Mục lục
Kiếm Nghịch Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỗn Độn Áo Nghĩa tìm hiểu khó hơn Hỏa Chi Áo Nghĩa không ít, từ hai tháng trước, Huyền Thiên cũng đã tìm hiểu Hỏa Chi Áo Nghĩa đến tam giai cực hạn, lại lên nữa thì sẽ đột phá tứ giai rồi, nếu như không có có nơi thích hợp tu luyện thì phải cần thời gian thật lâu mới có hi vọng đột phá.

- Đến lúc nên ra ngoài rồi, Lôi Chi Áo Nghĩa và Hỏa Chi Áo Nghĩa đều lĩnh ngộ đến tứ giai sơ kỳ, cho dù là Chuẩn Hoàng, cũng chưa chắc có thể lĩnh ngộ hai loại áo nghĩa tứ giai, có thể chống lại một hai, Vương giả đỉnh tiêm cực hạn, hừ! Ta là người không thích gây chuyện, nhưng ai dám chọc ta, ta sẽ cho đẹp mặt!

Huyền Thiên trong nội tâm thì thầm.

- Tiểu Hổ --!

Huyền Thiên hô một tiếng.

Nửa năm này, tiểu Hổ tỉnh lại qua mấy lần, Huyền Thiên có thể cảm giác được khí tức của nó càng cường đại hơn, có lẽ đã trở thành Yêu Vương đỉnh tiêm.

Nếu tiểu Hổ vẫn còn bảo trì năng lực vượt cấp khiêu chiến trước kia, nó thân là Yêu Vương đỉnh tiêm, chiến lực khẳng định phi thường cường đại, không dưới Huyền Thiên.

Trong lúc ngủ say tiểu Hổ vãn rất nhạy cảm, Huyền Thiên hô một tiếng, nó liền tỉnh lại.

- Chúng ta đi thôi!

Huyền Thiên nhìn tiểu Hổ nói.

- Hù --!

Tiểu Hổ sung sướng nhảy dựng lên, vèo thoáng một phát liền đã đến trên đầu vai Huyền Thiên, bắt đầu từ lúc tiến vào Tù Long Sơn đã ở suốt một năm dưới lòng đất, khiến nó sắp hỏng rồi, cả ngày nằm ngáy o.. o....

Huyền Thiên trong lòng đất đánh ra một cái lối đi, đi tới trong Long Mạch từng trước, sau đó lại thông qua thủy đàm tiến vào Tiên Cảnh Hồ, rất nhanh, Huyền Thiên liền vọt ra khỏi Tiên Cảnh Hồ, rơi vào bên hồ.

Mắt thường thấy hoa cây cỏ mộc, sông núi hồ nước, không giống với cảm giác mà Hoàng Đạo Thiên Nhãn chứng kiến. Nhìn xem cảnh sắc chung quanh, Huyền Thiên vui vẻ thoải mái, hít vài hơi thật sâu, trong nội tâm vô cùng khoan khoái dễ chịu.

Tiểu Hổ đã ở trên đầu vai Huyền Thiên sung sướng kêu lên, lộ ra thập phần hưng phấn.

- Đi --! Ta mang ngươi đi Lâm gia ở Thanh Giang Quận một chuyến, sau đó -- chúng ta đi Thần Châu đại địa, nơi đó là cố hương của ta, chỗ đó có trí nhớ của chúng ta, chỉ có đến đó, mới có thể tìm về được trí nhớ từng thuộc về ta, mới có thể biết -- chuyện gì mới là chuyện ta cần làm... !

Huyền Thiên nói xong, liền bay lên bầu trời, sau đó lóe lên, liền biến mất không thấy gì nữa, thuấn di mà đi.

Ngày 6 tháng 4 năm 10003 lịch sau Thượng Cổ.

Ngày thứ tám ra khỏi lòng đất, Huyền Thiên đi tới Thanh Giang Quận, Lâm gia.

Huyền Thiên trên đường đi hành tung che giấu, không có đi bất luận thành trì nào, mỗi đêm đều mang theo tiểu Hổ qua đêm trong sơn mạch, bắt chút ít yêu thú thỏa mãn cơn thèm ăn phải chịu hơn một năm qua.

Cho nên, xuyên qua hơn nữa diện tích Thiên Châu, tin tức Huyền Thiên lần nữa xuất hiện còn không có ai biết.

Thực lực của Lâm gia còn cường đại hơn một năm trước một chút.

Bởi vì hậu bối của Chính Đạo Liên Minh ở trong Long Mạch trong đã lấy được chỗ tốt, cho nên, đối với Lâm gia cung cấp Tầm Long Đồ, Chính Đạo Liên Minh thưởng không ít thứ, khiến hậu bối Lâm gia tu luyện, tăng lên không ít, xuất hiện một đám Bán Bộ Vương Giả.

Ngày gần đây, Lâm gia có chút náo nhiệt, mấy ngày nữa chính là đại thọ 190 của lão quái vật Lâm gia.

Tuổi thọ của Vương giả có thể sẽ vượt qua 200 tuổi, cũng có thể có thể không đến 200, đây có thể là lần đại thọ cuối cùng của lão quái vật Lâm gia rồi, Lâm gia phải làm lớn, sớm vài ngày, đã lục tục có khách nhân đến rồi, cho nên, lộ ra tương đối náo nhiệt.

