- Đêm qua mày đã đi đâu? Tại sao trong tiệc sinh nhật của em gái mày, mày lại bỏ đi hả? Có phải là g tao bỏ đi như vậy, mày không coi chúng tao ra gì không? Bây giờ lại trở về với bộ dạng quần áo không chỉnh tề như này.
- Mẹ, mẹ đừng tức giận như vậy nữa kẻo lại ảnh hưởng đến sức khỏe. Con biết là con trở về nhà giành mất vị trí tiểu thư Sở gia khiến chị không vui, đáng lẽ ra con không nên quay về nhà mới phải. Cứ để con sống trong khu ổ chuột nghèo nàn đó đi.
Mắt Ly Nhi ngấn nước, bộ dạng này làm người lớn trong nhà không khỏi đau lòng.
- Cháu gái yêu của bà. Đã để cháu chịu nhiều cực khổ rồi. Người ngoài làm sao mà bằng được máu mủ ruột rà chú?
Bà nội ôm lấy Ly Nhi, bộ dạng yêu thương đứa cháu ruột này. Những lời này giống như đang nói cho Bạch Ly nghe vậy.
Trước đây bà cũng từng yêu thương Bạch Ly như vậy, cho đến khi Ly Nhi xuất hiện. Bọn họ bỗng chốc quay lưng lại với cô, cả tình thương của bọn họ cũng không còn đặt trên người cô nữa.
- Mày nên biết thân phận hiện tại của mày chẳng qua cũng chỉ là cướp được của Ly Nhi mà thôi. Mười tám của máy vì khi ma năm trước, mẹ ruột của mày vì không đủ điều kiện nuôi nấng mày nên đem vứt mày ngoài khu chứa rác. Chúng ta vì thương hại nên mới đem mày về nuôi nấng. Chúng ta giữ lại mày đã là nhân từ lắm rồi, ở đó mà còn không biết điều nữa.
Kiếp trước, Bạch Ly vẫn luôn cảm thấy biết ơn họ về điều này nên lúc nào cũng nhún nhường Ly Nhi. Không ngờ cô ta lại được nước làm tới.
Phương Ly Nhi nhìn thấy cô không được ai coi trọng mà trong lòng thầm cười khẩy.
Mỗi lần nhìn thấy nụ cười đó của Phương Ly Nhi lại khiến cho cô cảm thấy kinh tởm, lớp mặt nạ dối trá đó của cô ta. Rồi sẽ có một ngày cô lột bỏ từng lớp mặt nạ giả tạo đó xuống
Nhìn ánh mắt lạnh lẽo của những người cô gọi là người thân.
Cha mẹ, sao hai người không hỏi con gái tốt của mọi người xem đêm qua tại sao con lại biến mất?
Ly Nhi nắm chặt lấy tà váy, ôm lấy bà nói giả vờ oan ức.
- Con không hiểu chị nói gì hết. Lúc trong phòng chờ con chỉ thấy chị nói chuyện với hai người đàn ông thôi. Sau đó tại sao chị biến mất, con cũng không biết nữa.
Bộ dạng đáng thương này của Ly Nhi, ai ai nhìn vào cũng dễ dàng bị cô ta qua mặt, đều sẽ tin vào những lời nói giả tạo đó của cô ta.
- Con có chứng cứ chứng minh cô ta vu khống cho con.
Lúc này, từ đằng sau, có hai người đàn ông bị người đi vào trong. Chính là mấy gã đàn ông đêm qua được sai ***** *** Bạch Ly.
Tại sao bọn họ lại có mặt ở đây?
Thì ra lúc nãy, Ly Nhi đã chủ động đến tìm bọn họ để ngã giá muốn bọn họ đứng ra vu khống cho Bạch Ly. Bọn họ nhìn thấy tiền, hai mắt liền sáng lên, vội vàng đồng ý.
- Các người là ai?
- Bọn họ là hai gã đàn ông đêm hôm qua ở cùng với chị.
Ly Nhi vội vàng lên tiếng.
- Vậy hóa ra mấy dấu hôn chằng chịt trên người Bạch Ly là do bọn họ gây ra sao?
Thật không ra thể thống gì nữa!
Sở lão gia tức giận đến run cả người. Định lao đến giáo huấn cho bọn người kia một trận.
