Nghĩ tới chuyện một cái lỗ âm đạo hoang sơ ngon lành như thế này mà mình lại là người đầu tiên cắm vào khiến Hải Đăng lên cơn sướng khoái, ra sức thúc hông dập mấy trăm cái một cách tàn nhẫn, vốn hai môi âm hộ bé Vy còn khép chặt thì giờ đây đã bị banh rộng sang hai bên, mấp mấy ngậm lấy căn côn thịt thô to và dài, máu từ trong âm đạo cứ chảy ra phần bám dính lấy côn thịt, phần thì chảy lỏn tỏn xuống nền nhà tắm.
An Vy bị chịch cho cả người mềm nhũn, chỉ có thể hé miệng rên rỉ, nước bọt tràn ra từ khóe miệng. Hải Đăng thấy em gái không trả lời, không nóng vội mà thọc vào rút ra như trước nữa, cậu thay đổi sách lược.
Đăng rút dần côn thịt thô to và dài ra khỏi âm đạo bé Vy từng chút từng chút, khi chỉ còn phần quy đầu thì lại đưa dần trở vào trong âm đạo nàng, mỗi lần rút ra rồi lại đưa vào mất hết mấy giây. Vẫn luôn bị cắm rút mạnh mẽ nên lúc này cô bé càng chịu không nổi, quả nhiên càng chậm rãi càng khiến nàng bứt rứt.
"Nói! Em có yêu anh không?" Hải Đăng đưa hông chậm rì rì ra vào lỗ âm đạo của cô em gái, cái kiểu làm tình với tốc độ chậm rãi này cũng có một loại khoái cảm khác.
Có! An Vy nói thầm nhưng nàng lại không dám đem lời trong lòng nói ra, chỉ rầm rì nói: "Em... em..."
Vừa nghe em gái nói ngập ngừng khiến Hải Đăng càng sốt ruột, đột nhiên cậu đâm lút cán côn thịt vào, quy đầu to tròn chọc thẳng vào điểm G, hông cậu xoay tròn, nghiền vào điểm G khiến cho cô bé tê dại, một dòng dâm dịch phụt thẳng ra.
"Thế nào? Đã chịu nói chưa? Ha ha." Đăng cười hỏi.
An Vy ngượng ngùng không trả lời càng khiến Đăng ra sức nghiền ép cọ sát lên điểm G của nàng, cô bé chỉ có thể bủn rủn thân thể, mắt ngấn lệ trả lời: "Có ạ… em... yêu... anh"
Những lời này của cô bé là lời nói thật tận đáy lòng khiến Đăng càng vui sướng ở trong lòng, cậu ấn chặt em gái lên trên tường phòng tắm mà dập tới tấp.
"Côn thịt của anh có to không?" Đăng hỏi cô bé.
"To… To ạ…" Nàng ấp úng trả lời.
"Thế em gái có thích côn thịt của anh không?" Cậu hỏi tiếp.
Lúc này Nguyễn Phúc An Vy đỏ mặt thẹn thùng thật sự khó có thể mở miệng, chỉ có thể cắn cánh môi dưới đỏ tươi của chính mình, phòng ngừa bản thân rên rỉ ra tiếng.
Không trả lời? Tất nhiên Hải Đăng có rất nhiều biện pháp trừng trị cô em gái cứng đầu. Cậu tăng nhanh tốc độ và sức lực, côn thịt nhanh chóng phá mở rộng cái lỗ trên cổ tử cung đồng thời còn ma sát hai ba cái, cọ cho cô bé chỉ có thể vươn tay bám lên cổ của anh trai mình, nếu không cơ thể mềm oặt của nàng sẽ ngã xuống đất mất.
"Nói! Em có thích côn thịt của anh không?" Đăng lặp lại câu hỏi.
"Thích… A, a!" Nàng rên to lên.
Đăng hỏi tiếp: "Anh chịch em có thấy sướng không?"
An Vy: "Sướng ạ… anh chịch em sướng lắm…"
Đăng lại hỏi tiếp: "Em có muốn làm vợ anh và để anh chịch em suốt đời không?"
An Vy trầm ngâm trong chốc lát, Hải Đăng lập tức liền thọc cho cô bé mấy trăm cái, nàng ôm chặt lưng anh trai của mình và thét chói tai: "Muốn! Muốn! Em muốn là vợ của anh và muốn anh chịch em suốt đời!"
Âm đạo của bé Vy co rút lại, vốn đã là âm đạo non nớt chật hẹp giờ phút này lại càng siết chặt không ngừng mút lấy côn thịt, Hải Đăng cảm thấy mình sắp sướng lên mây. Cậu nâng hai đùi trắng nõn của em gái lên quấn quanh hông mình, hai bàn tay bóp lấy cặp mông tròn mịn của nàng, liên tục nắc từng cú vào âm đạo của cô bé như máy đóng cọc, hai viên tinh hoàn cũng vỗ vào mông nàng vang lên từng tiếng "Phạch phạch phạch…"
"Anh… anh… Nhanh quá… Em chịu không được!" Nguyễn Phúc An Vy đã tới cao trào, làm sao chịu được từng cái đâm chọc tàn nhẫn của anh mình, cô bé ôm chặt lấy anh trai, run run xin tha.
"Không nhanh thì làm sao mà vợ sướng được… Ha… A… Đúng là cái âm đạo ngon mà… Sau này mỗi ngày chồng sẽ cắm cho vợ, cho vợ ăn côn thịt lớn… Ha, lại cắn hả… Hừ… Đút! Đút! Sẽ làm cho vợ cả đời cũng không thể rời khỏi anh…" Hải Đăng cũng cảm thấy bản thân sắp đến cực hạn, năm ngón tay cậu tóm chặt lấy mông của em gái, ép cho mông của nàng dán chặt vào mình, hông cậu chuyển động điên cuồng khó có thể nhìn rõ, thịt non mềm trong âm đạo đáng thương của An Vy cứ như vậy mà bị chà đạp thô bạo.
"Ha… A… Có phải côn thịt của anh rất lớn đúng không… Chịch cho em rất sướng đúng không… Ha, sướng quá… Cái âm đạo nhỏ này đúng là bót mà… sướng muốn chết… A, a… An Vy, anh bắn đây… Bắn hết cho em được không… Ha…" Đăng hét lên.
"Đừng mà! Đừng mà! Anh mau rút ra đi mà! Chỉ có chuyện này là tuyệt đối không thể!" Để côn thịt của anh trai cắm vào âm đạo của mình đã đành, làm sao có thể để anh mình bắn tinh vào trong âm đạo mình chứ, bé Vy sợ tới mức vặn vẹo lung tung.
Nhưng mà côn thịt vẫn chôn sâu ở trong lỗ âm đạo nhoe nhoét nước, Hải Đăng đè chặt em gái mình lên trên tường rồi thúc một cú cuối cùng, cậu gầm lên: "A… A… vợ yêu… Anh bắn đây, sẽ bắn hết vào trong cái âm đạo dâm của em… Ha, a, a… Bắn đây!"
"A!!!" An Vy thét chói tai, móng tay cào ra một vết máu sau lưng của anh cô bé. Cú dập mạnh cuối cùng phá mở cửa tử cung của nàng, một dòng tinh dịch nóng hổi phun trào lấp đầy tử cung của bé Vy, nàng bất lực để cho tử cung của mình bị bắt nuốt vào từng ngụm từng ngụm.
Dư vị sau khi lên đỉnh vẫn còn, Đăng vừa bắn vừa tiếp tục thọc vào rút ra, lượng tinh dịch toàn bộ đều đưa vào trong cơ thể của cô em gái không thừa một giọt. Cậu bắn tinh ước chừng một phút đồng hồ rồi mới rút côn thịt khỏi lỗ âm đạo bé Vy, chất nhầy trắng đục đặc sệt pha lẫn với máu trào ra từ cái lỗ to ở giữa hai môi âm hộ, có thể thấy tinh dịch của Đăng nhiều đến mức nào.
Hải Đăng sung sướng sau khi được thỏa mãn ôm lấy em gái thở nặng nề, hai người từ từ trượt xuống, ngồi trên mặt đất trong phòng tắm. An Vy nghe tiếng thở của anh mình bên tai, hai mắt trống rỗng, không có tiêu cự mà nhìn trần nhà, cảm giác bụng dưới phồng lên nhắc nhở cô bé rằng mình thật sự đã bị anh trai bắn tinh vào trong cơ thể, nàng nhắm mắt lại, một giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống.
Một lát sau, Hải Đăng tắm rửa lại cho mình và bé Vy, sau đó cậu bế nàng đưa về phòng tiếp tục hoan lạc.