Lần này hoàn toàn không giống với màn giày vò lung tung vừa rồi, tuy rằng lực cắm không lớn, nhưng quả thật đã dỗ dành được cái âm đạo ngứa ngáy cùng chú chim sưng to đau đớn này.
Hai người đắm chìm trong tình dục đều không khỏi rên thành tiếng, sướng đến tê cả da đầu, trong thân thể như có thứ gì kêu gào muốn càng nhiều hơn nữa. Côn thịt to tướng rốt cuộc không thể nhịn được nữa, ngay trong phòng ngủ của Đăng, cậu đang chịch điên cuồng vào bên trong âm đạo cô bé người yêu của mình.
Gậy thịt to lớn mỗi lần đều rút hẳn ra ngoài cửa huyệt, rồi lại cắm phập lút cán vào cổ tử cung, cứ như đã ghi hận việc lúc trước bị tử cung cắn chặt, giờ nó trả thù bằng cường độ đâm mạnh đến đáng sợ, chọc đến tử cung rồi còn hung hăng nghiền thêm mấy cái.
Bảo Quỳnh bị làm đến khó thở, vô ý thức mở miệng, thiếu chút nữa đã quên đây đang là buổi sáng sớm an tĩnh, cha mẹ chồng tương lai còn đang ở dưới nhà, người con trai trên thân mình đang hì hục "giã gạo".
Ngay khi nàng suýt không nhịn được muốn kêu to thành tiếng, một bàn tay chợt bụm chặt miệng bé Quỳnh, Hải Đăng lúc này đã chẳng thể nghĩ gì được nữa, một tia lý trí cuối cùng mách bảo cậu phải cố gắng giữ yên lặng vì đã nhẫn nhịn quá lâu, giờ chỉ biết điên cuồng làm, nhắm thẳng cái lỗ mềm mại chặt chẽ kia mà giã, đè nặng cô bé xinh đẹp dưới thân, vòng eo phầm phập di động, cắm côn thịt thô to kia vào trong hoa huyệt đầy dâm dịch, càng "đâm" lại càng thêm hưng phấn, bàn tay to còn lại tàn nhẫn nắn véo lấy bầu vú bự.
Nàng cũng chợt nhớ ra không thể phát ra tiếng, chỉ là âm đạo bị chịch quá sướng, thậm chí nóng rát, bị căng mở quá rộng đến phát đau, nhưng cảm giác lại quá sướng.
Nàng cũng có thể nhìn ra được trạng thái của người yêu có điểm khác thường, côn thịt sưng to, nóng đến không bình thường, hoàn toàn đã vượt ra khỏi sự hiểu biết về độ to nhỏ của cô bé, nếu phát hiện mình làm sai người, tin tưởng Hải Đăng nhất định có thể kiềm chế, chứ không phải sẽ điên cuồng như thế này.
Nàng kéo một bên chăn hung hăng cắn lấy, thừa nhận sự ra vào nóng nảy của người con trai, côn thịt vừa to vừa quá cứng, còn đang nện cực mạnh nhồi cả vào tử cung, khoái cảm vừa xót vừa tê dại làm bên trong âm đạo tiết dâm dịch giàn giụa, trước mắt nàng như biến thành màu đen, chênh lệch thể lực giữa nam và nữ vào lúc này đã hoàn toàn thể hiện rõ.
Hai người thô nặng thở dốc tuy không quá lớn tiếng, cũng không có rên rỉ kêu dâm, nhưng Hải Đăng lại phát hiện, tiếng nước văng ra cùng tiếng da thịt nện nhau dưới thân cũng không nhỏ, còn cứ quanh quẩn mãi trong đêm khuya thanh vắng này.
"Bạch… Òm ọp… Bạch… Bạch…” Tiếng động vang lên buổi sáng sớm cũng có thể sẽ khiến cho cha mẹ mình chú ý.
Hải Đăng sờ soạng kéo được một mảnh vải nhỏ, hình như là khăn lụa của nàng. Một mặt cậu vẫn dùng côn thịt to tướng nhồi vào âm đạo Bảo Quỳnh làm bụng dưới nàng phải nhô lên, một mặt dùng hàm răng cắn xé phần giữa khăn ra một lỗ hổng, rồi dùng tay xé mở thành một cái lỗ nhỏ.
Cậu rút côn thịt ra, đặt chiếc khăn lên ngoài âm hộ người yêu, nhắm đại khái, rồi lại xỏ côn thịt xuyên qua cái lỗ khăn vào âm đạo bé Quỳnh, quy đầu xòe ra cứng như sắt lại trực tiếp xông vào miệng tử cung, côn thịt đâm quá sâu, làm nhụy hoa mẫn cảm bên trong run lên, thịt non siết chặt lại phun dâm dịch dầm dề.
Cũng may lần này hai hòn tinh hoàn đều đánh lên khăn lụa, tiếng động vì thế nhỏ đi nhiều. Mà chất lượng chiếc khăn quả thật quá tốt, cũng không quá cản trở dưới thân hai người, bị cú giã đáng sợ cắm sâu vào, bên trong lỗ âm đạo cô bé Bảo Quỳnh bị người yêu thọc đến tê dại, run rẩy không ngừng.
Lại thêm hơn trăm lần cắm rút điên cuồng, tuy rằng không có tiếng vang, nhưng là dâm dịch chảy ra dần dần thấm ướt khăn lụa, chiếc khăn ướt sũng dán lên âm hộ nàng, thịt non bị côn thịt điên cuồng cắm vào rồi bám theo khi rút ra, lại theo cú nắc của Hải Đăng mà chui vào lỗ, chiếc khăn dính theo cả thịt non dần đi vào, lúc đầu chỉ có một đoạn, sau đã là nguyên một góc khăn.
"A, khăn… khăn bị nhét vào rồi.” Bảo Quỳnh bất chấp việc phải giữ yên lặng, nhỏ giọng nhắc nhở.
Nhưng Hải Đăng đã đang tới thời điểm mấu chốt, sao có thể ngừng lại, ngược lại bởi vì chiếc khăn tạo thêm tính chất bất đồng cho cảm xúc, làm cậu bị kích thích giã càng ác liệt hơn.
Chiếc khăn đáng thương đầu tiên là bị người nam xé rách, sau đó bị dâm dịch của người nữ làm ướt nhẹp, bị hai tinh hoàn vả đánh liên hồi, cuối cùng còn bị côn thịt lớn ra sức nhồi vào huyệt thịt.
Trần Thị Bảo Quỳnh muốn phát điên rồi, côn thịt của người yêu vốn đã quá lớn, lúc này bên trong còn nhét thêm một chiếc khăn, cùng với từng cú thọc điên cuồng ngày càng thêm sâu, bụng dưới cũng bị đâm đến nhô lên một khối.
Trong trận "đánh nhau" điên cuồng này, cuối cùng chiếc khăn bị thọc tới một góc hẻo lánh trong hoa huyệt, bởi vì vấn đề về góc độ mà nơi này còn chưa từng bị cắm đến, lúc này bị khăn quàng nhét vào, còn bị Hải Đăng "đâm" lia lịa, cứ như đang có hai côn thịt đang thay nhau giã trong âm đạo nàng.
Từng cú nắc của Hải Đăng đã càng ngày càng nặng, càng lúc càng nhanh, côn thịt cũng sưng to đáng sợ, rốt cuộc trong đợt cắm rút cuống cuồng cuối cùng, cậu bắn phọt ra, tinh dịch nóng bỏng điên cuồng vọt thẳng tới tử cung, toàn bộ cú bắn tinh giằng co đến nửa phút, vừa mạnh vừa quá nhiều.
Bảo Quỳnh chỉ cảm thấy bên trong âm đạo như vừa bị súng đại liên bắn phá, hơn nữa trải qua thời gian quá dài bị kích thích điên cuồng, thân thể nàng căng chặt, âm đạo rốt cuộc không thể chịu được nữa, mọi khoái cảm trong thân thể giờ khắc này cũng tuôn trào, phía trên âm đạo là lỗ niệu đạo cũng rào rào phun ra cả nước tiểu.
Nàng hoàn toàn bị một côn thịt cực to đâm vào âm đạo, cột nước từ bên trong điên cuồng phun trào, bắn cả lên người Hải Đăng, còn có một ít phun cả lên mặt cậu, cô bé quả thực không dám nhìn vẻ mặt của người yêu nữa.
Đã không còn âm thanh nện nhau chát chúa, xung quanh bỗng càng thêm an tĩnh, hô hấp thô nặng của hai người cũng dần dần ổn định trở lại. Buổi sáng đầu tháng tám cũng khôi phục lại sự yên tĩnh, nhưng hai người đều biết, có thứ gì đó đã không thể trở lại như cũ nữa rồi: nàng sẽ chính thức trở thành vợ của Hải Đăng vào một ngày không xa...