Bạch Ly còn chưa kịp hiểu chuyện gì Bọn họ liền nhanh chóng quỳ xuống đất
- Sở lão gia, xin ông tha cho chúng tôi. Đêm qua là đại tiểu thư chủ động trêu chọc chúng tôi trước. Cô ấy nói muốn trong tiệc sinh nhật của em gái khiến cho cô ấy bẽ mặt, kêu tôi...
Bọn họ đánh ánh mắt sợ hãi nhìn Bạch Ly
- Kêu các người làm gì?
- Kêu chúng tôi giở trò ***** *** nhị tiểu thư. Nhưng chúng tôi cảm thấy nhị tiểu thư là người tốt nên mới không nỡ ra tay.
- Các người nói dối!
Bạch Ly giận dữ hét lên
Đúng là ngậm máu phun người mà!
- Cha à, cha đừng tức giận, nhất định là chị không có cố ý hãm hại con đâu.
Những lời nói nghe qua có vẻ đáng thương kia nhưng chẳng khác nào như châm dầu vào lửa, ngầm tỏ ra mình tủi hờn biết bao. Một màn kịch này quả nhiên là khiến cho cô ta hao tâm tổn phí.
Lúc cô rời đi quá vội vàng, lại không ngờ bọn họ nhanh như vậy liền tính kế lên người cô.
Đêm qua tuy là cô không phải ở cùng bọn họ nhưng xác định đã xảy ra quan hệ, bây giờ mà đi làm kiểm tra thì cũng không chứng minh được điều gì. Ngược lại còn cho bọn họ cái cớ chà đạp cô hơn mà thôi.
Phương Ly Nhi nhếch môi cười khẩy. Cô ta biết liều thuốc đêm qua cao như vậy, cho dù là không rơi vào tay hai tên đàn ông kia, xác định Bạch Ly cũng phải tìm đàn ông để quan hệ mới giải được thuốc.
Bây giờ là bọn người kia làm hay là ai thì cũng không sao cả miễn là cô đã mất đi sự trong sạch thì cứ đem đổ hết lên hai gã kia đi.
Bạch Ly bây giờ có trăm ngàn cái miệng cũng không thể nào minh oan cho mình được.
Người làm đem cây roi da trong tủ ra. Ngày xưa, Sở Quân Tùng từng đi lính nên cây roi da này chính là vũ khí của ông. Bây giờ ông lại dùng chính cây roi này để đánh lên thân thể mỏng manh của Bạch Ly.
- Con báo đáp ơn dưỡng dục của chúng ta vậy đó sao, Bạch Ly? Ta không ngờ lòng dạ con lại độc ác như vậy, chúng ta đã nuôi dưỡng con thành một kẻ mất hết tính người như vậy sao?
Lần này, Sở Quân Tùng cực kỳ tức giận, vội giơ tay lên không cần biết đúng sai đã vội tát cho cô một cái im miệng.
- Bạch Ly, quỳ xuống! Đưa gia pháp ra đây!
Thấy Bạch Ly vẫn đứng đó không chịu quỳ, Sở lão gia giận dữ, ông ta hét lớn.
- Thu dọn hành lý cho nó. Hôm nay nếu như mày không quỳ thì cuốn gói ra khỏi nhà họ Sở đi.
Từ phía trên nhà, vali hành lý của cô bị ném mạnh xuống dưới đất. Quần áo rơi vãi tứ tung.
Bạch Ly bị ép phải quỳ trên nền đất lạnh.
- Cha, con thực sự không có. Đêm qua, là bọn họ hãm hại con nhưng con vẫn chưa cùng bọn họ phát sinh quan hệ.
- Vậy thì những dấu hôn này ở đâu ra?
- Con...
- Con không có.
Huych!
Một roi liền quất vào người cô, đau đến thấu xương.
- Có chịu thừa nhận tội lỗi của mình
Bạch Ly?
- Con tuyệt đối sẽ không thừa nhận chuyện con không làm.
Huych!
Lại thêm một roi nữa quật mạnh vào thân thể mỏng mạnh của cô.
- Nếu như hôm nay không chịu thừa nhận thì đừng trách ta đánh chết con.
- Để tôi xem thử hôm nay ai dám động vào một cọng tóc của cô ấy?