Chứng Hồn Đạo
Chương 137 : Bế Quan
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Sau khi dặn dò mấy lời với đám người Lạc Hoa Tàn Tuyết và các tu sĩ Cực Lạc cung xong, Nguyệt Vũ Phong Hoa mang theo tâm trạng tức giận cùng chút tiếc nuối trở về khoang thuyền đỉnh cấp của mình.
Thật ra, trước khi đi tới khoang thuyền cao cấp, Nguyệt Vũ Phong Hoa đã có ý định là sẽ phát uy kinh sợ vị tu sĩ đã làm mất mặt mũi Cực Lạc cung của mình. Nguyệt Vũ Phong Hoa tin rằng, cho dù là tu sĩ nào, nhưng khi đối mặt với một đại phái tu tiên như Cực Lạc cung thì đều phải kinh sợ, thối lui nhượng bộ.
Người nọ dám thu hai cổ bảo linh khí của Cực Lạc cung là vì tu vi Mộc Lê Lạc không đủ để hắn kiêng kỵ, nhưng nếu chính mình đi, chắc chắn người nọ sẽ phải suy nghĩ lại. Khi gặp mặt nói chuyện, nếu bản thân mình chừa một đường lui cho đối phương, tin rằng đối phương sẽ hạ một bước mà trả lại hai kiện cổ bảo linh khí.
Nguyệt Vũ Phong Hoa tin chắc rằng chỉ cần mình lộ diện, nhất định sẽ giải quyết cuộc xung đột vô vị này mau lẹ.
Nhưng Nguyệt Vũ Phong Hoa không ngờ người đã có xung đột với Cực Lạc cung mình lại chính là người trâu Lệnh Hồ, danh chấn Hoa Nam châu Tu Tiên giới trong những năm gần đây.
Thực lực chân chính của Lệnh Hồ cho đến lúc này vẫn là một bí ẩn, nhưng mọi người đều ngầm hiểu với nhau rằng thực lực của Lệnh Hồ ít nhất đã đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ. Tương lai của người này là không thể đo lường được, nhất định có thể chứng nhận đại đạo, phi thăng thành tiên.
Nguyệt Vũ Phong Hoa đã có dự cảm là một mình xuất thủ cộng với danh tiếng của Cực Lạc cung sẽ không trấn áp được Lệnh Hồ, không thể nào làm Lệnh Hồ giao ra hai kiên cổ bảo linh khí trấn điện kia.
Kết quả, mọi việc đã như Nguyệt Vũ Phong Hoa đoán.
Sau khi mang theo tâm trạng phẫn nộ trở về khoang thuyền đỉnh cấp, Nguyệt Vũ Phong Hoa không chỉ tức giận với việc Lệnh Hồ không biết điều, mà còn tiếc hận một viên ngọc sáng chói sẽ phải tan vỡ. Vốn Lệnh Hồ là một nhân tài có tương lai tươi đẹp, nhưng chỉ vì lòng tham nhất thời mà nhất định phải vẫn lạc dưới lực lượng kinh khủng của Cực Lạc cung.
truyện từ
Bản thân Nguyệt Vũ Phong Hoa là một trong bốn tu sĩ cường đại của Cực Lạc cung, nàng chính là người hiểu rõ lực lượng ẩn sâu của Cực Lạc cung hơn ai hết, đó là một lực lượng khiến cho bất cứ ai cũng phải kính sợ.
Có lẽ ai ai cũng suy đoán được Cực Lạc cung thân là đại phái tu tiên đứng đầu ở Hoa Nam châu, chắc chắn sẽ có tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ, thậm chí là tán tiên tọa trấn. Nhưng mọi người tuyệt đối sẽ không ngờ rằng Cực Lạc cung không chỉ có một tán tiên, và càng không phải là tán tiên một kiếp hoặc hai kiếp.
Thực lực Lệnh Hồ đúng là rất mạnh, nhưng cho dù hắn có quét ngang các tu sĩ Độ Kiếp kỳ, thì tuyệt đối không chống lại được các tu sĩ cấp bậc tán tiên.
Có lẽ thần thông Hồn đạo của hắn rất mạnh, nhưng tán tiên là tu sĩ đã bỏ đi thân thể, chuyển sang tu luyện nguyên thần. Nên lực lượng linh hồn của các tán tiên sẽ không yếu hơn Lệnh Hồ.
