Hàn Thu vừa chải tóc vừa nói cho cô:
"Nương nương,hoàng thượng tổ chức yến tiệc vào tối nay.Chúng ta phải chuẩn bị thôi."
"Tổ chức tiệc sao?Có chuyện gì mà lại phải tổ chức?"
"Dạ,là mừng dân chúng được bội thu,hơn nữa là mới xây xong một ngôi chùa ở đâu đó trong Kinh Thành."
"Vậy chuẩn bị thôi.Ta nhớ là có một bộ y phục màu xanh lục bảo có xen lẫn màu vàng đúng không?"
"Dạ."
"Vậy tối nay mặc cái đó đi."
Thoáng chốc đã đến buổi tối,Yên Vi trang điểm nhẹ nhàng,mặc cùng với bộ y phục lại càng toát lên vẻ thanh thoát,diễm lệ của cô.
Yên Vi đến chỗ yến tiệc,cô ngồi xuống vị trí của mình,vì chỉ là buổi tiệc nhỏ cho nên chỉ có các phi tần mà thôi.
Xuyên suốt bữa tiệc,Yên Vi không nói câu nào, chẳng qua là cũng chẳng có chuyện gì để mà nói.
Đến khi gần kết thúc bữa tiệc,hoàng thượng mới lên tiếng:
"Nãy giờ đã ăn rồi,bây giờ là lúc khai quà.Người đâu,mang quà tặng cho các phi tần trong cung."
"Đa tạ hoàng thượng."Các phi tần đồng thanh.
Chiếc hộp được bọc một lớp nhung màu đỏ,bên trong là đôi bông tai ngọc trai cùng những cánh hoa được làm một cách tỉ mỉ,tinh xảo.Đặc biệt hơn là mỗi phi tần là những cánh hoa khác nhau.Mọi người ai cũng vui vẻ nhìn ngắm những đôi bông tai xinh đẹp ấy.
Yên Vi mở chiếc hộp của mình ra,không phải là đôi bông tai mà bên trong là một chiếc nhẫn được làm bằng ngà voi,điểm nhấn là con rồng được làm bằng vàng uốn quanh cái nhẫn.
"Nhìn kìa,quà của hoàng hậu nương nương thật đẹp."Giọng Khánh phi trong trẻo vang lên,ngay lập tức tất cả mọi người đều nhìn qua cô.
"Thật giống với chiếc nhẫn của hoàng thượng."
Du quý nhân lên tiếng.
"Thật là đẹp đôi làm sao."Yến Phi cười nói với cô, Yên Vi cười trừ.
Sau khi yến tiệc kết thúc,cô cùng Hoàng thượng đi ngắm trăng.Bàn tay to lớn của hoàng thượng bao bọc đôi tay nhỏ bé của Yên Vi,làm cho cô có chút ấm áp.
Đằng sau hai người là tùy tùng dài đằng đẵng.
"Tần thiếp rất thích chiếc nhẫn này,cảm ơn người."Cô quyết định mở lời trước.
"Không cần,trẫm cảm thấy cho dù có làm cho mỗi phi tần một đôi bông tai khác nhau chỉ ở mỗi cánh hoa thì không xứng tầm với nàng,chi bằng làm một chiếc nhẫn đôi với trẫm vẫn tốt hơn."
"Một tuần nay hậu cung yên bình khiến cho tần thiếp rất vui."
"Tại sao?"Hoàng thượng nhướn mày,có vẻ người rất thích chủ đề này.
"Trong cung yên bình chẳng phải tốt sao?Tần thiếp thấy rằng những phi tần một lòng một dạ chỉ muốn trèo lên chức vị hoàng hậu này của tần thiếp sẽ không từ thủ đoạn,hãm hại những người vô tội."Cô bình tĩnh nói.
"Nếu như tần thiếp không trừng trị nghiêm Thùy phi,nàng ta sẽ một tay che trời,làm mưa làm gió với tần thiếp."
Yên Vi nói xong những lời này,cũng tự hào về bản thân.Kiếp trườc nhiều lần phải nhịn nhục,giờ lại có thể quản lí gần như một nước,tuyệt quá còn gì.
"Trẫm biết Thùy phi cao sang,cô ấy tuy đã làm những chuyện sai trái nhưng nàng làm hoàng hậu,là mẫu nghi thiên hạ,nàng phải biết xử trí.
Hậu cung mặc dù là của nàng nhưng nếu làm khó nàng ấy,trong triều sẽ là làm khó trẫm."
"Tần thiếp đã biết rồi."Cô biết,gia đình nàng ta đóng góp nhiều công lao trong triều,ý của hoàng thượng là phải biết nặng nhẹ với cô ta.
Hai người không nói gì nữa,chỉ im lặng vừa đi vừa ngắm sao.
... --------END--------...