Minh Nguyệt bĩu môi, giọng nói bất mãn, đôi mắt nhỏ nhìn lén Tần Tang.
Tần Tang nhận ra được suy nghĩ của Minh Nguyệt, mỉm cười:
- Sau này sư đệ phụ trách việc giặt quần áo nấu ăn, những việc nặng nhọc này giao cho sư huynh làm.
- Thật sao.
Minh Nguyệt nhảy dựng lên, vui sướng vỗ tay.
- Vậy cũng phải đợi đến sau khi chân của sư huynh lành lại đã.
Tiểu hài tử đúng là rất dễ bị mua chuộc, Minh Nguyệt lập tức trở nên thân cận với Tần Tang.
Tần Tang nhìn quanh bốn phía, chỉ về hàng phòng ở cuối cùng, nói:
- Ta có thể chọn một gian phòng ở chỗ này để ở không?
Trên người hắn có bí mật không thể cho người khác biết, nên hắn muốn cách xa Tịch Tâm đ*o nhân ra một chút, để tránh bị phát hiện.
- Đương nhiên có thể.
Minh Nguyệt nói:
- Sư phụ đang muốn ta dọn dẹp những căn phòng này, trước đó có người lên núi mượn phòng để ở, sau đó lần lượt đều dọn đi hết rồi. Hiện tại những nạn dân từ phía bắc đến càng ngày càng nhiều, sư phụ nói thời tiết càng ngày càng lạnh, đem những phòng ở ra, dọn dẹp một chút những phòng không có người ở, giúp bọn họ vượt qua trời đông giá rét, một số chùa miếu ở trên núi đã bắt đầu làm rồi. Sư phụ nói chúng ta không cần quá nghiêm khắc về công đức, nhưng phải luôn làm việc thiện.
Tần Tang chọn được căn phòng ở phía Đông Bắc, bên trong bụi bặm khắp nơi, mạng nhện vướng víu.
Nhưng thực ra là ba gian phòng đều ở cùng một chỗ, ở giữa đều dùng tường trúc để ngăn cách, trong hai gian phòng đều có giường trúc cũ kỹ, Tần Tang chọn được một gian phòng gần nhất, nắng chiều đúng lúc chiếu vào, xuyên qua cửa sổ, có thể từ dãy núi nhìn thấy được một đoạn nước sông, phong cảnh rất đẹp.
…
Đồ ăn là rau xanh, dưa muối và bánh ngô, dùng cơm xong Minh Nguyệt giúp hắn nấu thảo dược, hai người liền cùng nhau dọn dẹp căn phòng sạch sẽ, thay cây trúc mới cho giường trúc, trải chăn đệm, bận rộn đến đêm khuya.
Không có đồng hồ, Tần Tang cũng không biết bây giờ là canh giờ nào, nhìn thấy Minh Nguyệt liên tục ngáp, liền giục hắn trở về nghỉ ngơi.
Minh Nguyệt thật vất vả mới có người để nói chuyện, lưu luyến không rời:
- Sư huynh, đệ đi nấu một bình nước, huynh tắm rửa sạch sẽ đi.
Tần Tang đánh một trận Phục Hổ Trường Quyền xong thì rửa mặt sạch sẽ, cẩn thận nghe ngóng một lúc, thấy Tịch Tâm đ*o nhân và Minh Nguyệt đều đã ngủ, lúc này mới cẩn thận đóng cửa sổ lại, mượn ánh sáng từ ánh trăng, lấy những đồ vật mang trên người ra xem xét.
Hắn ngồi xếp bằng ở trên giường, túi tiền, cẩm nang bảy màu, tấm da dê, kiếm gỗ, Diêm La Phiên cùng với sách xếp thành một hàng.
Thật sự không nhìn ra cái gì trên cẩm nang cùng da dê cả, đành phải để sang một bên trước.
Một tay cầm lấy Ô Mộc Kiếm, Tần Tang nhíu mày, thật sự không nghĩ ra làm thế nào để biến cái kiếm nho nhỏ này trở thành phi kiếm.
