'FREE', chỗ ăn chơi phức tạp nhất của Lạc thành, bao gồm tất cả, từ nhân vật nổi tiếng hạng bét đến côn đồ biết đường, các loại dân chơi đều xuất hiện ở chốn này, có điều đẳng cấp chịu chơi bất đồng mà thôi.
Trì Húc cùng với mấy người bạn quen đêm nay liền hẹn ở chỗ này, lắc lắc chén rượu bình tĩnh nhìn quỷ ma múa loạn, Khương Hòe ngồi ở bên cạnh hắn theo sát chặt, do dự một hồi mới mở miệng: \ "Hồ sơ nhà họ Đường em không được đụng vào, lão già đó rất cẩn thận, văn kiện nhà họ Đường cho tới bây giờ cũng không có qua tay người khác. \ "
\ "Anh cũng đoán được!Lão ta cũng sắp về hưu rồi, đã định người nối nghiệp sao? \" tựa hồ đã sớm dự liệu được Khương Hòe sẽ không thu hoạch được gì, Trì Húc mắt chưa từng động một cái.
\ "Một tháng trước thằng con trai ăn hại của lão bị bắt đi vào công ty, mỗi ngày không có việc gì ở trong phòng làm việc đùa cợt với trợ lý, người trong phòng làm việc đều không thích thằng đó. \ "
\ "Không phải là tình huống đang tốt lên sao, nói cách khác, người nào tiếp quản công ty người đó liền có thể nắm giữ văn kiện nhà họ Đường! \ "
\ "Nhưng lão già kia không có khả năng sẽ cho phép người ngoài tiếp nhận công ty của lão. \" nghĩ đến đây Khương Hòe có chút phẫn nộ, mấy chuyện tên công tử bột kia làm ra đều khiến cho anh cảm thấy nhục nhã, thấy thật ngứa tay mà muốn đấm vô mặt hắn.
Nhìn ra Khương Hòe không cam lòng, Trì Húc nhếch miệng, nhìn thấy Khương Hòe mắt lóe tinh quang: \ "Nếu có một người không phải là người ngoài, năng lực so với thằng con trai vô dụng kia mạnh hơn trăm lần thì sao? \ "
\ "Có ý gì? \ "
\ "Lão ta còn có một người con gái, Trần Trừng, mấy tháng trước từ nước Mỹ trở về, cũng không có theo học luật, tính cạnh tranh hiếu thắng, cô ta cũng chẳng ưa gì thằng anh kia, cho nên... \" câu nói kế tiếp Trì Húc không có nói ra, anh tin tưởng Khương Hòe hiểu rõ ý tứ của anh.
Khương Hòe không thể tin được nhìn về phía Trì Húc, trong mắt hiện rõ vẻ tổn thương: \ "Anh muốn em đi quyến rũ cô ấy? Không có khả năng! \ "
\ "Đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn anh chứ cục cưng, như vậy sẽ làm cho anh cảm thấy như mình tội ác tày trời! \ "
Khương Hòe ngẩng mặt lên, đôi môi bị gặm cắn sưng đỏ và đôi mắt ánh nước yêu kiều, vẻ mặt lên án: \ "Anh biết rõ em yêu anh nhiều thế nào, còn để cho em đi ... Em chỉ muốn anh, sẽ không làm chuyện như vậy! \ "
Nhìn em ấy vẻ mặt kiên quyết bộ dạng tuyệt không thay lòng, Trì Húc trong nháy mắt có chút cảm động, nhưng rất nhanh bị chính anh đè xuống, nhếch miệng lên nụ cười xấu xa thường gặp, Trì Húc nắm lấy cái cằm kéo xuống đôi môi sưng đỏ kia mà hôn: \ "Cục cưng, sao anh nỡ để em đi quyến rũ cô gái kia được. \ "
\ "Vậy anh nghĩ muốn em phải làm như thế nào? \" mặt mày đỏ lên ẩn tình nhìn ngắm hình dáng khuôn mặt của Trì Húc luôn làm anh si mê, người này không biết có phải hay không bỏ bùa anh, nếu không... Vì sao nếu không phải người này thì không thể được?
\ "Trần Trừng ở Mỹ có kết giao với ba người bạn gái, trước khì về nước đã ở nước ngoài đăng ký rồi, theo anh được biết thì cô ấy về nước là bởi vì công ty bên Mỹ điều phối cô ấy trở về làm việc, anh muốn cô ấy phải rất cam tâm tình nguyện hợp tác cùng với người khác đoạt lấy quyền kế thừa công ty từ anh trai của cô ấy, anh tin em có thể làm được! \ "
\ "Eh Eh, mỗi lần tôi hẹn hai người các anh cùng đi ra ngoài đều sẽ bị chọc đến mù mắt! Khương Hòe, ngài luật sư luôn nói chuyện sắt đá đi đâu rồi? Vì sao chỉ cần ở trước mặt Trì Húc thì lại biến thành em gái yếu đuối! \" Vương Tiểu Bàn hướng lên phía trần nhà trợn trắng hai mắt, hai tên đàn ông xấu xa này nếu không phải đang khoe mẽ tình yêu thì là đang gây tai họa cho người khác, cấu kết với nhau làm việc xấu!
Trì Húc vòng quanh bả vai Khương Hòe cố ý hôn vào 'Chụt' một cái lên ót của anh, xông qua Vương Tiểu Bàn cười đến đắc ý: \ "Ông anh đừng đố kị, do anh kiếm không được đối tượng tốt như vậy thôi! \ "
Tên mập này vỗ mạnh vào bụng bia như đang mang thai mười tháng, như đang tự ngược đãi chính mình, \ "Nói chuyện chính đi, nhìn bên kia, Tam thiếu nhà họ Đường, vừa mới du học trở về, đối với bản án kiện thiết kế của chúng ta cảm thấy rất hứng thú, muốn nhúng vào một tay! \ "
\ "Em nhớ là sản nghiệp của Đường thị không có liên quan gì đến chuyến này! \" người đàn ông ở bên kia quầy bar ở giữa một đống tuấn nam mỹ nữ mà mắt vẫn sáng lên, cười nói như thường. Tựa hồ cảm thấy có người đang nhìn anh ta, chuyển ánh mắt nhìn trực diện với Trì Húc, hướng về phía anh nâng ly, động tác giơ tay nhấc chân tràn ngập phong độ.
\ "Đúng vậy, nhưng Đường Đại và Đường Nhị* hai người đã chia thế lực của Đường thị rồi, Đường Tam cũng không xơ múi được cái gì, ông cụ nhà họ Đường nắm chặt cổ phần công trong tay đời nào thả ra, Đường Tam không chui vào lọt, cho nên... \ "
*Đường Đại, Đường Nhị và Đường Tam ý là anh cả, anh ba và cậu út, không phải tên thật của họ.
\ "Cho nên cậu ta muốn bằng cách khác chứng minh cho ông cụ nhà họ Đường xem năng lực của hắn, mà chúng ta là bàn đạp của cậu ta! \" Trì Húc lắc chén rượu suy tính lợi và hại trong chuyện này, cuối cùng bĩu môi với tên mập: \ "Vụ án kia em đã giao cho anh, cho nên, giao cho anh quyết định. \ "
Tên mập gật đầu, cũng không tỏ rõ thái độ, ôm bụng đi đến bên chỗ mấy người đẹp đang tụ tập. Haizz, tên mập chết bầm luôn tự chuốc khổ vào thân, đại khái ngày mai lại sẽ tìm người khóc lóc kể lể chuyện anh ta thất tình.
Uống cạn một hơi ly rượu, Trì Húc giơ tay lên nhìn thời gian, bất đắc dĩ nhún vai, kéo Khương Hòe qua thân mật dùng trán đụng đụng vào anh: \ "OK, hết thời gian thư giãn rồi, anh phải đi về, ở lại chơi vui! \ "
Ly khai cái chỗ hỗn loạn này, Trì Húc không có nhận ta một luồng ánh mắt vẫn theo sát anh.