Lúc Huyền Thiên thuấn di một cái xuất hiện trước đại môn Lâm gia thì đệ tử Lâm gia chạy ra đón chào, nói:

- Vương giả đại nhân, ngươi là tới mừng thọ lão tổ tông của Lâm gia sao?

Đệ tử Lâm gia đối với tên tuổi Huyền Thiên đã nghe nhiều, nhưng rất ít thấy, Huyền Thiên trọn vẹn một năm rưỡi không xuất hiện, đệ tử Lâm gia này hiển nhiên không nhận biết Huyền Thiên rồi.

Huyền Thiên nói:

- Mừng thọ? Lâm gia có người chúc thọ sao?

Đệ tử Lâm gia nói:

- Lão tổ tông đại thọ 190 tuổi, Vương giả đại nhân, Lâm gia có Vương giả của Phiêu Tuyết Các tọa trấn, nếu như ngươi không phải đến mừng thọ thì xin không nên quấy rối!

Thấy Huyền Thiên ngay cả lão quái vật Lâm gia đại thọ 190 tuổi cũng không biết, đệ tử Lâm gia này liền có chút cảnh giác...

Huyền Thiên nói:

- Ta là tới tìm Lâm Lạc Phù, ta gọi là Thiên Thần!

- Thiên Thần?

Đệ tử Lâm gia kia cảm giác rất quen thuộc, suy nghĩ một chút, lập tức la hoảng lên:

- Ngươi là Thiên Thần?

Đệ tử Lâm gia kia ánh mắt rơi vào trên trán Huyền Thiên, nơi đó có một vết thương như con giun vậy.

- Ngài... Mời ngài vào!

Đệ tử Lâm gia nhận ra Huyền Thiên, hưng phấn mà nói.

Hơn một năm trước, Huyền Thiên ở Thiên Châu đại địa quấy ra phong vân vô tận, danh chấn thiên hạ, bởi vì xuất từ Lâm gia nên khiến đệ tử Lâm gia đều cực kỳ tự hào.

- Nhanh! Nhanh đi thông tri gia chủ, tiểu thư... !

Đệ tử Lâm gia kia thúc dục thủ vệ khác.

Thiên Thần quay lại rồi!

Tin tức này quả thật là một quả boom tấn vang lên khắp Lâm gia.

Gia chủ Lâm gia bị chấn động, lão quái vật Lâm gia bị chấn động, mà ngay cả Vương giả đỉnh tiêm của Phiêu Tuyết Các cũng kinh động.

Huyền Thiên vừa đi vào Lâm gia không xa, gia chủ Lâm gia, lão quái vật, cùng với Lâm Lạc Phù đều chạy đến rồi.

- Thiên Thần... !

Lâm Lạc Phù chứng kiến Huyền Thiên, hoan hô một tiếng, trong thanh âm lộ ra vui sướng, nhanh chóng đi đến trước mặt Huyền Thiên:

- Hơn một năm này huynh đã đi nơi nào? Ta còn tưởng rằng huynh vụng trộm rời đi, vĩnh viễn cũng không trở về nữa chứ!

- Thời gian ngươi mất tích, Phù nhi vẫn một mực cho ngươi lo lắng, ha ha... Bây giờ về là tốt rồi.

Lâm Hạo Thiên cũng vẻ mặt tươi cười đi tới.

- Lạc Phù, Lâm gia chủ, Lâm tiền bối... !

Huyền Thiên bắt chuyện với ba người, nói:

- Đi Tù Long Sơn, thẳng đến gần đây mới đi ra.

Ba người Lâm Lạc Phù sắc mặt lập tức dừng lại, thần sắc kinh hãi, Tù Long Sơn chính là cấm địa, nghe nói ngay cả Chuẩn Hoàng tiến vào cũng không ra được.

Huyền Thiên vậy mà đi Tù Long Sơn, hơn nữa còn đi ra, thật sự khiến ba người khiếp sợ.

Bất quá, ba người cũng không hỏi rõ.

Huyền Thiên cười cười, nói với lão quái vật Lâm gia nói:

- Xem ra ta quay lại đúng lúc, vừa hay dự đại thọ của Lâm tiền bối.

Lão quái vật Lâm gia thở dài một tiếng, nói:

- Sống không được vài năm nữa rồi.

Sinh tử ai cũng miễn cưỡng không được, Huyền Thiên không nói tiếp.

Lâm Lạc Phù nói:

- Ngươi có tìm về trí nhớ trước kia không?

Huyền Thiên lắc đầu, nói:

- Bất quá, ta đã biết cố hương của ta ở nơi nào, lần này quay lại Lâm gia một chuyến, cáo biệt với các ngươi, ta phải về cố hương một chuyến, tìm về trí nhớ của ta.

- Cố hương của ngươi? Ở nơi nào?

Lâm Lạc Phù hỏi.

- Một chỗ thật xa, bên ngoài Thiên Châu-- Thần Châu!

Huyền Thiên nói.

Tuy rằng Phiêu Tuyết Các Chủ không muốn hắn lộ ra là đến từ Thần Châu, sợ gặp nguy hiểm, nhưng lúc đó Huyền Thiên mới chỉ là Vương giả tiểu thành cực hạn, mà bây giờ đã là Vương giả đại thành cực hạn, Thiên Châu không có mấy người có thể uy hiếp được hắn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK