“Anh nghe điện thay em đi.”
“Alô, ông ạ?” Được Mạc Phong cho phép, Tiêu Trình mới nhìn vào màn hình điện thoại di động. Lại là ông nội gọi tới.
“Ranh con đấy à? Tiểu Phong đâu?”
“A Phong đang tắm.”
“Bình thường cháu phải cẩn thận một chút, đừng làm cho Tiểu Phong quá mệt mỏi. Sau này cũng không thể lúc nào cũng đùa giỡn thằng bé, ở công ty cũng không được đối đầu với Tiểu Phong…” Từ sau khi Tiểu Phong làm việc ở công ty, cháu ông lúc nào cũng tỏ thái độ khó chịu, gây rối đủ kiểu. Ông sợ mình mà nhúng tay vào sẽ càng khiến cháu trai phản ứng ngược cho nên mới im lặng. Chỉ khi nào Tiểu Phong có thể quản lí nó thật chặt, ông mới yên tâm. Không ngờ Tiểu Phong lại đột ngột từ chức. Ông vốn cho rằng mình sai rồi, hai người đàn ông này thật sự không có duyên. Nào ngờ bây giờ hai đứa nó lại yêu nhau.
“…”
“Được rồi, lát nữa A Phong tắm xong, cháu sẽ gửi lời thay ông.” Thật đúng là bất công. Tiêu Trình ngắt lời dông dài của ông. Chỉ cần có liên quan đến Mạc Phong, ông hắn sẽ nói mãi không ngừng.
“Cái này là cái gì?” Ngắt điện thoại xong, Tiêu Trình nhìn thấy trong màn hình điện thoại của Mạc Phong có một file tên là “Người yêu dấu”. Tiêu Trình rất tôn trọng tính riêng tư của Mạc Phong, chưa bao giờ lục lọi đồ đạc của đối phương. Nhưng file này vô cùng chói mắt, hắn không thể nào nhịn được, cuối cùng vẫn mở ra xem… “Nếu như có thể, anh nhất định sẽ không phụ lòng em lần nữa. Anh yêu em hơn bất cứ thứ gì…”
“Tiêu Trình, điện thoại của ai vậy? Anh… Anh làm sao thế?” Tiêu Trình cứ nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt sáng lấp lánh, khiến Mạc Phong vừa bước ra khỏi nhà tắm thoáng dừng bước.
“A Phong!” Tiêu Trình kéo đối phương vào lòng, ôm thật chặt. “Anh đã nghe thấy rồi.”
“Anh… Anh nghe thấy cái gì?” Trong lòng Mạc Phong có chút hoảng hốt. Thôi chết rồi, anh quên không giấu cái file kia đi, để ngay trên màn hình điện thoại.
“Mạc Phong, anh yêu em! Lần này không phải là đọc lời thoại, anh chỉ nói với một mình em, anh yêu em!” Tiêu Trình nhìn thẳng vào mắt Mạc Phong mà nói, đồng thời mở điện thoại di động, ghi âm hết những lời này vào. Nụ hôn nồng nàn cũng theo đó mà rơi xuống.
Chờ tới khi hai người rảnh rỗi đã là hơn hai tiếng sau chuyện ấy.
“Đúng rồi, ông nội vừa gọi điện muốn chúng ta sang ăn cơm vào tối thứ bảy.”
“Được.”
“Tới lúc đó, ăn cơm xong rồi, em ở lại chơi với ông. Anh sẽ đi gặp Hải Đông.” Dù sao ở đó hắn cũng rảnh rỗi tới phát chán.
“Không cho anh đi.”
“Hả?” Không ngờ Mạc Phong lại bảo “không cho”?
“A, được rồi, em không đi cũng được, anh đi uống rượu với Hải Đông một chút.”
“Ý của em là không cho phép anh đi tìm Lưu Hải Đông.”
“Hả? Vì sao?” Tiêu Trình cảm thấy khó hiểu.
“Nếu đã ở bên em, mặc kệ trước đây anh thế nào, sau này đều phải cắt đứt hết quan hệ với người cũ.”
“…”
“Chẳng lẽ anh còn muốn dây dưa với đối phương?” Hắn dám lộ ra bộ dạng câm lặng sao?
“Anh dây dưa với ai?”
“Em nhìn thấy hết rồi.”
“Em thấy cái gì?”
“Anh còn muốn giả ngu sao? Hôm đó hai người hôn môi, em nhìn thấy tất cả. Hai người đã từng yêu nhau, năm ngày đó anh ở cùng với hắn đúng không?”
“Bọn anh hôn nhau?! Sao anh lại không biết nhỉ?”
“Ở trong quán bar đó…”
“Quán bar?” Rốt cuộc Tiêu Trình cũng hiểu được Mạc Phong đang nói gì. Bọn họ chỉ tới quán bar uống rượu với nhau thôi. “Bọn anh chỉ là bạn bè, năm ngày đó anh ở lại quán bar, một mình. Em có thể tới đó kiểm tra ghi chép ở trọ. Chiều hôm đó, anh gặp hắn ở bờ biển, trước đó bọn anh đã rất lâu không gặp nhau rồi. Sau đó, bọn anh cùng đi ăn cơm. Anh em bạn bè với nhau, khó tránh khỏi động chạm tay chân một chút, nhưng không hề vượt qua giới hạn bạn bè. Về chuyện bọn anh “tiếp xúc thân thể” với nhau hôm đó, anh không thể nhớ nổi là ai quàng vai ai trước, anh hoàn toàn không chú ý… Nhưng hôm ấy anh chỉ uống một chút rượu mà thôi, anh rất tỉnh táo. Anh không biết em đã nhìn thấy cái gì, có thể chỉ là do góc độ, nhưng tuyệt đối không phải như em nghĩ.” Việc liên quan đến sự trong sạch của mình thì nhất định phải giải thích rõ ràng.
“Ha ha, em ghen sao?”
“Em không ghen.” Nhìn đối phương cười như mèo trộm được cá, Mạc Phong thà chết chứ không thừa nhận.
“Được, em không ghen.” Tiêu Trình vui vẻ ôm cổ Mạc Phong, cảm giác được yêu như vậy thật tốt.
Hiện trường YY “Hai công”:
Cung Thu: A…!
Phong Mặc: … Anh đang phối H, ai cho phép anh thở dốc, thở dốc cái gì… Anh đột nhiên hét một tiếng chói tai như vậy để làm gì?!
Tiêu Trình buồn bực nhìn người yêu ở bên cạnh. Không phải hắn không phối hợp, mà là hắn thực sự không phối được.
Hoa Hướng Dương: Cung Thu, anh muốn hù chết mọi người à?
Quần chúng:
Đại thần, anh có thể thoải mái PIA kịch được không, trái tim nhỏ bé của em không chịu nổi cú sốc quá lớn.
Đại thần, anh thở dốc thật không giống người thường.
Đại thần, màn H nóng bỏng của anh đâu rồi?!!!! Thở dốc làm gì?!
Đại thần, đừng bày bộ dạng như vậy!!! Hu hu hu, ~~~~(>_<)~~~~ Anh thâm tàng bất lộ, còn lừa dối bọn em ~~~~(>_<)~~~~
Cung Thu: …
Phong Mặc: Tiếp tục đi.
Cung Thu: Anh không tiếp tục nổi…
Mạc Phong cũng có chút bất đắc dĩ, không phải anh không hiểu, mà là do anh cũng không còn cách nào khác. Bởi vì “Hỏa hồ quyến rũ” quá thành công, tiếng vang vô cùng tốt, khiến cho tổ kịch đáp ứng nhu cầu của người nghe, thêm phần H vào “Hai công”. Tiêu Trình không phối H, anh biết, nhưng còn có các CV khác trong tổ kịch, anh vẫn phải dựa theo ý kiến của mọi người.
