Mục lục
Kiếm Nghịch Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Thiên có thể cảm giác được, Tiểu Hổ không chỉ với yêu thú tầm thường và yêu thú thượng cổ, trong mắt nhìn nó vô cùng hoảng sợ, có thể thấy được Tiểu Hổ đặc thù.

Quả nhiên nghe xong Tiểu Hổ gầm rú, Kim Diễm ưng theo bản năng run lên, ánh mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, hai cánh cuống quít vỗ mạnh, bay lên cao, không dám tiếp tục lao xuống Tiểu Hổ.

Ngạo Huyên Huyên trên lưng Kim Diễm Ưng chấn động, nhìn qua Tiểu Hổ, có chút không thể tin.

Kim Diễm ưng với tư cách yêu thú tứ cấp bá chủ, hiển nhiên chưa từng sợ hãi yêu thú đồng cấp, nếu Tiểu Hổ là yêu thú cấp năm, Kim Diễm ưng sợ có thể hiểu được, nhưng Tiểu Hổ mới tứ cấp trung giai, không ngờ làm Kim Diễm ưng cảm thấy sợ hãi, thật sự là kỳ quái đến cực điểm.

Kim Diễm ưng xoay người, lại nhớ tới Tiểu Hổ phía trước, ánh mắt Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên trên lưng Tiểu Hổ.

Trong đôi mắt thanh tịnh, bỗng nhiên sáng ngời.

Tuổi của Huyền Thiên tương đương nàng, luận tướng mạo anh tuấn, cả Ngạo Châu chỉ có Phong Mộ Phàm mới có thể so sánh, đối với Ngạo Huyên Huyên là thiếu nữ hiếu động, rất có lực hấp dẫn.

Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên, phát ra tiếng cười như chuông bạc, nói:

- Xin hỏi kiếm hữu tôn tính đại danh, Huyên Huyên đắc tội.

Thấy tính tình của nàng ngay thẳng, Huyền Thiên tự nhiên sẽ không so đo với nàng:

- Hoàng Thiên!

Võ giả Ngạo Kiếm Sơn Trang trên quảng trường gặp Ngạo Huyên Huyên đình chỉ động thủ, lại trò chuyện với Huyền Thiên thì vô cùng khó hiểu, trừ Ngạo Vô Song ra, năm người khác hô to lên:

- Huyên Huyên sư tỷ, đánh hắn rơi xuống đi...

- Hắc hắc... Hoàng Thiên, ta nhớ kỹ ngươi ah!

Ngạo Huyên Huyên nghe phía dưới hô lên mắt điếc tai ngơ, nhìn Huyền Thiên ôm quyền cười cười, sau đó vỗ lưng của Kim Diễm ưng một cái, Kim Diễm ưng lập tức thu hồi cánh, nhìn qua đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang bên cạnh.

- Huyên Huyên sư tỷ, sao ngươi không động thủ...

Đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang kỳ quái hỏi.

Bên tai Ngạo Huyên Huyên hồng lên, đứng trên lưng Kim Diễm ưng chống nạnh chỉ vào mấy người kia, nói:

- Đi đi đi, ta thích động thủ hay không động thủ thì các ngươi quản làm gì, để hắn lên trời là được.

Huyền Thiên trên lưng Tiểu Hổ nhìn qua người phía dưới, tự nhiên không biết nguyên nhân Ngạo Huyên Huyên dừng tay.

Ngạo Huyên Huyên vừa đến, Ngạo Kiếm Sơn Trang lập tức có hai cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, hơn nữa Ngạo Vô Song, Ngạo Huyên Huyên, đều là một trong ba thiên tài của Ngạo Châu.

Người của Thanh Phong cốc cùng người của Tiêu Diêu Kiếm Tông nhìn nhau, lập tức dựa sát vào nhau, đứng chung một chỗ, Hoành Phượng Vân là hôn thê của Phong Thiểu Quân, con cái của tông chủ hai đại tông môn, quan hệ hiển nhiên rất tốt.

Năm người Cổ La môn nhìn qua Ngạo Kiếm Sơn Trang, giống như lâm đại địch.

Bên trong "Mộng Huyễn Thần Cung", đều là sói ăn dê, mạnh ăn yếu, mặc dù là hậu bối tinh anh ba vương triều thượng đẳng cũng khó mà tránh khỏi bị Ngạo Kiếm Sơn Trang đánh cướp.

Quả nhiên thấy Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc liên hợp với nhau, ánh mắt Ngạo Vô Song nhìn qua Cổ La môn, nói:

- Huyên Huyên, trong Linh Quang Bảo Điện có nhiều bảo vật, ít người chia xẻ thì Ngạo Kiếm Sơn Trang có nhiều hơn một phần, đem người Cổ La môn diệt trừ, chúng ta sẽ ít đi một đối thủ cường ngạnh, ta biết rõ ngươi không thích khinh người, ngươi hãy theo Cổ La môn Lâm Diệu Hàn Lâm mỹ nhân chơi đùa đi, những người khác giao cho chúng ta quản lý, được không.

Người của Cổ La môn nghe vậy biến sắc, bọn họ chỉ có Lâm Diệu Hàn là cao thủ một nửa bước chân nguyên đứng đầu, nếu như Lâm Diệu Hàn bị Ngạo Huyên Huyên ngăn chặn, những người khác dưới tay của Ngạo Vô Song không có lực hoàn thủ.

- Huyên Huyên sư tỷ, ngươi không cần đả thương người, hãy theo Lâm Diệu Hàn vượt qua mấy chiêu là được, vì Ngạo Kiếm Sơn Trang, đây không có vấn đề a!

Ngạo Hoành Hi mở miệng nói, hắn năm nay mười bảy tuổi, tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, tuy không bằng Ngạo Vô Song, Ngạo Huyên Huyên, nhưng mà địa vị không thấp, có hi vọng trước hai mươi tuổi bước vào Địa giai cảnh.

Ngạo Huyên Huyên không thể làm gì, đi ra khỏi tông môn, mặc dù nàng không thích cố ý đả thương người, cũng phải ngăn cản Lâm Diệu Hàn, trầm mặc một lát, nói:

- Nghe qua Lâm mỹ nhân của Cổ La môn, kiếm kỹ có một không hai, Huyên Huyên hôm nay muốn mời Lâm mỹ nhân cổ vũ một hai.

Thấy Ngạo Huyên Huyên cử động như vậy, trong đầu Huyền Thiên cũng tinh tường, vừa rồi nàng thừa lúc Kim Diễm ưng vọt tới Tiểu Hổ, chỉ theo tính mà làm thì bỏ đi, căn bản biết đánh hắn rơi xuống đất sẽ nguy hiểm tính mạng.

Trước mắt bao người, bị Ngạo Huyên Huyên chỉ tên khiêu chiến, Lâm Diệu Hàn không có cách tránh né, đành phải đáp:

- Kiếm hữu quá khen, Diệu Hàn tòng mệnh.

Lâm Diệu Hàn hạ quyết tâm, như nàng cùng Ngạo Huyên Huyên khai chiến thì người của Ngạo Vô Song sẽ ra tay đối phó Cổ La môn, như vậy nàng sẽ vứt bỏ Ngạo Huyên Huyên, ngăn cản Ngạo Vô Song, nghe nói Ngạo Huyên Huyên tâm địa thiện lương, cũng không cố ý khinh người, Lâm Diệu Hàn tránh không chiến nàng chắc chắn sẽ không đi tìm người Cổ La môn gây phiền toái.

Bốn người khác của Cổ La môn có một Tiên Thiên cảnh thập trọng, một Tiên Thiên cảnh cửu trọng, hai Tiên Thiên cảnh bát trọng, thực lực tuy kém năm người Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhưng mà không có lực đánh một trận.

Lâm Diệu Hàn vừa mới nói xong, chỉ nghe thấy "bành" một tiếng, mặt đất chấn động, nhưng mà Tiểu Hổ chở Huyền Thiên hạ xuống sau lưng Cổ La môn.

Huyền Thiên thế đơn lực bạc, đây là thời điểm tìm minh hữu, nói:

- Thiên Kiếm Tông Hoàng Thiên, nguyện cùng các vị kiếm hữu Cổ La môn tiến thối.

"Mộng Huyễn Thần Cung', trong hàng hậu bối đệ tử thực lực dùng Ngạo Kiếm Sơn Trang vi tôn, tổng cộng có năm cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, địa vị cao cả.

Chỉ có trong quá trình đoạt bảo áp chế mấy đệ tử đại tông môn khác mới có thể chiến đấu với đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang, nếu là bình thường, dù là đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang lạc đàn, thực lực có yếu cũng không ai dám đánh chết.

Trong hàng đệ tử tinh anh của Ngạo Kiếm Sơn Trang thực lực đã ở tuyến đầu, liên hợp lại thậm chí còn hơn Ngạo Kiếm Sơn Trang một đầu, nhưng mà hậu bối đệ tử của ba vương triều thượng phẩm thuộc về tông môn khác nhau, căn bản không thể nào đồng khí liên chi.

Thời điểm không ai tranh đoạt bảo vật, vương triều trung phẩm, hạ phẩm lại không dám ra tay đánh chết đệ tử vương triều thượng phẩm, lý do cũng giống như đánh chết đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang, sẽ khiến tông môn cừu hận.

Mặc dù là ba vương triều thượng phẩm, cũng không muốn công kích lẫn nhau, muốn giết người cướp của cũng chỉ nhắm vào vương triều trung, hạ phẩm.

Duy nhất dám khai đao với ba vương triều thượng phẩm chính là Ngạo Kiếm Sơn Trang, chỉ cần có cơ hội, đối với đệ tử tinh anh của ba vương triều thượng phẩm, giết liền giết, đoạt thì đoạt, ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung' ba vương triều thượng phẩm cho dù có bất mãn với Ngạo Kiếm Sơn Trang, cũng chỉ có thể ăn hoàng liên mà cười, có khổ nói không nên lời.

Giờ phút này Thanh Phong cốc cùng Tiêu Diêu Kiếm Tông liên thủ, thực lực không kém gì Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhưng Cổ La môn chỉ có một đệ tử nửa bước chân nguyên, Ngạo Kiếm Sơn Trang lập tức nổi sát tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK