Sàng lọc một phen, Tiêu Lâm cuối cùng cũng để lại sáu bộ. Bao gồm ba bộ kịch cổ phong, hai bộ kịch hiện đại, một bộ kịch hiện đại dài kỳ. Mấy bộ còn lại không tiếp được, anh đành đi xin lỗi từng chuẩn bị một.
Thái độ rất tốt, cho dù bị cự tuyệt, nhưng trong lòng các chuẩn bị cũng không quá buồn, thậm chí còn khen anh không dứt lời. Bởi vì tất cả các kịch đều đã được Tùy Phong sama xem qua mới quyết định có tiếp hay không, không chỉ lịch sự đối với người khác, mà thái độ với kịch cũng rất nghiêm túc.
Đột nhiên phát hiện góc cuối bên phải màn hình nhảy ra một yêu cầu tiếp nhận văn kiện. Nhấp vào xem mới biết thì ra là Tiểu Lạc gửi lời ED kỳ hai đến cho anh.
Chọn lưu lại, không đến một lúc đã tải xong rồi.
Tiểu Lạc: Nhanh chóng ghi âm rồi gửi cho tôi nhá ~ Sama, tôi tin vào thực lực của cậu XD
Tùy Phong Nhập Dạ: Tôi thì không có vấn đề gì, chỉ có Tiểu Ngữ, cô đừng thúc giục cậu ấy như thế.
Tiểu Lạc: (#‵′) Đệch! Vậy câu nhanh chóng ghi âm của tôi lại thành nói lời vô ích rồi!
Tùy Phong Nhập Dạ: Phản ứng của cô cuối cùng cũng nhanh như tốc độ làm kịch của cô rồi.
Tiểu Lạc: Có ai khen người như cậu sao!!!
Tùy Phong Nhập Dạ: Tôi không cảm giác được mình đang khen cô╮(╯-╰)╭
Tiểu Lạc: Tôi không giục tiểu thụ nhà cậu nữa, tôi giục cậu được chưa! ╭(╯^╰)╮
Tùy Phong Nhập Dạ: Cứ việc giục╮(╯-╰)╭
Tiểu Lạc: Không cần biết cậu lừa gạt, dỗ dành hay đe dọa cưỡng ép thế nào, nhanh chóng thu phục tiểu thụ nhà cậu đi! (#‵′) 凸
Tiểu Lạc: Không, phải là thu phục chỗ kia của tiểu thụ nhà cậu đi XD
Tùy Phong Nhập Dạ: Chú ý dùng từ. Tôi phát hiện chuyện bình thường cỡ nào đi chăng nữa qua miệng cô đều trở nên tà ác dị thường﹁_﹁
Tiểu Lạc: Tôi thấy tôi nói toàn là sự thật﹁_﹁
Tùy Phong Nhập Dạ: Sự thật chính là, nhanh đi làm hậu kỳ của cô đi Lạc tỷ﹁_﹁
Tiểu Lạc: ╭∩╮(︶︿︶)╭∩╮ khinh bỉ cậu!
Tiêu Lâm lập tức giải nén tập tin vừa nhân được, vừa nghe nguyên khúc vừa xem ca từ đã được điền hoàn hảo.
Nhờ có thiên phú âm nhạc, anh nghe xong hai lần liền có thể hát được cơ bản rồi.
Chỉ nghe nhạc đêm đã thấy được môt mạt cổ phong sơn thủy, nhưng phối với ca từ lập tức biến chất.
Ca từ khắp nơi đều để lộ sự khổ bức khi mà Vương gia đối với Thừa tướng tương cầu mà không được, nhưng bản thân hát lên, nghe ca từ lanh lảnh mà không tục, ngược lại biến thành song phương đều có vẻ thâm tình. Tiêu Lâm nháy mắt liền kính trọng vị điền từ quân vô cùng, lời được viết vô cùng hợp nha!
Xem lại mới phát hiện ID của điền từ quân cư nhiên là Chân Tướng Đế.
Trong kịch tổ quả nhiên là nhân tài lớp lớp nha.
Mãi cho đến sau này Tiêu Lâm mới dần dần biết Chân Tướng Đế nguyên lai là một đại nhân vật cấp bậc siêu sao nổi danh lừng lẫy trong giới điền từ.
Tiêu Lâm không tốn bao nhiêu thời gian đã ghi âm xong phần của bản thân, tự anh cũng khá vừa lòng.
Tiếp theo phải ghi thêm một bản phần ca từ của Tiểu Ngữ. Mở AA hợp ca khúc và âm thô lại, rồi save bản demo đó vào.
Làm xong mấy thứ này mới chạy đi gõ người duy nhất nào đó trong nhóm “mắt chớp chớp”.
Tùy Phong Nhập Dạ: Tiểu Ngữ, cậu có onl không?
Lưu Thủy Bất Ngữ: Có.
Tùy Phong Nhập Dạ: Cậu nhận được ED Tiểu Lạc gửi chưa?
Lưu Thủy Bất Ngữ: Nhận được rồi T T
Tùy Phong Nhập Dạ: Cảm thấy thế nào?
Lưu Thủy Bất Ngữ: Không rõ cảm giác ┭┮﹏┭┮
Tùy Phong Nhập Dạ: Sặc.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Chỉ nghe nhạc đệm tôi không biết bắt đầu hát từ chỗ nào, mỗi lần như thế đều tìm nhầm chỗ.
Tùy Phong Nhập Dạ: Xoa đầu, không có gì. Từ từ đến rồi sẽ tốt.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Ừa.
Tùy Phong Nhập Dạ: Để tôi giảng cho cậu một chút.
Lưu Thủy Bất Ngữ: *mắt lấp lánh*
Tùy Phong Nhập Dạ: Bây giờ cậu trước tiên mở nhạc đệm ra.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Ừa.
Tiêu Lâm cũng lập tức mở nhạc đệm, vừa lắng nghe giai điệu quen thuộc, vừa giảng giải cho Tiểu Ngữ.
Tùy Phong Nhập Dạ: Cậu nghe xem, khúc nhạc dạo ban đầu sẽ có 20 giây, ngay sau đó lập tức có một cái trọng âm, cậu có nghe được không?
Lưu Thủy Bất Ngữ: Nghe được!
Tùy Phong Nhập Dạ: Cái trọng âm kia chính là dự báo cậu có thể hát, trọng âm rơi xuống thì cậu bắt đầu hát, sau đó trực tiếp hát hết phần đầu tiên là được rồi. Hiểu chưa?
Lưu Thủy Bất Ngữ: Ừa ừa.
Tùy Phong Nhập Dạ: Sau đó đến phần chúng ta hợp xướng sẽ xuất hiện một đoạn tiết tấu rất nhanh, vậy có thể bắt đầu hát…….
Tiêu Lâm tỉ mỉ giải thích từ đầu đến đuôi cho Tiểu Ngữ, nên hát thế nào, nên dừng ra sao. Giảng cũng gần xong xuôi thì đem bản demo mình vừa ghi âm phần của Tiểu Ngữ lên cho cậu xem, để cậu chiếu theo mà hát.
Tùy Phong Nhập Dạ: Cậu save thứ tôi vừa gửi cho cậu lại.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Được.
Tùy Phong Nhập Dạ: Đây là bản tôi ghi âm phần của cậu, nếu cậu không tìm được cảm giác có thể nghe thứ này vài lần.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Cảm động QAQ
Quý Lâm từ nhỏ đã đối với âm nhạc vô cảm, lần này hát ED thật giống như xử tử cậu. Chính mình luyện hát ca khúc Tiểu Lạc gửi cho hơn mười lần vẫn không có hiệu quả, luôn không tìm được chính xác trọng âm ở nơi nào. Quả thực là buồn bực đến phát cuồng.
Mà đang lúc bản thân buồn rầu, Tùy Phong đã tìm đến cửa. Chỉ cho cậu trọng âm, nói cho cậu khi nào nên hát, khi nào nên dừng, chỉ kém không dạy cậu hát từng câu một.
Hơn nữa anh còn săn sóc ghi cho cậu một bản demo phần cậu phải hát, nói không cảm động là giả.
Quý Lâm mở bản demo đó ra xem, đeo tai nghe lên tai. Vẫn biết thanh âm của Tùy Phong thiên về ôn nhu lại từ tính, rất êm tai, không ngờ đến ca hát cũng hay như vậy! Càng nghe Quý Lâm càng nảy sinh các loại hâm mộ ghen tị, không có hận.
Lặp lại mấy lần bản demo, hơn nữa còn làm theo chỉ đạo trước đó của Tùy Phong, Quý Lâm thử hát lại vài lần. Hát mãi cũng thấy tiến bộ hơn rất nhiều.
Hiện tại Quý Lâm đều vì luyện khúc ED này, ăn cơm hát, đi đường hát, ngay cả trong mộng cũng hát. Trong óc đều là ca từ cùng giai điệu.
Ông trời của chúng ta vẫn rất chiếu cố những đứa trẻ ngoan ngoãn chăm chỉ, sau hai ngày lăn lộn đủ kiểu, Quý Lâm bây giờ so với trước kia quả thực như hai người khác nhau.
Cảm thấy ổn thỏa rồi, Quý Lâm mới ghi âm lại một lần.
Sau khi cậu ghi âm xong, phản ứng đầu tiên không phải là gửi cho chuẩn bị Tiểu Lạc, mà là chia sẻ cho Tùy Phong cùng nghe.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Tùy Phong, tôi ghi âm xong rồi *cười đắc ý*
Tùy Phong Nhập Dạ: Tốc độ thật nhanh, tốn không ít thời gian luyện tập đi.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Cái này mà anh cũng biết ╭(╯^╰)╮
Tùy Phong Nhập Dạ: Đó là đương nhiên *cười xấu xa*
Lưu Thủy Bất Ngữ: Anh nghe xem thế nào.
Tiêu Lâm lập tức nhận được âm thô Tiểu Ngữ gửi đến.
Mở văn kiện, thanh âm của Tiểu Ngữ vương vấn bên tai, có điểm quạnh quẽ lại bảo trì cảm giác thần bí, đặc biệt là đoạn ngâm khẽ cuối cùng, vô cùng câu nhân.
Tùy Phong Nhập Dạ: Nghe xong rồi.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Thế nào *mắt lấp lánh*
Tùy Phong Nhập Dạ: Quá tuyệt vời!
Lưu Thủy Bất Ngữ: o(*////▽////*)q Đều nhờ bản demo của anh.
Tùy Phong Nhập Dạ: Kỳ thật Tiểu Ngữ, cậu ca hát rất dễ nghe, về sau có thể thử nhiều xem.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Chính là tôi không có thiên phú âm nhạc QAQ
Tùy Phong Nhập Dạ: Cậu xem ca khúc ED này đi, cậu hát tốt lắm nha, Tiểu Ngữ thông minh như vậy có cái gì không học được a.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Cứ như dỗ trẻ con ý.
Tùy Phong Nhập Dạ: *cười xấu xa*
Lưu Thủy Bất Ngữ: Bất quá tôi rất vui XD
Tùy Phong Nhập Dạ: Nếu không như vậy đi, về sau cậu không hát được bài nào cứ nói với tôi, tôi ghi âm demo cho cậu.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Tốt, là anh nói đó nha.
Tùy Phong Nhập Dạ: Ừa, đến lúc đó không cần phải khách khí, cứ đến tìm tôi đi.
Lưu Thủy Bất Ngữ: *mắt chớp chớp*
Thế nên từ đó về sau Quý Lâm cứ hát bài nào, đa phần đều có thể tìm được bản demo Tiêu Lâm thu cho cậu được lưu trong máy tính.
Tiêu Lâm nhập âm thô Tiểu Ngữ mới thu với âm thô của mình vào AA, tiến hành thao tác hậu kỳ đơn giản. Chỉ chốc lát sau, một ca khúc ED do hai người hợp xướng đã được ra đời trên tay Tùy Phong sama.
Tuy rằng hậu kỳ còn nhiều chỗ chưa ổn, nhưng hiệu quả cũng không tồi.
Đổi tên ca khúc thành “Tiểu Ngữ và tôi.mp3”, Tiêu Lâm lại gửi nó cho Tiểu Ngữ.
Tùy Phong Nhập Dạ: Cái này do chính tôi làm hậu kỳ, là bản ED của riêng hai chúng ta *híp mắt cười*
Lưu Thủy Bất Ngữ: *cười trộm*
Trước khi đi ngủ, Tiểu Lâm lưu bản ED này lưu ở một file tên vật riêng tư. Sau đó cài replay, bật ca khúc tuần hoàn cả đêm.
Hoàn chương 13.