Phong Mặc: Tưởng tượng người ở trước mặt anh chính là người anh yêu.
Cái này còn phải tưởng tượng sao? Tiêu Trình lập tức nâng cao tình thần. Nhìn ánh mắt của Tiêu Trình, trong lòng Mạc Phong có một dự cảm không lành… Quả nhiên…
Cung Thu: Có phải là như thế này không? A Phong… Ưm… Bảo bối… Ừm…
Tiêu Trình ôm chầm lấy Mạc Phong, hôn lên môi anh…
Phong Mặc: Anh… Ưm…
Quần chúng:
WTF, chúng ta nghe được cái quái gì vậy?
Hiện trường H…
Ông trời ơi, giết tôi đi! Cung Thu đại thần và đạo diễn Phong Mặc…
Bảo sao hiện trường hôm nay thật kỳ quái, hóa ra bọn họ thật sự yêu nhau…
Hóa ra Cung Thu đại thần và đạo diễn yêu nhau?!!!
Trong ca hội sinh nhật, đại thần tỏ tình trước quần chúng nhân dân, gọi tên “A Phong”? Chính là đạo diễn sao?!
Bọn họ đang tiến hành tới đâu rồi? Tôi không hold nổi máu mũi…
…
“Đồ khốn, đóng mic trước!” Nghe được tiếng mọi người kinh ngạc, Mạc Phong lập tức tỉnh lại trong ái tình nồng nàn.
“A.” Tiêu Trình tắt microphone, lập tức quấn quít lần nữa.
“…”
“Bảo bối, cái này em không thể trách anh. Là em bắt anh PIA kịch H. Em biết rõ là anh không phối H được. Bắt anh ngồi cạnh em mà phối H, làm sao anh nhịn được…” Vận động kịch liệt xong, Tiêu Trình nhìn người yêu có chút giận dỗi, rất vô tội nói.
“Anh xem anh đã gây ra chuyện gì rồi?!” Đồ ngốc! Mạc Phong rất chú ý bảo vệ cuộc sống ngoài đời của mình. Ở trên mạng, anh chưa bao giờ đề cập tới bất kỳ điều gì về đời tư cá nhân, ngoại trừ làm kịch, anh cũng không tham gia bất cứ hoạt động nào. Từ sau khi yêu Tiêu Trình, anh vẫn luôn cố gắng bảo vệ mối quan hệ trên mạng của hai người. Trong giới võng phối, ngoại trừ Dư Nguyên và đàn anh, không có ai biết bọn họ đang yêu nhau. Bây giờ thì tốt rồi…
“Anh đã hứa với em rằng trên mạng là trên mạng, phải phân biệt rạch ròi với ngoài đời. Anh chưa từng tiết lộ với ai. Là do mọi người quá thông minh, anh cũng bó tay.” Trong lòng Tiêu Trình vui tới nở hoa. Trên có chính sách, dưới có đối sách, hắn không hề “phạm quy” một chút nào.
Kênh YY của Cung Thu càng ngày càng náo loạn, từ sau khi biết Phong Mặc là bạn trai của Cung Thu, có rất nhiều người đã nhân cơ hội này nhờ Cung Thu nói đỡ vài câu. Bọn họ cũng không có cách nào khác, ai bảo đạo diễn Phong Mặc bí ẩn như vậy, bận rộn như vậy.
Sama, bạn trai anh đâu? Sau khi làm xong “Hai công”, hai người còn hợp tác làm kịch khác không?
Lầu trên chú ý, đây là chuyện đời tư…
A a, đúng đúng. Chuyện hai người bọn họ từ gặp gỡ đến yêu nhau không thể nói ra…
Đại thần, em đã ngồi xổm ở đây năm ngày, cuối cùng cũng có thể đợi được anh rồi. Vị kia nhà anh không có weibo cũng không có YY, QQ thì không công khai. Chỉ có mỗi một địa chỉ email để gửi kịch cũng không trả lời, căn bản không thể tìm được người. Cầu nhận kịch, khóc. Hãy nể mặt em có lòng thành như vậy, đại thần giúp em một tay đi, gửi lời hộ em với.
