Mục lục
Tận Thế Tái Sinh Hi Vọng Cuối Cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thời gian trò chơi phủ xuống hiện thực đã càng ngày càng gần.

Không đến 10 tháng nữa chính là lúc thế giới phải đối diện với một tận thế kinh khủng sắp tới.
"Bùm bùm bùm"
Lần bắn pháo hoa này chính là lần cuối cùng mà mọi người được chứng kiến.

Lần sau...!sẽ có lần sau hay không?
Hắn nhìn ba người bạn bên cạnh, bọn họ vẫn đang tận hưởng không khí đón mừng năm mới cùng tất cả mọi người.
Chờ đợt pháo cuối cùng qua đi, Tô Vũ nói với bọn họ: " Ta có chuyện này muốn nói, các ngươi đi theo ta"
Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Tô Vũ cũng làm cho bọn họ hơi hoảng hốt.
Sở Nhật Nam chạy nhanh đến phía trước hỏi: " Có chuyện gì vậy?"
Tô Vũ trầm giọng nói: " Các ngươi chắc đều nghe về tiên đoán rồi đúng không"
Sở Nhật Nam mở miệng nói trước: " Chắc không phải ngươi muốn nói với chúng ta chuyện tận thế là thật chứ? "
Tô Vũ nói tiếp: " Đúng vậy, tận thế là thật.

Mà người đăng những tiên đoán đó cũng là ta "
Ba người đều bất ngờ, ánh mắt nhìn Tô Vũ hơi khác thường.

Chẳng lẽ mấy tháng không ra ngoài đã khiến hắn bị bệnh gì rồi.

Tô Vũ không quan tâm ánh mắt của bọn họ hắn nói tiếp: " Ta biết ngay là các ngươi không tin "
Hắn lấy răng cắn đứt một ngón tay những tia máu từ tay hắn bắn ra làm ba người đều biến sắc.

" A a a "
Hai người Vân Nhi và Uyển Nhi la lên thất thanh.

Còn Sở Nhật Nam vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo, hắn lao lên muốn ngăn Tô Vũ lại.
Sở Nhật Nam hoảng sợ nói: " Đừng làm ta sợ, ngươi bình tĩnh lại đi.

Chúng ta tin ngươi "
Tô Vũ nói: " Các ngươi bình tĩnh nhìn ta này "
Hắn đợi Vân Nhi và Uyển Nhi cùng nhìn hắn thì bắt đầu sử dụng kỹ năng.
【 Ngươi sử dụng kỹ năng "Lời chúc phúc của thần Khnum"】
【 Ngươi đã khôi phục toàn bộ tổn thương】
【 Sử dụng hiệu quả khôi phục tất cả tổn thương: 0】
Từng đợt bạch quang bám vào trên vết thương của hắn làm tái tạo lại ngón tay vừa bị cắt đứt của hắn.
Ba người trợn mắt há mồm không nói ra lời, bọn họ liên tục dụi mắt để xem có phải bản thân đang bị hoa mắt hay không.

Nếu như thật sự không phải có một ngón tay ở trong vũng máu dưới đất bọn họ có lẽ còn nghĩ Tô Vũ đang biểu diễn ảo thuật.
Tô Vũ nhặt ngón tay lên rồi nói: " Đây chính là một kỹ năng ta thu được từ trong trò chơi ra "
" Ta biết các ngươi rất khó chấp nhận nhưng nó là sự thật, vào đúng ngày 1 tháng 1 sẽ là ngày tận thế của thế giới này "
" Ta cũng biết các ngươi chắc chắn còn có rất nhiều nghi vấn nhưng cứ tin ta.

Ta không hại các ngươi "
" Bốp "
Sở Nhật Nam là người đầu tiên lao lên cho hắn một đập vào đầu, Tô Vũ cũng không né để cho hắn phát tiết.

Nhưng không biết có phải sướng tay hay không hắn lại đập thêm mấy cái.
Hắn tức giận nói: " Làm chúng ta sợ muốn chết, mấy cái đó là ta đánh thay cho hai người họ.

Ngươi đừng có nhìn ta.

"
Tô Vũ không so đo nữa: " Rồi rồi, ta biết các ngươi sợ.

Nhưng mà không làm vậy thì nói suông các ngươi có tin không? "
Sau đó hắn hằng giọng nói tiếp: " Hiện tại cũng chỉ có gia đình ta và ba các ngươi biết năng lực này của ta "
" Nhớ giúp ta giữ bí mật đấy.

Ta chưa muốn thành chuột bạch đâu "

Ba người đồng thanh đáp: " Không "
Hắn mặc kệ họ, mấy người này đúng là giận dai còn hơn đỉa.
Hắn nhíu mày trầm giọng nói: " Nói chuyện chính đây, nghiêm túc vào "
" Nhật Nam, ta nghe nói ngươi đã lên chức hội trưởng hộ học sinh rồi đúng không? "
Sở Nhật Nam gật đầu.
Hắn nói tiếp: " Các ngươi cũng biết ta xây một sân vận động đúng không "
" Vào ngày đó ta sẽ tổ chức một trận thi đấu lớn ở đó, để mọi người tập trung ở ngoài thành nhiều nhất có thể "
Sau đó hắn nhìn ba người nói: " Ta không biết các ngươi dùng cách nào, mua chuộc, trói, bắt ép gì cũng được "
" Làm sao mang nhiều người ra ngoài nhất cho ta "
" Còn người nhà và công ty của bố mẹ các ngươi thì các ngươi tự nghĩ cách đi, đừng kêu họ đến tìm ta "
" Ta nói thật lòng, ta chỉ tin các ngươi còn bố mẹ ngươi ta không tin tưởng họ.

"
" Các ngươi nên hiểu sự nghiêm trọng của vấn đề, đây không phải trò chơi của con nít "
Ba người đồng thời trầm mặc, lượng thông tin bọn họ nhận được hôm nay quá lớn.

Bây giờ lại chuẩn bị gánh vác trọng trách bảo vệ an nguy cho rất nhiều người, nếu như không làm tốt sẽ thành hại họ.

Bọn hắn vốn nghĩ đưa họ đến chỗ Tô Vũ để nhờ hắn chứng minh nhưng Tô Vũ đã nói vậy bọn họ cũng đành thôi.

Cũng không thể trách hắn, dù sao đây cũng là bí mật riêng tư của Tô Vũ.

Nói những lời này với họ, đã là giới hạn cuối cùng hắn có thể làm được rồi.
Sở Nhật Nam vỗ ngực nói: " Yên tâm, chắc chắn ta sẽ kéo cả thành phố qua đó "
Hai người Vân Nhi và Uyển Nhi cũng gật đầu nói: " Chúng ta sẽ cố gắng hết sức "
Tô Vũ nói tiếp: " Các ngươi nếu như muốn bảo vệ người nhà thì vào trong trò chơi học chiêu thức gì đó phòng thân đi.

Nhớ là không được sử dụng sách kỹ năng đấy "
Sở Nhật Nam chợt nghĩ ra: " Thì ra đây là lý do ngươi thường xuyên nghỉ học đúng không? "
Tô Vũ lắc đầu thở dài: " Ta với các ngươi khác nhau, ta còn bận lo cho mấy nghìn người, các ngươi không hiểu đâu "
" Thôi được rồi, các ngươi về lên kế hoạch đi.

Cố gắng đừng đề cập đến tận thế càng ít càng tốt "
Lý Uyển Nhi hơi nhíu mày hỏi: " Tại sao? "
Tô Vũ nhìn cô nói: " Ngươi cũng biết ở đó chắc chắn sẽ rất nhiều người "
" Giả dụ như nếu có người biết chắc chắn tận thế sắp tới sẽ có một số hành động điên rồ như giết người, cướp của...!Bạo loạn chắc chắn sẽ xảy ra "
" Ta chưa muốn tận thế còn chưa tới đã có người chết rồi "
Ba người gật gật đầu.


Đúng như Tô Vũ nói, con người là động vật vô cùng đáng sợ, nếu như thật sự có người biết trước được tận thế sẽ đến một số mâu thuẫn nhỏ cũng sẽ dẫn đến án mạng.

Đến lúc đó không phải quái vật mà chính con người cũng sẽ tự giết lẫn nhau.
Nhìn ba người cuối cùng cũng rời đi, Tô Vũ không biết nói cho họ biết là đúng hay sai.

Không như hắn, bọn họ đều thực sự là những đứa trẻ chỉ mới mười bảy tuổi.

Để bọn họ biết những tin tức này hắn cũng đã đắn đo rất lâu.

Nhưng thời gian tận thế cũng gần đến, hắn không thể chần chừ thêm nữa.

Nếu như không nói cho bọn họ tới lúc thực sự có người chết, hắn sẽ càng cảm thấy có lỗi hơn.

【 Bảng trạng thái cá nhân】
Tên người chơ i: Tô Vũ
Đẳng cấp: 1
HP: 100%
MP: 145 / 145
Lực lượng: 28
Nhanh nhẹn: 28
Thể lực: 28
Trí lực: 29
Mị lực: 5
May mắn: 3
Kỹ năng: Kiếm pháp cơ sở (LV max), Thiểm Ảnh Kiếm (LV 10), Hô hấp pháp (LV 4), Ý chí bất khuất (LV 3), Tâm(LV 2), Phi Tiêu (LV 2), Lời chúc phúc từ thần Khnum (LV max), chúc phúc (LV max)
Thiên phú: Kiên định ( B+)
Điểm tự do: 0
....
Cũng đã đến lúc hắn từ bỏ nhân vật trong trò chơi để bắt đầu tập trung nâng cao sức mạnh của con người ngoài đời thật của hắn.

Một chặng đường chông gai phía trước đang chờ hắn.
Nhưng trước mắt thứ hắn lo lắng nhất vẫn là trong gần 10 tháng làng Vạn Xuân của hắn có thể chống cự được đến lúc đó hay không?.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK