làm gì, đồ tớ cũng chuẩn bị rồi. Tớ biết cậu chua chuẩn bị nên tớ sẽ giúp cậu, coi như làm người tốt."
Hàn Dân Khê cười trả rồi quay xuống ăn nốt xiên que của mình nhếch môi cười, thầm nghĩ: "Đúng là cái đuôi nhỏ của mình."