Cung Thu đại thần, anh xem xem có thể giúp em gửi lời cho vị kia nhà anh nhận thêm một bộ kịch nữa không? Làm tất cả cũng không tốn quá nhiều thời gian.
…
“Hai công” cuối cùng cũng hoàn thành, diễn xuất trong màn H ở phần cuối của Tiêu Trình càng khiến danh tiếng của hắn tăng cao. Mỗi lần Tiêu Trình lên YY, đều có rất nhiều người tới cầu nhận kịch, cầu gửi hộ lời nhắn tới Phong Mặc. Đồng thời, cũng có nhiều người hỏi về một vấn đề khác.
Đại thần, đại thần, rốt cuộc anh phối kịch H kiểu gì vậy?
Em cũng hiếu kỳ. Khi đại thần phối kịch với Ô Giang sama và Hoa Hướng Dương sama có thấy ngại ngùng không? Có phải rất muốn rút lui không?
Càng kinh khủng hơn là đạo diễn của “Hai công” chính là người yêu của anh. Đạo diễn đại nhân thật quá chuyên nghiệp!!!
Lầu trên +1! Có thể chỉ đạo cho người yêu và CV khác phối H tới mức vô cùng diễn cảm như thế, thật là vô cùng chuyên nghiệp!!!
Đồng ý với lầu trên. Tuyệt đối là thần tượng của tui. Tui thích đạo diễn nhất trên đời, không có ai hơn.
Khụ khụ, lầu trên chú ý nhé~~~
Hu hu hu, tui không kìm lòng được, lỡ miệng nói ra ~~o(>_<)o ~~
…
Tất cả mọi người đều rầu rĩ. Rõ ràng rất thích cặp đôi này nhưng lại không thể nói ra. Quan hệ của hai người bọn họ trong giới võng phối đã trở thành bí mật công khai, để tôn trọng sự “riêng tư” của đạo diễn Phong Mặc, mọi người chỉ có thể giả ngu, ngậm miệng không đề cập tới.
Cung Thu: Ha ha, không sao, bây giờ cậu ấy không có ở nhà. Có vấn đề gì thì mau hỏi đi, chờ tới khi cậu ấy về thì phải ngậm chặt miệng. Ừ… Thật ra tôi không phối được H, PIA kịch ở hiện trường rất thê thảm. Phần H được ghi âm trực tiếp tại hiện trường luôn.
Vãi, hiện trường?!
Cược một túi ớt, “hiện trường” mà đại thần nói tới không phải là hiện trường PIA kịch.
Máu mũi, là “hiện trường” của đại thần và đạo diễn…
Quả nhiên tui đã đoán đúng…
Vậy nên phần H trong kịch thật ra là đại thần và đạo diễn sao… Xấu hổ…
Máu mũi…
Cung Thu: Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, bọn tôi đang yêu nhau. Nhưng mọi người nhớ rõ lời hứa giữa chúng ta nhé. Tuyệt đối không được nhắn tin trên weibo, có thể nhắn QQ cho tôi. Trên kênh YY, khi nào cậu ấy không có nhà, tôi sẽ ám chỉ cho mọi người, hỏi gì cũng được. Nếu như “vi phạm quy ước”, đạo diễn mà nổi giận, buổi tối tôi sẽ phải ngủ một mình trong khuê phòng tịch mịch. Các vị muốn mời tôi nhận kịch cũng phải chú ý, phải đảm bảo tình tiết H trong kịch có thể hoàn thành được trong hiện thực, nếu không thì tôi không thể ghi âm được. Về phần H, trong kịch có thể có, nhưng không được nhiều. Tôi sẽ không nhận kịch cao H, không thể để cho đạo diễn quá mệt mỏi được. Mọi người hiểu chưa…
Toàn văn hoàn.