Ngay trước lối vào hẻm đá.
Tướng Teuton nói với hai đội trưởng của hai đội quân hai, ba: "Hai người truyền lệnh ta cho ngựa chạy phía trước lối vào."
"Còn binh lính lấy bất cứ thứ gì, áo quần, chăn, gối, gì cũng được miễn sao quạt bụi vào trong đó cho ta."
"Nếu thiếu người thì các ngươi đi gọi đội bốn đến hỗ trợ.
Rõ chưa?"
Hai đội trưởng gật đầu nói: "Đã rõ."
...
Quán ăn tại thành Vạn Xuân.
Tô Vũ cười nói: "Chỉ cần dùng cách này, không khí bên trong sẽ đầy bụi.
Tự khắc quân Barca sẽ buộc phải chạy ra ngoài."
"Lúc đó Đội quân Nhân mã sẽ mai phục bên ngoài chờ sẵn."
"Không cần ngay lập tức tấn công, chỉ cần dàn một trận hình đứng trước lối ra.
Sĩ khí giảm xuống, bọn họ chưa đánh đã tự khắc thua cuộc."
Nói đến đây hắn chợt nghĩ tới một biến số vẫn chưa xác định là Đội quân bất bại, chắc chắn tới lúc đó bọn họ sẽ không thể ngồi yên mà lao về phía trận chiến.
Tô Vũ hơi dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Chỉ có điều như vậy cũng có nghĩa bọn họ chỉ có mấy giờ đồng hồ trước khi Đội quân bất bại kéo đến."
Người kể chuyện bỗng nhiên chen ngang hỏi: "Nếu là ngươi trong tình thế đó ngươi sẽ làm gì?"
Tô Vũ không vội trả lời mà tiếp tục suy nghĩ, trước mắt sẽ có ba lựa chọn.
Lựa chọn thứ nhất là cố gắng giết quân Barca nhanh nhất có thể rồi sau đó rút lui.
Nhưng cách này còn tùy vào rất nhiều yếu tố, rất khó nói trước sẽ thành công hay không.
Lựa chọn hai là tiêu diệt một bộ phận quân Barca, khi Đội quân bất bại tới thì rút lui.
Nếu như cầu ổn, cách này là một lựa chọn khá thích hợp.
Còn lựa chọn cuối cùng, chia ra làm hai đạo quân.
Một nhỏ một lớn, nhỏ thì quấy nhiễu, cầm cự, khiến cho Đội quân bất bại phải thả chậm bước tiến, đội lớn thì tiếp tục giết quân Barca.
Cách này đòi hỏi cần phải biết chính xác Đội quân bất tử khi nào ra tay, còn phải tính số lượng binh lực, thời gian, quãng đường di chuyển phù hợp.
Nhưng nếu như Đội quân bất tử vừa mới từ lối vào hẻm đá rút đi, cũng đồng nghĩa với nơi bọn họ dừng chân chắc cũng không xa.
Nếu trong ba lựa chọn chắc chắn Tô Vũ sẽ lựa chọn phương án thứ hai, nhưng theo hắn nghĩ thì Teuton có lẽ sẽ lựa chọn phương án một hoặc hai.
Còn phương án ba thực sự quá khó để thành công.
Người kể chuyện và người đàn bà trên kia không phải là những người đơn giản, bọn họ thuộc thế lực nào hắn còn chưa biết.
Vì thế hắn không muốn nói ra một câu trả lời thật lòng mà làm ra một lựa chọn khó khăn nhất để bọn họ suy đoán năng lực của hắn.
Sau một hồi suy nghĩ, Tô Vũ mở miệng đáp: "Ta sẽ chọn phương án chia hai quân.
Một lớn một nhỏ hành động."
Người kể chuyện nhìn sâu vào đôi mắt hắn một lúc rồi nói: "Ngươi quả nhiên không phải một người đơn giản."
Một câu nói bâng quơ, không biết là hắn biết được Tô Vũ đang cố ý nói dối hay hắn đã nhận nhầm năng lực của Tô Vũ.
Người kể chuyện tiếp tục kể câu chuyện của mình: "Ngày hôm đó, quyết định của Teuton lại không giống như thành chủ."
"Hắn lựa chọn tấn công một lúc rồi đưa quân rút lui."
Ở phía dưới, Tô Vũ không quá ngạc nhiên, cách ba đúng là rất khó thực hiện.
Chỉ có hai cách kia là thích hợp nhất trong hoàn cảnh này.
Người kể chuyện chỉ một điểm trên bản đồ nói: "Đây chính là điểm đóng quân của Đội quân bất bại."
Đó là một điểm nằm ngay bên trên vách núi nơi quân Barca đang bị bao vây, có lẽ Oliver chọn vị trí này một phần vì lo ngại Đội quân Nhân mã sẽ dùng cách tấn công từ trên cao, một phần còn lại vì ở đó hắn có thể dễ dàng quan sát tình hình chiến sự của hai bên.
"Quân Barca sau một hồi không chịu đựng được nữa cũng tự động chạy ra."
"Tướng Barca dẫn đầu mở ra một đường máu, trận chiến đó kéo dài hơn hai giờ đồng hồ thì Đội quân Nhân mã rút lui."
"Một nửa quân Barca đã bị giết chết, nhưng tướng Barca vẫn còn sống."
"Tướng Barca tiếp tục cho quân trở về phía Tây Nam, hiện đang chuyển quân về khu vực biên giới nước Rhine cũ.
"
"Nghe đồn sau hôm đó, tướng Barca đã thề độc sẽ trả thù hai đội quân Nhân mã và bất bại."
Một trận chiến đặc sắc, những tưởng nước Lind sau khi thất bại trong trận chiến ở thử đô Alter nay sẽ tiếp tục thất bại lui quân.
Nhưng không ngờ bọn họ lại lấy lùi để tiến, không chỉ giết được hơn phân nửa đội quân Barca mà còn mở rộng lãnh thổ xuống phía Tây và Tây Nam.
Nhưng buổi kể chuyện hôm nay vẫn chưa kết thúc.
Người kể chuyện lại lần nữa nói ra một thông tin rất chấn động: "Các ngươi còn nhớ lần trước tấn công thủ đô Alter không có sự tham gia của nước Rhine không."
Sự kiện đó đã làm thay đổi cuộc sống của rất nhiều người ở đây, nên tới giờ bọn họ vẫn nằm lòng những chi tiết của câu chuyện đó trong đầu.
"Hơn hai tháng trước, hai con quái vật giống như từ dưới đất chui lên bắt đầu tàn sát rất nhiều làng mạc, thị trấn của nước Rhine."
"Theo một số người còn sống kể lại.
Một con có hình thể khổng lồ cao tận sáu mét, toàn thân được bao phủ bởi một lớp xương cứng rắn."
"Con còn lại còn kinh khủng hơn, nó có chiều dài lên tới mười mét, toàn thân bao bọc bởi một lớp giáp đen."
"Mà điều kinh khủng của con quái vật này là nó rất am hiểm ẩn nấp phía dưới đất.
Tới nay, chưa một ai có thể sống sót nếu bị nó để mắt đến."
Ở phía dưới, cơ thể Tô Vũ đã hơi chấn động.
Tuy miêu tả không quá giống với lần đầu hắn gặp trong phòng thí nghiệm, rất có thể đó là do bọn chúng đã tiến hóa trong khoảng thời gian gần đây.
Nhưng không phải theo như Johann thì những mẫu thí nghiệm đó chỉ sống được trong hai ngày sao, thứ bọn hắn cần để tiếp tục sống chẳng lẽ là...!thịt người?
"Theo thông tin ta nhận được, thì trong khoảng thời gian này nước Rhine đang tất bật nghĩ cách để tiêu diệt hai con quái vật này."
"Một đội quân đã được cử đi để tiêu diệt con quái vật thứ nhất."
"Còn con quái vật thứ hai thì..."
Người kể chuyện chần chừ một lúc rồi nói ra cách người Rhine dùng để đối phó với con quái vật thứ hai.
"Còn con quái vật thứ hai thì họ bắt những người Frank lại để làm mồi nhử để kéo nó về phía thủ đô Alter."
Phía dưới truyền đến từng tiếng chửi rủa, tiếng đập bàn và tiếng ly vỡ, người Frank hiện giờ đã không khác gì một súc vật.
Bọn họ đã bị xem là thú tiêu khiển, là thứ để trút giận, là thứ để thí nghiệm, hiện giờ lại bị xem là mồi cho quái vật.
Nhưng Tô Vũ lúc này lại khác, hắn đang không có tâm trí để tức giận, nghe được tin tức về sự thay đổi của hai con quái vật đã làm hắn lo lắng.
Nếu tiếp tục như vậy, bọn chúng sẽ còn phát triển đến mức có thể sẽ trở thành một loại "Tận thế".
Kết thúc buổi kể chuyện, Tô Vũ cũng quên đi việc của người phụ nữ lớn tuổi mà vội chạy về phía phòng thí nghiệm để nói chuyện với Johann.
Thấy dáng vẻ vội vàng của Tô Vũ, nhà khoa học Johann lên tiếng hỏi: "Sao, bắt được quái vật mới đến cho ta à?"
Tô Vũ khoát tay, hơi thở dốc hỏi: "Ngươi không phải nói hai thí nghiệm của ngươi chỉ sống hai ngày sao?"
Johann hơi bất ngờ hỏi lại: "Ngươi nói thí nghiệm nào?"
Tô Vũ vẫn còn thở dốc hỏi: "Hai thí nghiệm chúng ta dùng để ngăn cản quân Rhine đó."
Johann cuối cùng cũng biết chuyện gì, cau mày nói: "Đúng rồi, chúng ta đến giờ vẫn chưa có cách nào kéo dài thời gian cả."
Thì ra, ông ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tô Vũ kể lại ngắn gọn những gì đã nghe được trong quán ăn cho Johann.
Nghe xong, ông ta rơi vào trầm tư, một lúc sau ngẩng đầu lên nói: "Ý ngươi thịt người là thứ khiến chúng sống tiếp, và đang phát triển với tốc dộ rất nhanh?"
Tô Vũ gật đầu nói: "Ngươi có cách nào không?"
Johann lúc này lộ vẻ khó xử: "Chúng ta chỉ chuyên nghiên cứu về cải tạo và dung hợp gen.
Không có nghiên cứu nào về cách làm suy yếu chúng cả."
Suy yếu.
Hai từ này làm hắn nhớ tới một người bạn đã rất lâu không gặp, hi vọng trong mấy tháng này người bạn đó đã có nghiên cứu gì mới.
Nếu không, hắn buộc phải nghĩ cách đưa thành Vạn Xuân trốn nơi này càng xa càng tốt.
....
Danh Sách Chương: