Yên Vi nghe tới đây,hai mắt khẽ di chuyển biến động,cấm túc một tháng?Ha,trong cái cung rộng lớn này,cấm túc một tháng thì có gì mà to tát.
Cô cười,nụ cười thể hiện sự thất vọng và khinh khỉnh:
"Vậy tần thiếp không có gì phản đối cả,chỉ là một tháng mà thôi,lâu hơn tần thiếp cũng chịu được,nhưng tần thiếp nói cho người nghe,nếu người biết được sự thật,thì cho dù người có xin lỗi tần thiếp nhiều lần,tần thiếp chắc chắn sẽ rất lâu mới tha thứ cho người."
Nghe những lời nói của Yên Vi,khuôn mặt hoàng thượng khựng lại,nhưng người vẫn rất tự tin,đáp lại:
"Được,nếu như nàng không làm gì sai,trẫm chắc chắn sẽ xin lỗi cho tới khi nàng chấp nhận."
Cô vốn dĩ không hề sợ.
Sau đó,Yên Vi nhẹ nhàng hành lễ như không có chuyện gì xảy ra,cô mặc hoàng thượng vẫn đang còn ở đó,đi vào bên trong nghỉ ngơi.
Hoàng thượng tức giận nhưng vẫn rất cố gắng giữ bình tĩnh,đùng đùng đi ra bên ngoài.
Yên Vi nằm lên trên giường,nhìn lên trần giường,cô nằm giãy người qua lại,miệng liên tục lẩm bẩm:
"Chết tiệt thật,cái quái quỷ gì vậy?Tại sao mọi chuyện xui xẻo lại đến với mình,lại còn gặp trúng tên hoàng thượng này nữa."
"Nương nương,sao người lại chọc giận hoàng thượng?"Hàn Thu thật sự bất lực với chủ tử của mình,cô lên tiếng.
"Ta không thể nào chịu được,ngươi xem,
chẳng lẽ ta cứ nhịn quài sao được?"Yên Vi tuy biết là thế,nhưng cô không nhịn được thì ta chắc chắn phải phản kháng.
"Nương nương,nương nương,nô tì có tin tức mới đây."Lệ Chi chạy từ bên ngoài vào,giọng nói có chút gấp gáp.
"Gì vậy?"Yên Vi thắc mắc.
"A Tranh nói với nô tì rằng,Lý công công đang giúp người điều tra sự việc,nương nương, chắc chắn sẽ có tin tức tốt hơn thôi."Lệ Chi giọng nói đầy vui vẻ.
"Vây sao?Nhưng làm sao để có thể thu thập tin tức đây?"Yên Vi cũng rất vui mừng,nhưng cô không biết làm thế nào để có tin tức.
"Nô tì vẫn chưa biết,nhưng chắc sẽ có cách nhận được tin tức thôi."Lệ Chi cũng hơi băn khoăn.
"Hàn Thu,có cách nào gài người của ta vào trong lòng địch không?"Yên Vi suy nghĩ,điều cần thiết bây giờ là phải có người trong lòng địch,nếu không thì làm sao biết rõ nội tình.
"Dạ có thể,nhưng phải vô cùng cẩn thận."Hàn Thu đáp.
"Vậy gài một người vào đi."Yên Vi cũng có chút do dự,nhưng cô vẫn quyết định,phải liều thì mới có thể thu thập được nhiều thứ có lợi hơn.
"Dạ,để nô tì đi."Hàn Thu đi ra bên ngoài,bắt đầu chọn người phù hợp.
Yên Vi lúc này mới thả lỏng tinh thần,cô nằm trên giường,cảm tưởng mọi thứ đều quá rối rắm,cục diện này thật khó mà xoay chuyển, bây giờ trong cung chắc đều bán tán về cô, cũng phải thôi,chuyện này ầm ĩ tới vậy cơ mà.
***
"A Tranh,A Tranh."Lý công công giọng nói vang lớn.
"Đây,có chuyện gì?"A Tranh nghe người anh em thân thiết gọi,nhanh chóng đi tới.
"Tên này,nãy giờ tìm ngươi đâu không thấy, bây giờ chưa đến giờ của ngươi,ta nhờ ngươi một chuyện."Lý công công tìm anh ta từ nãy tới giờ,có chút quở trách,đang bận rộn lo khắp nơi mà tên này cứ thoắt ẩn thoắt hiện.
"Nói đi,tôi làm."A Tranh cũng quen với cái miệng của Lý công công,không buồn để bụng, chẳng qua anh ta mới đi nói chuyện với Lệ Chi về,nên có chút chậm trễ.
... --------END--------...