Thần Khí nhỏ máu nhận thân?
Ý nghĩ này tồn tại trong đầu Tần Tang đã nửa ngày, ngay lập tức quyết tâm, dùng phiến trúc rạch ra một vết rách trên ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi vào Ô Mộc Kiếm.
Bất chấp ngón tay đau đớn, vẻ mặt Tần Tang tràn đầy chờ mong nhìn Ô Mộc Kiếm, chỉ thấy máu tươi nhỏ giọt đi lên, tiếp đến liền theo ánh sáng của thân kiếm rơi xuống dưới.
Tần Tang trơ mắt nhìn giọt máu rơi xuống mặt đất.
Tần Tang không cam tâm, sờ tới sờ lui Diêm La Phiên, làm lại chiêu cũ, cuối cùng đến túi gấm cùng với da dê đều thử qua một lần, đều không có phản ứng.
- CMN, những gì tiểu thuyết viết đều là lừa đảo.
Tần Tang thầm mắng một tiếng, cầm quyển sách kia lên với hi vọng cuối cùng.
- U Minh Kinh, trang đầu trong sách hiện lên ba chữ to, mười mấy trang giấy mỏng, mỗi một câu đều khó hiểu, trong đó còn có rất nhiều chữ mà hắn không nhận ra. Tần Tang lật từ đầu đến cuối, phát hiện hai trang cuối cùng có một phần Diêm La Phiên, nội dung cũng khó hiểu như thế.
Ít nhất thì quyển sách này cùng với Diêm La Phiên có liên quan đến nhau.
Tên áo đen nhờ có Diêm La Phiên mà có thể đồng quy vu tận với thiếu niên, chắc chắn đây là thần khí của tiên gia.
Nghĩ đến quyển sách này có khả năng là sách tu tiên, nhiệt huyết trong lòng Tần Tang lập tức nổi lên, nhưng hắn cũng nhận ra được, cho dù thực sự là phương pháp tu luyện thì cũng phải đọc hiểu thì mới được, nếu không ngộ nhỡ tẩu hỏa nhập ma thì chết cũng không biết là chết như thế nào.
Điều kiện tiên quyết để đọc hiểu là phải nhận biết được mặt chữ, xem ra phải bình tĩnh lại, học kinh ở Thanh Dương Quán thêm một thời gian nữa.
Đạo quán ở trong núi vô cùng yên tĩnh.
Còn được ăn được uống, ở lại đây cũng không sao cả, chính mình cũng phải sắp xếp lại một chút những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
Mặc dù hắn tiếp nhận ký ức của Tần Tam Oa, nhưng Tần Tang không có tình cảm khắc cốt ghi tâm đối với người thân của Tần Tam Oa, hơn nữa hiện nay Tần phụ Tần mẫu chắc chắn cũng cho rằng hắn đã chết ở trong tay của sơn tặc.
Không gặp cũng tốt, sau này vẫn còn cơ hội để đền bù.
Hắn không muốn trở về Vương gia thôn, coi như là không tu tiên thì hắn cũng không muốn ở lại nơi đấy, sống một đời bình thường không có gì nổi bật.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy Nhất Kiếm Phi Tiên, Tần Tang cũng sẽ giống như đời trước, chỉ tính toán danh lợi, quyền lực và tài sắc, khi ở trên thuyền chắc chắn hắn sẽ vắt óc tìm kế để dựa dẫm, sẽ không dễ dàng xuống thuyền như thế.
Bạch Giang Lan nói thần tiên rất khó tìm, nhưng cuốn U Minh Kinh này lại làm cho Tần Tang thấy được hy vọng, có lẽ chính mình thật sự có cơ duyên…
Suy nghĩ hỗn loạn, không biết hắn thiếp đi từ bao giờ, một đêm không mộng, ngày thứ hai Tần Tang bị tiếng chim hót đánh thức, ánh mặt trời đã sáng rõ.