Cho nên, sau khi thấy Lệnh Hồ cự tuyệt giao ra hai kiện bảo vật trấn điện lại cho Cực Lạc cung, Nguyệt Vũ Phong Hoa đã rất tiếc hận nhìn Lệnh Hồ một cái. Bởi vì Nguyệt Vũ Phong Hoa biết Cực Lạc cung sẽ không cho phép hai kiện cổ bảo linh khí đó rơi vào tay người ngoài, càng không cho phép có người dám làm mất mặt Cực Lạc cung.
Nếu tu sĩ Độ Kiếp kỳ không thể thu hồi hai kiện pháp bảo trấn điện, chắc chắn Cực Lạc cung sẽ phái tu sĩ cấp bậc tán tiên xuất thủ! Đến lúc đó, không chỉ đơn giản thu hồi lại hai kiện pháp bảo, chắc chắn bọn họ sẽ tiêu diệt tất cả những người đã dám mạt sát Cực Lạc cung, dám làm mất mặt Cực Lạc cung.
Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.
Có thể nói tình cảnh Lệnh hồ bây giờ cực kỳ nguy hiểm. Dĩ nhiên, nếu như trước khi hai chiếc thuyền thần đình song song tới Đông Thắng châu mà Lệnh Hồ tự tay trả lại hai kiện bảo vật cho Cực Lạc cung, thì mọi việc vẫn có thể cứu vãn được. Nhưng nếu Lệnh Hồ không trả, Nguyệt Vũ Phong Hoa chỉ còn cách nói lại việc này cho những tồn tại cao siêu ở Cực Lạc cung.
Đến lúc đó, Lệnh Hồ sẽ không còn đường lui nữa, sẽ bị tán tiên đuổi giết.
Cho nên, Nguyệt Vũ Phong Hoa cảm thấy rất tiếc cho Lệnh Hồ, trong lòng cũng hi vọng Lệnh Hồ sẽ suy nghĩ kỹ lại, có thể thức thời trả lại hai kiện cổ bảo.
Sau khi nguyên thần về lại trong thân thể, Nguyệt Vũ Phong Hoa liền đi tới phòng sư huynh Diệp Lạc Quy Trần, nói chuyện của Lệnh Hồ ra.
Khi nghe xong, khuôn mặt Diệp Lạc Quy Trần vẫn rất lạnh nhạt, chỉ nói một câu:
- Tự gây nghiệt không thể sống được!
Nói xong liền nhắm mắt lại, tiếp tục tìm hiểu thiên đạo.
Tất nhiên Lệnh Hồ không thể biết được tâm tư của những người Cực Lạc cung đối với hắn. Thật ra hắn cũng nhìn thấy ánh mắt đầy tiếc hận của Nguyệt Vũ Phong Hoa, nhưng hắn lại khinh thường, không xem vào đâu cả.
Lệnh Hồ biết Cực Lạc cung sẽ không từ bỏ ý định, nhất định còn có phiền toái ở phía sau. Lệnh Hồ đã sớm biết trước những việc này sẽ xảy ra, nhưng vì hai kiện cổ bảo kia có thể giúp thần thông của Khí phách đạt tới viên mãn, Lệnh Hồ đã bất chấp tất cả.
Thật ra, cho dù Lệnh Hồ biết Cực Lạc cung sẽ xuất động tán tiên để đuổi giết mình, hắn cũng không buông tha hai kiện cổ bảo kia.
Có lẽ tán tiên rất mạnh, Lệnh Hồ cũng không biết thực lực tán tiên mạnh đến đâu, nhưng chỉ cần thân thể Lệnh Hồ có thể hấp thu Thủy tuyệt tinh khí, giúp thân thể đạt tới viên mãn. Đồng thời, Ngũ Hành Kim Đan có thể hóa thành Ngũ Hành Linh Anh, giúp cho Mệnh Hồn đạt tới cảnh giới độc lập hóa hình. Đến lúc đó, ba hồn bảy phách sẽ hợp nhất lại thành thập phương chi niệm, đừng nói là tán tiên, cho dù là tiên nhân chân chánh có đích thân đến, Lệnh Hồ cũng có lòng tin gi ết chết.
Hơn nữa, Lệnh Hồ tin rằng chỉ cần làm Mệnh hồn độc lập hóa hình ra thôi, dù hắn không vận dụng thập phương chi niệm, chỉ cần dựa vào lực lượng Mệnh hồn thôi, hắn tin chắc mình vẫn có thể đánh bại các tu sĩ cấp bậc tán tiên.
Sau khi tất cả mọi người lui ra khỏi đình, ngay cả thần niệm phó giáo chủ Nguyên Ma giáo - Ngụy Vô Nhai cũng rời đi, Lệnh Hồ mới ngồi xuống.
Tuy Nạp Lan Bạch Y ở bên cạnh rất lo lắng, nhưng nàng cũng biết rằng một khi Lệnh Hồ đã quyết định điều gì rồi, chắc chắn hắn sẽ không thay đổi. Vì vậy, Nạp Lan Bạch Y không khuyên can gì cả, chỉ ôn nhu cầm tay Lệnh Hồ, trong mắt hiện lên sự tín nhiệm tuyệt đối.
Lệnh Hồ tự tin mỉm cười với nàng một cái, Nạp Lan Bạch Y thấy vậy liền yên tâm lại, tiếp tục đưa thần niệm ra ngoài không gian để trui luyện.
Nàng biết điều mình cần làm nhất bây giờ là mau chóng cường đại lên, để Lệnh Hồ không lo nghĩ ình nhiều nữa.
Thấy như vậy, Lệnh Hồ liền phun Lôi Công chùy ra, tiếp tục tế luyện kiện cổ bảo này.
Nếu đã quyết định thu lấy hai kiện cổ bảo này của Cực Lạc cung, tất nhiên hắn phải mau chóng tế luyện hoàn toàn đi, để cho thần thông của Khí phách sớm đạt tới viên mãn, hiển hóa chân hình. Đến lúc đó, thực lực của hắn sẽ được tăng lên.
Thần thông Khí phách tu luyện có tên Phong Vân Lôi Bạo, là một loại pháp thuật hô phong hoán vũ, khu lôi công kích.
Môn thần thông pháp thuật này này là một pháp môn thuộc có ẩn chứa đạo của thiên địa, câu thông khí tự nhiên, dùng lực lượng của trời đất.
Cũng vì thế nên môn thần thông này rất khó tu luyện, trừ khi Khí Phách có thể thoát ly thân xác, cùng với thiên địa hô ứng lẫn nhau, hấp thu nguyên khí thiên địa thì mới giúp thần thông này tịnh tiến hơn. Nếu Khí phách chỉ biết tu luyện ở trong tinh thần thức hải, sợ rằng có qua thêm một hay hai ngàn năm nữa, Khí phách vẫn không thể đạt đến cảnh giới hiển hóa chân hình được.
Dĩ nhiên, nếu chờ tới lúc Mệnh hồn hóa hình độc lập ra thì Lệnh Hồ vẫn có thể để Khí phách tự do ra ngoài thân thể, giúp cho Khí phách dễ dàng đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình.
Thật ra, trong những phách còn ở trạng thái bóng đen hiện nay, thần phách có khả năng đạt tới cảnh giới hiển chân hóa hình nhất chính là Anh phách - một trong hai thần phách trực thuộc Địa hồn mới đúng. Bởi vì chỉ còn thiếu một chút cơ duyên nữa thôi, Anh phách sẽ lập tức viên mãn ngay.
Nhưng mà, vì đã có hai kiện cổ bảo linh khí Lôi Công chùy và Điện Quang đục, nên Khí phách lại trở thành thần phách có khả năng đạt đến cảnh giới hiển chân hóa hình nhất trong các thần phách còn lại.
Cho nên, Lệnh Hồ phải cấp tốc tế luyện hai kiện cổ bảo linh khí kia hoàn toàn, sau đó đưa vào trong tinh thần thức hải để Khí phách chưởng khống, giúp hắn mau chóng đạt tới cảnh giới viên mãn.
*****
Sau sự việc với Cực Lạc cung, cái đình thứ hai này rất im ắng, ngoại trừ Từ Thanh Liên cách đây vài ngày có đến để nói sẽ bắt đầu bế quan luyện đan ra, không có ai dám đi vào nữa.
Sau đó ba ngày, Lệnh Hồ rốt cuộc đã công phá tầng cấm chế linh quang thứ ba của Lôi Công chùy thành công, hiện tại chỉ còn có một tầng thứ tư là chưa công phá được mà thôi.
Đến lúc này, thời gian hắn tế luyện Lôi Công chùy đã qua sáu ngày rồi.
Có lẽ vì Lôi Công chùy đã từng bị tế luyện hoàn toàn, nên Lệnh Hồ cảm thấy việc tế luyện Lôi Công chùy còn khó hơn lúc tế luyện Thanh Thận hồ và Bảo Quang tháp rất nhiều.
Nhớ lại lúc trước, hắn chỉ mất có bảy ngày bảy đêm để tế luyện Bảo Quang tháp mà thôi. Còn hiện tại, chỉ tế luyện ba tầng đầu tiên của Lôi Công chùy thôi đã làm Lệnh Hồ mất đến sáu ngày sáu đêm, mà cấm chế tầng thứ tư còn phức tạp hơn ba tầng cấm chế đầu tiên rất nhiều. Sợ rằng phải mất thêm nhiều ngày nữa, hắn mới tế luyện tầng cấm chế thứ tư này thành công được.
Nhưng phải nói tốc độ tế luyện của Lệnh Hồ là vô cùng bi3n thái, vì người khác phải mất hết mấy trăm năm mới tế luyện được cả bốn tầng hoàn toàn, tỷ như điện chủ đời trước của Lôi Quang điện.
Tuy Nạp Lan Bạch Y vẫn ngồi ở một góc để trui luyện thần niệm, nhưng Lệnh Hồ cần phải về tĩnh thất để bế quan.
Cũng may hắn và Nạp Lan Thần Y đều đang ở trên hai chiếc thuyền thần đình song song, nên Lệnh Hồ không lo lắng sẽ có người ra tay với Nạp Lan Bạch Y. Đặc biệt khi toàn bộ tu sĩ ở khoang thuyền cao cấp chữ thiên này đã biết hắn chính là Lệnh Hồ Hoa Nghiêm tông, càng không có ai dám sinh tâm tư gì nữa.
Cho nên, Lệnh Hồ rất an tâm để Nạp Lan Bạch Y ngồi một mình lại ở cái đình thứ hai để trui luyện thần niệm, còn hắn lại đến tửu lâu ăn một bữa thỏa thích, sau đó mới trở về phòng của mình. Khi trở về phòng rồi, việc đầu tiên hắn làm là ngủ một giấc thật say, sau khi tỉnh lại, hắn mới chính thức bế quan, tiếp tục luyện hóa Lôi Coongc hùy.
Còn hai người Từ Bi Lễ và Huyết Tích Tử ở cùng phòng với Lệnh Hồ thì sao? Vốn hai người này còn tưởng hai người Lệnh Hồ và Nạp Lan Bạch Y chỉ là những tu sĩ tiểu bối nhỏ nhoi, ban đầu còn muốn tìm cơ hội để "dạy bảo" một chút. Nhưng sau khi biết được thân phận của Lệnh Hồ, cả hai sợ đến nỗi mặt không còn một hột máu, rất sợ hãi. Đồng thời, hai người cảm thấy mình rất may mắn, vì đã không ra tay động thủ từ đầu. Nếu không, sợ rằng hai người có chết mà còn không biết mình chết thế nào.
Nhưng vì vẫn sợ Lệnh Hồ sẽ ghi hận việc hai người vô lễ từ đầu, nên hai người này đã vội vã vào trong tĩnh thất của mình, bế quan không dám lộ diện.
Cũng may là dường như Lệnh Hồ không muốn làm khó hai người, nên trong ba tháng qua, Lệnh Hồ vẫn luôn ở trong tĩnh thất không ra. Đến lúc này, hai người Từ Bi Lễ và Huyết Tích Tử mới thấy yên lòng, ra khỏi tĩnh thất.
Sau khi Lệnh Hồ rời khỏi cái đình thứ hai, các tu sĩ khác muốn trui luyện thần niệm đã từ từ tụ tập lại. Nhưng không có ai dám quấy rầy hay có ý định mạo phạm Nạp Lan Bạch Y đang ngồi tĩnh tọa ở vị trí tốt nhất trong đình cả.
Bởi vì nàng chính là đạo lữ của nhân vật truyền kỳ danh chấn Hoa Nam châu - Lệnh Hồ!
Danh Sách Chương: