Vì đồ nướng không có sẵn nên cô và Thiên Lam phải đi mua đồ nướng. Chi phí sẽ được nhà trường chuẩn bị.
Phía bên giáo viên sẽ có nhiệm vụ giam sát và giúp đỡ học sinh đốt lửa trại và chuẩn bị đồ nướng. Khi Âu Dương Hàn nhìn lên bảng phân công thì thấy tên cô cùng với Thiên Lam ở khâu chuẩn bị đồ nướng. Anh cảm thấy trong người bắt đầu có chút không vui. Nên anh đã giành phần giám sát khâu chuẩn bị thức ăn của hai bạn học sinh này.
Hai người đang đứng đợi giáo viên tới hỗ trợ thì cô lại thấy hình bóng một chiếc xe khá quen thuộc. Khi chiếc xe đó dừng lại trước mặt cả hai thì cô cảm giác rất hào hứng. Cơ thể cô như đang muốn nhảy múa vì người giúp đỡ cô và Thiên Lam chính là Âu Dương Hàn.
Anh hạ kính xuống: “Hai em lên xe đi”
Cô và Thiên Lam đều định ngồi ở phía sau thì bỗng anh lại lên tiếng: “Cậu học sinh lên phía trên đây ngồi này”
Cô khá thắc mắc không hiểu vì sao anh lại kêu Thiên Lam lên phía trước ngồi.
“Hai bạn định coi tôi là tài xế lái xe à?”
Khi anh vừa dứt lời cô mới nhận ra điều đó. Thật quá thất lễ mà.
“Chúng em không có ý đó ạ” Cả cô và Thiên Lam đều đồng thanh trả lời. Sự việc này xảy ra cũng khiến cho hai người cũng khá bất ngờ mà bật cười.
“Haha cậu nói cùng lúc với mình luôn kìa” Thiên Lam vừa há miệng cười vừa nói.
Cô cũng hào hứng cười theo.
Bỗng nhiên Âu Dương Hàn cất giọng sắc lạnh khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng: “Thôi được rồi”
Không biết hôm nay đã có ai chọc đến Âu Dương Hàn mà khiến anh phải căng thẳng như vậy. Người đó cũng đúng thật là to gan quá đi mà.
Đây là lần thứ hai cô ngồi trên xe anh nhưng lần này khá khác với lần trước, không khí trong xe lúc này khá căng thẳng đến cả Thiên Lam còn phải sợ.
Cuối cùng xe cũng đến nơi bán hải sản chất lượng. Cô và Thiên Lam bước xuống xe. Vì muốn đỡ phải tiếp xúc với bầu không khí căng thẳng như lúc trên xe. Nên cô đã tỏ vẻ không muốn làm phiền anh: “Thầy không cần phải xuống đâu ạ! Để bọn em vào mua cũng được ạ”
“Không được. Vì tôi là người giám sát và hỗ trợ hai em nên không thể để hai em đi như vậy được” Anh nói rất nghiêm túc.
Vì anh nói như vậy cô cũng đành nghe theo nên không biết như nào. Thiên Lam kế bên cũng hiểu ý cô.
Anh bắt đầu tăng lên sự khó chịu trong người. Lúc trên xe cô còn ngắm nhìn anh đắm đuối như vậy nhưng khi đến đây lại có thể bảo anh ở lại để đi với một người con trai khác. Thật là quá đáng mà.
Sau khi tìm được một chỗ đỗ xe hợp lí, cả ba người đều bước vào để tìm những thứ cần mua.
Khi bước vào trong, Thiên Lam nghĩ nên mua bò về nướng. Cô cũng thấy bò cũng là một sự lựa chọn tốt: “ Đượ..”
“Không được. Nếu đã ra biển thì tôi thấy nên mua hải sản sẽ hợp lí hơn” giọng nói của Âu Dương Hàn chen vào.
Thiên Lam cảm thấy bất lực.
Cô bắt đầu thấy bầu không khí lại có chút căng thẳng nên thử đề nghị mua hàu vì cô khá thích ăn hàu. Nhưng lời đề nghị của cô lại được Âu Dương Hàn đồng ý.
Sau một lúc lựa được khá nhiều thực phẩm để nướng, cả ba đều lên xe để về lại biển.
Vừa đúng lúc, cả lửa trại và quầy nướng đồ ăn cũng chuẩn bị sẵn cả.
Khi cô vừa về tới Tiểu Vy liền đến và khều nhẹ tay cô: “Sao rồi? Đi mua có gì khó khăn không?”
“À cũng không khó khăn mấy nhưng mà cậu biết người hỗ trợ bọn mình là ai không”
“Là ai vậy?”
“Âu Dương Hàn” cô thì thầm vào tai Tiểu Vy.
“Thật sao? Kể ra hai người cũng có duyên với nhau quá ha”
“Nhưng mà không biết hôm nay ai đã chọc giận thầy ấy mà căng lắm kìa”
Cô kể hết sự việc vừa xảy ra cho Tiểu Vy nghe.
“Có lẽ thầy ấy ghen thì sao?”
“Gì chứ? Ghen gì? Thôi thôi bỏ qua đi, phụ mọi người nướng đồ ăn kìa”
Cô cố tình tránh né câu nói của Tiểu Vy nhưng cũng khá để tâm đến.
Khi mặt trời gần lặn mọi người bắt đầu ngồi xung quanh thành một vòng tròn. Vì đây là hoạt động ngoại khoá nên tối hôm nay được phép sử dụng nước trái cây lên men. Tất cả mọi người đều hào hứng hát hò nhưng khi tất cả đã thấm mệt thì họ bắt đầu trò chuyện với nhau. Âu Dương Hàn không thể tránh khỏi những câu hỏi hóc búa của đám học sinh. Vì anh là người thu hút khá nhiều.
Một bạn học sinh nữ đã gan to lên tiếng hỏi: “Vậy thầy Âu đã có mối tình nào chưa ạ?”
Cô cảm thấy bất ngờ trước câu nói bạo dạng của bạn nữ kia nhưng cũng khá tò mò câu trả lời của anh.
Anh im lặng một lúc rồi trả lời: “Thật ra tôi chỉ từng trải qua một mối tình”
Mọi người đều kinh ngạc đến khó tin. Anh như vậy mà chỉ trải qua có một mối tình đến cô còn không thể tin nổi.
Bầu không khí bắt đầu sôi nổi hơn mọi người bắt đầu nâng ly cũng khiến cô khá thích thú nên uống cũng khá nhiều. Thiên Lam đứng gần đó biết tửu lượng của cô thấp nhưng lại uống khá nhiều nên anh cũng ngăn cản. Cô mặc kệ sự ngăn cản của Thiên Lam.
Hai người đã lọt vào tầm mắt anh càng khiến anh có thêm cảm giác bức bối trong người. Họ là gì mà thân đến vậy.
Cô bắt đầu uống càng nhiều đến mức say bí tỉ đến không còn một sức lực nào nữa nên Vy Vy đành đem cô vào phòng khách sạn nghỉ ngơi.
Sau một lúc thì cũng đã khuya nên mọi người cũng rã. Ai cũng về phòng người đó.